Nếu một buổi sáng đẹp trời bạn thức dậy và bắt gặp một đứa nhóc 12 tuổi đang cố gắng giết mình thì sao. Hừm có lẽ bạn sẽ sợ hãi, cuống cuồng và lo lắng đến phát điên, rồi sẽ kêu cứu, có lẽ thế. Nhưng đó là với việc bạn là người bình thường thôi, còn trong trường hợp bạn là một ninja, và ninja đó còn có tên là Sasuke Uchiha thì mọi việc sẽ khác hẳn.
Đúng rồi đấy, Uchiha Sasuke bị tấn công ngay khi vừa mở mắt ra đón ánh nắng buổi sáng.
Là một ninja mạnh mẽ đầy tài năng, hơn nữa với kinh nghiệm đầy mình để giữ được tính mạng của bản thân khi đương đầu trong thế giới ninja nguy hiểm này. Sasuke phải luôn tự nhắc mình cẩn thận, ngay cả trong bóng tối.
Nhưng vấn đề đây là buổi sáng và giờ thì hòa bình đã được lập lại, hừm, chắc là chỉ trừ trường hợp có những kẻ cướp đường và một số kẻ bất nhân thì có thể hiểu được. Nhưng ở đây Sasuke đang đối mặt với một đứa trẻ đi kèm hai câu hỏi cực kì lớn.
Thứ nhất, kẻ tấn công anh là một đứa trẻ, với những lọn tóc tinh nghịch tóc màu vàng và đôi mắt màu xanh lá tuyệt đẹp, không mang trang phục ninja, không mang vũ khí ninja, nhưng lại xông thẳng vào anh và tặng cho anh một cú đấm mạnh mẽ và quen thuộc ngay khi anh vừa vươn vai thức dậy.
Và đó chính là câu hỏi thứ hai, cái này không chỉ là một nghi vấn bình thường mà nó còn liên quan đến cả vấn đề danh dự nữa.
Anh là ai chứ, là Uchiha Sasuke đấy, là một ninja thượng đẳng đấy, dù rằng thực chất thì anh chưa lên thoát khỏi cái danh hiệu genin nhưng đó là do anh đã bỏ làng đi và không tham gia kì thi chunin thôi nhưng anh và Naruto là hai genin đã có công lớn nhất trong Chiến tranh nhẫn giả lần thứ tư. Cùng với việc luôn đối mặt với nguy hiểm rình rập từ khi còn bé, anh có một sự phòng thủ chắc chắn và tuyệt đối, thậm chí còn có thể nói là đệ nhất thiên hạ nữa kia. Vậy mà, vậy mà – hít thật sâu – anh lại bị một đứa trẻ con tấn công và còn bị đánh trúng nữa. Mùi của con bé, cũng như sát khí hay bất cứ một khái niệm nào về dấu hiệu nhận biết để đề phòng con bé với anh là hoàn toàn không tồn tại. Có lẽ ở con bé tồn tại một thứ gì đó thân quen đến lạ lùng. Cho dù hậu quả nó gây ra thì chẳng hề nhẹ. Cú đấm đó khiến mũi anh vẫn còn đau, anh hi vọng nó chưa bị vẹo đi chút nào. Cũng nói thêm là anh có sự phản xạ rất nhanh nhạy nên đã túm được tay con bé, vâng chính xác là một con bé, nhỏ nhắn và lùn xỉn, như Naruto vậy, vật ngược nó và đè sấp nó xuống đất, khiến cho con bé đang cố gắng vùng vẫy thoát ra.
- Thả ta ra tên khốn kia, a, a cứu tôi với, có kẻ bắt nạt người khác này.
Con nhóc này rất là ầm ĩ, và đây là lần thứ ba rồi, lần thứ ba anh nghĩ đến cái tên Naruto nhưng anh chắc chắn là con bé này là một bản sao phiên bản nữ của Naruto, nhưng anh cũng chắc chắn đây không phải là Sexy no jutsu ngớ ngẩn của Naruto, vì con nhóc này …. ờm, ăn mặc rất kín đáo và chẳng có cái đường cong như là biến thân kia của tên ngốc đó. Anh ngồi đè lên lưng nó, khoanh tay nói:
- Yên lặng đi nhóc, ở đây là giữa rừng sâu đấy và ta hoàn toàn có thể giết nhóc nêu nhóc cứ làm phiền ta.
