Fic title: Định mệnh Author: Thỏ ngọc Disclaimer: Các nhân vật trong tác phẩm này đều không thuộc về tôi mà thuộc về Kishimoto-sensei. Riêng các nhân vật tôi thêm vào thì đơn nhiên thuộc sỡ hữu của tôi Rating: 14+ Paring: Tất nhiên là sasusaku, tôi chỉ thích mỗi couple này mà thôi. Ngoài ra sẽ có các nhân vật khác trong naruto Status: Chưa hoàn thành Notes: Tính cách của các nhân vật có lẽ sẽ khác vì như thế mới thoãi mãn được trí tưởng tượng của tôi. Tình tiết fic tùy thuộc vào cảm hứng sáng tác và tôi được quyền thêm mắm, muối vào để nó hấp dẫn hơn. Summary: Đây là một chuyện tình vượt không gian và thời gian. Nó bắt đầu vào một buổi sáng mùa xuân rất đẹp và...muốn biết thì tự xem nhá!^.^
----------------------------------------
Chap 1:cuộc sống
.... ... Vượt qua cả không gian và thời gian Ánh sáng và bóng tối Định mệnh đã mang nàng đến cho ta Nàng là ánh sáng chiếu rọi bóng tối trong tâm hồn ta Là thiên thần cứu rỗi tội lỗi trong trái tim ta Nàng thuộc về ta và chúng ta thuộc về nhau Trái tim ta sẽ mãi mãi thuộc về nàng mà thôi... ... ....
Phố Haido, Tokyo, Nhật Bản
- Con đi đây ạ!
Một cô bé khoảng chừng 15 tuổi đang vụt chạy ra khỏi ngôi nhà phía cuối góc phố. Ngôi nhà xinh xắn với những bức tường được phủ một màu vàng nắng rất đẹp. Trước nhà, hai cây anh đào đang nở rộ, những bông hoa đã hé mở như khoe sắc hồng của chúng dưới ánh nắng sớm vàng nhẹ. Những cánh hoa anh đào mỏng manh bay bay trong gió tạo nên một khung cảnh thật đẹp.
Từ trong nhà, một người phụ nữ khoảng ngoài 30 bước ra và nhìn theo cô bé bằng một ánh mắt thật dịu dàng. Bà luôn cầu chúc những điều tốt đẹp sẽ đến với cô con gái bé bỏng của mình.
----- Dọc hai bên phố, hai hàng cây anh đào đang nhuốm cho con phố này một màu hồng thật đẹp. Cũng phải, cây cối chỉ chờ đến mùa xuân để chúng được cởi bỏ chiếc áo xấu xí bấy lâu nay và khoát lên mình một chiếc áo xanh mới. Anh đào cũng vậy, chúng cũng chỉ chờ đến khoảnh khắc này để được thỏa sức khoe những bông hoa sắc hồng cho tất cả mọi người được chiêm ngưỡng, làm đẹp thêm cho cuộc sống.
Trước vẻ đẹp của những bông hoa anh đào, cô bé đang vội vã chạy đến trường vì sợ trễ học cũng phải dừng lại ngắm. Gió khẽ đưa những cánh hoa mong manh bay nhẹ trong không trung. Cô bé đưa đôi bàn tay nhỏ nhắn của mình lên hứng những cánh hoa mỏng manh đó. Đôi mắt màu lục bảo tuyệt đẹp ngước nhìn lên để ngắm những tán hoa anh đào đang nở rộ, ánh nắng chiếu xuyên qua đáy mắt ánh lên một tia nhìn thích thú. Gió nghịch ngợm khẽ hất tung những lọn tóc màu hoa đào.
- Đẹp thật!
Cô bé nói với một nụ cười đẹp trên môi. Mọi người trong phố thường nói cô bé rất giống hoa anh đào. Từ cái tên, vẻ ngoài cho đến tính cách. Vừa xinh đẹp, trong sáng và mỏng manh, vừa mạnh mẽ ,kiên cường. Rồi như chợt nhớ ra một điều gì đó, cô bé lại vội vã chạy đi, để lại những cánh hoa anh đào vẫn mãi rơi trong gió...
----- Trường Trung học Idol
Từ đằng xa, cô bé tất tả chạy tới . Nét mặt đầy vẻ lo lắng và có phần tức giận. Thậm chí cô bé có thể nghe rõ tiếng lầm bầm của mình:
- Chết thật!Sao lại đứng ngắm hoa lâu như vậy chứ, sắp trễ học rồi!
Khuôn mặt đỏ ửng với những giọt mồ hôi lấm tấm cho thấy cô bé đã phải dùng hết sức lực chạy tới trường để không bị trễ học. May mắn là khi chuông vào lớp vừa reo thì cô bé cũng kịp chạy qua cổng trường trước khi cửa đóng lại.
Với bộ dạng thê thảm vì lúc nãy chạy quá nhanh đã dẫm phải một vũng nước. Cô bé cố gắng chạy thật nhanh vào lớp và rất may là sensei vẫn chưa vào.
- May quá, kịp rồi!
Thở phù một cái như trút được gánh nặng. cô bé vội bước về phía bàn của mình và ngồi yên tại đó cho tới khi hết tiết 2.
----- Reeeeeeeeeeeeeeeeeng
- Chúng ta học tới đây thôi, chúc các em ăn trưa ngon miệng.
- Chúc sensei ăn trưa ngon miệng ạh!!
Hết tiết 2, các học sinh lần lượt ra khỏi lớp để xuống nhà ăn, một số học sinh thì lại mệt mỏi úp mặt xuống bàn tỏ vẻ không quan tâm.
Một cô bé đang nhìn về phía cô bé đi trễ lúc nãy-hiện giờ cũng đang úp mặt xuống bàn bằng ánh nhìn tóe lửa. Cô bé vội đi đến chỗ cô bé đi trễ.
- HARUNO SAKURAAAAA!!!Cậu đã nói sẽ cho tớ mượn vở bài tập, vậy mà tại sao sáng nay lại đến trễ như vậy hả?
Cô bé tóc vàng xinh xắn đang đứng trước mặt Sakura la lớn. Đôi mắt màu đại dương ánh lên một tia nhìn giận dữ. Rõ ràng là cô bé đang rất tức giận vì cô bạn của mình đã không giữ lời hứa.
Sakura uể oải nhổm dậy nhìn cô nàng với ánh mắt hối lỗi:
- Hinako, tớ xin lỗi. Vì tối qua tớ thức khuya làm bài tập nên.....cậu tha lỗi cho tớ nhé!
Bằng cái nháy mắt tinh nghịch và nụ cười dễ thương nhất có thể. Sakura đang cố gắng làm Hinako - cô bạn thân nhất của mình nguôi giận và hình như đã thành công mĩ mãn. Nhận được cái nháy mắt và nụ cười thật-sự-rất-dễ-thương của Sakura, quả bóng tức giận trong đầu Hinako đã bị nó làm cho xẹp lép. Hinako tự rủa thầm trong bụng là tại sao lại không thể ghét được cô bạn này và tại sao lại có thể trở thành bạn thân của cô nàng tinh quái này được.
- Tha cho cậu đấy Sakura, tớ chẳng dư hơi để giận cậu đâu. Nhưng cậu nên chú ý đến sức khỏe của cậu đấy!Học sinh gương mẫu mà lại đi trễ thế àh!Lần sau còn đi trễ nữa thì biết tay tớ.
- Biết rồi, biết rồi mà!Cảm ơn cậu Hinako!
Mỉm cười tinh nghịch, Sakura đang cố gắng làm xiêu lòng cô bạn khó tính của mình một lần nữa và bất ngờ nhận được ánh mắt gian xảo của Hinako.
- Nhưng bù lại hôm nay cậu phải đãi tớ ăn !
Đáy mắt Sakura bỗng ánh lên một tia nhìn ngạc nhiên nhưng rồi lại vui thích sau đó. Không ngờ cô bạn Hinako cũng biết tính toán ra phếch. Nhưng tốt nhất là nên chiều cô bạn này vì nếu không cô nàng sẽ giận và hét toán lên mất.
- Được rồi Hinako, hôm nay tớ sẽ đãi cậu.
- Vậy thì nhanh lên, tớ sắp chết đói rồi này!
