| đôi khi ta quá vô tình........... ta bị người khác làm cho tổn thương....... ta đau..... và rồi ta lại tự cho mình cái quyền làm đau người khác........... mà ta không nhận ra........... điều lớn nhất trong tâm hồn.........luôn là nỗi đau.............. hữu hình hay vô hình......... có tên hay không............. chính ta cũng không biết.............
đôi khi ta quá vội vàng.......... ta không biết quay mặt lại để nhìn 1 ng ăn xjn chìa tay cầu cạnh lòng thương hại của những ng` xung quanh........... ta không biết dừng lại để nhìn lá vàng phủ kín 1 con đường quen thuộc ta vẫn đj........... ta đã quá nhanh, đến nỗi không nhận ra........ trời đang mưa......... ta đã không biết đứng lại với 1 quả bóng bay mà ta thích............
đôi khi ta quá lạnh nhạt........... ta không còn biết, và ta không còn muốn biết gì đến những ng xung quanh.......... ta chìm đắm trong những nghĩ suy, toan tính của riêng mình............. tháng ngày qua, mọi thứ rồi sẽ qua............ đến 1 lúc nào ta thảng thốt.......... ngày xưa ta đã không.............
đôi khi ta quá cô độc........... đến mức ko còn muốn nhìn xung quanh ta thêm nữa......... ta chỉ muốn đj thật xa........ ta muốn 1 sự im lặng.......... ta muốn ngồi đâu đó 1 mình và im lặng suy nghĩ về cuộc đời, về tất cả những cái j` đã vụt qua trong cuộc đời mình......... ta không còn buồn......... vì trong ta là 1 nỗi niềm luôn hiện hữu.................. cô đơn bó hẹp tất cả........ là kết thúc của tất cả......... ta không muốn tìm sự cô đơn............. mà nếu có 1 ai đó hỏi ta cô đơn là gì.......... ta cũng sẽ lắc đầu......... vì chính ta cũng có biết nó là j` đâu?...........
đôi khi......... sau những phút suy nghĩ trong cô đơn là 1 sự cần........... ta cần 1 ai đó.......... dù chỉ là 1 đứa trẻ qua đường........ nhưng nó cho ta biết..............ít ra trên đời này cũng có những ng` còn đáng tin......... đáng tin, vì nó không suy nghĩ j` hết........... nó không biết tính tóan........ mình làm j`, mình nên làm j`, và mình fải làm j`........ mình sẽ có những j`, mình nên có những j`, và mình cần những j`............
đôi khi ta quá buông thả........ ta ko còn nhận ra vẫn có những ng luôn kì vọng vào ta ........ ta không còn biết đến sự quan tâm của những ng khác.......... ta chìm đắm trong sự chán chường của mình............ sự tụt dốc mà ta gọi đó là sự an nhiên, hay thanh thản............. mà ta ko biết đó chỉ là ta đang xoa dịu tâm hồn mình................. xoa dịu 1 sự thật rằng mình đang trượt dốc........... ta dối mình rằng mình đã cố gắng........ nhưng ta lại tự nhận ra.......... nó không hề khó, nhưng bản thân ta không biết đâu mới là đích..........
đôi lúc ta thấy lạc lõng......... ta đi giữa bao nhiêu con ng`, nhưng ta ko biết đâu mới là ng ta cần tìm............... ta đứng giữa bao con đường, nhưng ta cũng ko hiểu đâu mới là con đường ta nên đj........ có những thứ thật dễ dàng.......... nhưng cũng có những thứ thật quá khó..........
đôi lúc ta thật thất vọng.......... ta nhận ra những j` mình đang có thật vô nghĩa...... ta đạt đc 1 cách quá dễ dàng........ ta nhận ra mình ko cần j` nữa cả........ ta thấy mình thật bất tài, không thể theo đuổi cái mà ta coi là đích đến thực sự cho ta, và cả tâm hồn của ta......
đôi lúc ta muốn khóc........ vì ta ghét tất cả....... ta thấy cuộc đời này không đáng để ta sống............. những xoay vòng, luân chuyển, nghịch lí, bất công................. tất cả..... và ta gọi đó là cuộc đời.......... ta muốn chạy trốn mọi thứ.......... quá khứ, thực tại, hay tất cả........... ta không muốn thấy j` trc mặt ta, ta ko muốn bị quá khứ trói buộc............ trong ta chỉ còn là 1 cái j` đã chết........... là ta? hay tâm hồn 1 kẻ xa lạ? trong đầu không có 1 cái j` hết, đặt lưng xuống nhắm mắt và ngủ đj......... chỉ mong quên đc tất cả.........
đôi lúc ta muốn làm 1 cái j` điên khùng.......... hút thuốc......... ta muốn hút thuốc........... vì có ng nói nó đắng như vị của cuộc đời......... nổi lọan.......... ta thích nổi lọan......... vì bản thân ta ko chịu nổi sự bó buộc, hay đôi khi là không chịu nổi chính ta.......... văng tục.......... ta vẫn hay văng tục, vì ta thấy bực mình.......... ta thấy cáu, với những kẻ xung quanh, và với chính mình............. ta muốn đạp phá tất cả, ta không chịu nổi cuộc đời vô vị, và những kẻ nhạt nhẽo luôn an fận........... ta không chịu nổi những kẻ ta cho là đáng ghét, là xấu xa hay đáng ghê tởm............ cuộc đời này đúc kết lại trong 1 chữ ghét.......... ta ghét tất cảm ta hận tất cả.......... kể cả chính mình...........
đôi lúc ta thật buồn cười.......... | |
17/7/2011, 4:04 pm by kurin.li