- Hức hức.
Con nhóc đó sụt sùi nhìn Sasuke uất ức, miệng lẩm bẩm điều gì đó anh không nghe rõ, rồi đấm thùm thụp hai tay xuống nền rừng phủ đầy lá ẩm ướt. Cuối cùng nó nằm im không ngọ nguậy nữa, mặc kệ Sasuke đang trầm tư suy nghĩ.
Vì hai cái cục nghi vấn và cả cái cục tức lúc nãy mà giờ nghĩ lại anh thấy lại phát sinh thêm một vấn đề.
Trái ngược với cái dáng củi khô của mình, con nhóc này sở hữu một cú đấm mạnh mẽ và tuyệt vời y như cú đấm của Sakura – tim Sasuke nhói đau khi nhớ đến cái tên này – khi mà cô ấy đã giáng thẳng vào mặt anh cách đây vài năm. Không những thế, con nhóc này còn có đôi mắt màu xanh lá ấy, màu mắt ám ảnh Sasuke cả một thời gian dài. Nhưng ngoại trừ ngoại hình cùng tài năng không thể chối cãi đó, con nhóc này lại có mái tóc màu vàng hoe ngu ngốc của Naruto và cái bướng bỉnh, cái bất cần và khó hiểu của tên bạn trời đánh đó của anh. Thực sự quá giống, nếu không chắc đã không tấn công anh mà không suy nghĩ như thế. Nghĩ mãi không ra, cuối cùng Sasuke nhìn xuống hỏi:
- Nhóc là ai thế, nhóc định làm gì vậy!!
Con bé gục đầu xuống đất rồi nhỏm đầu dậy, làm cái bộ mặt khó hiểu, nửa như chờ đợi đến phát bực nửa vui vẻ vì cuối cùng cũng được hỏi. Nó cố xoay cái đầu lại nhìn Sasuke và cười vang:
- Cuối cùng thì ông cũng chịu hỏi rồi hả, đồ bại trận. Tôi nói cho ông biết, tôi là Uzumaki Tsubaki. Tôi là con gái của Uzumaki Naruto và Haruno Sakura. Tôi đến đây là để tìm và giết chết ông, kẻ cản đường tình yêu tuyệt vời của cha mẹ tôi.
Im lặng một chút và Sasuke cốc đầu con bé một cái, rồi đứng dậy bỏ đi một bước. Mặc kệ con bé mà anh cho là thần kinh đó đang nhảy choi choi kêu la đau quá.
Con nhóc đó đã nhắc đến cái tên mà Sasuke luôn nghĩ đến nhưng chưa bao giờ thốt ra thành lời. Mỗi khi nhắc đến nó, cái cảm giác đau đớn , cứ nghẹn lại ở lồng ngực anh không nào giải thoát được. Chỉ cái tên Sakura đơn giản và nhẹ nhàng thôi nhưng nói nó thành tiếng với anh quả thực là một thử thách lớn. Thế mà hôm nay, con bé đó lại thản nhiên thốt ra cái tên đó. Đau đớn hơn nữa, nó lại còn bảo Sakura của anh, ( của anh đấy ) lại đi lấy cái tên ngốc Naruto mà anh căm ghét và sinh ra con bé đó. Ừ thì nó có nhiều đặc điểm rất giống với hai người họ, đôi mắt màu xanh lá của Sakura, mái tóc màu vàng của Naruto, cú đấm mạnh mẽ uy lực của Sakura, cái bản tính lắm mồm khó chịu của Naruto. Con bé đó thực sự là sự kết hợp hoàn hảo của hai người ấy. Và tất tần tật bấy nhiều điều đó khiến Sasuke cảm thấy phát điên, cho nên anh nhanh chóng bỏ đi trước khi chidori của anh phá nát một thứ gì đó.
Nhưng con bé ngu ngốc ấy, lại không chịu buông tha cho anh nó chạy lại và túm lấy Sasuke:
- Này này có nghe gì không đấy. Tôi đến là để giết ông đấy. Không sợ sao.