Nói xong, Hinako vội kéo tay Sakura và lôi cô bé ra khỏi bàn rồi chạy nhanh về phía nhà ăn. Sakura theo sau với nụ cười tuyệt đẹp mà bất cứ tên con trai nào trong thấy cũng sẽ chết-mê-chết-mệt!
Nhưng ai có ngờ được là cô nàng tinh nghịch và đi trễ hôm nay lại chính là "Đương kim Hoa khôi năm I của trường trung học Idol" đâu. Dù bây giờ có hỏi toàn bộ học sinh trường Idol hay các học sinh trường khác thì ai nấy đều biết đến cái tên Haruno Sakura. Được biết đến là một học sinh xuất sắc toàn diện, là một người gương mẫu và luôn được mọi người yêu mến bởi tính cách vừa tốt bụng, vừa tinh quái của mình. Sakura và Hinako được xem là cặp "ác chủ bài" của trường Idol vì thành tích học tập đáng nể của cả hai.
Không chỉ vậy, Sakura còn nổi tiếng bởi vẻ ngoài hết-sức-dễ-thương của mình. Khuôn mặt trái xoan xinh xắn, mái tóc dài màu hoa đào, đôi mắt màu ngọc lục bảo tuyệt đẹp và làn da trắng hồng. Chỉ cần bấy nhiêu đó thôi cũng đủ đề Sakura giành lấy ngôi vị Hoa khôi của trường.
Nhưng những người xinh đẹp và tài năng thì thường bị nhiều người ganh ghét. Sakura cũng không phải ngoại lệ. Có lần cô bé cũng đã bị một đám côn đồ chặn đường . Nhưng thật không may cho đám côn đồ đó và thật tiếc cho kẻ chủ mưu vì đã không biết đến một Haruno Sakura từng đoạt giải Xuất sắc Không Chủ Đạo môn karate thời cấp II . Kết quả là đám côn đồ đó đã bị đánh cho một trận tơi tả và từ đó không tên nào dám thuê người đánh lén Sakura nữa.
--------
Reeeeeeeeeng
- Hôm nay các em học tới đây thôi. Về nhà nhớ chuẩn bị bài đấy!
- Vâng!Chúng em chào sensei ạh!!!!!!
Kết thúc một ngày học tập mệt mỏi. Ai nấy đều muốn mau chóng về nhà để được nghỉ ngơi và nạp thêm năng lượng. Học sinh lũ lượt ra về, mỗi người đều theo đuổi một ý nghĩ của riêng mình. Những nhóm bạn tụ tập với nhau nói chuyện rôm rả, những người có đôi có cặp thì tay trong tay và cố tìm cho mình một không gian riêng biệt, còn những người cô đơn thì thường đứng lặng nhìn dòng người qua lại hay thỉnh thoảng ngước nhìn bầu trời để ngắm buổi hoàng hôn tuyệt đẹp.
- Ngày mai không được đi trễ đấy!
Hinako quay lại nhìn Sakura trước khi bước lên xe nơi có người bảo vệ đã mở cửa xe sẵn và đang chờ cô chủ nhỏ của mình.
- Cậu đừng lo!Nếu ngày mai tớ đi trễ thì tớ sẽ lại đãi cậu ăn.
- Nhớ đấy nhé!
Mỉm cười tinh nghịch, Sakura gật đầu. Hinako cũng mỉm cười và bước lên xe. Ngồi trong xe, Hinako vẫy tay chào cô bạn của mình và Sakura cũng vậy. Cô bé vẫy tay mãi cho đến khi chiếc xe đã hòa vào dòng người nhộn nhịp trên đường.
Có những lúc tưởng chừng rất bình thường Và rất quen thuộc đối với ta...
Ta cứ ngỡ rằng Ngày mai Lại sẽ tiếp tục cuộc sống của mình Và được gặp lại tất cả mọi người...
Nhưng định mệnh vốn thích trêu chọc người khác Ta không thể ngờ Hôm nay Lại là ngày cuối cùng được gặp mọi người...
-------
Sakura thơ thẩn đi trên con đường về nhà quen thuộc. Vừa đi vừa ngân nga câu hát:
- Mùa xuân mùa xuân đã đến Cho hoa anh đào nở rộ trong sắc xuân Đem phép màu làm đẹp cho cuộc sống Đem bao niềm vui hạnh phúc đến cho mọi người
Tiếng hát trong trẻo vang lên. Làm cho cảnh vật xung quanh bỗng tươi đẹp hơn bao giờ hết. Lòng người ấm lại và dâng trào một cảm xúc khó tả. Hoàng hôn thật đẹp nhưng hôm nay lại mang một sắc đỏ ghê rợn người, như báo hiệu một điều không may sắp xảy ra...
Sakura thật sự rất muốn về nhà ngay lúc này, cô bé bước thật nhanh trên con đường về nhà và không hiểu sao lại thấy lạnh sống lưng. Chút ánh sáng cuối cùng của mặt trời chiếu rọi, bóng của Sakura in hình xuống mặt đất trong thật đơn độc. Hôm nay trời tối nhanh một cách bất thường, chẳng mấy chốc con đường về nhà đã vắng tanh và tối mịt. Điều này làm Sakura cảm thấy hơi sợ, nhưng cô bé đâu phải người nhát gan và Sakura cố gắng bước nhanh hơn nữa để mau về tới nhà.
Nhưng ta vốn đâu biết trước được tương lai...
Gió bỗng nhiên thổi mạnh. Lá cây rụng và cánh hoa anh đào bay tứ tung quất vào mặt Sakura làm cô bé khó di chuyển hơn. Mây đen bỗng kéo đến vần vũ trên bầu trời và Sakura có thể nhận ra điều bất thường đó.
"Có lẽ trời sắp có bão". Sakura nghĩ thầm trong bụng và cố gắng bước đi trong khi gió đang quật mạnh vào người. Bỗng nhiên trước mặt Sakura xuất hiện một đám mây đen lớn. Đám mây từ từ cuộn tròn lại ở giữa hồng tâm rồi tạo thành một cái lỗ đen hun hút. Sakura thật sự rất bất ngờ vì không tin nổi vào chuyện đang diễn ra trước mắt mình và dám cá là nếu ngày mai cô bé đem chuyện này kể cho Hinako nghe thì chắc chắn sẽ bị Hinako bảo là cô bé đang biạ đặt mất.
Bỗng nhiên từ cái lỗ đen đó có một sức hút rất mạnh hút tất cả mọi thứ vào. Lá cây , cành cây , hoa anh đào hay kể cả những vỏ lon trên đường đều bị nó hút vào. Đơn nhiên Sakura sẽ phải chịu chung số phận, cô bé cố bám vào cái cây gần đó với nét mặt đấy sợ hãi. Trong những cố gắng cuối cùng níu giữ lấy cái cây, Sakura cố hét lên cầu cứu nhưng dường như chẳng có ai nghe thấy. Bàn tay cuối cùng nắm lấy cái cây cũng bị buông ra vì lực hút của hố đen quá lớn. Cả thân người của Sakura bị hút vào cái hố đen vô tận.
- Khoooong!!!AAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!
Tiếng hét của Sakura như chìm lẫn vào âm thanh của gió bấc. Cái lỗ đen từ từ đóng lại và rồi tan biến hẳn. Gió ngày càng thổi mạnh hơn và theo sau đó là cơn mưa dông tầm tã. Mọi thứ chìm vào màn mưa trắng xóa, tĩnh mịch và u uất. Như chưa hề có chuyện gì xảy ra......
End chap 1
7/3/2012, 1:37 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
ưm ưm! hihi! làm chị thỏ nhận hok ra ùi! do nick cua sử dụng qua nhìu đời để lại nên cũng nhát sửa sang lại profile. :p. em hay rãnh vào tối thưs tư vs thứ bảy chủ nhật. có chi chị em mình lên hàn huyên cho zui nha! p/s: nhân tiện chị thỏ cứ gọi em là gấu vì ai cũng gọi em như zậy hít. vs nick me là gấu dung chung zs chị 2 nên khi lên me em sẽ pm thỏ trk'. mong chap mới nhìu nhìu!
7/3/2012, 1:40 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
ah! chị thỏ thấy răng nếu gấu viết fic???????
