*Disclaimer : Các nhân vật trong truyện không thuộc quyền sở hữu của tớ mà là của tác giả bộ truyện Naruto. *Author : Su bé *Warnings : OOC *Category :Humor ~~> tình cảm sướt mướt *Rating : K+ *Parings : Sasusaku _Status : Chưa hoàn thành. _Notes : Các nhân vật trong truyện có tích cách khác để cho câu chuyện thêm phần hấp dẫn. _Summary :
Anh là cát em là thuyền Cát ở đất liền còn thuyền sẽ theo sóng ra ngoài khơi xa Cát ko thể bơi ra Nếu cố gắng bơi ra nó sẽ bị chìm xuống Vốn dĩ 2 thứ chẳng liên quan đến nhau Như tình yêu chúng ta chỉ để lại niềm đau về sau. . .
Phần 1 : Đơn Giản Là Yêu
Haruno Sakura cô gái mang họ Haruno, một gia tộc khá nổi tiếng trong các gia tộc, thịnh trị ở Thủy Quốc. Sakura mang trên mình một nét đẹp kiêu sa của nàng tiểu thư nhà giàu, sở hữu một đôi mắt biết cười màu lục bảo quý phái, làn da màu đào, đôi mi mắt cong hình lá liễu. Nổi bật nhất là mái tóc màu hoa anh đào của Sakura - nét đẹp của một thiên thần
Uchiha Sasuke công tử nhà Uchiha, gia tộc danh giá nhất Hỏa Quốc. Sở hữu đôi mắt sắc bén như lưỡi dao, lạnh lùng, kì lạ ... Mái tóc đen mượt, đôi mắt đen tuyền như màn đêm, thân hình cao lớn, con của ông chủ tập đoàn Uchiha - hot boy no.1 của học viện Konoha.
Kino Hakagi - Con gái của chủ tập đoàn lớn mạnh nhất Hỏa Quốc, đại tiểu thư nhà Kino có đôi mắt màu pha lê tím huyền ảo, mái tóc màu da cam xoăn lọn. Từ khi gặp Sasuke thì cô đã yêu chàng và nghĩ chàng sẽ là của riêng mình mà không để một ai khác cướp lấy. Nhân vật về sau mới xuất hiện.
Hình ảnh của em trong anh luôn là thứ gì đó thật tươi tắn Có thể là hoa . có thể là tranh cũng có thể là một cô công chúa xinh xắn Anh như kẻ đã chết từ rất lâu cho đến 1 ngày anh nhận ra rằng Em yêu anh Em đã đánh thức con tim của anh Là người khiến anh phải cười khiến anh phải yêu và cũng là người khiến trái tim này thêm 1 lần băng lạnh Em có nhớ về nơi ta thường gặp nhau không bây giờ vắng tanh Những cơn gió mùa mang theo những cơn mưa đâu tạnh Giá như còn em ở đây anh chắc rằng mùa đông này đâu lạnh Em đã đi về nơi xa
Chap 1 :
Sakura chuyển đến đây từ hè, cô ở với dì là Tsunade - được bố cô giao nhiệm vụ chăm sóc cho Sakura, cô cũng chẳng hiểu tại sao tự nhiên lại phải chuyển sang Hỏa Quốc sống. Dì Tsunade rất dễ tính và suy nghĩ cực kì logic. Dì là người sôi nổi, tâm lí và đôi lúc cũng khiến người ta phải khiếp sợ bởi bác có một sức mạnh thần kì, bác rất xinh đẹp và trẻ Điều phải chú ý là bác hay uống rượu sake khi rảnh dỗi hay mỗi khi có chuyện gì đó cần phải suy nghĩ.
Quay lại với chủ đề là Sakura tuy là một trong những thành viên trong gia tộc Haruno nhưng cô không phải những cô tiểu thư chảnh chọe, không lòe loẹt, không sặc sỡ. Sakura hồn nhiên ngây thơ như chính bản chất của loài hoa Sakura vậy.
Vài tháng hè ở Konoha thành phố phồn thịnh nhất Hỏa Quốc, Sakura cũng đã khá quen với nơi này và có khá nhiều bạn. Hôm nay là ngày đầu cô đến trường, cô mặc bộ đồng phục và chỉnh sửa tóc tai, cô nghĩ đơn giản nhưng đẹp là được.
Một chiếc xe Mescerdes mới cứng đứng phịch ở trước cổng học viện Konoha, một người đàn ông mặc vet đen khoảng 30 tuổi xuống mở xe, một người phụ nữ cũng khoảng 30 tuổi có mái tóc vàng mặc bộ díp đen, tay cầm ô trắng như đợi chờ một ai đó ở trong xe.
Cánh cửa ô tô mở ra, một người nữa bước xuống xe, tóc hồng, mặc bộ đồng phục quen thuộc, váy sọc carô màu nâu, áo trắng cộc tay trước ngực có chiếc nơ carô màu nâu. Cô gái bước xuống xe, ánh mặt trời như bị hào quang khác che lấp.
- Bên ngoài trời nóng vậy mà vào trong này mát nhỉ dì Tsunade.- Giọng Sakura lanh lảnh.
- Vâng. Thưa cô đi lối này.
Tại phòng nhận học sinh mới của trường.
- . . . Chương trình học ở đây rất nhẹ nhàng, không giống như các học viện khác, chúng tôi lấy sự thoải mái của học sinh làm đầu. Các thầy cô trong học viện là những người nắm vững kiến thức uyên thông, không chỉ vậy thầy cô còn tận tình, tận tâm, nhiệt huyết tuổi trẻ tràn trề, nắm bắt chính xác trình độ của các học sinh . . .
- Đủ rồi. Bây giờ thầy nghe em hỏi. Trả lời ngắn gọn, chính xác. Thầy hiểu chứ ? - Thầy giáo hơi bất ngờ nhưng vẫn lấy lại tự tin.
- Được, cô cứ hỏi, tôi sẽ trả lời đầy đủ.
- Em đến đây để học nên em là học trò của thầy nên thầy cứ xưng hô như thầy trò cho đúng cách giao tiếp. - Sakura cười cười.
- Vâng. Vậy cô à trò hỏi đi thầy sẽ trả lời . . .
- Em học lớp nào ?
- VIP 1
- Ở đâu
- Dãy nhà A tầng 5
Tận tầng 5 á
- Ôkê . Thanks u !
- Được rồi . Dì về trước đi . Con đi học, lúc về dì đón con là được rồi.
- Vâng . Vậy ta về, con ở lại nhé. - Tsunade chào Sakura rồi bước đi.
***
- Mình học ở dãy A, dãy A ở đâu nhỉ ??? - Ngó nghiêng xung quanh Sakura thấy một cậu con trai tóc đen. - Ê ! Ấy ơi cho tớ hỏi, ê này !!!
Cậu thanh niên cao ráo cứ thế bước đi mà chả thèm để ý người đằng sau còn Sakura thì cứ thế chạy theo.
- Ấy ơi, ấy, ấy ơi, cho tớ hỏi cái này! Ê này ??? - Sakura ra đuổi theo mà người thanh niên kia không quay lại.
- Ê THẰNG KIA ! THẰNG MẶC QUẦN JEAN ÁO TRẮNG CALAVAT ĐEN KIA ĐỨNG LẠI ! - Cậu ta đứng khựng lại, Sakura cắm đầu chạy.
- Hì hì, ấy đứng lại rồi hả, cho mình h. . .
- Vừa gọi tôi là gì ?
Sakura đang cười thì tắt ngụm, thộn mặt ra, nhìn gương mặt lạnh hơn tiền, giọng nói buốt như băng, các dây thaàn kinh như đua nhau đình công. Sakura đứng yên như phỗng nhìn người con trai đang nhìn mình bằng ánh mắt sắc như dao găm.
- U. . . um, tớ chỉ muốn h. . . - Sakura cuối xuống cậy móng tay, tim đập thình thịnh, cô sợ phải đối mặt với ánh mắt ấy.
- Vừa gọi tôi là gì ? - Cái giọng lạnh lẽo lại vang lên, câu ta gằn lên từng tiếng một.
- Là ' thằng ', nhưng mà tớ gọi ấy có quay lại đâu, tớ chỉ muốn hỏi dãy A ở đâu thôi mà ...
- IM ĐI - cậu ta ngầm lên một cách đáng sợ. Từ trước đến giờ Sakura chưa thấy ai đáng sợ như cậu ta, cô nhìn cậu sợ hãi, đôi mắt cậu chuyển sang màu huyết đỏ. Sợ hãi, Sakura nhắm nghiền mắt lại, người cô run lên.
Nhìn thấy Sakura như vậy cậu thấy mình hơi quá. Cậu đi qua Sakura mà không nhìn lại. Mở mắt ra, Sakura ngoái lại đằng sau thấy cậu cũng đi khá xa rồi mới bình tĩnh lại được.
Đáng sợ thật !
Mãi mới mò mẫm được đến lớp VIP1, tận trên tầng 5 cơ mà. Bước vào lớp tim sakura đập mạnh hơn thường ngày, hồi hộp, lo lắng, tuy bình thường ít khi cô gặp cảm giác lạ lẫm này.
- Học sinh mới chuyển đến à - Shino hỏi nhưng vẫn chăm chú nhìn quyển sách trên tay.
- Giới thiệu với cả nhà đây là học sinh mới chuyển đến và cũng là bạn của chúng ta, Haruno Sakura. - Naruto bắc loa thông báo.
- Cô ta mang họ Haruno đấy.- Có vài tiếng xì xào dứơi lớp, họ Haruno thuộc ròng họ quý tộc cao sang có thể gọi là cao sang nhất trong các họ và sánh ngang với họ Uchiha.
- Chào các bạn. Tớ mới chuyển đến mong các hạ có thể chỉ giáo tại hạ nhiều - Sakura giơ tay chào cả lớp cười toe toét.
- SASUKE SASUKE TỚ YÊU CẬU..........- Một đám học sinh nữ đổ xô theo cậu con trai tóc đen đang đi vào lớp, cả đám xông vào xô đẩy chà đạp lên nhau, không khác đi bon chen đi mua vé xem show của thần tượng, Sakura vô tình bị " lũ bệnh " này đẩy va vào về phía tường.