Sợ ư, Sasuke nhếch mép cười, sợ một con bé 12 tuổi ư, à đúng Sasuke thực sự thấy sợ, sợ nhìn vào đôi mắt của nó, cũng như sợ cái giongk lảnh lót của nó khiến Sasuke bùng nổ và gây ra chuyện khủng khiếp. Bàn tay trái của anh giật giật, anh túm lấy khuôn mặt với đôi lông mày nhíu lại, đôi mắt nhắm chặt, sau một lúc điều hòa nhịp thở, anh nhìn xuống con bé đó, cố lờ đi đôi mắt trong veo đẹp lạ lùng và thân quen của nó. Anh nói nhẹ như không:
- Nhóc bao nhiêu tuổi.
Con bé chỉ chờ có thể, mỉm cười trả lời:
- 12 tuổi.
Đồng thời một bàn tay còn giơ lên tạo hình chữ V vui vẻ với Sasuke nữa. Sasuke thở dài. Đúng như anh dự đoán, chiều cao cũng như dáng vóc gần tương đồng với Sakura lúc cô ấy 12 tuổi thật, anh đáp lại cô nhóc đó:
- Vậy làm sao mà hai người có thể làm cha mẹ nhóc ra khi mà bây giờ họ mới có 17 tuổi được. Tức là khi sinh nhóc ra họ mới chỉ có 5 tuổi thôi đấy.
6/5/2013, 6:49 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 151
Tổng số bài gửi : 92
Ngày tham gia : 30/01/2013
Status : Nữ thần gió và yêu quái nhưng lại là một mà thôi.
Được Cảm Ơn : 8
Tiêu đề: Re: [Naruto][Fanfic][SasuSaku] Mối dây liên hệ - Hiện tại và tương lai
Chap 2: Mục đích
Con nhóc nghe Sasuke hỏi thế, đưa tay lên gãi đầu rồi cười toe:
- He he!
- Cười cái gì chứ!
Sasuke quát lên, đến là thua với con bé này, cái kiểu cười của con nhóc đó cũng rất là thân quen, kiểu cười của Sakura khi mà cả hai còn là những genin, và tất nhiên điều đó càng khiến Sasuke điên tiết. Làm thế quái nào mà một con bé 12 tuổi lại bảo nó có một người mẹ 17 tuổi được, và trên hết là con bé lại cực kỳ giống mẹ nó và cả người cha mà nó bảo nữa, ôi anh lại điên lên khi nghĩ đến điều này. Hạ hỏa nào, có lẽ con bé này là họ hàng chăng. Sasuke thở dài sườn sượt, lấy hơi cho điềm tĩnh lại rồi hỏi:
- Nhóc là họ hàng với …….cô ấy sao?
Sasuke ngập ngừng khi đinh nhắc đến cái tên Sakura nên anh quyết định gọi là cô ấy, con bé chắc chắn sẽ hiểu anh nhắc đến ai thôi. Nghe đến đây, con nhóc gục đầu xuống, lúc lắc cái đầu nhỏ nhắn của mình khiến những lọn tóc vàng óng ánh đung đưa, vai rũ xuống, tay thả lỏng thể hiện sự chán nản vô cùng, rồi sau đó bất thình lình nó ngẩng đầu lên cong môi quát:
- Đúng thế có họ hàng, họ hàng ruột thịt hẳn hoi. Để tôi nhắc tại, tôi là Tsubaki, là con gái của Sakura Haruno. Là con gái, con gái ông có nghe không? Hả ? Hả?
Con nhóc tấn công cái lỗ tai của Sasuke rất hiệu quả khiến anh lùi lại, bịt tai và nói:
- Ta không có thời gian rỗi để đùa với nhóc.
Rồi anh bước đi. Anh đang muốn giải quyết nhiệm vụ ở vùng này càng sớm càng tốt nên không muốn mất thời gian với con nhóc đó.
- Chờ đã nào. Làm ơn nghe tôi nói.
Tất nhiên con bé chả buông tha anh, nó chạy đuổi theo anh và nói:
- Nghe này, tôi đến từ tương lai 15 năm nữa.
Tiết lộ đó của con bé khiến Sasuke sững lại.
- Cái gì?