7/3/2012, 7:08 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 239
Tổng số bài gửi : 87
Ngày tham gia : 01/12/2011
Status : kakaka, ta thành nữ sinh ùi!!!!!
Được Cảm Ơn : 37
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
@sausaku_memories: thỏ nghe ùi mà, thỏ sẽ viết nhanh nhanh để cuôi tuần này post nhoa, ít nhất phải cho thỏ một tuần để ra chap mới chứTT.TT @Gấu: oa, chị lại quen thêm em gấu nữa rùi , mà nói gấu nghe nhak, bn ss biệt danh toàn là mí con vật hok ak, nào là: thỏ (ss đây), ốc, heo, voi, chồn, bò, vịt và mèo nữa sock chưa
oh, nếu gấu có ý định viết thì ss ủng hộ chứ seo, nhưng mà đã viết thì phải viết đến cùng, không đk bỏ dỡ nữa chừng à nhak , ss sẽ gáp ý thêm để gấu viết tốt hơn nhé, iu
7/3/2012, 9:34 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
ưm ưm! gấu cũng thích làm ss lắm. đang đi kiếm chủ biên xin làm chân phụ tá hay là kiếm phụ tá cho nó kiếm ý tưởng viết fic (hihi khôn quá ha!). nhưng mà gấu đã bắt tay vào vẽ ùi! định làm fan art đấy. chắc tới hè ni la cho ra loạt ảnh mới.(hơi lâu ta). thỏ đợi gấu ha!!! muội muội sẽ theo đuổi ước mơ. mong tỷ tỷ ủng hộ. ;p. p/s: đang làm đồng hồ đếm ngược đợi chap mới đây nèk!! )
8/3/2012, 10:44 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 239
Tổng số bài gửi : 87
Ngày tham gia : 01/12/2011
Status : kakaka, ta thành nữ sinh ùi!!!!!
Được Cảm Ơn : 37
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
ukm, thỏ luôn ủng hộ gấu hết mình, mong fan art cảu gấu sớm ngày ra mắt ha(tới hè lận ak`, lâu we' )
8/3/2012, 12:52 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
ùi hihi phải tới hè ni gấu mới có thể chuyên tâm vào vẽ được. chớ h màk gấu vẽ thì chắc tới tết trung thu mới xong lận chị thỏ ui!!! hè ni vẽ chắk là hai ba ngày chi đó là xong một bức ùi!! thỏ-chan cố gắng đợi! p/s: thỏ ơi thứ bảy hay chủ nhật mới post chap mới đây? mong quá đi àh!!!!!
8/3/2012, 10:08 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 239
Tổng số bài gửi : 87
Ngày tham gia : 01/12/2011
Status : kakaka, ta thành nữ sinh ùi!!!!!
Được Cảm Ơn : 37
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
ok, thỏ sẽ gắng đợi fanart cảu gấu ra lò nhek, còn về chap mới thì chắc là cn gâu nhé
8/3/2012, 10:20 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
Ák!! Chủ nhật lun ák? Nhớ Sasusaku wá chừng lun rồi nè!!!! Mà chap ni chắc dài hơn chap trước chứ, Thỏ-sempai????
8/3/2012, 10:23 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
Mấy bữa ni liên lạc vs chị thỏ cứ đứt quãng làm Gấu đâm ra nhớ.... fic quá!
11/3/2012, 8:00 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 14
Tổng số bài gửi : 14
Ngày tham gia : 05/03/2012
Được Cảm Ơn : 0
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
huhu thỏ ơi zina đag mòn mỏi mong chờ chap mới của thỏ nazzzz
11/3/2012, 9:25 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
ai cha chị thỏ đâu rồi??? cuối ngày chủ nhật rồi mà????
11/3/2012, 9:27 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
định tính 12h khuya mới cho ra chap mới lun hả thỏoooooooooooooo??????
11/3/2012, 9:33 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 51
Tổng số bài gửi : 32
Ngày tham gia : 28/01/2012
Được Cảm Ơn : 5
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
Thỏ âu rồi nhể? Thỏ hẹn mọi người hôm nay cho ra chap mới mừ. Mún cho mọi người leo cây hết àk? Nè.... Mèo chờ cái chap mới này lâu quá rồi nè, sắp chờ hết nổi rồi nè, mau đem chap mới đến đi.
11/3/2012, 9:46 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
hay chị thỏ có vấn đề chi ràu đây??? lo cho fic vs cho chị thỏ quá!!!!!
11/3/2012, 9:50 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 51
Tổng số bài gửi : 32
Ngày tham gia : 28/01/2012
Được Cảm Ơn : 5
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
Hờ hờ, mình mới thấy bả lang thang bên zing, khoảng 4 tiếng trước đó, chắc hổng xảy ra chuyện gì đâu ha...^^
11/3/2012, 9:51 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
kiểm tra lại bản onl 24h qua có bã màk???? thỏ ơi thỏ ((
11/3/2012, 9:53 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
ùi bùn quá!!! lên me thấy có chĩ mà đúng hok???????
12/3/2012, 11:36 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 953
Tổng số bài gửi : 442
Ngày tham gia : 22/01/2012
Status : trượt đại học rồi :'( về chăn vịt năm sau thi lại với các em thôi =(((
Được Cảm Ơn : 100
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
her her... chưa có chap mới à thỏ nhỡ hẹn nhá
12/3/2012, 5:04 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 239
Tổng số bài gửi : 87
Ngày tham gia : 01/12/2011
Status : kakaka, ta thành nữ sinh ùi!!!!!
Được Cảm Ơn : 37
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
*dập đầu**dập đầu* oa oa oa, thỏ rấttttttttttttttttt sr A-N, meoluoimiru với minari vì đã trễ hẹn post chap mới , chả là tối hum qua ngồi tới 10h mà vẫn viết không kịp nên trưa nay đi về mới viết tiếp được, vừa viết xong là post lền đây nà
nhưng mà chắc mọi người hok nỡ nào giận con thỏ đánh thương này đâu nhỉ thỏ thực sự biết lỗi mà, lần sau sẽ hok tái phạm nữa âu
hok lảm nhảm nữa, cho phần còn lại của chap 13 lên sàn luôn*tung bông*, phần cuối dài nhá
Chap 13(Cont)
Một buổi chiều tà tĩnh mịch không có những tia nắng cuối ngày le lói, thay vào đó là cơn mưa rả rít bao phủ núi rừng. Bầu trời về chiều bị những làn mây xám hoàn toàn che phủ, đem đến một cảm giác thật buồn bã, sầu muộn. Màn mưa trắng xóa phủ lên toàn bộ cảnh vật nơi đây, làm cho chúng trở nên thật mờ ảo, nhạt nhòa trong tầm mắt. Cơn mưa không lớn nhưng lại rất dai dẳn, tựa hồ như muốn níu kéo mùa thu ẩm ướt trước khi bước sang mùa đông giá lạnh, hanh khô.
Cây cỏ từng nhịp đung đưa theo những giọt nước từ trời ban xuống, giọt mưa đọng lại trên tán cây, trên phiến lá rồi chậm chậm rơi xuống và biến mất vào trong lòng đất. Mưa rơi trên những con suối, những vũng nước đọng tạo nên cái âm thanh tí ta tí tách nghe thật vui tai, giọt mưa hệt như những vũ công đang trình diễn trên những khán đài trong suốt, khiến lòng ngươi say mê.
Không khí ẩm ướt mang theo hơi nước lạnh lẽo dần hòa tan vào không gian, thổi vào trong những căn lều ngập tràn sự ấm áp. Bên ngoài doanh trại, tất cả các binh sĩ vẫn hăng hái luyện tập dưới trời mưa, bất chấp cả cái lạnh giá đến thấu xương của cơn mưa cuối mùa này. Binh lính canh gác tay vẫn nắm chặt giáo mác không rời, họ chỉ khoát thêm một lớp áo da cứng bên ngoài và đội chiếc mũ rộng vành để che mưa. Cung nhân phần lớn đã về lều, thỉnh thoảng cũng chỉ có một vài người chạy ra ngoài làm chút chuyện. Giờ ai nấy chỉ muốn ngồi sửa ấm quanh đống lửa trong lều, trên tay cầm một chén trà nóng mà thưởng thức thôi.
Thời gian thấp thoát trôi nhanh...
