Status : Đừng buồn, cậu buồn tớ cũng sẽ buồn lắm, đừng khóc, tớ khóc mất, đừng gạt tay tớ đi, tim tớ tan vỡ
Được Cảm Ơn : 76
Tiêu đề: Mư ngọt ngào
Tình hình là ngày mai thi cử, nên tặng bạn một cái fic để đọc cho zui. ngồi viết truyện cho đỡ căng thẳng ấy mà, dù biết không hay, nhưng vẫn cứ viết. Hehe
Fic: Mưa ngọt ngào ( Ăn theo tên bài hát cua link lee, bạn nào thích thì cứ nghe thử nhé ^^) Rating: Không cảnh nóng, ai đọc cũng được :")
Thói quen của mình là chỉ note từng đó về fic, mọi người thông cảm nghen, còn muốn fic viết về cái j thì cứ đọc hẵng hay. ^^
Mưa ngọt ngào
12h trưa.
Lái con xe cũ kĩ qua từng đoạn đềo, lắm lúc dốc đứng. Nắng rực, nóng như thiêu như đốt, con đường nhựa cũng cảm tưởng như cũng bị nung chảy dưới cánh nóng gay nóng gắt ấy. Dừng lại chút bên cánh rừng nghỉ ngơi, ngước nhìn tán cây rộng, cơn gió rừng ủ ê hơi thở mát lành, bầu trời xanh nhạt, mây bông, ú nụ nhìn ngon lành như cả mảng kẹo bông lãng đãng trôi trên trời. Lâu lâu chúng liếc mắt xuống, với thái độ thờ ơ hạng nhất.
1h chiều
Lại tiếp tục đi, cũng đã gần tới rồi. Chiều, nắng dịu hơn chút đỉnh. Vẫn nóng, vẫn phả cái hơi âm ẩm, nhưng dễ chị hơn. Từng vạt rừng thông mới hiện ra trước mắt, thay thế những cánh rừng đang mất hút sau tốc độ xe. Xanh thẳm, bạt ngàn. Thấy nắng nhảy trên vai, nhảy trên những mặt đường... mảng đất đỏ au, loang lỗ, chắc sáng mới mưa, nước vẫn chưa rút hết...
2h
Cái lạnh đã phủ hết lên đường, lên cây cối xung quanh, cả màu trời cũng xám ngoét. Mưa, mưa phùn lạnh cóng cả chân tay. Mưa làm con đường ảo mở đi, làm cho vùng đất này trở thành thiên đường trong cổ tích. Hoa giấy trồng ngập lối đi dẫn vào thành phố. Vùng ven nhìn huyền ảo và phù du. Những đóa mimosa, những đóa hồng đỏ thẩm, thành phố mang màu cổ kính, xinh đẹp và quyến rũ.
Ghé vào căn nhà nghỉ nhỏ, nằm trên ngọn đồi cao, xung quanh trồng đầy hoa hồng và cúc dại mà Sasuke đã nhắn địa chỉ tới. Tôi phải kinh ngạc vì kiến trúc thật tuyệt vời. Từng chi tiết đơn giản mà thanh lịch, kiểu pháp, tất cả đều làm bằng gỗ thông, từ lâu, tỏa ra một mùi hương dễ chịu. Bà cụ chủ nhà, rất ân cần và dễ tính, xếp cho tôi một căn phòng ở tầng hai có một cái cửa sổ bằng kính rát rộng, từ đấy nhìn xuốn có thể thấy cả thành phố
và cả những khóm hoa xinh đẹp lẩn khuất trong sương mù.
Tôi co ro trong chăn ấm, ôi cái lạnh cắt da cắt thịt ở đây khiến tôi chết rét. Bật cái đài radio bên cạnh. Những bài hát cũ rích vang lên, nhưng cũng hát, thế là tôi hát theo, bằng cái giọng trầm trầm, không ra giai điệu gì cả, chỉ hát thôi. Tôi hát dở, điều đó không cần ai phải nghiệm ra hộ, tôi không bao giờ phô giọng hát của mình ra cho ai nghe, nhưng mỗi lúc buồn ở một mình tôi lại hát... Như lúc này chẳng hạn.