Sasuke hỏi lại, tất nhiên là không thể tin được, nhưng anh biết rằng có những nhẫn thuật mạnh đủ đưa con người vượt qua những giới hạn tưởng chừng không thể vượt qua, nhưng điều đó không đồng nghĩa với tin lời con bé nói, anh cảnh cáo:
- Đừng bịa đặt.
- Không, tôi nói thật đó.
Con bé giãy giụa, van nài Sasuke hãy nán lại nghe nó nói bằng ánh mắt không thể khẩn thiết hơn. Nó thực sự khiến anh nhớ lại đôi mắt ngấn nước của Sakura khi cô ngăn anh lại trong khu rừng chết và khi anh quyết định rời khỏi làng lá. Khỉ thật tại sao bây giờ tất cả những hình ảnh đó lại chợt hiện lên trong đầu anh, phải chăng là do đôi mắt của Sakura đang hiện hữu khuôn mặt của đứa trẻ 12 tuổi này. Anh hơi đắn đo. Liệu anh có nên dừng lại nghe tiếp không, anh sợ nó cũng giống như xưa kia, anh không muốn nghe Sakura nói thêm một lời nào vì anh sợ rằng bất kỳ điều gì cô nói cũng có thể khiến anh không đủ tàn nhẫn để rời bỏ cô và có thể anh sẽ thay đổi quyết định của mình. Nhưng với con bé này, dù bằng đôi mắt anh, anh nghĩ, có lẽ cũng không sao, con bé không phải Sakura.
- Được thôi. – Anh lại thở dài – Ta sẽ lắng nghe.
Con bé chỉ đơn giản là hạnh phúc. Nó gật đầu mỉm cười và nói liến thoắng một hồi:
- Ba năm nữa tôi sẽ được sinh ra đấy, vào ngày 16 tháng 5 mùa hè đẹp trời. Cho nên tôi mới có tên là ……….
- Khoan đã. - Sasuke ngắt lời con bé khi con bé có vẻ sắp nói những điều không cần thiết – cái ta cần biết là làm thế nào mà nhóc lại đến từ tương lai rồi còn định giết ta.
- E hèm. – Con bé hắng giọng, hơi cụt hứng khi Sasuke ngắt lời nhưng nó quyết định không lan man nữa, nó nói một hơi:
- Ngắn gọn thì nó là thế này, đáng ra 3 năm nữa tôi sẽ được sinh ra và sống một cuộc đời đẹp đẽ với cha Naruto và mẹ Sakura nhưng mà có chút thay đổi trong quá khứ tức là hiện tại của ông. Ông cũng biết mà, mẹ tôi đã bỏ làng đi và tôi đoán có nhiều người đang muốn tìm được mẹ, nhưng mà đáng ra thì chỉ riêng cha tôi tìm thấy mẹ trong một nhiệm vụ khi vô tình đi ngang chỗ mẹ tôi đang sống nhưng bây giờ thay vì cha thì ông lại đang đi đúng hướng đó và tôi sẽ có thể không được sinh ra trong tương lai cho nên tôi quyết định đến đây để giết ông. Kẻ cản trở tình yêu của cha mẹ tôi.
Con bé kết thúc với một cái vỗ ngực tự cao và tự tin là sẽ giết được Sasuke. Còn Sasuke, anh im lặng không nói gì, sau đó anh cười mỉa mai con nhóc và nói:
- Thứ nhất ta không có ý định tìm Sak…, mẹ của nhóc. Thứ hai cho dù có chuyện đó thì tại sao nhóc không đưa cha của nhóc đến trước mà còn phải đi mất công giết ta. Thứ ba, một đứa trẻ tay không tấc sắt, nhẫn thuật không biết, đầu óc thì không, sao có thể giết được ta.
Nghe Sasuke giải thích xong, con bé mếu máo chực khóc khiến Sasuke giật mình. Cơ mà anh có nói gì quá đáng đâu. Nhưng con bé không khóc, nó kìm lại được, khịt mũi và nói:
- Vì vì, ông nguy hiểm hơn cha tôi, nói cách khác ông là hiểm họa cho nên cần phải diệt trừ. Làm sao đảm bảo sau này cha tôi đã gặp được mẹ tôi rồi nhưng mà đụng phải ông thì sao. Á!