Thu qua..đông lại tới...
Chẳng mấy chốc..
Nàng sẽ phải trở về..
Từ sau buổi tối bị trúng độc hôm đó đến nay đã gần hai ngày, Sakura vẫn phải nằm trên giường dưỡng bệnh. Dù chất độc đã được hóa giải nhưng vẫn để lại di chứng, cộng thêm vết thương nên làm nàng sốt liên miên không khỏi. Các tỷ tỷ hằng ngày vẫn thay nhau đến chăm sóc cho nàng nhưng vì không muốn làm phiền Sakura đang ngủ nên họ kéo nhau sang hết cả lều bên cạnh để hàn huyên tâm sự.
Trong màn mưa mờ ảo, không ai để ý một bóng người khoát tấm áo choàng đen đang đứng trước cửa lều Sakura, y hơi do dự một chút nhưng cuối cùng cũng quyết định tiến vào trong.
Trong lều, ánh lửa cháy sáng hắt lên khuôn mặt mềm mại của Sakura, nàng đang ngủ nhưng dường như không được ngon giấc, đôi mày liễu cứ khẽ nhíu nhíu lại, trên gò má đọng lại một tầng nước mỏng manh trong suốt, bởi vì sốt nên khuôn mặt có chút hơi hồng. Chốc chốc, Sakura lại khẽ cựa mình nhẹ nhàng rúc sâu vào trong ổ chăn bông ấm áp, miệng rên nhẹ một tiếng.
Người kia ôn nhu nhìn từng cử động của Sakura, sợ làm nàng thức giấc nên chỉ giũ nhẹ tấm áo choàng cho bớt nước mưa. Y khẽ khàn tiếng về phía nàng, đôi đồng tử đen thẩm dần phản chiếu ánh lửa nhập nhòe, chiếu lên từng đường nét anh tuấn nhưng băng lãnh trên khuôn mặt y.
Sasuke chăm chú nhìn từng đường nét trên khuôn mặt của Sakura bằng một ánh mắt dịu dàng, chàng không hề hà bộc lộ cảm xúc thực sự trên gương mặt vốn phải mang một lớp mặt nạ thật dày, có lẽ chỉ khi nàng ta an giấc như thế này thì chàng mới như thế thôi. Sasuke chợt nghĩ, từ khi nào mà chàng đã quan tâm tới nữ nhân này nhiều đến vậy? Không lúc nào là không lo lắng cho nàng ta - một nữ nhân còn quá non nớt với sự đời. Haizz, chàng lo lắng quá rồi chăng? Dù sao thì nàng ta cũng đã thoát khỏi nguy hiểm và hiện giờ con đang ngủ ngon lành thế này cơ mà?
Thở dài một cái, Sasuke xoay người định rời đi thì bỗng tiếng nói yếu ớt của Sakura vang lên khiến chàng dừng bước.
- Mẹ ơi....
Nàng trở mình, khăn chườm trên trán bởi vì nàng cựa mình mà rớt ra ngoài, cả tấm chăn cũng bị Sakura kéo xuống đến tận eo. Thân thể nhỏ bé chỉ khoát chiếc áo ngủ trắng mỏng manh, cổ áo lại trễ làm lộ ra khuôn ngực trắng mịn của nàng. Sasuke quay đầu lại nhìn Sakura, chỉ thấy đôi vai nhỏ bé bỗng run nhè nhẹ vì lạnh, môi đỏ mọng thỉnh thoảng lại nhếch lên rồi chấp chấp cái miệng nhỏ bé, trông như nàng ta đang ăn thứ gì đó ngon lắm. Nhìn cảnh đó, Sasuke không nén được chợt phì cười, nàng ta...thật sự rất đáng yêu. Chàng chưa từng thấy ai trong lúc ngủ mà lại đáng yêu như thế.
Ngồi xuống cạnh Sakura, khóe môi Sasuke bỗng nở một nụ cười nhỏ, chàng đắp chăn lại cẩn thận cho nàng, đồng thời với tay vắt chiếc khăn chườm lên trán Sakura. Động tác dù rất cẩn trọng nhưng vẫn còn cứng nhắc, cũng đúng thôi, một vị đế vương như chàng có bao giờ tự tay chăm sóc cho ai đâu chứ.
Bỗng, Sakura 'ưm' nhẹ một tiếng, khẽ chớp chớp đôi mắt lục bảo đang dần hé mở, nàng cảm thấy đầu đau như búa bổ, toàn thân thì nóng hừng hực hệt như ngồi trên đống lửa. Dưới ánh sáng của ngọn lửa, ánh mắt ngập nước, mong lung của nàng càng trở nên long lanh và mị hoặc hơn hẳn. Sakura nhìn bóng hình mờ nhạt trước mặt mình đến nỗi ngẩn người ra, nàng...đang nằm mơ chăng? Sao Sasuke có thể cười như thế với nàng được.
Nàng ngây ngốc nhìn Sasuke, nhẹ giọng hỏi:
- Tại sao...ngài lại ở đây?
Sasuke vẫn nhìn nàng, khéo miệng mỉm cười hỏi lại:
- Thế ta không ở đây được à?
Sakura nghe vậy liền xụ mặt xuống, mím môi lắc lắc đầu rồi nói:
- Không..không phải, chỉ là...ta..ta đang mơ có phải không?
Càng nói, khóe miệng Sasuke càng giật giật nhiều hơn, ý cười trong mắt càng sâu, chàng thực sự cố nhịn cười lắm rồi đấy. Cái nữ nhân ngốc này, sao có thể nói gì là tin nấy được chứ, lại còn ngỡ rằng mình đang mơ nữa cơ đấy. Có lẽ chỉ là do bị sốt nên đầu óc không tỉnh táo cho lắm thôi nhưng thực sự là..haha..tức cười chết đi được.
- Này, Sasuke, ngươi..đúng là một tên đáng ghét.
Câu nói của Sakura làm khóe miệng đang mỉm cười của Sasuke chợt cứng lại, nàng ta vừa nói gì? Ngươi? Sakura dám gọi chàng là 'ngươi' ư? Lúc nãy vừa mới gọi chàng là 'ngài' sao giờ lại xưng hô không có kính ngữ như vậy chứ? Chưa hết, nàng ta còn dám nói...ghét chàng?
Bất giác, trong lòng Sasuke trào lên một cảm giác thật khó chịu, ánh mắt trở nên lạnh dần. Giọng nói khàn khàn vang lên:
- Sao lại đáng ghét?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Sakura thoáng đỏ bừng, nhỏ giọng nói:
- Vì...ngươi bắt nạt một cô gái liễu yếu đào tơ như ta...
Sasuke ngẩn người, ha, biết đấm đá chí chóe như thế mà bảo là 'liễu yếu đào tơ'?
-... với lại ngươi dám nói ta là chuột, nhưng..ta không phải là chuột mà....
Ngươi nghe lén chuyện ngườii khác, còn dám cắn ta chảy máu, không phải chuột thì là mèo chắc.
Chàng cứng họng không biết nói gì, cuối cùng phun ra một câu:
- Còn gì nữa không?
Nàng chỉ nghĩ ngợi một lát rồi lắc đầu, đôi mắt cứ như chú mèo con đang nhìn chủ nhân vậy.
Cả thân người Sasuke đều run run, chàng quay người đi, lấy tay che khuôn mặt đang cười của mình lại, cười đến đau cả ruột. Phì! Ha ha, chàng không thể nhịn cười được nữa, nàng ta..lúc bị bệnh thật là quá dễ thương mà, khó có ai có thể làm Sasuke tức cười được như thế, nhưng mà cô gái này lại....Có lẽ đã lâu lắm rồi, Sasuke mới có được nụ cười thoải mái đến như vậy.
Nhìn nụ cười sảng khoái không chút che đậy của Sasuke, bất giác Sakura ngây người, đúng là chỉ có trong mơ mới thấy được vẻ mặt này của Sasuke, khuôn mặt lạnh lùng đó không ngờ trong lúc cười cũng có thể ma mị đầy sức hút đến như vậy.
- Nhưng..nếu ngươi giúp ta chuyện này...ta nghĩ..sẽ không ghét ngươi nữa.