Sao lại không đau nhỉ ?
Quay người lại thấy một cậu con trai tóc đen đứng đằng sau đỡ mình.
- Cậu không sao chứ ? - Sakura hỏi ân cần, cúi xuống nhặt vài quyển sách cho cậu con trai.
- À, tớ không sao. - Cậu con trai cười, trông duyên phết đấy chứ.
- Cậu là học sinh mới chuyển đến à, tớ chưa thấy cậu bao giờ.
- Ừm, cậu tên gì cũng học lớp này sao?
- Tớ là Sai, còn cậu? - Vẫn nụ cười ấy.
- À mình là Sakura.
Naruto đang bị đè bẹp trong đám fan girl, thê thảm. Nhìn thấy Sakura, Naruto liền chạy đến như thiêu thân cầm hai vai Sakura lắc lắc như nhìn người mới ra trận về.
- Không sao chứ, vẫn lành lặn. . .
- Đây là đâu mà các cô dám vào.
Một giọng nam trầm lạnh làm mọi người chú ý hướng mọi ánh nhìn về cậu.
- Ra khỏi đây ngay.- Vẫn cái chất giọng không cao độ ấy làm Sakura nổi ra gà
cậu ta mà đi kể truyện ma thì chắc ăn khách lắm
Một lũ con gái lại đổ xô chạy ra ngoài, lần này thì Sakura nhanh nhảu tránh được không thì đã bị đè bẹp bởi hàng chục đôi chân.
Sakura bỗng giật mình khi nhìn thấy Sasuke - cậu con trai vừa nãy.
- Cậu ta là ai mà ghê gớm vậy . - Chỉ chỉ về phía Sasuke.
- Uchiha Sasuke.- Naruto gãi đầu.
Uchiha à, đồ công tử con nhà đại gia, gái mê, đồ con trai gì mà chảnh như con cá cảnh =))*
Tự nhìn, tự nghĩ, tự cười, tự tỉnh lại mới thấy mình giống con tắc ngơ.
Vừa lúc đó, chuông đồng hồ của trường đã reo, mọi người đi vào hết lớp, ngồi vào vị trí của họ. Sakura đứng như trời trồng trên bục giảng chờ thầy giáo đến xếp chỗ.
- Chào các em ! - Thầy giáo có mái tóc bạc vuốt sang 1 bên nhìn rất cool, mỗi tội khuôn mặt bị che đi bởi 1 chiếc khẩu trang.
- Em là Haruno Sakura, học sinh mới chuyển đến đúng không ? - Nhòm ngó, nhòm ngó.
- Vâng. - Sakura nhìn cậu con trai tóc đen ấy rồi nhìn lên cái bàn trên còn trống, trên nữa là Naruto, hai người này rất hay cãi nhau nên thày giáo để trống 1 chiếc bàn ra. Đừng nói mình là mốc phân cách đấy.
- Thưa thầy có phải em sẽ ngồi chỗ kia không ? - Sakura chỉ chỉ vào chiếc bàn trống.
- Em rất tinh ý Haruno ^^!
Biết ngay mà
Một riếng chuông nữa vang lên, giờ thì vào lớp và bắt đầu học, Sakura đi vào chỗ chống hay tay nhìn lên bảng.
Hàiiiiiiii, lại phải học, có nghĩa là lại phải vận dụng trí óc, có nghĩa là rất đau đầu có nghĩa là không có thời gian chăm sóc nhan sắc có nghĩa là...
Cô đang nghĩ thì bị thu hút bởi nụ cười của cậu bạn bên cạnh tổ mình.
Cậu ấy tên Sai, dù cao thì vẫn có cậu ấy là người tốt trong cái lớp tòan học sinh cá biệt này
- Thầy Kakashi, hôm nay cho chúng em học cái gì mới mới nhé .- Naruto quàng tay qua đầu ngán ngẩm, mỏ chu lên.
Sakura quay xuống, mà cô cũng chẳng biết mình quay xuống nhìn cái gì
Ngớ ngẩn rồi
-Ềyyyyyyyyyyyy.- Sakura giật mình hét lên làm mọi người chú ý.
- C...cậu.. l...là ...U...Uchiha..Sasuke.- Sakura như nhìn thấy ma nói lắp bắp.
- Tôi không có hứng thú với những đứa con gái như cô - Sasuke nghĩ đơn giản là cô cũng giống đám fan girl kia, và cậu thấy ghê sợ cái cảnh này rồi.
- Cậu nghĩ thế à.
- Cũng có thể lắm. Đơn giản là đứa con gái nào chẳng giống nhau. - Ngán ngẩm.
- Đồ công tử Uchiha, cậu quá tỏa sáng về cái họ đấy rồi, đẹp trai à, tôi cũng đâu có biết cậu là ai và cậu cũng không biết cậu đang nói chuyện với ai? Bày đặt tán tỉnh, dụ dỗ á. Tôi không như lũ ngốc kia lúc nào cũng lăng xăng chạy theo cậu làm mấy cái thừa hơi đấy đâu.- Sakura nổi giận, các nỗi ức chế từ lúc đầu đến bây giờ đã làm ' máu dồn lên não ' cô beautiful hết ra những gì mình có thể nói mà không để ý có hàng chục ánh mắt đang nhìn vào mình.
Đấy là lần đầu tiên trong đời cậu bị một đứa con gái nói thế, ấn tượng khá mạnh đối với cậu, Sasuke thầm nghĩ là một Uchiha không thể bị một đứa con gái xỉ nhục như vậy được.
- Cô tưởng cô là ai mà dám nói với tôi như thế.- Sasuke bắt đầu nổi giận.
"Lần này thì tai họa rồi" cả lớp cùng Naruto đều có chung một suy nghĩ.
-Nghe rõ đây đồ công tử chảnh kia, ta là Haruno Sakura.- Sakura gằn giọng nói vừa kiềm chế cơ giạn vừa muốn nhấn mạnh chữ Haruno.
- Haruno.- Sasuke ngạc nhiên.- Đúng, Haruno Sakura, nên đừng ra oai trước mặt tôi vì cái họ Uchiha ấy.- Sakura cười đắc thắng.
- ĐỒ BÀ CHẰN ĐỘC ÁC HARUNO SAKURA.- Sasuke nói lớn, cậu cũng tức giận nhưng vẫn có phần nhường Sakura
THUMP
Im ắng, không ai mở mồm, yên lặng đến gì lạ, mọi ánh nhìn đều nhìn vào Sakura và. . . Sasuke đang nằm ngất xỉu dưới đất, cậu Uchiha đã ăn trọn một cú đấm tỉ cân vào mặt và đang nằm xỉu dưới đấy.
Naruto người run run răng cắn móng tay.- S..sakura ..c ..cậu cậu sao cậu... dám...-Nói đến đây naruto cũng té xỉu luôn.
Vâng, phải nói là ngày đầu đi học mà cô bạn Haruno đã gây ấn tượng rất rất và rất mạnh trong lòng khán giả à nhầm trong lòng cả lớp và nhất là Uchiha Sasuke người vừa ăn trọn cú đấm của Sakura. Chắc cậu sẽ không bao giờ quên cô bạn tóc hồng ngồi trên bàn mình Haruno Sakura này.
~~~~~~
Nhưng Sasuke đâu ngờ người con gái có mái tóc hồng ấy đã làm cuộc đời cậu ngoặc sang một hướng khác.
Em là thiên thần Anh là ác quỉ Liệu . . . Qua bao gian nan Qua bao khó khăn Sự ngăn cách của không gian và thời gian Có thể ngăn cách đc ' Anh yêu em ? '
13/9/2012, 9:31 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 77
Tổng số bài gửi : 36
Ngày tham gia : 04/12/2011
Status : Su Doll
Được Cảm Ơn : 42
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Chap 26 :
Nó ngồi cầm li kem vali mớm cho cậu nhóc, nhóc lắc đầu tỏ vẻ không thích, nó nhíu mày nhìn nhóc, từ nhỏ tới giờ nó chưa bao giờ động tới trẻ con, giờ mới biết chúng khó chiều như vậy.
- Bạc hà ! - Câu nói như ra lệnh, nó quay quắt mặt nhìn Sasuke, cậu chẳng hề để í tới hai người, tay đan vào nhau nhìn qua cửa kính của quán nghĩ gì đó có vẻ rất chăm chú.
- Cứ lấy cho nó đi. - Lại một câu như ra lệnh nữa, nó uất ức lắm nhưng vẫn phải cười trừ nhìn nhóc đang dương ánh mắt non dại nhìn mình.
- Chị ơi lấy em cốc kem bạc hà. - Cô phục vụ lấy ra một cốc kem “ bốc khói ”, nó hơi e ngại nhìn nhóc nhưng cậu nhóc lại hơi hé miệng ra như chờ miếng kem của nó. Sau cuộc hành xác của cậu nhóc, nó và cậu đã lê xác được tới trường mẫu giáo, nó mở mắt to và tròn nhìn cả trường mẫu giáo. Những chiếc đu, chiếc cầu trượt đến những chiếc ghế ngồi hình cây nấm bắt mắt..
- Chúng ta chơi đu đi nhóc.. ! - Chưa để cậu nhóc hiểu ra chuyện gì, nó nắm lấy bàn tay bé tí của nhóc lao đi về phía chiếc xích đu ở trước mặt, cười cười nói nói. Cậu đứng dựa vào xe tay đút túi quần nhìn nó và nhóc, một suy nghĩ len lỏi trong cậu. Các cô bác đi qua nhìn cậu không chớp mắt, nó chơi hết trò này đến trò khác làm một số phụ huynh rất khó chịu và ném nó những ánh mắt không mấy thiện cảm. Đến lúc miệt nhoài, nó lê xác ra chỗ cậu, miệng vẫn chưa ngớt cười.
Nó dắt tay nhóc tới trước cửa lớp, quay xuống nhìn nhóc, một người phụ nữ có lẽ là giáo viên đứng trước cửa sẵn.