Con bé kêu lên khi nhận ra mình nhỡ mồm. Và điều này Sasuke không bỏ sót. Gì đây lời con bé nói cứ như là đối với Sakura, Sasuke rất quan trọng vậy, đủ để cô ấy có thể không quên được. Nhưng mà không, Sasuke khẽ lắc đầu, chắc là anh đang ảo tưởng mà thôi. Anh biết Sakura từng yêu anh nhưng anh chưa bao giờ thừa nhận điều đó, cho đến khi chiến tranh kết thúc, Sakura cũng không gặp lại để nói một lời nào với anh, cô đã làm mình bận rộn bởi những công việc trị thương và xây dựng lại mọi thứ cùng mọi người. Cũng có thể anh lại tự cho rằng như thế, có thể là Sakura đã nhận ra, anh không đủ quan trọng bằng những người khác, hay là cô ấy cho rằng anh không cần cô ấy như những người khác cần cô ấy. Sasuke quyết định đứng dậy:
- Nhóc nên từ bỏ đi, ta không biết mẹ của nhóc ở đâu, và ta cũng không định gặp lại cô ấy, nhưng ta có việc cần đi về hướng đó, ta sẽ giữ đúng lịch trình của mình. Nếu nhóc không an tâm thì hãy cảnh báo ta.
Con bé ngước nhìn Sasuke, nó không thể tin nổi là anh đồng ý nhanh chóng như thế, nó nhảy cẫng lên và reo lên:
- Hu ra, may quá cuối cùng ông cũng tin lời tôi nói.
- Ai tin nhóc kia chứ. – Sasuke lừ mắt cảnh báo con bé – Ta không tin được một lời nó của nhóc nói, đặc biệt là cái chuyện vượt thời gian đó nhưng nhóc biết về nơi cô ấy ở và ta thì không muốn gặp cô ấy nữa. Vậy thì cứ ngăn ta đừng để ta gặp cô ấy. (Ta cá là cô ấy cũng chả muốn gặp lại ta.)
Sasuke kết thúc câu nói với câu cuối cùng là tự nói với chính mình mà không để con nhóc nghe thấy. Anh cũng hơi ngờ vực việc con bé có chấp nhận hay không nhưng anh cũng khá ngạc nhiên khi con bé gật đầu ngay tắp lự và nói :
- ừm, vậy để chắc ăn tôi sẽ đi với ông nhé.
- Cái gì.
Sasuke gắt lên, anh không thích có một bạn đường khó chịu như con bé này và nhất là con bé này khiến anh nghĩ đến những điều mà anh tưởng chừng đã chôn sâu từ rất lâu. Nhưng con bé chẳng để tâm, nó nói :
- Gì thì tôi cũng không tin ông, cứ đi bên cạnh cảnh báo là được.
Nó kết luận đơn giản và sau đó như chợt nhớ ra cái gì, nó bảo :
- A, không được gọi là nhóc, gọi là Tsuki nhé. Mẹ hay gọi tôi như thế lắm. Mà tôi sẽ gọi ông là aniki, hì hi.
Rồi sau đó con bé giơ tay lên trán làm động tác chào rất ngộ nghĩnh:
- Tsuki chào Sasuke aniki.
Những lời nói của con bé làm Sasuke không thể kinh ngạc hơn. Việc đi cùng với một con bé quái đản này là điều tồi tệ nhất là anh có thể nghĩ đến trong một cuộc hành trình
8/7/2013, 3:17 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 151
Tổng số bài gửi : 92
Ngày tham gia : 30/01/2013
Status : Nữ thần gió và yêu quái nhưng lại là một mà thôi.