Sasuke ngưng cười, quay sang nhìn Sakura đầy vẻ tà mị, ngón tay thon dài không yên phận khẽ vuốt ve khuôn mặt nàng khiến Sakura nhắm tịt mắt lại, chàng nhìn khuôn mặt ửng hồng của Sakura, khóe miệng nhếch lên cười cợt.
- Được, ta đáp ứng ngươi. Nói đi, ngươi muốn gì hả, tiểu cô nương?
Sakura bởi vì sự đụng chạm của chàng nên không thân thể không tự chủ được run run, nàng lắp bắp nói:
- Thực..thực ra..ta chỉ muốn ngắm hoàng hôn trên biển thôi..A..dừng..dừng lại... - Nàng đỏ mặt hơn khi tay Sasuke nhanh chóng trườn xuống cái cổ trắng ngần của nàng, trêu chọc khiến nàng nhột muốn chết.
Ngón tay linh hoạt dừng động tác, chàng nghĩ có lẽ trêu chọc nàng ta như thế là đủ rồi, nếu mà làm tới có lẽ nàng ta sẽ òa khóc mất. Nhìn đôi mắt đang ần ật nước của Sakura, chàng mỉm cười ôn nhu.
- Ta hứa với ngươi, đợi ngươi khỏe lại chúng ta sẽ cùng đi ngắm hoàng hôn trên biển.
Sakura nghe vậy, nét mặt lộ ra sự vui mừng, nàng mỉm cười hạnh phúc, nói:
- Ngươi..không được quên đấy....
Rồi giọng nói nàng càng nhỏ dần, nhỏ dần....mí mắt cũng từ từ hạ xuống.
Nghe tiếng thở đều đều của Sakura vang bên tai, Sasuke biết nàng đã ngủ. Ánh mắt chàng lướt qua từng đường nét trên gương mặt thanh tú cùa nàng, hàng mi dày và dài khẽ run nhẹ hệt như cách bướm đen đậu trên mi mắt, làn môi anh đào đỏ mọng khiến chàng bất giác nhớ lại cảm giác lần đầu tiên chạm vào đôi môi ngọt ngào này.
Hôm đó..
Cũng là một ngày mưa..
Và ta..
Cũng không cưỡng lại được..
Sự mị hoặc của nàng..
Và..lần này cũng vậy, chính bản thân Sasuke lại một lần nữa bị mê hoặc, chàng dần rướm người về phía Sakura....nhưng bỗng nhiên, khóe miệng lại nhếch lên và môi chàng khẽ hôn vào trán Sakura.
"Sakura, nàng thật quá ngây thơ."
Sasuke đứng dậy, trong đáy mắt chợt lóe lên một tia giảo hoạt, miệng mỉm cười gian tà. Chàng thông thả rời khỏi căn lều, ánh lửa vẫn chiếu lên bóng dáng cao lớn của chàng....
Chờ Sasuke đã đi khỏi, lúc này đôi mắt lục bảo mới dần mở ra, tràn đầy sự bất ngờ cùng với bối rối. Sakura thực sự đã tỉnh từ lúc bị Sasuke chườm khăn rồi nhưng nàng vẫn cố giả bộ ngây ngô, đầu óc chưa tỉnh táo để nói chuyện với Sasuke. Nàng cũng không hiểu sao lúc đó mình lại làm vậy nữa, chỉ muốn biết rằng, trước mặt một nữ nhân không còn lí trí như nàng lúc nãy, Sasuke sẽ xử sự ra sao.
Kết quả, nàng đã thấy được bao nhiêu điều mà nàng chưa biết về Sasuke.
Lần đầu tiên, nàng cảm nhận được sự chu đáo của chàng qua từng cử chỉ săn sóc cẩn thận.
Lần đầu tiên, nàng thấy được nụ cười tỏa nắng của Sasuke - một nụ cười thoải mái, không bị gò bó bởi bất cứ thứ gì, thậm chí còn có phần thu hút.
Lần đầu tiên, nàng nhìn thấy ánh mắt cùng nụ cười tà mị của chàng, ánh mắt cháy lên một thứ khao khát mãnh liệt, cả những cử chỉ có phần quá thân mật đó nữa.
Bất giác, nghĩ đến những cảm giác mà ngón tay Sasuke đem lại, Sakura không kìm được đỏ mặt, tim nàng lúc này vẫn còn đang đập thịch thịch. Nàng không thể không thừa nhận rằng, trái tim đã vui mừng và cảm động biết mấy khi cảm nhận được sự quan tâm của Sasuke. Mỗi khi chàng chạm vào, Sakura cảm thấy như bị điện giật, cảm giác tê tê nhưng...thật dễ chịu.
Lúc Sasuke định hôn nàng, Sakura thực sự đã tưởng rằng chàng sẽ hôn vào môi mình, nàng đã chờ đợi, chờ đợi khoảng khắc đôi môi bạc đó chạm vào, nhưng rồi phải hụt hẫng, tiếc nuối.
Sakura cắn chặt môi cố không phát ra tiếng nấc nho nhỏ nào, một giọt lệ trong suốt chậm rãi chảy ra từ khóe mắt nàng.
Nàng không thể nào khống chế được trái tim của mình nữa!
Biết là không thể, nhưng nàng...đã yêu Sasuke thật rồi...
---------------------------------
Bên ngoài, cơn mưa đã tạnh dần, chỉ còn đọng lại trong không khí những hạt nước trong suốt mát lành mà chỉ khi hít sâu vào lồng ngực thì mới có thể cảm giác được nó đang hiện diện xuang quanh. Mặt đất sau cơn mưa càng trở nên ẩm ướt và nhầy nhụa, mặt nước phản chiếu bầu trời đen đặc không sao, phản chiếu đốm lửa đang cháy sáng, nhưng bóng hình ấy lại nhòe đi khi những giọt ước đọng trên mái hiên rơi xuống tí tách.
Trong không gian yên tĩnh vang lên tiếng vải vóc sột soạt, một bóng áo choàng đen lướt qua, bước chân thật chậm rãi nhưng vững chắc. Đêm tối che giấu đi những đường nét trên khuôn mặt y và cả đôi mắt mã não đen láy ánh lên một tia sáng dò xét. Bước chân y chợt nhanh hơn, dẫm qua từng vũng nước đọng, nước bắn tung tóe trong không trung, nương nhờ ánh sáng mà trở nên lóng lánh như những hạt pha lê.
Bỗng, y dừng lại, ánh mắt lãnh lẽo nhìn vô định trong màn đêm tối mịt, xung quanh chợt yên ắng không một tiếng động, có chăng chỉ là tiếng rít của côn trùng hay tiếng ếch kêu mà thôi.
- Ngươi không cần phải trốn đâu, Naruto.
Sasuke khuôn mặt vô cảm vẫn hướng về phía trước, trong mắt có một chút giễu cợt cùng thích thú, không thèm quay đầu lại nhìn vì chàng biết rõ con người đang đi theo mình.
Im lặng chốc lát, từ phía sau vách lều một người cao lớn xuất hiện. Dưới ánh lửa hiện lên mái tóc vàng óng đã ướt nhẹp từ lúc nào, trên tóc vẫn còn vươn lại vài giọt nước đang từ từ nhỏ giọt xuống. Y không mặt áo choàng, cả thân trên đã hoàn toàn ướt đẫm, vải áo thô bởi vì thế mà dính chặt vào cơ thể làm ẩn hiện những đường nét săn chắc trên cơ thể.
Đôi mắt màu đại dương vốn luôn vui vẻ, tràn ngập ánh sáng của Naruto giờ bị bao phủ bởi một sự u ám, tức giận xen lẫn sự chua xót. Khác với sasuke, y không ép buột cảm xúc của chính mình, hỉ nộ ái ố đều sẽ hiện hết trên khuôn mặt, như lúc này vậy, đôi mày của y cũng đang nhíu chặt lại, khuôn mặt trở nên nghiêm nghị hơn hẳn ngày thường vì lúc này, Naruto không có tâm trạng đùa giỡn và chắc người kia cũng vậy.
Bất chợt, Sasuke quay người lại đối mặt với Naruto, mắt không hề hà nhìn thẳng vào y. Hai người đồng loại nhìn nói phương, ánh mắt giao nhau không rời, mỗi người đều mang một cảm xúc phức tạp khó nói. Bởi vì trước mặt họ không phải chỉ là kẻ mang thân phận người trên kẻ dưới mà còn là huynh đệ thân thiết đã cùng nhau lớn lên, cùng vượt qua những khoảng thời gian khó khăn nhất của đời người.