- Ồ, cậu bé nhìn chẳng giống bố mẹ nó chút nào nhỉ? - Cô giáo ra vẻ thân thiện phán xét một câu làm nó há hốc mồm, mọi người bắt đầu chú ý.
- Cháu... c...
- Mẹ tóc hồng, bố tóc đen, con lại tóc cam, gia đình này đa màu sắc thật ..
- Màu mắt cũng khác nhau kìa... Nhìn nhóc như thằng dị dạng í nhỉ?
- Này cô ơi ! Cô nói ai dị dạng đấy ... - Nó quay ngắt đầu về phía người vừa phát biểu, người đó dắt tay con ra chỗ khác.
- Bố mẹ trông trẻ quá, đáng tuổi anh chị thôi...
- Ôi dào, thanh niên bây giờ nó khác xưa rồi...
- Cháu không phải... cháu... - Sasuke lôi nó đi ra khỏi đám đông đang càng lúc càng nhiều đấy, nó thì chỉ ú ớ không nói nổi, quay lại nhìn nhóc bằng ánh mắt “ Chị bất lực rồi ”, cậu không quên liếc nhìn những người đấy bằng ánh mắt sắc lạnh vô cùng.
- Họ là ai vậy nhóc? - Cô giáo viên trẻ tuổi tò mò cúi người xuống hỏi cậu nhóc tóc cam đang nhìn hai con người dần xa kia.
- Uchiha Sasuke, Haruno Sakura “ Hai con người của Chúa Pain ” - Nhóc nói nhỏ, mọi người sững sờ nhìn theo, họ chẳng thế nói thêm câu nào, giờ thì mặt ai cũng xanh lại vì ... sợ.
***
- Em không đi học sao? - Cậu nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh giường nhìn cô nhóc đang nằm ngủ ngon lành trên giường, cậu biết nhóc đã tỉnh lại.
- Bỏ rồi ! - Giọng cao vang lên, trong veo như giọt sương sớm, cậu nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt mái tóc dài ấy.
- Từ bao giờ?
- Năm trước..
- Khoá 1 à?
- Ừ.
Cậu đắm chăn lại cho nhóc, cúi xuống hôn nhẹ lên chán nhóc rồi bước ra ngoài. Một giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt đã quá hiểu sự đời của nhóc, nhóc muốn níu cái bàn tay ấy lại lắm. Nhưng nhóc hiểu, cậu chỉ yêu cái bề ngoài giống một người thôi, nhóc chẳng là gì?
***
Cậu tựa vào thành ghế đá, tay đưa lên cằm suy nghĩ, Suigetsu chạy vào cúi gập người 60○ chào cậu, cậu liếc mắt nhìn hắn rồi lại quay đi nơi khác.
- Cậu chủ, lũ Mặt Quỉ đã tuyên bố đối địch với chúng ta, lão già ấy đã ra tay, cậu chủ nên thận trọng .
- Tốt ! Ta chỉ chờ đến ngày ấy..
- Bọn của Bang Devil xâm chiếm địa bàn của chúng ta ở đường Okaso, cậu chủ tính sao, chúng lựa thời cơ chúng ta lơ là mà tấn công..
- Giết.
- Còn bọn chó săn thì sao ạ?
- Xoá dấu vết, bịt miệng chúng lại !
- Vâng . Em nghĩ chúng không dễ xử như vậy...
« Phụt »
Chưa nói hết câu, chiếc bóng đèn mờ ảo ở khu nhà cao tầng bỏ hoang toé điện, hai hàng người mặt hằm hằm bắt đầu đổ mồ hôi. Không ai dám ngẩng mặt lên nhìn vị cậu chủ đáng sợ của mình, Suigetsu và Jungo cúi xuống, không sợ hãi nhưng nể phục.
- Chúng em đã hiểu thưa cậu chủ.
***
- Tuần sau em sẽ đi học lại nhé . - Cậu đặt cốc sữa lên bàn gần nhóc, nhóc đang ngồi trên ghế nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi cậu hay ngồi. Nhìn chăm chú một thứ gì đó ở xa lắm.
- Anh - đừng - như - vậy - nữa ! - Nhóc quay đầu lại nhìn cậu, ánh mắt nghiêm túc, trên người vẫn chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình của cậu.
- Sao?
- Em - không - phải - cô - ấy ! - Cậu nhìn nhóc, rồi bỏ ra ngoài, nhóc đứng đấy, mắt đã dịu xuống, nhìn trân trân xuống sàn nhà.
- Xin anh ! Đừng tạo cho em cảm giác ấy ~...
***
Điện thoại nó rung lên, nó quơ quơ tay lấy chiếc Ipad trên giường. Hơi giật mình, nó e ngại thứ gì đó..
- Dì...
- Tsunade có vẻ hơi e ngại.
- Sao lại thế? - Nó ngồi phắt dậy, mắt trợn tròn.
- Tsunade nhắc nhở, cẩn trọng cúp máy..
Tít... Tít... Tít
Nó nằm xuống giường, nhắm nghiền mắt hít một hơi dài, số phận mà, cái gì đến sẽ đến thôi.
Sáng hôm sau.
Hôm nay đã đủ sáu tháng nó ở nhà cậu, thời gian không ngắn cũng chẳng dài bên cậu, đã niếm trải đủ các cảm xúc, nó không biết cậu sẽ thế nào. Căn phòng được dọn dẹp ngăn lắp hơn bao giờ hết, nó nhìn lại căn phòng một lượt để in hết hình ảnh vào trong, trên tay là chiếc vali. Kí ức như hiện về.
Ngày nó mới về đây, cậu đã ngược đãi nó thế nào, bắt nó ở căn phòng bụi bặm khiến bệnh hen của nó tái phát. Cảnh nó bắt cậu ăn mì hơn một tuần, cảnh cả hai cãi nhau um lên làm ông Shin ốm mất mấy ngày.
Nó lê chiếc vali đi trên hành lang rộng và dài, đến trước cửa phòng cậu. Tay đưa lên định gõ cửa nhưng có một thứ gì đó ngăn lại khiến tim nó như ngừng đập. Cảnh nó bê xô nước nặng trịnh đạp cửa vào, cảnh nó trốn việc chơi trộm điện tử..
- Sasuke ah? Em đi đây... - Nó đặt tay lên cửa, thì thầm, không biết cậu có nghe thấy không. Nó quay đi thật nhanh, nó sợ nếu ở đây lâu hơn thì sẽ chẳng thể nào bước đi ra khỏi nơi này được. Cậu tựa vào cánh cửa, khoảng cách là một cánh cửa thôi mà tưởng chừng xa một vòng Trái Đất. Lặng đi, đôi mắt nhắm nghiền lại, nỗi sợ mất nó ùa về, cậu nắm chặt bàn tay lại. Sợ rằng sẽ ra giữ lấy nó, ghì nó lại người mình và níu kéo nó...
***
- Chào mừng cô chủ trở về.. - Một hàng giúp việc cúi đầu 60○ chào nó, nổi bật là dì Tsunade với mái tóc vàng tết gọn, giờ đây, nó lại trở lại với cuộc sống của một vị công chúa.
- Giúp việc ở đâu ra nhiều vậy? - Nó hơi sững người, đếm phải hơn chục người mặc bộ đồ giúp việc. Nhìn lại ngôi nhà đã được trang trí lại, trông lịch lãm và sang trọng như hoàng cung.
- Là do ông chủ tuyển chọn rất kĩ lưỡng, đây là những sát thủ bảo vệ cô chủ ạ. - Nó tròn mắt, cười khẩy, bước lên phòng không thèm nhìn lại. Căn phòng cũng được trang trí lại, trông xa hoa, bắt mắt, nó thấy khó chịu, không khí nơi này ngột ngạt quá. Những ánh đèn từ trần hắt xuống vàng vọt, nó đáp người xuống giường, cái mùi hương ở căn phòng cũng trở nên khác hẳn...
***
- Tôi biết ông là ai.. - Cô gái tuổi trăng tròn dương ánh mắt nghiêm túc nhìn cái người đang ngồi chiễm trệ trên chiếc ghế trước mặt mình.
- Ồ ! Vậy nói xem ta là ai nào cô bé? - Giọng nói thích thú vang lên, tiếng cười hả hê của lũ người đứng bên cạnh nhìn săm soi vào từng đường cong trên cơ thể cô.
- Án mạng 13 năm trước, bờ biển Usan... - Vẫn ánh mắt ấy, người đàn ông kia giơ tay lên ra hiệu, cả lũ người đứng nghiêm trang không cười như chiếc máy bị sập nguồn, hắn ngồi thẳng dậy, khuỷ tay chống bên đùi mình nhìn xoáy vào cô.
- Không tồi ! Cô bé là...?
- Không cần biết, tôi muốn ông và tôi cùng hợp tác.
- Hợp tác à? Cô bé thú vị hơn ta tưởng đấy. - Hắn cười lớn, ngồi tựa ra sau ghế ra vẻ lắng nghe.
-...
***
Đôi mắt đen sắc lạnh lướt quanh khu đổ nát hoang tàn, quán Casino lớn đã trở nên hoang tàn sau 15 phút. Cậu dẵm một chân lên một cái xác be bét máu me, máu tanh loang lổ khắp sàn, trong quán lác đác xác người trông thật ghê rợn. Bàn ghế đổ nát, thuỷ tinh vỡ vụn, cậu buông dây chiếc dây xích đang xiết cổ tên dưới chân ra, bước đi. Một toán người đi vào, ai nấy đều mang những vết thương trên người, chiếc áo sơ mi trắng của cậu cũng đã thấm máu khá nhiều.
- Quì xuống. - Jungo ép tên máu me dính bê bết trên mặt xuống, cậu nhìn hắn hờ hững như nhìn một thứ rác rưởi.
- X... Xin hãy tha cho tôi. - Hắn lắp bắp không dám ngẩn mặt lên nhìn, nuốt khan.
- Ta đã cảnh cáo các người rồi... - Cậu đút tay vào túi quần cúi xuống. - ... Đừng động đến địa bàn của ta.
