29-06-2009, 12:12 PM Disclaimer: các nhân vật ko thuộc về tôi mà thuộc về Kishimoto Masashi Author: Rita_Namikaze Category: nhiều tập, định cho SA vào phút cuối nhưng chắc hiện tại thì chỉ dừng ở mức friendship thôi... Rating: K+ hay j đó??? Chắc là sẽ lên T :14: Pairing: SasuNaru Warning: ai ko thích thể loại này thì xin mời đi ra cho, không thì lại chém tác giả :14: Summary: có ai đã từng tự hỏi xem tại sao hồi bé Naruto chỉ có một mình mà vẫn có thể chịu được sự cô đơn không? Có nhiều người cho rằng đó là do cậu ấy có một tinh thần mạnh mẽ, nhưng sự thực thì thường không như người ta nghĩ...
Chapter 1: Lần gặp đầu tiên (Naruto's POV)
"Giờ đến lượt tớ!!!"
"Về thôi con, tránh xa thằng đó ra"
Lạc lõng.
Ngay từ đầu tôi đã chẳng có ai.
Thế giới xung quanh tôi như một màn đêm sâu thẳm...Chẳng có lấy một chút ánh sáng.
Tôi bước trên con đường quen thuộc để về nơi mà tôi gọi là "nhà". Mà tôi cũng không hiểu đó có phải là "nhà" của tôi không nữa, vì đâu có ai chờ tôi quay trở về?
Bỗng, tôi nhìn thấy một bóng người ngồi trên cây cầu gỗ dưới đê. Người đó đang nhìn ra phía chân trời rực màu máu, và những tia nắng cuối cùng trong ngày phản chiếu lên khuôn mặt của người đó, trông như...một thiên thần vậy.
Và đó là lần đầu tôi gặp cậu đấy, Sasuke à.
Cậu lúc đó có vẻ như là một cậu bé xem chừng không hiếu động lắm (tôi chẳng bao giờ thấy cậu tới sân chơi mà) với mái tóc đen ánh xanh dựng đứng một cách khó tin sau gáy và đôi mắt cùng màu sâu thăm thẳm, ẩn chứa một nỗi buồn da diết mà tôi không thể nào gọi tên. Cậu luôn ngồi đò một mình, trầm ngâm nhìn về phía mặt trời lặn. Tôi đã nghĩ cậu rất giống tôi, cũng cô độc và có lẽ cậu cũng đã đau rất nhiều, nỗi đau của một kẻ không có ai bên cạnh.
Tôi có thể đọc được điều đó trong mắt cậu, và tôi cảm thấy thật vui sướng vì tôi không phải là kẻ duy nhất phải nếm trải cái "địa ngục của sự cô đơn" (A/N: mình phải để trong ngoặc vì đó là câu mà Masashi cho Nar nói trong truyện) giống như tôi.
Tôi nhìn cậu. Rồi cậu quay đầu lại với tôi. Tôi rất muốn cười với cậu, nhưng cái tính ương bướng của tôi không cho tôi làm thế. Tôi lại đi tiếp với cái bản mặt mà có lẽ là khó ưa lắm.
Nhưng...
Bất giác, tôi quay lại nhìn cậu
Cậu...đang mỉm cười...
Trong lòng tôi chợt nhen lên niềm hạnh phúc. Chợt thấy khóe miệng nhếch lên...Một nụ cười không giả tạo, không che giấu.
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]