Chàng biết, vì sao Naruto lại đi theo mình, ngay từ lúc ở trong căn lều đó thì chàng đã hiểu sớm muộn gì cũng phải nói rõ cho y biết, nhưng không ngờ Naruto lại bắt chàng phải giải thích ngay tại chỗ như vậy, cái bản tính nôn nóng rốt cuộc vẫn không kiềm chế được.
Hai người đối mặt nhau một lúc lâu thì bỗng Naruto lên tiếng phá vỡ bầu không khí đang căng cúng như dây đàn, y trở lại là một Naruto như thường ngày với nụ cười toe toét trên môi:
- A ha ha, quả không hổ danh là hoàng đế hỏa quốc, thần vẫn không thể nào bì kịp ngài, uổng công thần đã cố gắng luyện tập trong mấy năm qua.
Sasuke nhìn y, khuôn mặt lạnh tanh vẫn không thay đổi, đáp trả lại bằng cái nhìn đầy sát khí cùng với câu nói chả ăn nhập gì với câu nói của Naruto:
- Theo dõi ta có kết cục thế nào, ta nghĩ ngươi cũng biết, nhất là một tướng quân như ngươi.
- Nhưng thần tin là ngài sẽ không xử tội thần đâu.
Naruto không chần chừ đáp lại, giọng đầy chắc chắn nhìn Sasuke, chỉ thấy chàng chợt im lặng giây lát rồi nhếch miệng cười khẩy.
- Ngươi..thật quá tự tin, nhưng theo dõi ta là chỉ để phân võ công cao thấp thôi sao, Naruto?
Chàng vừa nói xong, khuôn mặt Naruto liền hiện lên một tia kinh ngạc. Sasuke khẽ cong khóe môi đầy giễu cợt, ngươi nghĩ có thể giấu được ta sao Naruto? từ ánh mắt, cử chỉ đến lời nói của ngươi đối với Sakura, tất cả đều hoàn toàn nghiêm túc. Dù người ngoài không nhìn ra được tâm tình cùa ngươi nhưng với ta - người đã ở bên cạnh Naruto ngươi từ nhỏ đến lớn thì không thể nào không nhìn ra tình cảm của ngươi đối với cô gái đó, không phải là đùa giỡn.
Hai đôi mắt vẫn gắt gao nhìn vào vào nhau, không một ai lên tiếng, trong không khí bỗng chốc nồng đượm mùi thuốc súng.
- Ngài....làm vậy với Sakura là có ý gì?
Naruto lên tiếng khiến sự im lặng giữa hai người bị phá vỡ, y từ lúc đứng bên ngoài lều chứng kiến những hành động ân cần và cả..thân mật của Sasuke với Sakura thì đã không ngăn được bản thân nôn nóng muốn làm rõ chuyện này. Đối với y, chuyện Sasuke quan tâm một nữ nhân khác ngoài Miyura là bất khả thi, ngài ấy không phải chưa từng có nữ nhân nhưng chưa bao giờ lưu luyến bất cứ ai, chỉ xem họ như cơn gió thổi qua trong thoáng chốc.
Nhưng thái độ lúc nãy của Sasuke lại khiến chàng phải hoài nghi. Phải chăng..phải chăng Sasuke đã...dành tình cảm thực sự của mình cho nàng rồi không?
Sasuke hừ lạnh một tiếng, ánh mắt gửi đến Naruto một cái nhìn khinh thị, cợt nhã.
- Hừ, ta cứ tưởng đầu óc ngươi trong mấy năm qua đã cơ trí được một chút, không ngờ vẫn ngu ngốc như cũ.
Toàn thân Naruto ngay lập tức chấn động, thân thể cứng ngắt lại, tròng mắt xanh luân chuyển như không thể tin được. Y chợt nghĩ nếu không cố chấp muốn biết rõ thì có phải tốt hơn không, thực sự y...không muốn nghe chính miệng Sasuke thừa nhận chút nào.
- Sasuke-sama, ngài thực sự...
- Ta thực sự thấy hứng thú với nàng!
Dù đã đoán trước được câu trả lời nhưng Naruto vẫn không khỏi kinh sợ trong lòng. Sasuke thấy hứng thú với nàng và lần này có thể ngài ấy sẽ hoàn toàn nghiêm túc, biết đâu chừng Sakura rồi sẽ được phong tức quý phi, hưởng hết vinh hoa phú quý trên đời và trở thành một vị nương nương quyền quý thì sao? Vương triều của Hỏa quốc rồi sẽ có người nối dỗi, đất nước thái bình, thịnh vượng. Naruto đáng lẽ phải vui mừng vì điều này chứ? Sao y lại cảm thấy hụt hẫng, mất mát và có cả hận ý nữa?
- Lần này, ngài sẽ nghiêm túc chứ?
Naruto không muốn, thực sự không muốn hỏi điều này nhưng y không cản được lời nói của chính mình, y thà rằng không biết thì tốt hơn, thật đau khổ khi biết nữ nhân mà mình yêu mến sắp bị người khác cướp đi, thậm chí ngày ngày chỉ được nhìn thấy nàng hoa lệ, đài cát trên cao mà không thể chạm tới được.
Sasuke nhìn biểu hiện của người trước mặt, bộ dáng thất thần đến ngây dại. Chàng khẽ thở dài trong lòng, có trách cũng chỉ trách ngươi không chịu quyết đoán tình cảm của chính mình, một người đàn ông như ngươi nếu muốn giữa nàng lại ở bên cạnh thì không có gì khó cả. Chỉ là...đã quá muộn rồi, cả ta và ngươi sẽ không ai có quyền giữ nàng ở lại nữa.
- Nghiêm túc? Ta thực không dám chắc về điều đó nhưng ít nhất, một hoàng đế như ta sẽ hoàn thành nghĩa vụ với con dân hỏa quốc, tạo ra một vị đế vương oai hùng kế tục dòng máu Uchiha kiêu hãnh, thay ta trị vì đất nước này.
Ánh lửa cháy tí tách soi sáng hai bóng hình cao lớn đang đứng, bất động trong không gian. Một ánh chớp lóe lên phía xa, xé toạt bầu trời đêm vốn yên tĩnh, phút chốc, cơn mưa từ đâu lại kéo tới, từng giọt từng giọt rời xuống khuấy động mặt nước tĩnh lặng, bóng hình hai người như chìm vào màn mưa bụi mờ ảo.
Lúa này ngay cả tấm áo choàng cũng không giúp ích gì được cho Sasuke, chàng cứ để mặc cho mưa gió quất vào làm ướt mái tóc xanh đen, giọt nước theo sợi tóc lần lượt rơi xuống, chạy theo từng đường nét trên khuôn mặt lạnh lùng. Đáy mắt chàng chứa đựng một nỗi u ám nhìn về phía Naruto, bởi vì mưa nên cũng không thể nhìn thấy được gì trên gương mặt y. Chỉ nghe thấy giọng nói khàn khàn vang lên:
- Thần...đã rõ..xin chúc mừng bệ hạ...
Sasuke biết rõ Naruto sẽ đau đớn như thế nào, nhưng chàng cũng không thể làm khác được. Khẽ nhắm mắt lại, Sasuke ngước mặt lên trời để cho những hạt mưa tùy ý rơi xuống mặt, để cảm giác lạnh giá của cơn mưa thấm sâu vào da thịt, làm trái tim đã nguội lạnh của chàng lại càng lạnh lẽo hơn. Chàng xoay ngươi bước đi, xuyên qua làn mưa lạnh, muốn thoát khỏi cái cảm giác khó chịu đang dâng trào trong lòng.
Phía sau, ánh mắt thất vọng cùng đau đớn của Naruto vẫn mãi nhìn theo bóng dáng đang dần mờ nhạt, mưa bao phủ lấy y, lạnh buốt giá. Naruto đứng dưới cơn mưa, miệng chợt nở một nụ cười chua chát. Mưa, đã lạnh, nhưng câu nói chí mạng của Sasuke lại càng lạnh hơn, lạnh đến nỗi dập tắt đi ngọn lửa đã tàn trong lòng.