Tôi buồn, chút vẩn vơ, tôi nhớ, nhớ gì cũng không rõ... Chỉ biết lòng man mác một nỗi niềm khó tả, một nỗi thiếu hụt về tình yêu thương mà thằng bé từ nhỏ đã sống một mình thèm khát, nhất là khi đông về, cái lạnh tràn vào phế quản, vào chân tay lạnh tái, và vào cả tâm hồn đang cô đơn...
Thiếp đi lát, tôi bật dậy vì chuông điện thoại. A! Sasuke gọi.
" Đợi đấy, ông cho mày biết tay, ông đến thăm mày, mà giờ mày mới tới gặp ông là sao." Tôi lầm bầm, bắt máy: " Gọi gì bố?" Toi hắng giọng, cố nén cơn buồn cười.
" Xuống sảnh nhà nghỉ đi, đang đợi." Hắn nói, giọng lành lạnh, mà có chút cáu cẳm.
Tôi bật cười, thằng bạn thân của tôi mãi vẫn thế, chả thay đổi tẹo nào.
Tôi lật đạt thay đồ.
Tôi gặp hắn, đứng chờ. Có vẻ sốt ruột, có chút nhăn nhó, nhưng thấy thôi, hắn lại làm giọng lạnh tanh. " Lâu thế?"
" Đáng lẽ còn lâu nữa cơ." tôi cuwòi toe.
"Giờ đi ấu đây" tôi hỏi, nhìn đồng hồ. " 8 giờ rồi chớ ít gì."
" ừk, đi"
" đi đâu?"
" Walking town"
" Đâu?"
" Điếc!" hắn nói tỉnh queo.
Tôi sụ măt xuống, lẽo đẽo đi theo hắn, như một đứa con nít.
Phố trung tâm đông như một lễ hội, đèn đường vàng sáng ấm áp, cố cua đi bớt cái màn sương. buôn bán, nói cười, tâp nập. Cả những cặp tình nhân đi sát vào nhau tay trong tay, và những nụ hôn nóng bỏng. Như chảy cả sương.
Hồ Spring, đêm đẹp lạ kì, mặt nước óng ánh, rộng thật rộng.
Chúng tôi rẽ qua khúc cua nào đó. Tôi không rõ tên... chỉ nhớ là có rẽ. Trước cửa hiệu khăn cổ là một cô gái, xinh đẹp, nhỏ bé. Tôi chạy ào tới bế thố cô lên. Và cười lớn: " Sakura, cậu đay rồi."
Sakura cũng cười lướn và ôm chầm lấy tôi. : " Lâu lắm mới gặp nhá. Dạo này khỏe không?"
" Không khỏe mà qua đc tận đây! Đùa." Tôi cười toe toét.
( Còn nữa)
23/6/2013, 10:41 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1139
Tổng số bài gửi : 347
Ngày tham gia : 28/11/2011
Status : Một bầu trời tự do rộng mở trước mắt khi ta chọn hi sinh cho người mà mình yêu quý....
Được Cảm Ơn : 79
Tiêu đề: Re: Mư ngọt ngào
hay à nha ^w^ rất đáng để đọc nha ^w^ mở đầu rất hay với khung cảnh đẹp và thơ mộng, cực kì like cái nè, mèo nhớ viết hết đó nhá ^w^ thi tốt nhé
27/2/2014, 1:49 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 93
Tổng số bài gửi : 41
Ngày tham gia : 16/12/2012
Được Cảm Ơn : 4
Tiêu đề: Re: Mư ngọt ngào
hay quá like mạnh cho tác giả
27/2/2014, 4:23 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 394
Tổng số bài gửi : 222
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Đừng buồn, cậu buồn tớ cũng sẽ buồn lắm, đừng khóc, tớ khóc mất, đừng gạt tay tớ đi, tim tớ tan vỡ
Được Cảm Ơn : 76
Tiêu đề: Re: Mư ngọt ngào
Trích dẫn :
" Cậu thật là, vẫn cứ con nít như ngày nào."