« Phụt »
Cậu bước qua, máu từ miệng trào qua cổ họng, máu từ tai và mắt cũng chảy xuống trông thật kinh dị, Jungo buông hắn ra nhìn cái quang cảnh nơi này. Một toán người nữa đi tới để... xoá dấu vết của một cuộc ẩu đả giữa hai bang của thế giới ngầm, tên xấu số nằm dưới sàn mắt trợn ngược là tên cầm đầu của một bang xã hội đen, chúng xâm chiếm địa bàn và cả quán Casino này ! Kết quả là bang ấy đã xoá sổ khỏi danh sách.
***
Nhóc bước xuống giường, đôi chân trắng nõn nhỏ nhắn bước trên sàn nhà lạnh buốt. Đến gần chiếc cửa ra vào của phòng, đôi chân khựng lại. “ Ở yên trong này đừng ra khỏi nơi này, em sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào ! ”. Nhóc hơi nhíu mày nhưng trí tò mò làm nhóc lấy sức đẩy cửa ra, bên ngoài là chiếc cầu thang bằng gỗ dài thiết kế thành vòng tròn. Nhóc cảm thấy đói bụng vô cùng, bước nhẹ xuống từng bậc thang, chẳng nhớ là tầng thứ mấy nữa.
Đây là khu vực phòng ăn của căn nhà, nhóc đẩy cửa vào.
- Chúc cậu chủ một ngày vu... - Hai hàng giúp việc ngả rạp người xuống đồng thanh thì khựng lại, chúng nhìn lên nhóc như nhìn thấy sinh vật lạ.
- Con nhóc này chẳng phải là con heo hết ăn rồi ngủ trong phòng cậu chủ kia sao? - Một người dữ dằn bước tới, cả đám xúm dần lại, nhóc lùi lại bị trận vào tường, ánh mắt không chút sợ hãi.
- Không biết cậu chủ nhặt nó ở bãi rác nào về thế này.
- Còn mặc áo cậu chủ nữa kìa, ngứa mắt quá ! - Một người hét lên, giật chiếc áo sơ mi mỏng manh ra nhưng nhóc kịp giữ lại, một vài chiếc cúc bung ra làm hở bộ ngực đầy nhựa sống của nhóc.
« Ào »
Nước ở đâu chút lên đầu nhóc, lạnh quá ! Nhóc vẫn đứng ngẩn người nhìn lũ người trước mặt bằng ánh mắt vô hồn, càng vậy càng làm chúng tức hơn.
- Con này lì quá mọi người !
- Không cho phép ai được giống tiểu thư Tenten ! - Một người trong đám nhảy ra túm tóc nhóc, nhóc phải cúi rạp người xuống nhưng không có sự kháng cự.
- Lấy tao cái kéo ! - Cả lũ đầu tiên không hiểu gì nhưng cũng mang kéo ra, cô nàng giúp việc cứ nhắm vào mái tóc nâu dài bết nước của nhóc mà cắt lấy cắt để, tóc rơi lả tả không một lời oán trách. Cô nàng giúp việc chạy ra để nhìn thành quả của mình, nhóc khuỵ xuống lấy tay chống đỡ cả thân người nặng trịch của mình.
- Haha ! Nhìn như chui từ cống ra vậy.
- Đáng đời... - Mặc kệ những lời nói đầy khinh bỉ và xúc phạm ấy, nhóc cảm thấy lạnh, rất lạnh, đôi môi tái tê lại, bàn tay nắm chặt.
- Lạnh . - Tiếng cười hả hê của lũ người khựng lại, hướng ánh mắt đầy phẫn nộ vào con người đang quì dưới sàn nhà, dãy hành lang trong căn nhà không có điều hoà nên nhiệt độ xuống thấp, mà nhóc lại rất sợ cái lạnh.
- Ồh! Nó lạnh kìa, chúng ta nên giúp nó sưởi ấm chứ nhỉ ? - Chúng xông vào nhấc nhóc lên, người nhóc tím tái lại, chân run lên, chúng lôi xồng xộc nhóc đi không thương tiếc.
- Chúng mày ! Cậu chủ kìa, chạy đi ! - Không hiểu chuyện gì sảy ra, cả lũ chạy toán loạn, nhóc chẳng thể cảm thấy gì, chỉ thấy người mình đập vào thứ gì đó rất mạnh, người nhóc mất cảm giác, cái cảm giác chết chóc lan dần trong cơ thể nhóc !
Tiếng bước chân lộm cộp va vào sàn nhà tiến lại gần, dừng lại ở chỗ nhóc, chẳng thể mở nổi đôi mi nặng trịch của mình, nhóc đành phó mặc cho số phận. Đôi mắt đen nhìn nhóc từ đầu tới cuối, chiếc áo sơ mi ngắn ngủn để hở bộ ngực trắng của nhóc, đôi chân thon dài, mái tóc nâu bê bết thành cục che toàn bộ khuôn mặt. Đôi mắt đen dừng lại một chút, khoé miệng khẽ nhếch lên, nhóc cảm thấy người mình được nâng lên bằng một đôi tay rắn chắc. Nhóc dựa vào bộ nhực vạm vỡ ấy, cảm thấy một cảm giác ấm áp len lỏi trong người mình, một lần nữa, nhóc cảm thấy mình được bảo vệ...
13/9/2012, 12:28 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 394
Tổng số bài gửi : 222
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Đừng buồn, cậu buồn tớ cũng sẽ buồn lắm, đừng khóc, tớ khóc mất, đừng gạt tay tớ đi, tim tớ tan vỡ
Được Cảm Ơn : 76
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Tem, giựt giựt nào.
Fic thật sự hấp dẫn. Mình thực sự yêu qusy nhỏ Tenta, mà chẳng biết tại sao hết trơn. Hì hì. Nhưng mà miêu tả, sas đáng sợ quá. Mình không thik sas kinh khủng như thế âu. Mình từ bỏ cái suy nghĩ có người yêu côn đồ là tuyệt rồi... Thế nên su viết đừng có như film kinh dị thế này nhé! Máu me be bét....
13/9/2012, 2:06 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Oái! Mất cái Tem rùi T.T Nhưng không sao đc đọc fic là zui rùi. Sas thấy nó ghê ghê thế nào ấy, sợ rơn cả người. Tội Tenta ghê, lũ người làm mất nết. Sao Sak phải về thủy quốc mất tiêu rồu. Mau mau ra chap mới nha Su. Tks Su
13/9/2012, 9:15 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 77
Tổng số bài gửi : 36
Ngày tham gia : 04/12/2011
Status : Su Doll
Được Cảm Ơn : 42
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Sak đâu có về Thuỷ Quốc, sao ai cũng hiểu lầm v. nhỉ ? sak trở về căn nhà cũ thôi mà các nàng =( Su đag cố xây dựng lên một tên qái vật mang tên Sasuke Uchiha mà Mấy tình tiết kinh dị thì các bạn thông cảm nhé ! Đố các nàng biết người c.trai mắt đen cuối chap là ai nhé? Comt vào fic đi, sao cứ comt là đòi chap mới v.?
13/9/2012, 9:27 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
ủa? zậy là Sak không về thủy quốc hả? Zui ghê. Su xây dựng quái vật Sas thấy Sas thật tàn nhẫn quá. sợ ghê. Mà người kon trai đó là ai zậy nhỉ, tò mò ghê. mọi người kiu chap mới là luôn mong ngóng phần tiếp theo đấy Su. Chap này hay tuệt rùi
14/9/2012, 11:28 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Hí hí hí ^^` Lâu lắm mới đk đọc fic của Su T^T
Chao nì hay thiệt đó nha ^^~ Người con trai cuối truyện àk? Neji Hyuga .... mà mắt Neji màu trắng mà .... Chắc là Rock Lee ... -_- nhưng .... tên này thì liên quan zì ở đây .... Kiba à .... không nốt ....
Hừm... tốt nhất là để Su kể nốt câu truyện tình zậy :] .... MÀ! Sasori sama thì sao ???? ..... Chắc anh sẽ là ng` yêu của Sakura trong 1 thời gian ấy nhỉ ^^~
14/9/2012, 2:00 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1203
Tổng số bài gửi : 790
Ngày tham gia : 24/08/2012
Status : Cố gắng làm những việc bình thường để trở nên phi thường ^^!~
Được Cảm Ơn : 41
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
thiệt là dã man...lão Neji đã dặn la không đc ra khỏi phòng nếu không sẽ gặp nguy hiểm cứ tưởng chuyện gì...ai ngờ lũ "ô-xin máu nóng" chờ cơ hội ra tay ko thương tiếc ng` con trai cuối chap ák...mơ hồ quá
15/9/2012, 8:42 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 77
Tổng số bài gửi : 36
Ngày tham gia : 04/12/2011
Status : Su Doll
Được Cảm Ơn : 42
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Ai đoán đc ng` con gái tuổi trăng tròn kia là ai. Qá khứ 13 năm trc' là rỳ. Ng` con zai mắt đen kia là ai thì Su up hai chap nhắ ) Đoán đi nào
15/9/2012, 11:11 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1203
Tổng số bài gửi : 790
Ngày tham gia : 24/08/2012
Status : Cố gắng làm những việc bình thường để trở nên phi thường ^^!~
Được Cảm Ơn : 41
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Mụ này tính chơi ác vs nhau đây mờ đoán sai cũng up 2 chap nhák
15/9/2012, 1:13 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
nói thế nào nhỉ. Thiếu nữ tuổi đôi mươi là tenten. Có thể do cô nàng bị mất trí nhớ, còn trC" khi chết là được thần nữ cứu ( chị của Sakura ấy )
Còn người con trai cuối chap thì chịu
15/9/2012, 8:57 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 25
Tổng số bài gửi : 17
Ngày tham gia : 09/09/2012
Được Cảm Ơn : 3
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
ĐỌC 2 CHAP THÌ ĐÃ THẤY CHỐNG MẶT R` ^^
17/9/2012, 8:54 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 77
Tổng số bài gửi : 36
Ngày tham gia : 04/12/2011
Status : Su Doll
Được Cảm Ơn : 42
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Chap 27 :
Nhóc cảm thấy nhiệt độ ở cơ thể ấm dần lên, vẫn chiếc giường màu trắng đơn độc ấy, đôi mi khẽ mấp máy, đôi mắt hổ phách mở dần ra. Trước mắt nhóc là tấm lưng dài và rộng, mái tóc nâu đang ngồi trên giường nhưng không hướng ánh mắt vào nhóc. Ánh mắt chăm chú nhìn người trước mặt mình, vẫn căn phòng của Neji mà sao lại có thêm một người khác nữa !? Đôi lưng khẽ quay lại nhìn nhóc, nhóc chớp nhoáng nhắm mắt lại như vừa bị phát hiện làm một điều đó rất ' lén lút '.