Được Cảm Ơn : 8
Tiêu đề: Re: [Naruto][Fanfic][SasuSaku] Mối dây liên hệ - Hiện tại và tương lai
- Là lá la……… Tsubaki đi trước Sasuke một khoảng ngắn, vừa đi vừa nhún nhảy và hát vang một bài dân ca cổ, một bài dân ca mà Sasuke từng được nghe đâu đó, nhưng bây giờ anh thực sự không thể nhớ ra anh từng được nghe ở đâu hết. Anh làu bàu với con nhóc: - Nhóc có thực sự muốn ngăn cản ta không đấy, ta hoàn toàn chẳng thấy chút cảnh giác đề phòng nào ở nhóc cả ? Tsubaki ngoảnh đầu lại nhìn Sasuke khó hiểu, sau đó con nhóc ung dung nói: - Tại sao phải lo lắng chứ? Tsuki đang canh chừng aniki cẩn thận mà! Tsubaki giơ hai bàn tay lên tạo thành hình ống nhòm và nghiêng nghiêng đầu nhìn Sasuke nghịch ngợm. Sasuke thở dài, chí ít con nhóc cũng không có ý định tấn công anh. Tất nhiên là anh không sợ con bé, ôi trời so với một con nhóc có vẻ chẳng biết nhiều điều cơ bản về ninja như nó thì anh cần gì phải lo sợ, điều anh ái ngại khi đối mặt với nó chính là đôi mắt xanh lá đẹp vô cùng của con bé, đôi mắt nó được thừa hưởng từ Sakura – người mẹ mà nó khẳng định là vài năm nữa sẽ sinh ra nó. Mặc dù không muốn thừa nhận với chính mình nhưng lúc nghe con bé nói như thế, trong lòng Sasuke có chút thất vọng!? Và anh kiên quyết không chấp nhận là mình đã có cảm giác đó cho nên anh liền tra hỏi nó bằng một câu hỏi: - Vậy 15 năm nữa, cha nhóc làm gì, hắn có đạt được giấc mơ hão huyền của hắn từ khi hắn còn nhỏ không? - Giấc mơ nào? Tsuki ngay lập tức hỏi lại với đôi mắt cực kì ngây thơ, lông mày Sasuke nhướn lên, anh hỏi ngay: - Cha nhóc không bao giờ kể với nhóc về giấc mơ mà hắn luôn huyênh hoang là sẽ thực hiện nó sao? Không lẽ hắn đã không thực hiện được và hắn xấu hổ đến mức không dám nhắc về nó với nhóc? Lúc đó Sasuke đã thấy sắc mặt Tsubaki hơn biến sắc một chút, nhưng con bé ngay lập tức lấp liếm: - Tsuki sẽ không kể cho aniki về tương lai đâu, Tsuki không được phép. Sau đó con bé quay mặt đi và bước nhanh. Sasuke thở dài, gì đây chứ và anh bắt đầu suy nghĩ.Sasuke biết cú đấm đó của Tsubaki là nhờ việc vận charka hoàn hảo để dồn sức mạnh vào cú đấm và gây chấn thương cho đối phương, tuy nhiên khả năng nén charka của Tsubaki giống như con bé mới bắt đầu học nó vậy. Chính vì thế đòn đánh không gây ra hậu quả quá đáng cho Sasuke. Nhưng con bé đã 12 tuổi rồi, không có lý nào, với một người mẹ có tài năng sử dụng charka hoàn hảo – về điểm này thì con bé giống mẹ nó – dù mới chập chững học nhưng rất giỏi và một người cha luôn có tiến bộ nhanh chóng trong việc luyện tập, không có lý nào, con bé lại không được dạy dỗ từ khi còn bé. Độ tuổi mà bọn trẻ trong đó có Sasuke đi học tại Học viện Ninja chẳng phải là chưa tới 10 tuổi hay sao, còn nữa, con bé lại là con nhà nòi, sẽ hợp lý hơn nếu con bé được biết về những điều cơ bản trước: - Chẳng phải cha nhóc là ninja sao, hắn không dạy cho nhóc điều cơ bản nào về ninja à? Sau khi nói ra điều này, Sasuke có vẻ hơi đắn đó, vì về cơ bản, Sasuke tin rằng Naruto sẽ không bao giờ có thể làm được một thầy giáo giỏi. Và giờ thì vẻ mặt của Tsubaki và Sasuke cực kì giống nhau, cả hai đều nhướn lông mày lên chăm chú nhìn nhau. Rồi khong thể trốn được ánh mắt dò xét của Sasuke, con bé chu môi ra, lắp bắp: - Đã nói ….. là ….. không được phép nói về tương lai rồi mà! Rồi con bé có vẻ bực nó thở phì ra, cau mày lại, hờn dỗi và chạy ù về phía trước. Sasuke chống cằm suy nghĩ, cái vẻ hờn dỗi trẻ con này, anh thề là anh biết nó, anh từng thấy ai đó rất gần với mình làm cái bộ mặt này rồi. - Này, nếu không nhanh lên thì chúng ta sẽ không đi được xa mà trời thì sẽ tối mất đấy. Từ con dốc phía trước, Tsubaki gọi với lại. Sasuke mới gặp con bé sớm nay, ấy thế mà con bé xử sự như là nó quen anh lâu lắm rồi ấy, hoặc là nó dạn dĩ với người lạ chăng, Naruto cũng là đứa mặt dày nhất mà Sasuke biết mà. Với cả đống nghi vấn xung quanh và chưa có lời giải đáp, Sasuke dảo bước nhanh hơn để theo kịp con bé. Sasuke có một nhiệm vụ được giao bởi Tsunade, Sasuke đã quay về làng, tất nhiên không phải là anh hối hận hay bắt đầu suy nghĩ là phải đền bù cho những điều mình đã làm, Sasuke chưa bao giờ hối hận hay cho rằng những điều anh đã làm là sai, Sasuke quay về làng để thay đổi nó với tất cả nhiệt huyết và mong muốn của mình, anh muốn bảo vệ những gì mà Itachi đã đánh đổi tất cả để bảo vệ. Điều mà anh cảm thấy thiếu thốn khi ở trong làng đó là sự vắng mặt của Sakura. Sau chiến tranh, Sakura đã nói với Tsunade rằng cô sẽ không tiếp tục là một ninja làng lá nữa, cô nói rằng cô muốn rời làng, Sasuke không gặp được cô lúc cô ra đi, anh chỉ được Naruto kể lại rằng, Sakura cảm thấy hối tiếc vì phí phạm tuổi trẻ của mình ở một nơi bị bó hẹp, Sakura muốn đi ra và học hỏi, giống như Naruto và Jiraiya vậy, trên hết cô không muốn mình bị giới hạn trong khuôn phép mình là một ninja Làng lá, cô muốn là một ninja tự do, làm bất kể điều gì mình thích, cô lấy lý do là để bất cứ điều gì cô làm không ảnh hưởng đến danh tiếng Làng Lá, Sasuke và cả Naruto nữa, đều không hiểu lý do mà Sakura đưa ra để biện minh, cả hai đều biết rằng Sakura quá tốt quá nhân hậu để làm bất cứ điều gì bất lợi cho nơi sinh thành và lớn lên của cô ấy. Tuy nhiên cả hai đều không có cơ hội gặp cô ấy lần cuối trước khi cô ấy rời đi. Và Sasuke thì chả có lý do gì để gặp cô ấy nói lời tạm biệt cả. Dòng suy nghĩ của Sasuke dừng lại khi anh thấy Tsubaki mất tích, anh nhớ chính xác là con bé đi trước anh một quãng và giờ thì anh không thấy con bé ở đâu cả. Anh nhìn quanh quất, chả thấy chút tăm tích nào, không lẽ con bé đã bỏ cuộc và rời đi. Cái này, theo như con bé nói, anh ảnh hưởng đến sự tồn tại của nó và hạnh phúc của cha mẹ nó sao? Hoặc là……. Mắt Sasuke mở to, con bé nói con bé muốn ngăn cho anh không gặp được mẹ nó, Sakura, vậy thì khả năng lớn nhất là cô ấy ở gần đây. Vừa nghĩ đến đó, Sasuke quay phắt lại, ở đâu, cô ấy ở đâu chứ, anh muốn gặp cô ấy… Nhưng cảm xúc ấy ngay lập tức bị ý nghĩ ngược lại đè xuống. Không! Anh không thể gặp cô ấy. Anh không dám gặp cô ấy và anh không được gặp cô ấy. Với tất cả lý do đó, Sasuke đi nhanh