Tôi ngắm nhìn cô bạn thân. Cô trông có chút từng trải, khuôn mặt rạng rỡ đầy hạnh phúc. Mái tóc hồng ngọt ngào ôm lấy vai. Và nụ cười, nụ cười thoáng nắng mùa xuân. Tôi vẫn còn nhớ lắm, ngày ấy, tôi và Sasuke bước vào sân bóng rổ. Bỗng thấy có một cô gái với mái tóc màu hồng đang cặm cụi đọc cuốn sách. Cái cô gái đã làm tan chảy thằng bạn băng giá đang đứng bên cạnh tôi đây.
Cuốn gì ấy nhỉ? À, Những ngày mưa đến muộn.
Tình yêu của họ bắt đầu ở sân bóng rổ, đến khi tốt nghiệp, ra trường và đến tận bây giờ, khi họ đã có một cuộc sống bên cạnh nhau, bên cái thành phố sương mù này, tôi vẫn thường thắc mắc sao họ phải rời bỏ chốn phồn hoa đô hội này để về một thành phố bốn mùa mây mù lạnh lẽo này. Nhưng có lẽ, họ không cần những thứ bon chen ở cuộc sống thị thành, họ chỉ cần đc ở bên nhau, lắng nghe nhịp đời rôi chầm chậm, một cuộc sống nhẹ nhàng bình yên.
Họ muốn nhìn thời gian trôi qua lớp sương mù ngọt ngào, thanh bình
Họ đâu cảm thấy lạnh lẽo nữa, họ đã có nhau rồi.
Còn tôi, tôi, tôi cần một cuộc sống thị thành để lấp đầy một ngày cô đơn, tôi với công việc là đôi, để quên đi mau mau cái cô dơn ập về mỗi đêm khi rảnh rỗi. Tôi muốn tìm kiếm một mối tình, nhưng chẳng yêu được ai lâu. VẬy đó, chẳng hiểu sao mãi cũng không thể giữ được người ta rồi lại quay lại cái cô đơn mà mình chẳng muốn.
" Con... con chào chú" Một cô bé bước ra, xinh xắn và đáng yêu với mái tóc màu đen huyền phủ lấy khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo. Đôi mắt lục bảo lấp lánh. Từng nét trên gương mặt nó giống Sasuke đến như dùng một cái khuôn đúc ra vậy đó.
" Đây là??" Tôi như không thể tin được những gì mà mình đang nghe thấy.
" Là con gái đầu của tụi tớ. Con bé 7 tuổi rồi." Sakura đẩy đẩy con bé về phía tôi. " Đây là chú Naruto, bạn rất thân của bố mẹ đấy!"
Tôi cúi người xuống xoa đầu con bé. " Đáng yêu quá, trông giống hệt bố nó" Tôi thầm nghĩ và hỏi, giọng thì thào vui vẻ " Con là Nim à?"
Gật gật.
" Con là con của bố Sasuke thật đấy à?"
lại gật gật
" Không những ngoại hình mà cả lời nói cũng y như bố nó, tiết kiệm thế!" Tôi thầm nghĩ. Và níu tay con bé dẫn đi " Nim dẫn chú đi dạo một lát nào!"
Đứng khựng
" Sao thế Nim? Con không thích chú à?" Tôi mếu máo.
Lắc đầu, con bé thẽ thọt nói:
" Ta phải chờ..."
" Chờ ai?" Tôi bất ngờ. Hai người kia muốn mời theo ai nữa à? Tôi đưa mắt nhìn Sakura dò hỏi nhưng cô chỉ nhún vai cười thật nhẹ.
" Chờ cô giáo của Nim.
" Ồ, ra vậy..." Tôi xoa đầu con bé cười, con bé cũng nhìn tôi, hơi nhút nhát "Nim quý cô giáo quá nhỉ, cô giáo dạy con trên lớp à?" Tôi hỏi "Dạ... " Con bé lúc lắc cái đầu. "Bởi vì cô hiền lành và rất yêu thương con." "Vậy chú cũng muốn gặp cô ấy nữa..." Tôi cười toe toét và nụ cười đó khiến con bé cười theo....
"Ồ, Hinata em đến rồi đấy à?" " Vâng chào chị, chào anh Sasuke" Giọng nói thật nhẹ nhàng và trong trẻo.