Làn mưa lạnh..
Vô tình..tàn nhẫn..
Rửa trôi đi hết..
Tất cả cảm xúc trong tim..
Chỉ còn lại..
Sự lạnh giá..
Trống rỗng...
-------------------------
Khung cảnh lãng mạn, tia nắng tàn cuối ngày, bầu trời nhuộm màu vàng cam tuyệt đẹp và những con chim đang chao lượn trên bầu trời. Tất cả tạo nên một buổi chiều thật hoàn hảo.
Binh lính trong doanh trại tiếp tục hăng say luyện tập, cung nhân người đi đi lại lại không ngừng nghỉ, ai nấy đầu cố gắng hoàn thành công việc bản thân bị gián đoạn bởi những cơn mưa bụi bất chợt đến lại bất chợt đi.
Và với Sakura, nàng cũng có việc cần phải làm.
- AAAA!!!Dừng lại! Dừng lại mau!!!!!!!!!
Tiếng thét xé không khí của Sakura làm chim chóc đậu trên cây cũng phải thất kinh, lũ lượt bay tán loạn lên trời, âm thanh lớn đến nỗi trở thành tiếng vang vọng mãi trong núi rừng
Nàng sau khi thoát khỏi sự dày vò của độc dược, không hề hà cơ thể còn chưa khỏe hẳn liền nhờ Yuna dạy cho mình những chiêu thức kiếm pháp đơn giản. Sau việc tên áo đen ngày hôm đó, Sakura hiểu rằng nàng không thể sống sót ở nơi toàn sử dụng đao kiếm này chỉ với món võ karate được, những người ở đây phần lớn đều được luyện tập từ nhỏ và có sức lực dồi dào hơn hẳn, cộng với những môn võ thuật, kiếm pháp càng làm họ khó đối phó hơn. Đối với họ, muốn thủ tiêu một người như Sakura chỉ là việc dễ như trở bàn tay. Ở thế giới tràn ngập nguy hiểm này, nếu Sakura không có khả năng tự bảo vệ mình thì cũng không có ai có thể bên cạnh bảo vệ nàng mọi lúc mọi nơi được.
Trước khi chưa trở về được thế giới của mình, Sakura không thể nào chết được, nàng..nhất định phải sống sót!
Vì thế mà cả ngày hôm nay, bất kể là kiếm thuật hay phóng ám khí, nàng đều muốn học tất tần tật hết cả, Yuna rất tận tình chỉ dạy cho nàng mọi thứ. Lạ một điều là nàng học những thứ này rất nhanh, còn nhanh hơn là học cung quy hay binh pháp nữa. Có lẽ nàng thích hợp với mấy việc vận động hơn là học hành thì phải.
Duy chỉ có một thứ mà nàng học mãi không vô, chính là...cưỡi ngựa. Từ nãy đến giờ, nàng cứ ngồi trên lưng một con hắc mã mà không thể nhút nhích tí gì, đem nó trở thành dây an toàn sống chết ôm chặt lấy không buông, mà tuấn mã dường như rất khoái chí khi nghe tiếng thét của nàng, nó chẳng những không dừng lại mà con phi nước đại nhanh hơn, chạy vòng vòng trong doanh trại khiến Sakura một phen khiếp vía, miệng vẫn không ngừng la oai oái.
- Sakura, mau nắm chặt dây cương! Khống chế hắc mã đi! Đừng có mà ôm chặt nó như thế!
Yuna mặt mày nhăn nhó đứng ở một bên xem con ngựa phi vòng vòng rất khoái chí, nàng chỉ thở dài một hơi, không hiểu sao việc cưỡi ngựa đối với Sakura lại khó khăn đến vậy. Bên ngoài, một vài cung nhân nhìn cảnh ấy cũng không nhịn được, bật cười khúc khích.
Sakura ngồi trên ngựa vừa ôm chặt nó vừa cười khổ. Trời ơi! Nói thì dễ mà làm thì khó, nàng làm sao mà dám ngồi hẳn dậy để ghìm cương con ngựa điên này được chứ. Nàng nhìn con ngựa đầy vẻ vầu xin, thấp giọng nỉ non với nó:
- Ngựa..ngựa ngoan. Ngươi mau thả ta xuống đi được không, ta hứa lần sau sẽ đem củ cải đến cho ngươi mà, tha cho ta đi.
Không biết hắc mã có nghe lời của nàng không, chỉ thấy nó bỗng giảm tốc độ đột ngột khiến lòng Sakura mừng như bắt được vàng, cuối cùng..cuối cùng nó cũng chịu dừng lại rồi.
Nhưng hình như, nàng tưởng bở rồi thì phải....
- Á!!!!!!
Nàng kêu thất thanh khi tuấn mã chợt nhảy chồm lên, Sakura khiếp sợ nhắm chặt mắt lại, cảm giác như mình đang bay trên không vậy, thôi rồi, lần này thì tiêu rồi.
1, 2, 3.....
Ủa, sao còn chưa rớt đất???
Sakura thầm hỏi trong đầu, chợt phía trước vang lên tiếng nói quen thuộc:
- Ngươi còn tính ngồi đó đến bao giờ?
Ngay lập tức, Sakura mở to mắt ra nhìn và chạm ngay vào ánh mắt của Sasuke, còn hắc mã thì đang vui vẻ hí hửng dụi đầu vào cánh tay chàng. Nhìn cảnh đó, lòng Sakura chợt nổi lửa giận, cái con ngựa điên này thì ra là của hắn, hèn gì...lại thích bắt nạt nàng như thế. Rồi như chợt chận ra điều gì nó, nàng liền cụp mi mắt xuống, không muốn nhìn đến Sasuke. Chạm đến ánh mắt đó, khuôn mặt đó, nàng sợ sẽ không kìm chế được tình cảm của mình, trong lòng không khỏi cảm thấy xấu hổ cùng khó xử. Yêu thì sao chứ? Nàng dù sao cũng sẽ phải rời đi, không thể nào ở bên cạnh hắn nữa. Vả lại, tình cảm này, nàng biết rằng sẽ không được hồi đáp.
Những cử chỉ khó hiểu của nàng đều lọt vào trong mắt Sasuke. Chàng chợt nhếch môi cười, tiến về phía sau Sakura rồi thông thả nhảy lên lưng ngựa. Tiếng hí vang cảu hắc mã làm Sakura thức tỉnh khỏi cơn thất thần, đến lúc nàng nhận ra thì đã thấy Sasuke cầm dây cương giục ngựa đi, ánh mắt nhìn nàng hệt như buổi tối hôm đó: đầy tà mị.
Sakura trong lòng không khỏi run sợ, lại là cái tình cảnh đầy ám muội này, hiện giờ nàng thực không muốn đối mặt với Sasuke chút nào. Sakura quay mặt đi, gắt:
- Ngài..mau thả tôi xuống, sao lại có thể cư nhiên chiếm tiện nghi của người khác thế chứ!
Sasuke không mảy may để ý đến lời nàng vẫn tiếp tục thúc ngựa phi nhanh hơn, chẳng mấy chốc đã ra khỏi doanh trại, chỉ nghe giọng nói đầy giễu cợt của chàng vang lên:
- Không! N-Nếu ngài về định về cung thì cứ tự nhiên, tôi..không phiền đâu.
Cái gì chứ! Nàng đang muốn về cung muốn chết đây này, ở đây nguy hiểm quá đi mất. Nàng chỉ muốn được yên ổn trong khoảng thời gian còn lại thôi.
" Ngươi thật điêu ngoa."
Chàng khóe miệng cong cong, im lặng không nói gì, trong mắt bỗng lóe lên một tia linh quang khiến Sakura tự nhiên cảm thấy rùng mình.
Ngựa phi nước đại ngày một nhanh hơn, băng qua khu rừng đã nhuốm màu tuyệt đẹp của bầu trời, tia nắng ương bướng chiếu xuyên qua những lỗ hỗng trong tán lá xuống mặt đất, chói cả mắt. Trong khu rừng vang lên những tiếng chim gọi bầy, tiếng chúng đập cánh bay lên, đâu đó trên cành cây truyền lại tiếng chim non chim chíp gọi mẹ, khung cảnh ấy thật yên bình....