- Em dậy tắm rửa đi, để lâu ốm đấy nhóc ! - Giọng nói ấm áp vang lên, nhóc mở đôi mắt to tròn nhìn người trước mắt mình, đôi mắt to màu đen, miệng có hai chiếc răng nanh nhọn hoắc, chúng đang cười nhìn nhóc. Nhóc cựa mình như đang lưỡng lự, bàn tay ấy lần nữa nhấc bổng nhóc lên, bước vào phòng tắm ...
~~~
Nhóc bước ra, trên người là bộ váy ngủ mỏng manh nhưng rất dễ chịu, mái tóc xộc xệch ướt xũng, nước giỏ giọt trên sàn nhà, cậu ngồi trên chiếc bàn lạnh lẽo ấy đọc cuốn tạp chí, quay ra nhìn nhóc.
- Cũng vừa size nhỉ, anh chỉ sợ chúng hơi nhỏ.. - Cậu cười, nụ cười không thấy đường về, bộ váy ngủ chuyển phát nhanh của cậu tặng nhóc, và vài chục bộ trên giường y hệt nhau.
- Lại đây nào nhóc ! - Cậu vỗ vỗ vào chiếc ghế đối diện mình ra hiệu, nhóc ngoan ngoãn bước tới ngồi xuống nhìn cậu. Cậu với lấy chiếc khăn trắng, đứng lên lau khô tóc cho nhóc, nhóc hơi sững người nhưng cũng thấy vui vui.
- Hừm ! Tóc của nhóc bị sao vậy? Để như này mất thẩm mĩ quá ! - Cậu phán một câu rồi rút điện thoại ra gọi cho ai đó.
- Đói ! - Nhóc nắm lấy vấu áo của cậu giật giật, cậu nhìn xuống nhóc, xoa đầu như một đứa trẻ rồi bước ra ngoài phòng.
- Nhanh thôi ! Đừng chạy linh tinh đấy. - Chiếc cửa bằng gỗ màu trắng đóng lại nhẹ nhàng, khuôn mặt biến mất sau cánh cửa, nhóc ngẩn người nhìn như một đứa trẻ, tự hỏi đây là cảm giác gì?
Cậu trở về với một khay thức ăn, trên đó có hai cốc sữa trắng, đặt xuống bàn cho nhóc. Nhóc cúi xuống ăn từ từ, cậu mở chiếc laptop lên. Cậu với lấy chiếc bánh Sandwich đưa lên miệng cắn một cái, nhóc nhìn theo. Chiếc bánh vẫn trên miệng cậu, nhóc quì lên chiếc ghế cho cao hơn nhìn cậu chằm chằm. Cậu quay lên nhìn nhóc, không hiểu chuyện gì. Bỗng dưng mặt nhóc sát lại một cậu rồi... cắn một miếng vào chiếc bánh Sandwich, khoảng khắc như đọng lại làm tim ai đó đập nhanh và mạnh hơn bình thường.
- Ngon ! - Nhóc đưa tay lên miệng, liếm mép rồi cúi xuống ăn tiếp, còn cậu thì nhìn nhóc trân trân, mắt không chớp, miếng bánh Sandwich nốt ' ực '. Một lúc sau, một toán người đem theo thứ gì đó, nhóc đứng dậy nép sau lưng cậu, cậu xoa đầu nhóc.
- Không sao đâu, họ tới để làm lại mái tóc cho em thôi ! - Cậu cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn ấy, đặt người nhóc xuống chiếc bàn gần đấy, vì phòng của con trai nên không có bàn trang điểm. Nhóc cảm thấy rợn người khi cảm thấy thứ gì đó động vào tóc mình, bặm chặt môi cho cái cảm giác này qua đi. Lúc sau họ dừng tay, đưa tới trước mặt nhóc một chiếc gương.
Nhóc mang một mái tóc nâu ngắn đến cằm, đôi mắt hổ phách nhìn chằm chằm vào gương, một tay đưa lên chạm vào mái tóc ấy. Từ đằng sau xuất hiện cái bóng cao lều ngều ấy, đặt tay lên vai nhóc.
- Nhìn em rất giống một người bạn của anh đấy, như đúc luôn nhóc ạ ! - Cậu đưa tay lên véo má nhóc, nhóc biết người đó là ai và cảm ơn lắm vì cậu không coi nhóc như người ấy giống ai đó từng làm vậy. Chiếc điện thoại trên bàn rung, cậu với lấy nó.
- Một giọng nói như hét lên trong điện thoại.
- Axx, mình quên béng mất, mình có chút việc thôi !
- Giọng nói lắng xuống nhưng hơi nghi ngờ.
- Không có gì đâu ! Đến ngay đây, thôi ngay cái loa phát thanh của cậu đi Naruto - Baka !
Cậu tắt máy, quay ra gương nhìn nhóc.
- Neji sẽ không thích anh ở đây lâu và bên cạnh người của cậu ấy đâu, anh phải đi rồi, nhóc nhớ giữ sức khoẻ nha, đừng để bộ dạng như hôm nay, tạm biệt nhóc. - Cậu nói một tràng, vừa nói vừa thu dọn đồ trên bàn không quên tiến lại véo má nhóc một cái !
- À... Còn một điều nữa, em nên ra khỏi phòng tên khốn ấy ! Hắn không dễ cho người lạ vào phòng đâu ! - Cái đầu với khuôn mặt cảnh báo toe toét cười rồi đóng sụp cửa lại, khoé miệng nhóc khẽ nhếch lên nhìn theo, rồi quay lại nhìn mình trong gương. Khẽ đưa tay lên khuôn mặt được cho là ' như trong một lò đúc thành với người ấy ', nhóc ước sao cho khuôn mặt này không giống như ai đó, nhưng liệu như vậy nhóc có thể gặp được cậu không?
***
- Tuần sau ông chủ sẽ sang Hoả Quốc thưa cô chủ ! - Dì Tsunade khẽ cúi đầu khi nó đang nằm ngả người trên chiếc ghế gỗ trạm khắc tinh xảo, nó bật dậy.
- Sang đây làm gì?
- Để thăm cô chủ ạ. Và còn nữa, cô chủ nên nhớ, năm học sắp kết thúc... và thời hạn...
- Á ! - Đứa con gái tóc vàng bị nhóc đạp bật ra phía sau trong khi đang túm tóc nhóc, cô nàng ôm bụng khóc nức nở. Bắt kịp cơ hội, nhóc tóm lấy chiếc típ trên tay cô nàng ấy lao tới phang thẳng vào vai của nàng tóc đen, một cái, hai cái, ba cái vào người, cô nàng tóc đen ngã xuống, máu chảy thấm qua lớp áo mỏng manh. Nhóc quay sang nhìn Karu bằng ánh mắt sáng như lưỡi dao. Tiến tới, Karu lùi lại, cho tới khi bị trận vào tường.
- Em không biết, cứu em, chúng giết em, chúng giết emm... Naruto cứu em ! Huhu ! Đáng sợ, đáng sợ... - Mặt Karu không còn giọt máu, bám chặt lấy cánh tay của Shikamaru hoảng loạn. Shikamaru thở dài như bất lực.
- Về thôi ! - Kiba bước ra ngoài.
- Khoan ! - Sasuke bước lại gần Karu, đưa tay lên má trái của cô nàng, cô nàng sững người, tim đập mạnh khi được bàn tay đó chạm vào khuôn mặt. Chiếc băng dán trên má từ từ bung ra hết, để lộ một cảnh tượng kinh hoàng. Trên mặt Karu có một dấu thập lớn, máu rỉ dần ra, cô nàng kêu khóc ôm mặt đau đớn. Mẹ cô chạy vào, ôm lấy con gái.
- Để cháu đi gọi bác sĩ. - Shikamaru đứng dậy, cả lũ đi ra, Sasuke liếc về phía Tenta, nhóc vẫn thản nhiên như không có chuyện gì, khuôn mặt băng lãnh không kém ai.
P/s: Su bật mí nà, Tenta kô đơn giản đâu nhé :"> Mấy chap sau sẽ xoay vòng quanh nhóc ấy, bức màn bí ẩn màu đen đag dần được hé lên. Chuẩn bị đón Hot tiếp nhé :-*
17/9/2012, 9:20 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Woa! Chap này sao mà hấp dẫn ghê. ThấyTenta bí ẩn thế nào ấy. Không thể tin nổi là Tenta lại có thể làm ( có phait hem taz). Tên kon trai kia là ai zậy taz? Sai àh! Đoán không nổi Chap mới đi Su ơi, mong lắm ák, tò mò quá trời
17/9/2012, 9:23 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Chap này gay cấn đấy Su! Chắc chắn kiểu này TEnta sẽ trở thành hình mẫu mới của tui mất =)) hahahaha!!!!!