Tôi ngó đầu nhìn người mới xuất hiện, là cô giáo của Nim. Và tôi ngơ ngẩn trong giây lát... Em có mái tóc xanh, đôi mắt óng ánh như ngọc và cái miệng cười sao mà duyên ơi là duyên. Nhất là là da đặc trưng của con gái xứ lạnh, trắng ngần như tuyết. Em không trang điểm, chỉ tự nhiên em đẹp bởi kiểu giản dị của mình...
Nim là đứa trẻ rất hiểu chuyện, mặc dù con bé chỉ mới 5 tuổi. Nó kéo tôi lại phía em, và bắt đầu...giới thiệu: " Cô ơi cô, đây là chú Naruto." Hinata, quay lại phía Nim, có chút bất ngờ, và chút bối rối...tôi biết là em bối rối đấy, nó hiện rõ trên má vệt ửng hồng. "Ồ, Nim, đây là...?" "Tôi là Naruto Uzumaki, bạn thân của gia đình Uchiha," và tôi giơ tay ra tỏ vẻ thân thiện. "Ồ vâng, tôi...tôi là Hinata, Hinata Hyuga. Là cô giáo của Nim, rất vui được làm quen." Và hơi một chút ngần ngại, em giơ tay ra bắt tay tôi.
Đôi bàn tay rất mềm mại, lành lạnh như hơi sương
Em đẹp dịu dàng,cái dịu dàng làm tôi ngẩn ngơ... Sasuke đi lại, huých vào lưng tôi một cái. Như cái lúc tôi huých vào lưng cậu ta khi cậu ta đứng trước Sakura lần đầu tiên... Tôi mỉm cười, thấy lòng chợt bồi hồi. Gia đình Uchiha đi bên cạnh tôi, Sakura tựa đầu vào vai Sasuke và khoác tay nhau đi chậm rãi, thỉnh thoảng cô ấy hôn khẽ vào má chồng mình một cái. Nhẹ thôi nhưng khiến cho Sasuke cười thật hạnh phúc. Cái hạnh phúc khiến tôi ghen tị với cậu ta... Nim không đi bênh cạnh ba mẹ nó, cái cặp tình nhân quấn quýt ấy có vẻ cũng chẳng bận tâm đến Nim. Con bé đi bên cạnh em, rất yêu quý em, và khi nhìn em và Nim, tôi chợt cảm thấy bình yên đến lạ. Em có vẻ hiền lành quá, nhưng có lẽ cái hiền lành của em lại khiến cho người khác cảm thấy dễ chịu. Như sương ở nơi mù mịt này.
Thành phố lãng đãng khi nhìn từ trên cao, nó mang nét phù du và lãng mạn. Sương vây lấy đêm, đêm ôm trọn cả thành phố vào lòng... Ánh đèn vàng khiến cho con người ta nhận ra rằng, thành phố vẫn chưa ngủ. Nim nói với tôi, nó buồn ngủ lắm rồi... Và ba mẹ nó thì chưa muốn về đâu. Tôi cõng con bé trên lưng và dỗ dành nó ngủ. Hinata đi bên cạnh tôi và hát, khe khẽ. Giọng em trong và thanh Nghe rất nhẹ nhàng, cảm giác như đi trên một tầng mây vậy.
Nim ngủ rất nhanh, con bé chỉ là trẻ con... Tôi và em đi cạnh nhau, hai vợ chồng nhà nọ đã biến mất dưới khu chợ đêm ồn ào. Tối nay tôi sẽ đưa Nim về nhà trọ ngủ luôn cho biết mặt. Tôi thầm nghĩ thế, và tôi sẽ làm thế.
Chỉ còn lại tôi và em, chúng tôi đi dạo giữa màn sương lập lờ, em yên lặng, tôi cũng yên lặng, mặc dù lòng tôi thực sự đang muốn nói bao nhiêu điều...
Status : Một bầu trời tự do rộng mở trước mắt khi ta chọn hi sinh cho người mà mình yêu quý....
Được Cảm Ơn : 79
Tiêu đề: Re: Mư ngọt ngào
hay quá đê > 1 like cho bạn mều của chúng ta :3
Tiêu đề: Re: Mư ngọt ngào
Mư ngọt ngào
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]