Sakura đưa tay che những tia nắng đang chiếu vào mắt mình, bên tay nghe tiếng gió vù vù lướt qua cùng tiếng hít thở của ai kia, không hiểu sao nàng lại chợt đỏ mặt. Nghĩ đến việc mình ngồi trên cùng một con ngựa với hắn, tư thế cứ như là...dựa vào người hắn vậy, nàng lại... Trời ạ, nàng đang nghi linh tinh cái gì thế kia, sao lại có thể tưởng tượng nàng..với...Sasuke...ầy, không đời nào chuyện đó xảy ra cả. Nghĩ thì nghĩ như thế nhưng Sakura không thể nào tự nhiên như lúc nãy được, thân thể cứng ngắt như đá, cố nhích người về phía trước nhiều hơn.
Ngồi sau nàng, Sasuke không thể nào không nhận ra những hành động cứng nhắc của nàng, trong mắt chàng chỉ hiện lên một tia vui vẻ cùng thích thú. Tóc của Sakura rất dài, vài sợi tóc không yên phận bị gió thổi bay ngược ra phía sau, chạm vào cổ Sasuke khiến chàng ngưa ngứa khó chịu. Dù hơi phiền phức nhưng chàng lại lưu luyến mùi hương nhẹ nhàng từ mái tóc của nàng, một mùi hương lạ nhưng rất thú hút. Bất giác, Sasuke bỗng thấy tim mình rúng động.
Nàng, hệt như một đóa hoa anh túc..
Đẹp, nhưng khiến người ta mê muội..
Chạy lòng vòng trong rừng một hồi, cuối cùng Sakura đã thấy lối ra, nhưng nàng chợt há hốc mồm. Trước mắt là mặt biển bao la rộng lớn với bầu trời vàng cam tuyệt đẹp, bãi cát trắng ngả màu vàng kim lấp lánh, nàng có thể cảm nhận hơi gió lạnh từ biển và cả hương muối mằn mặn đang xộc vào mũi. Trên bầu trời cao rộng, nàng thấy những đám mây vàng nằm vắt vẻ trôi lười biếng, thấy những con chim bay theo từng đàn sải cánh hướng ra mặt biển rồi chao lượn vài vòng trên không trung. Cơn sóng bạc từng đợt lại từng đợt vỗ vào bờ, tung bọt trắng xóa, mặt biển như trở thành một tấm vài lụa kim tuyến khổng lồ trải dài cuối tận chân trời.
Nhưng điều nàng thấy vui sứng nhất là được nhìn thấy mặt trời đỏ chót, to lớn hùng vĩ đang từ từ lặn mình xuống biển cả, dù sắp lặn nhưng vẫn tỏa ra thứ ánh sáng chói mắt, màu đỏ của mặt trời hòa vào màu vàng cam của bầu trời tạo nên một cảnh tượng thật đẹp và lãng mạn. Hoàng hôn trên biển mà nàng luôn tưởng tưởng, cuối cùng đã nhìn thấy được rồi.
- Đẹp quá...
Sakura không kìm được lên tiếng tán thưởng, hoàn toàn đem chuyện trở về cung quăng lên chín tầng mây. Ánh mắt lục bảo mơ màng nhìn chăm chú cảnh đẹp phía trước, không để ý đến người phía sau đang nhìn lại nàng.
- Vậy là ta đã giữ đúng lời hứa với ngươi rồi đấy.
Bất chợt, câu nói của Sasuke kéo nàng về thực tại. Hoàng hôn? Lời hứa? Sakura cố lục lọi trí nhớ. Phải..phải rồi, tối hôm đó là Sasuke đã hứa với nàng, nhưng nàng cứ tưởng đó chỉ là lời nói nhất thời với người không-tỉnh-táo là nàng lúc đó chứ. Không lẽ..hắn vẫn còn nhớ sao?
Sakura cố tỏ ra không biết gì, giả vờ ngây ngô hỏi lại, nhưng sự bối rối trong đôi mắt nàng không thể nào qua mắt được Sasuke.
- Lời hứa gì cơ?
Chàng mỉm cười nhẹ, mi mắt nhướm cao tỏ vẻ bất ngờ, bảo:
- Oh, không có gì.
Hai người lại chìm vào im lặng. Chỉ còn nghe tiếng gió rít bên tai cùng tiếng sóng vỗ bờ ào ạc.
Lát sau, Sakura bỗng nhảy khỏi ngựa, chạy nhanh ra khỏi Sasuke. Nàng cảm thấy ánh mắt của chàng cứ nhìn vào mình không rời, nếu cứ ở cạnh hắn thì sớm muộn gì cũng bị lộ tẩy việc nàng giả bệnh tối hôm đó để lừa hắn mất.
Trái tim...dường như cảm thấy một dòng chảy thật ấm áp, ngọt ngào như cơn sóng xô vào lòng nàng.
Hắn ta..vẫn không quên lời hứa đó.
Sasuke ngồi yên vị trên ngựa, không muốn ngăn cảng nàng, cứ để nàng ta chơi một lát cũng không hề gì, mà hình như nàng lại rất thích biển. Ánh mắt chàng không biết từ lúc nào luôn dõi theo Sakura, nhìn mái tóc màu hoa đào xõa ra bị thổi tung trong gió, bạch y mỏng manh cũng tung bay phần phật, ánh nắng chiếu vào thân thể nhỏ bé của nàng càng trở nên trong suốt hơn, tựa như có thể biến mất bất cứ lúc nào. Nàng tỏa sáng, lung linh hệt như một tiên nữ giáng thế xuống trần gian này.
Sasuke chợt thấy Sakura quay lại nhìn chàng, và trong khoảng khắc nhìn thấy ánh mắt dịu dàng cùng nụ cười hồn nhiên đó, tim chàng như đập lỗi mất một nhịp.
Trái tim..dường như đã không còn nghe theo sự điều khiển của chàng nữa.
End chap 13
p/s: Sak đã thừa nhận tình cảm rùi nhé, giờ chỉ còn chờ Sá thui
12/3/2012, 6:25 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 195
Tổng số bài gửi : 82
Ngày tham gia : 11/02/2012
Status : sonexotic 4ever
Được Cảm Ơn : 4
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
... với lại ngươi dám nói ta là chuột, nhưng..ta không phải là chuột mà....
Ngươi nghe lén chuyện ngườii khác, còn dám cắn ta chảy máu, không phải chuột thì là mèo
dễ thương quá hai tên này phát cuồng mất mong chap sau ghê
12/3/2012, 8:36 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 953
Tổng số bài gửi : 442
Ngày tham gia : 22/01/2012
Status : trượt đại học rồi :'( về chăn vịt năm sau thi lại với các em thôi =(((
Được Cảm Ơn : 100
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
lại phởn rùi, cứ thế này thì đến chap sau chắc hâm luôn mất mong chap sau của thỏ típ đấy cố lên
13/3/2012, 12:50 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
úi thỏ ơi hết ngay khúc hay quá chừng!!!! gấu đọc mà thấy mừng mừng cho sasusaku sao ák thỏ ơi!!!!!!!! up chap14 nhanh nghe!!!gấu đợi. tks cho thỏ một phát. iu thỏ, iu "định mệnh", iu sasusaku
13/3/2012, 1:07 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
Chẳng mấy chốc... Nàng sẽ phải trở về....
13/3/2012, 1:08 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 100
Tổng số bài gửi : 56
Ngày tham gia : 03/03/2012
Status : Keep Holding On NVFC! Cause I know You'll Make IT Through!
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
huhu sak mà đi thì pùn lắm pùn lắm pùn pùn lắm =((
14/3/2012, 10:58 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 239
Tổng số bài gửi : 87
Ngày tham gia : 01/12/2011
Status : kakaka, ta thành nữ sinh ùi!!!!!
Được Cảm Ơn : 37
Tiêu đề: Re: Định Mệnh (SasuSaku)
oa oa oa, thỏ xin thông báo vs các nàng là vì tuần này thỏ có bài kiểm tra nên không có nhìu time viết fic (mà cũng có thể là hok viết dk chữ nào luôn )
nhưng thỏ sẽ cố gắng viết khá khá cho các nàng đọc, xin báo trước là chap mới sẽ ngắn đấy nhé thông cảm nhoa:sm17:
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]