hơn, bước những bước dài gấp gáp, anh sẽ rời khỏi khu rừng này nhanh chóng. Tuy nhiên, vừa được một đoạn ngắn thì… - Hù! Giọng Tsubaki vang lên và một cú đập mạnh vào lưng Sasuke. Anh nhăn mặt và quay xuống nhìn. Lúc đó anh không thể nào tin vào mắt mình được. Ngay lập tức một câu hỏi lại bật ra trong đầu anh. - Cái…? - Này, sao aniki đi nhanh thế, Tsuki tưởng là aniki sợ cái gì đó đấy. Trước mắt anh là Tsubaki , trên tay con bé đang là một túm thỏ bị bẫy. - Nhóc làm gì thế này? - Bữa sáng của chúng ta đó, hoặc là buổ trưa. Con bé thản nhiên nói, lại mang cái bộ mặt suy ngẫm khi thấy trời cũng đã về trưa. - Không ý ta hỏi là làm thế quái nào mà nhóc săn được bấy nhiêu con thỏ. Sasuke thắc mắc, anh có cảm tưởng như vừa đi cùng một con bé người rừng vậy. và Tsubaki hồ hởi nói: - Là Tsuki đặt bẫy đấy, từ lúc nãy kia, định là sau khi giải quyết aniki thì xử lý chúng, nhưng mà cũng được khá nhiều rồi lại có chuyện ngoài dư tính cho nên giờ thì hai chúng ta sẽ giải quyết đống thỏ đáng thương này. Dù sao Tsuki cũng đói lắm rồi. Tsubaki càu nhàu. Còn Sasuke mặt cứ thộn ra. - Nhóc sống trong rừng chắc. - Tsuki được lớn lên trên núi mà. Tsubaki quay lại cười trong khi chuẩn bị bữa ăn. Con bé có vẻ rất thành thục công việc này, Sasuke đoán nó tự lập hơn là anh nghĩ. Và thế là lại nảy sinh vấn đề, làm sao mà tự dưng lại thành ra con bé sống từ bé trên núi. Bố mẹ nó đâu?? - Giờ thì aniki đi kiếm củi đi nhé. Con bé bắt đầu chỉ đạo cho Sasuke phải làm gì và tất nhiên là nhận được cái mặt bất hợp tác của anh. - Tại sao ta phải nghe lời nhóc? - Vậy thì aniki có thể làm thịt những chú thỏ này trong khi Tsuki đi kiếm củi, liệu aniki có làm được không? Con bé chọc ghẹo Sasuke, điều này làm anh tức điên lên. - Ý ta là tại sao ta phải làm những việc đó? - Nếu không làm thì không có ăn! Tsubaki nhún vai nói ngắn gọn. Sasuke phát cáu: - Có ai nói với nhóc là ta sẽ ăn với nhóc chứ, ta sẽ….. Sasuke chưa nói hết câu nhưng đã phải khựng lại khi nhận bộ mặt ủ rũ và cái bộ dạng run run sắp khóc của con bé. - Aniki không muốn ăn với Tsuki sao? Hức, hức! - Ấy khoan, khoan, ý ta muốn nói là……… Sasuke bối rối, anh muốn dỗ dành con bé mà không biết cách, cuối cùng anh thở dài chịu thua: - Rồi rồi, ta sẽ đi kiếm củi. - Yay! Tsubaki reo lên, nó nói thêm vào: - Aniki đi nhanh lên để còn về sử dụng hỏa thuật tạo lửa nướng thịt nữa đó nhé! Sasuke cảm thấy mặt mình co giật, tự dưng anh lại thành một chân sai vặt cho con bé. Tuy nhiên anh dừng lại suy nghĩ, con bé biết anh có khả năng dùng hỏa thuật sao, ừ thì tộc Uchiha nổi tiếng với hỏa thuật và nếu là ninja thì con bé sẽ biết nhưng anh có cảm giác con bé ngây ngô này không hiểu rõ về thế giới ninja như thế để biết rõ về tộc Uchiha. Liệu con bé sẽ có những kiến thức gì về ninja, anh tự hỏi, anh nghĩ anh sẽ thử kiểm tra nó xem.
Tiêu đề: Re: [Naruto][Fanfic][SasuSaku] Mối dây liên hệ - Hiện tại và tương lai
[Naruto][Fanfic][SasuSaku] Mối dây liên hệ - Hiện tại và tương lai
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]