Chap mới nhanh nhanh nhé Su! TkZ phát
17/9/2012, 9:23 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 310
Tổng số bài gửi : 160
Ngày tham gia : 09/06/2012
Được Cảm Ơn : 25
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Chap này hay đấy Su, người con trai ấy là ai nhỉ. Tenta nguy hiểm thế? Tks Su 2 cái này, 1 cái là chap mới, 1 cái là cho sự bí ẩn của chap sau
20/9/2012, 12:26 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1203
Tổng số bài gửi : 790
Ngày tham gia : 24/08/2012
Status : Cố gắng làm những việc bình thường để trở nên phi thường ^^!~
Được Cảm Ơn : 41
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
riêng mình thì thấy ng` con trai đó là Kiba...: D biết ngay chứ...bạn Tenta là ng` của giang hồ thì sao lại hiền khô vậy đc ; )) ko có cảm tình và cũng ko gét Tenta...nhưng mà nện cho cái con Karu 1 trận vô hồn thì cái này mềnh cảm ơn >: )
23/9/2012, 12:52 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 77
Tổng số bài gửi : 36
Ngày tham gia : 04/12/2011
Status : Su Doll
Được Cảm Ơn : 42
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Chap 28:
Em đã từng là nắng : luôn vui cười bên Anh, yêu Anh tha thiết. Em cũng từng là mưa : khóc vì Anh, buồn vì Anh và đau vì Anh. Còn bây giờ E sẽ là gió : Gió không ở bên 1 ai quá lâu, chỉ thoảng qua mang cho người khác cảm giác nhẹ nhàng rồi biến mất.
“ Đừng, các người đừng lại đây ! - Tiếng người đàn ông hét lên, lũ người mặc vest đen đeo kính trên tay cầm nào là kiếm, phớ, mã tấu, típ và dao tiến lại ba con người đang bị dồn vào góc nhà ấy. Ngôi nhà bằng ghỗ trắng nhỏ nhắn, hiên nhà phủ lớp cây leo xanh ngắt điểm những bông hoa tím nhạt. Chiếc hàng dào gỗ thấp thẳng hàng dặt dẹo cái đổ cái gẫy, chiếc vườn nhỏ nhắn với những chậu cây hoa cúc nhỏ bị vỡ tan tành. Trong ngôi nhà ấy, những tiếng đổ vỡ bàn ghế đến xé lòng.
- Lần sau đừng có cãi lời anh nữa nhé ! - Cậu thì thầm vào tai nó, còn nó thì vẫn đơ đơ, cho đến khi bị giọng nói ấy đưa về hiện tại, nó mới gầm lên trong cầu thang máy. Nhưng nó chỉ độc thoại một mình, còn cậu thì đút tay vào túi quần tỏ thái độ ' bất cần đời ' khiến nó phát điên phát bực.
***
Nước mắt... Là ngôn ngữ câm lặng của nỗi đau. Im lặng... Là sự hùng biện cuối cùng của nỗi buồn. Vô cảm... Là sự ngụy biện cho một trái tim đã chết! Cười là... Phép ẩn dụ của nỗi đau! Khóc... Là tính chất bắc cầu của nỗi nhớ.
Nhóc ngồi trên chiếc ghễ ghỗ gần bậu cửa sổ, chăm chú nhìn khuôn cảnh trước mắt. Thành phố xa hoa với những ánh đèn mờ ảo đủ màu, căn phòng yên ắng, nhóc khoanh tay lên thành cửa sổ rồi đặt khuôn mặt đang buồn ngủ lên. Mắt vẫn chăm chú nhìn những thứ trước mắt. Từ đâu một bàn tay nhẹ xoa lên mái tóc có mùi hương lạ và nhẹ ấy, một nụ hôn lên mái tóc nhóc. Dễ chịu, nhóc biết chủ nhân của những hành động ấy là ai, vẫn nằm im để cậu vuốt ve.
- Em buồn ngủ chưa? - Giọng nói đã trở thành quen thuộc, nhóc cựa mình, đôi mắt nhắm hờ từ từ đi vào giấc ngủ. Một lúc sau, nhóc thấy người mình như đang lơ lửng trên không chung, cái cảm giác được che chở ấy lại lấn át người nhóc. Nhóc áp mặt vào ngực cậu, chìm vào giấc ngủ. Cậu đặc nhóc lên giường, vuốt ve mái tóc và khuôn mặt, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán nhóc, cậu đóng cửa và bước ra ngoài.
Lang thang một mình trên con đường về đêm vẫn tấp nập bóng người, mỗi người một hoàn cảnh một suy nghĩ. Cậu bắt đầu phân tích những vụ việc trên dù chúng đã sảy ra qua một tuần, gặng hỏi Karu thì cô nàng không chịu nói mà còn khi nhắc đến chuyện ấy là cô nàng như phát điên phát dại khóc lóc um sùm. Còn hai cô bạn kia thì mất tích không biết đi đâu, chỉ để lại trên mặt Karu một hình thánh giá không thể nào xoá bỏ được. Liệu nhóc có làm chuyện này? Nhưng, một cô nhóc mới 15 tuổi nhìn dặt dẹo như vậy làm sao có thể...? Một chuỗi sự việc đan xen khiến cậu rối chí.
Phía sau chiếc màn đen phủ lên ấy là một sự thật kinh hoàng...
Đã là định mệnh...
Thì sẽ chẳng bao giờ tránh khỏi “ Mất mát - đau khổ - chết chóc ”
“ Cô nhóc với đôi mắt đen khói ngồi dưới chiếc bàn gần ấy, đống hỗn độn làm cô bé rùng mình. Mặt tái lại, không khóc nổi. Khi đoàn người ấy đã đi khỏi, cảm thấy đã an toàn, cô bé chạy ra. Lạc lõng, bơ vơ, chạy tới chỗ cái xác ba người ấy. Cô bé lay từng người một, nước mắt dàn dụa trên mặt. Cô bé thiếp đi, lúc tỉnh dậy, ánh mắt đen khói chuyển sang một màu đỏ kinh hoàng, trong bóng tối mập mờ, một con quỉ lột xác.
- Các người... sẽ phải trả giá. - Tiếng nói trong veo như chuông gió thốt ra những lời nói thật cay đắng, sống mũi cay xè nhưng không hề khóc. Cô bé giật chiếc vòng cổ trên cổ cô bé xấu số bằng tuổi mình dưới sàn nhà, nắm thật chặt. ”
Xô nước từ đâu đổ thẳng vào người nhóc, nhóc cầm cây chổi nhựa vẫn cúi gằm mặt. Từ đằng kia có một đám người dần dần đi tới, tay lăm le dao gậy.
- Chào Tenta? - Cô nàng có mái tóc đỏ, đôi mắt huyết sắc nhìn nhóc với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ngay nhóc, nhưng cái miệng xinh xắn ấy gằn lên một câu làm tất cả rởn gai ốc.
- Chị đến đây để thanh toán món nợ mà em đã gây ra cho Karu nhà chị, nhớ chứ? - Nhóc vẫn tiếp tục cầm cây lau sàn nhà vệ sinh, đây là công việc mà cô nhóc “ bị phạt ” dù nhóc đã được cho là không phải thủ phạm. Karin ra hiệu, hai nữ sinh ' thanh tú ' bước tới chỗ nhóc với khuôn mặt ' ác quỉ ' cầm hai cánh tay nhóc, chúng đá một chân vào sau đầu gối khiến nhóc quì xuống.
- Đừng nói là em không biết gì nhé? Ồh, lời khai của em làm chị muốn băm em làm chục mảnh lắm cơ ! Thật sự thì chị chưa thích động chạm tới em mà em đã dám gây sự rồi nhỉ? Lại còn với đứa em gái thân yêu của chị nữa, hay chưa biết chị là ai? - Karin nói một tràng nhưng nhận lại chỉ được ánh mắt ' không sợ trời, không sợ đất ' của nhóc. Nhóc quay mặt đi hướng khác, máu bắt đầu dồn lên não cực nhanh và dần tới mức đỉnh điểm của sự tức giận.
- Chúng mày, mài dũa em nó cho tao. - Cả lũ khoảng bẩy đứa xông vào, nhóc nằm giữa sàn nhà đầy nước chịu trận, không kháng cự. Vì sao Karu bị như vậy mà Karin lại không sợ? Vì chính Karin cũng không tin Tenta có thể làm chuyện đó.
- Dừng ! - Cả lũ lại tản ra, để lộ thân hình bé nhỏ ướt đẫm với bộ quần áo trường đã ngấm màu hồng, thân người bầm tím đủ chỗ sau 10 phút bị hàng chục đôi tay, đôi chân nhỏ nhắn ' đáng yêu ' của các bạn chà đạp, cấu xé, chiếc áo bị xé rách nhiều chỗ. Karin tiến tới, túm mái tóc nâu bết nước của nhóc kéo lên, khiến người nhóc nặng trịch cũng phải đứng lên theo. Hai người nữa giữ lấy người nhóc, Karin giơ chiếc dao con nhỏ nhắn sắc bén ra, con dao được dí sát vào mặt nhóc.
- Ăn đũa phải trả đũa chứ nhỉ? - Một tay Karin giữ cằm nhóc, một tay đưa con dao lên.. máu chảy ra, vết rạch từ từ kéo xuống, nhóc nhắm chặt mắt lại..
- Dừng lại ! - Karin giật mình, làm con dao trên tay rơi xuống đất. Cả lũ hướng ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa sợ về phía người con trai trước cửa phòng vệ sinh nữ.
- Anh... Anh Kiba. - Karin cúi mặt xuống, tay bấu lấy nhau.
- Mấy người làm gì thế? - Kiba dần đi tới, nhóc dương ánh mắt mệt mỏi nhìn lên, đôi mắt băng lãnh ấy giờ như hết sức sống. Khuôn mặt trắng bệch lại, tím tái.
- Em... em... - Hai người đang giữ buông nhóc ra, nhóc đứng không vững, ngã xuống. Karin xanh mặt, miệng lắp bắp. Kiba không nói gì, mặt tối đi nhìn nhóc, bước tới nhẹ nhàng cúi xuống, bế người nhóc trên tay. Quệt ngang vai Karin làm cô nàng chết lặng, khi Kiba đã khuất bóng, Karin ngồi thụp xuống, ôm mặt khóc nức nở.
- Tại sao, tại sao ai cũng được bảo vệ, trong khi đó, em tôi ai bảo vệ???
~~~
Chẳng biết mây trắng mang em về nơi đâu...
Chỉ thấy nơi đây sương đêm úa màu...
Và những cơn gió miên man dịu dàng...
