| 7:00Am 21-12-1012
“ Xin chào tất cả quí vị, đây là bản tin sang ngày 21-12-2012. Sau đây là tin cấp báo về dịch cúm a đang lan rộng trên toàn thế giới…..”
Một buổi sáng thứ sáu bắt đầu với Rey. Vẫn như thường lệ, nó tắm rửa sạch sẽ và nghe bản tin sáng. Bộ đồ thun trong tủ nó được lấy ra và ủi gọn gang trước khi được nó mặt đi học. Rey năm nay 17 tuổi, 17 bẻ gãy sừng trâu mà, một tương lai về 1 trường đại học mỹ thuật đang mở rộng trước mắt nó.
Nó đạp chiếc xe cà tang của mình đến trường cách nhà nó khoảng 2km. 1 bữa ăn sáng đơn giản của nó luôn đầy đủ chất dinh dưỡng với bánh mì và sữa làm nó phấn chấn suốt 1 ngày dài. Nó dắt xe vô trong, cẩn thận khóa lại và ngồi trển bãi cỏ để nhâm nhi bữa ăn của mình.
“ Thông báo khẩn……” -tiếng thầy hiệu trưởng vang lên trên loa phóng thanh-” các em học sinh và giáo viên hãy mau chóng tập trung tại hội trường. Thông báo cho tất cả giáo viên và học sinh.”
Nó chả sợ, cho dù trời sập cũng chưa chắc làm gì được nó, nó cứ bình tĩnh ăn sáng cho xong mới tiến về phía hội trường. Bỗng nhiên, vài chục chiếc xe bọc thép đậu ngay trong sân trường. Binh lính lập tức lập rào chắn phong tỏa. 1 người lính bóp chặt lấy tay của nó và dẫn nó vô hội trường. Thầy hiệu trưởng bước lên bục với cái micro:
- 2 Bảo vệ khóa cửa lại gấp….
2 anh lính mặc quân phục lập tức khóa chặc cửa kính cửa kính chống đạn lại, chỉ để 1 cửa chính để quân đội vác súng vào cố thủ. Các học sinh xì xào: Cái gì thế này???? Sao lại thế?? Bị tấn công à???...........
Ring….Ring………..
Điện thoại Rey vang lên, nó bắt máy và nhận ra tiếng của Alex, thằng bạn cạnh nhà của nó, cha của Alex là 1 sĩ quan cao cấp:
-Rey, mày đâu rồi??
-Tao đang ở trường đây, có chuyện gì đó đang xảy ra, mày đang ở đâu dzậy????
-Tao đang ở trên cầu LightTex, sáng này gia đình tao được quân đội cho di tản, mày biết rồi đó.… “ Bùm”
Một chiếc máy bay dân dụng đâm sầm vào tòa nhà Improve của thành phố. Từ chỗ nó đang đứng, nó có thể nhìn thấy rõ cảnh chiếc máy bay đâm thẳng vào toà nhà và nổ tung.
-Alô alô….
Không có tiếng trả lời, nó cúp máy và tiếp tục quan sát thành phố sáng rực bởi những ngọn lửa không lồ.
“ Ầm”
Lại một tiếng nổ nữa và lần này chính là cầu Lightex, 1 qủa bom đã rơi thẳng vào cây câu- con đường độc nhất dẫn đến thành phố. Rey hét lên:
-Không, Alex….
Đoàng
1 tiếng súng nổ, cả đám học sinh đổ ra nhìn về phía sân trường. Giữa sân, 1 người đàn ông nằm trên vũng máu, chắc chắn là chết hẳn. Cả đám lính tập trung sẵn sang bóp cò súng khi có bất cứ đe dọa nào xuất hiện. Rey nghe lỏm từ radio trên tay 1 anh lính đứng bên cạnh:
“ Tất cả cẩn thận, có 1 chiếc xe buýt được xác định là đã có nảy mầm đang trên đường tới….”
Quả nhiên, chỉ 1 phút sau, 1 chiếc xe buýt bốc cháy đâm sầm vào cây cổ thụ đối diện sân trường. Từ trong xe, người đàn ông bước ra, khuông mặt trắng bệch và đầy máu, mắt thì màu trắng bạch và có hai hang nước mắt màu đen chảy ra, theo sau ông ta là 1 vài học sinh cũng trong tình trạng tương tự.
-Bắn………………. Người sĩ quan chỉ huy ra lệnh, vài chục khẩu lien thanh hạ gục từng con quái vật. Cả đám học sinh xì xào:” Người chết đó???”, “ Đó là zombie”…….
Bỗng nhiên, hang trăm con zombie chạy vượt qua ngọn đồi sau lưng trường, tấn công tập hậu quân đội. Hàng trăm tay súng ko kịp trở tay đã bị zombie tóm và xé xác. Có vẻ cơn khát máu điên cuồng của lũ zombie ko bao giờ có thể ngừng được. Mọi nỗ lực ngăn chặn zombie đều vô ích. Chúng chạy nhanh hơn người, nhảy cao hơn 3m, bám được trên các bờ tường….. Tiếng la hét bên ngoài lịm dần, lịm dần rồi từ từ, một nppox im lặng mơ hồ bao vây sân trường. Nhưng con thây ma, mình mẩy lở loét, tấn công những nhóm người cố thủ cuối cùng, Vị tướng chỉ huy, dưới sự hộ tống của 5 binh sĩ chạy khẩn cấp lên mái nhà để tránh sự truy đuổi của lũ zombie khát máu. Tren tần thượng 1 máy bay trực thăng đợi sẵn lập tức cất cánh khi vị chỉ huy vừa lên. Nhưng lũ zom nhanh hơn, chúng nhảy lên, bám lấy càng và đuôi máy bay.
Bùm
Máy bay rơi thẳng xuống sân, bốc cháy ngùn ngụt.
10:00AM | |