Xoa dịu tim anh…
Nhóc tỉnh dậy, căn phòng ngập tràn ánh nắm, hơi nheo mắt vì thấy không hợp, thường thì nhóc chỉ sống trong căn phòng tối thui của Neji, còn nơi này thì quá sáng so với qui định. Nặng nhọc ngồi dậy, lấy tay day day hai thái dương đau như búa bổ, nhóc ngỡ ngàng nhìn lại cảnh vật nơi này, một căn phòng khá đơn giản nhưng bộc lộ rõ vẻ sang trọng, trên mặt nhóc có thứ gì đó. Nhìn vào chiếc gương đối diện chiếc giường, trên mặt nhóc là chiếc băng dán trắng, dần hiểu ra mọi chuyện, ánh mắt lặng đi. Cánh cửa nâu gỗ gần chiếc gương bật mở, mái tóc nâu lấp ló bưng khay thức ăn nồng nặc mùi trên tay bước vào nhẹ nhàng đặt lên giường.
- Mời quí cô ăn sáng ! - Cậu hơi cúi người xuống rất lịch sự, một tay vòng ra phía trước vuông góc với người, trên cánh tay có một chiếc khăn màu trắng. Nhóc vẫn cứ ngơ ngơ ra, cho tới khi Kiba phải hạ màn và lên tiếng.
- Nhóc ăn đi ! Anh phải chọn những thứ ngon nhất cho nhóc đấy ! - Kiba làm vẻ mặt nghiêm túc, nhóc cúi mặt xuống nhìn khay thức ăn toàn còng gà với xúc xích, cả bánh kem nữa, không chần chừ, nhóc lấy đại chiếc bánh ăn ngon lành, vẫn phong thái chậm chạm ấy.
Một lúc sau, nhóc đã ăn no nê và cái khay chỉ còn lại thức ăn vụn. Nhóc giật giật vấu áo sơ mi của cậu, cậu quay lại, xoa đầu nhóc một cách rất trẻ con.
- Em thay quần áo đi, rồi anh dẫn tới một chỗ. - Cậu cười rồi cầm chiếc điện thoại ra khỏi phòng, một đám giúp việc đi vào. Nhóc ngẩn người một lúc nhìn theo cái bóng ấy. Sau một hồi sửa soạn, nhóc trở nên xinh đẹp trong bộ váy ngắn chấm bi có đai lưng ở giữa, tay áo dài và đôi giày búp bê màu sữa. Họ đưa nhóc tới chỗ cậu, ở ngoài phòng khách, nơi này thật rộng, những bóng đèn bằng thuỷ tinh làm sáng rựa cả căn phòng. Những tình tiết trang trí lạ mắt, bộ bàn ghế bằng thuỷ tinh trong veo sáng đèn... Nhóc đưa mắt nhìn xung quanh, dừng lại ở người con trai đang nằm dài trên ghế ngịch điện thoại.
- Đi theo anh ! - Cậu đút điện thoại vào túi quần short, tiến tới kéo tay nhóc đi. Nhóc cũng lẳng lặng đi theo, cậu đưa nhóc tới một bãi cỏ xanh ngắt. Một sân cỏ chỉ một màu xanh, nhóc hơi ngỡ ngàng không hiểu cậu định làm gì.
- Đứng đây chờ anh tí nha. - Cậu thả tay nhóc ra chạy đi, cái thả tay rất nhẹ nhàng nhưng làm bàn tay nhóc chơi vơi như vừa tuột mất thứ gì đó. Nhóc đưa bàn tay lên, lắc nhẹ đầu.
Từ xa, nhóc thấy từ đâu một lũ chó suất hiện, rất nhiều... Màu sắc cũng đa dạng, từ to đến nhỏ có hết. Chúng chạy tới chỗ nhóc, nhóc hơi lùi lại nhưng chúng chạy khá nhanh và cuốn quanh nhóc, nhóc bắt đầu thấy hay hay. Cậu túm lấy một chú chó màu trắng, nhìn trông rất yêu đặt lên đầu, nhóc ngước nhìn.
- Đây là Akamaru, anh đã nuôi nó từ lúc bé tí ấy ! - Cậu nháy mắt tiến lại chỗ nhóc, nhóc đưa nhè nhẹ tay ra phía trước, cúi người xuống vuốt ve một chú chó lông xù màu trắng.
“ Có hai cô nhóc đang ngồi chơi với nhau ngoài vườn, dưới mái hiên màu tím nhạt ấm áp ấy. Tiếng nô đùa vang lên giòn giã.
- SeNa ah? Chúng ta sẽ nuôi chú chó này đến lúc nào nó lớn thật là lớn nhé? - Cô nhóc tóc nâu cười khành khạch vuốt ve chú chó lông xù màu trắng được thắt một chiếc nơ màu hồng chấm ở giữa cổ.
- Và nó sẽ sinh thật nhiều con cho chúng ta ! - Cô bé tóc đen cười tít mắt.
- Chúng ta sẽ có một trang trại nuôi chúng, hehe ! - Tiếng nô đùa càng lúc càng giòn giã, phá tan cái không gian tĩnh lặng của căn nhà ghỗ đơn sơ giữa cánh rừng. ”
- Em thích chú chó đó hả? - Kiba cúi xuống nhìn gương mặt đăm chiêu của nhóc, bật cười. Nhóc gật đầu, vẫn vuốt ve chú chó.
- Vậy... Đặt tên nó là Kita đi, kaka. - Cậu cười sặc sụa, đó là cái tên ghép từ tên cậu và tên nhóc, nói vậy thôi chứ cậu cũng chẳng biết nhóc có thích không.
- Kita ! - Nhóc nói tên chú chó, cậu ngỡ ngàng nhìn lên, cuối cùng thì nhóc cũng chịu nói dù chỉ một câu ngắn ngọn và ' súc tích '.
~~~
- Kiba, dù cậu có cứu sống cô ấy hay gì đi chăng nữa thì cũng nên nói với mình một tiếng chứ? - Neji quát lên, Kiba tay đút túi quần vẫn phong thái ngạo nghễ đứng tựa người vào cây cột lớn ở trên sân thượng.
- Cậu nói cứ như cậu là bố nhóc vậy? - Kiba đớp lại, Neji mặt bắt đầu nóng lên, tay túm lấy cổ áo của Kiba.
- Ít ra tôi cũng là người đưa cô ấy về nhà đấy... - Neji gầm gừ, Naruto lao tới ôm lấy người Neji lôi ra xa.
- Vì thế nên cậu muốn làm gì cũng được phải không? Bỏ mặc nhóc để lũ Karin đánh đập, lúc ấy cậu ở đâu? - Kiba cũng định lao tới nhưng Shikamaru kịp ngăn lại.
- Hai cậu thôi đi, từ từ giải quyết chứ? - Nó hét lên, từ khi cô nhóc mang tên Tenta xuất hiện mọi thứ bắt đầu trở nên rắc rối.
- Chuyện đấy không liên quan tới cậu. - Neji hét lên, chưa bao giờ nó thấy Neji tức giận tới vậy, thật đáng sợ !
- Cậu có quyền gì mà nói vậy, cậu coi nhóc là gì thế? Nên nhớ đấy KHÔNG-PHẢI-TENTEN. - Kiba bực mình quát lên, giật phăng người ra khỏi tay Shikamaru. Neji hơi sững người, thân người buông lỏng dần đi..
- Thôi đi ! Ồn ào quá ! - Cái giọng trong như giọt sương vang lên, cả lũ quay sang nhìn nhóc đang ngồi trên thành lan can tầng thượng. Kiba cầm chiếc calavat lới lỏng ra, bỏ hai chiếc khuy áo ra cho gió lùa vào người. Neji lấy lại bắt đầu lấy lại bình tĩnh, còn nó... tròn mắt nhìn nhóc, cái giọng này, rất quen.. như kiểu đã từng nghe thấy ở đâu rồi. Nó bắt đầu nhìn cái khuôn mặt ấy chăm chú hơn, rất giống Tenten nhưng cũng rất giống một người nào đó. Mảng kí ức rời dạc không thể ghép lại.
***
Có một nhân vật chắc hẳn các bạn đã quên mất, đó chính là chàng ' Hoàng tử du côn ' của chúng ta. Thật sự là chàng ấy chưa hẳn đã bốc hơi mà chỉ đang loạn cảm xúc. Người ta nói tình yêu là con dao hai lưỡi, nó khiến tâm chí trở nên u mê, dễ lạc lối. Khi yêu, con người trở nên ích kỉ và tàn độc. Trong số ấy, cũng có thứ tình yêu đơn phương của một trái tim vẫn chờ đợi thứ gì đó. Tình yêu có thể đáng sợ theo đúng nghĩa, nhưng chúng cũng trong veo như nước. Yêu là cho và nhận hay chỉ là hận và đau? Trong cái vòng tròn định mệnh nghiệt ngã ấy, vẫn có thứ tình yêu cao thượng đáng được trân trọng.
Có một thanh niên với mái tóc đỏ lãng tử, nhưng hoàn cảnh không cho anh thể hiện vẻ đẹp theo kiểu ' công tử ' ấy! Anh đang chạy thục mạng len từ ngõ này sang ngách khác, theo sau là đám người với gương mặt hung tợn, tay cầm nào là gậy gộc, mã tấu, phớ rượt theo cái dáng ấy. Mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt, đứng giữa hai con đường nhỏ, anh chống tay lên đầu gấu, thở hồng hộc. Đưa tay lên lau mồ hôi trên chán, ngoảnh mặc lại đã thấy lũ người ấy đứng sau mình!
- Mẹ khiếp! - Chỉ kịp than vãn một câu, đôi chân lại tiếp tục chạy qua một ngõ khác.
- Nhanh lên! Bắt lấy thằng đấy cho tao! Lũ ăn hại! - Một tên ' đầu trâu mặt ngựa ' hú ầm lên, đám đàn em đứng lại vâng vâng dạ dạ rồi chạy tiếp.
Nếu như... Anh không chọn con đường ấy...
... Nước mắt sẽ không rơi...
Đằng trước là năm tên dữ tợn cầm gậy lăm le nhìn anh. Quay sang bên kia, lại thêm khoảng gần chục tên nữa đang chạy tới. Anh bị ép vào góc tường của cái ngách nhỏ. Nuốt khan, thầm nghĩ lần này chắc lại đổ máu một trận rồi.
- Xử nó cho tao. - Tên cầm đầu hô lên, cả lũ lao vào. Anh thì tay không mà chiến, tiếng gậy gộc, dao kéo va chạm trong cái ngõ ấy.
Trong lúc đó, nó vẫn trong bộ đồng phục của Học viện Konoha. Nhưng trong tình trạng ' lạc đường ', hôm nay gì Tsunade lại phải sang Thuỷ Quốc. Nó hí hửng kêu tài xế khỏi đón nó, và.. đây là kết cục. Đã tìm lối ra 15 phút rồi nhưng chúng quá ngoằn ngoèo như một mê cung vậy. Có tiếng động lạ phát ra, nó ló đầu ra hóng. Một cảnh tượng hãi hùng đập vào mắt nó, ai đó đang bị đánh bầm dập trong đám đông kia.
- Nhiều ăn hiếp yếu! Lũ mất dạy! - Nó hậm hực buông lời chửi rủa, ánh mắt hằm hằm nhìn cảnh tượng ' thiếu văn hoá ' trước mắt mình. Nó không cần suy nghĩ, xông ra ngay lập tức, tay lăm lăm viên gạch vừa nhặt được.
« Rụp ! »
Một tên đang tràn trề sinh lực, mắt trợn ngược lên rồi cả thân người ngã xuống làm ai cũng ngẩn người. Cả lũ tản ra, để lộ mái tóc đỏ với khuôn mặt không còn đẹp bởi những vết bầm.
- Á à! Mĩ nhân cứu anh hùng à? Vào đây các anh sẽ chiều cô em! - Một tên buông lời chọc gẹo, giờ nó mới nhận ra hoàn cảnh éo le của mình. Một mình một ngựa, à nhầm, một mình một thân trinh nữ cành vàng lá ngọc thì làm sao đấu lại được lũ trâu bò này. Nó nuốt khan, dũng khí nay đã như bị rút cạn.
- C... các người dám cậy động ăn hiếp yếu sao? Không thấy nhục à? - Nó lắp bắp, dù đang rất sợ nhưng vẫn vênh mặt lên. Tên cầm đầu ra hiệu gì đó, một số tên tiến tới chỗ nó, nó lùi lại.
- Mấy người... đ... định làm gì? - Hai tên túm lấy cánh tay nó, lôi xềnh xệc về phía tên kia. Nó trợn mắt nhìn tên cầm đầu, hắn nâng cằm nó lên xem xét.
- Tự dưng lại gặp người đẹp thế này, đúng là trời giúp ta! Haha ! - Tiếng cười man rợ ô nhiễm môi trường vang lên, nó nhăn mặt cúi xuống nhìn tên xấu số bị đánh bầm dập.
- Sasori? - Nó ngạc nhiên. Anh chỉ ngước đầu lên nhìn nó một cái sắc lạnh, một tay chống xuống đấy.
- Chúng ta cùng vui vẻ, ngay tại đây nhé! - Lời đề nghị khiến nó rởn da gà, mặt xanh lại, hắn cởi chiếc cúc áo thứ nhất của nó, để lộ một chút ngực bên trong.
- Lũ khốn, thả ta ra, các người dám làm gì ta, ta sẽ giết các người! Lũ trâu bò, thả raaa... - Nó ra sức gào thét dãy dụa nhưng hai tên phía sau quá khoẻ, tên cầm đầu lông lá đưa cái đầu gần cổ nó, nó nhắm chặt mắt lại để không chứng kiến cái cảnh buồn ói này.
- Á ! - Một tên đứng cách nó vài bước ngã xuống, tên cầm đầu mặt hằm hằm quay sang, nó thở phào vì chưa bị cái miệng hôi hám ấy chạm vào người. Nhân lúc tên đó không để ý, nó nhanh chân đạp ' trúng chỗ ' của hắn, hắn ta ôm của quí của mình gục xuống, miệng không kịp kêu. Sasori cầm lấy chiếc gậy của tên vừa ngã xuống, một trận chiến hỗn loạn sảy ra. Nó trở nên hỗn loạn, anh kéo nó vào góc tường rồi đỡ, che chắn cho nó. Còn anh thì gồng mình hứng chịu và đánh trả lũ côn đồ kia. Nó sợ hãi nhìn, lo lắng cho anh lắm nhưng không biết làm thế nào, tự dưng thấy có lỗi vô cùng.
Sau một hồi, hơn chục tên nằm lăn lóc dưới đất. Anh thì bầm tím đủ chỗ, mùi máu tanh nồng nặc nơi này. Đầu anh đau như búa bổ, nhưng để bảo vệ người con gái ấy, dù máu có phải chảy cũng không để bàn tay dơ bẩn của chúng động vào!
- Ai sai các người truy sát tao? - Anh cúi xuống, tóm lấy mái tóc rậm rạp của tên cầm đầu kéo lên, gương mặt trở nên đáng sợ hơn bao giờ!
- ... - Hắn quay mặt đi, như không muốn khai. Anh cầm lấy con dao Thái nhỏ, con dao được ghì lên tay hắn, dòng máu đỏ chảy ra nền xi măng khô cằn. Tên ấy xanh mặt, mặt nó cũng trắng bệch ra, đang định tới can thì...
- Là...Là Cậu chủ Sasuke! - Tên ấy gào lên, nó và anh sững người, trạng thái chết lâm sàng. Người nó run lên từng hồi, con người cậu đáng sợ tới vậy sao? Thật ra nó đã biết những gì về cậu? Sasori như không tin vào tai mình, con dao ghì mạnh hơn, máu chảy nhiều hơn.
- Ai? - Anh gằn lên, tên ấy sợ quá ngất lịm đi. Anh vạch chiếc áo phông đen của hắn ra, một vết săm hình con rắn uốn éo, mắt anh mở to nhìn vết săm ấy!
- Có nghĩa là gì vậy? - Nó cúi xuống nhìn chằm chằm vào dấu săm ấy, tò mò.
- Người của Sasuke đều có một hình săm hình mãng xà sau vai phải, riêng của người cầm đầu sẽ là một con rồng. Chúng đều có hình chữ S. - Câu nói làm lòng nó đau như xé, anh loạng choạng đứng dậy, nó đỡ lấy tay anh dìu anh đi. Trên con ngõ nhỏ, một dáng cao lớn, một thấp bé bước đi. Tìm đường ra khỏi con ngõ ấy, như tới giới hạn của sực chịu đựng. Anh tựa vào tường, máu ở vết thương rỉ ra nhiều hơn, nó lo lắng, mặt xanh lại. Tâm trí hỗn loạn khiến nó như người mất hồn, chẳng thể nghĩ ra được cái gì cả!
- Anh đau lắm không? - Câu nói dịu dàng, mắt anh hằn lên những ánh nhìn mệt mỏi. Cả người anh từ từ tựa vào nó, đôi mắt nhắm dần, cái đầu an toạ trên vai nó. Mùi tóc của nó khiến anh ' say ', nó đưa tay lên eo anh, những việc vừa sảy ra làm nó hỗn loạn...
P/s: Bí mật của Tenta đang dần hé mở nhé! Chuẩn bị tới đoạn rắc rối rồi đây, Su đang loạn đây nè! Nhiều quá, không biết sắp sếp thế nào :-s
23/9/2012, 1:59 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
K ngờ Sasuke kun ác thế :< Bắt nạt hoàng tử của mềk :< Chap nì hay tuyệt :> ***:> TkZ Su
23/9/2012, 2:39 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Chap này hay quá. Nhưng sao mà Sasu tàn bạo ghê, thấy hơi sợ rồi. Tenta bắt đầu lộ diện tính nguy hiểm rồi phải hem taz? ^.6 Tks Su nhák
25/9/2012, 12:06 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1203
Tổng số bài gửi : 790
Ngày tham gia : 24/08/2012
Status : Cố gắng làm những việc bình thường để trở nên phi thường ^^!~
Được Cảm Ơn : 41
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
bà này dùng từ chuẩn gê :-> mà tui đoán là Kiba có đúng ko vậy...ko post 2 chap liền chắc có lẽ là không đúng rồi... chẳng ơi hỡi gì ng` ta 1 tiếng o_0 Ta nghi là có ai đổ lỗi cho thèn Sas giết Sassori lắm [-(
1/10/2012, 7:52 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 195
Tổng số bài gửi : 82
Ngày tham gia : 11/02/2012
Status : sonexotic 4ever
Được Cảm Ơn : 4
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Yahhhhhhhh sao sasuke dã man vậy mình cũng thít sasori mà tại sao lại làm vậy
1/10/2012, 7:58 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Sasuke độc ác >"< Đừng có làm hại Sasori nhé >"< Chắc chap sau Sakura chia tay SAsuke quá >"<
Kiểu này gay to! Dù muốn Sakura san ở bên Sasuke lắm chứ < bởi sakura san cảm thấy hphúc mà >"< > dù vậy ở bên sas sakura đau khổ nhìu lắm >"<
4/10/2012, 11:51 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1203
Tổng số bài gửi : 790
Ngày tham gia : 24/08/2012
Status : Cố gắng làm những việc bình thường để trở nên phi thường ^^!~
Được Cảm Ơn : 41
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Vâng...và đã quá thời hạn 1 tuần/ 1 chap @-) Đừng nói máy hư rồi làm liền 3 tuần như trước nữa nãk
5/10/2012, 12:40 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
-_- oÀI! tưởng có chap mới chứ -_-
11/10/2012, 11:40 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1203
Tổng số bài gửi : 790
Ngày tham gia : 24/08/2012
Status : Cố gắng làm những việc bình thường để trở nên phi thường ^^!~
Được Cảm Ơn : 41
Tiêu đề: Re: Fanfic Sasusaku - Hoa trong mộng
Vâng...và thím ấy đã mất tích và vẫn chưa biết ngủm hay chưa @-)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]