:: Quên mật khẩu ::


 Diễn đàn NVFC
 Naruto Vietnamese Fan Club :: NINJA'S ZONE :: Trò Chuyện Linh Tinh


Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'>

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
21/2/2013, 12:15 pm
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat14
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat19Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat21Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat22
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat11ZunzunKoboCreepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat13
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat15Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat17Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat18
.: NVFCer :.ZunzunKobo 
Hoàn Thành NV : NV D
Ryo : 62
Tổng số bài gửi : 30
Ngày tham gia : 19/02/2013
Status : Nếu....
Được Cảm Ơn : 2

Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Vide10

Bài gửiTiêu đề: Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'>

Mấy người hàng xóm nghĩ tôi là một mụ già hay tò mò tọc mạch,

nhưng mà hôm nay tôi đã chứng kiến một vụ án mạng. Tôi đang

nhìn ra ngoài cửa sổ thì chợt thấy qua cửa sổ của căn hộ đối diện

nơi tôi ở cảnh tượng một người đàn ông đang siết cổ một người

... phụ nữ. Điều kì lạ là, sau khi giết người xong, hắn quay lưng lại và

mắt 2 người gặp nhau. Thật là đáng sợ. Sau đó hắn chỉ tay về

hướng tôi và cứ nhìn chằm chằm vào tôi khoảng 1, 2 phút gì đó.

Trong lúc nhìn, ngón tay hắn cứ cử động liên tục. Tôi đã gọi công

an vài phút trước và họ bảo với tôi rằng tôi phải đi tới đồn cảnh

sát để lấy khẩu cung vào sáng hôm sau. Tôi chắc chắn là hắn sẽ

bị bắt. Tôi đã nhìn thấy rất rõ mặt của tên sát nhân đó mà.






BRANDCHES IN THE WIND - NHỮNG CÀNH CÂY TRONG GIÓ

Chà, cuối cùng thì tôi cũng về đến nhà. Sau ca làm đêm, tôi cũng đã hoàn thành phần việc ông sếp giao cho. Quả là một ngày vất vả, nhưng cũng đáng, vì tôi có cả ngày xả hơi vào hôm sau mà. Đ...iều làm tôi thấy phấn chấn nhất là được về gặp con trai. Tôi thắng kiện nên giành được quyền nuôi con từ tay cô vợ cũ, và bây giờ tôi mới được gặp lại thằng bé. Tôi đã sửa lại phòng ngủ trống trong nhà cho cu cậu, bây giờ nó trông khá là dễ thương với màu trắng. Tôi nghĩ là 2 bố con còn nhiều thời gian bên nhau nữa, và chúng tôi có thể thêm thắt gì đó theo ý muốn của cu cậu. Tôi lết lên cầu thang. Thằng bé chắc đã nhận ra tôi đi làm về, nên kéo tôi vào phòng nó ngay.

"Bố ơi, con không ngủ được, có quái vật ngoài cửa sổ !"

Quái vật huh? Đúng là trẻ con mà...

"Không phải đâu con yêu, chỉ là mấy cành cây bị gió thổi đập vào cửa sổ thôi mà. Đấy, con thấy không?"

Tôi chỉ cho cu cậu mấy cành cây đang đập vào cánh cửa sổ. Cu cậu cũng tin thế nên thấy bớt hoảng hốt hơn, tôi hôn vào trán con trai, chúc nó ngủ ngon. Cuối cùng cũng được khò rồi, mắt tôi díp hết cả lại. Tôi bước qua hành lang, đổ ập xuống giường. Tôi quá là mệt mỏi để "đối phó" với con quái vật nào nữa. Hôm sau còn phải dẫn con đi đăng ký hộ khẩu với lại mua quần áo đồng phục nữa chứ. Thế nhưng tôi lại nghe thấy tiếng cu cậu gọi lần nữa. Ôi trời, tôi yêu trẻ con mà, nhưng cũng phải được ngủ tí chứ !

"Bố ơi, con quái vật quay lại !" cu cậu la hét.

Tôi nhìn ra cửa sổ: có gì đâu, vẫn là mấy cành cây thôi mà. Tôi tiếp đến, và để chứng minh, tôi mở cửa sổ ra và quay về phía con trai. Cu cậu giật mình vì thấy tôi mở cửa sổ, nhưng thôi tôi cũng mặc kệ, vì mệt quá rồi. Một lần nữa, tôi lết trở về giường mình.Rồi tôi nghe thấy tiếng khóc...

"Thôi được rồi, bố sang ngủ với con. Nếu có thấy quái vật thì cứ bám chặt lấy bố".

Tôi quay lại phòng cu cậu, kéo cái chăn đỏ ra rồi nằm cạnh con.

Khi đã yên vị, nhắm mắt lại, tôi bắt đầu tự hỏi.Quái lạ, không phải mình mua đồ trải giường màu trắng hết sao?? Đột nhiên, tôi liếc qua con trai, cổ của nó đã bị rạch... Tôi nhận ra tất cả. Đúng lúc đó, tiếng của con "quái vật"... không phải tiếng gõ cửa sổ nữa, mà là tiếng bước chân qua khung cửa sổ mở toang... Tôi đờ đẫn cười... sao mình không nhận ra là vườn nhà mình chẳng hề có cái cây nào nhỉ ?...






Tôi và bạn trai - Steven, nói lời từ biệt và cùng nhau rời bữa tiệc. Chúng tôi lên xe Steven và đi về. Bây giờ đang là 11h đêm , ngoài trời tối đen như mực. Vì chưa đến mùa xuân nên ngoài trời giờ này rất lạnh. Gió thổi ù ù, cây cối oằn xuống, lá rụng lả tả. Chúng tôi đang đến khu thưa dân cư, cách trung tâm thành phố 20 dặm.

Trong đêm, chú...ng tôi bắt gặp nhiều đoạn cua bất thường, tựa như muốn ném chúng tôi xuống vực, may mắn mà không sao. Còn 10 dặm cách thành phố, cái xe đột nhiên hết xăng. Mà chúng tôi vẫn còn khá xa, không thấy nhà hay công trình nhân tạo nào gần đấy. Như thể đang ở giữa rừng vậy... 2 đứa đều không có điện thoại, chúng tôi đang rất cần sự giúp đỡ.

"Anh thấy có trạm xăng đằng kia. Anh sẽ quay lại ngay" Steven nói và bước ra khỏi xe. Tôi rất lo lắng - và tôi chắc rằng anh ấy cũng thấy bất an.

"Anh chắc là ổn chứ? Ngoài kia tối lắm, ai mà biết có cái gì ở đó. Để em đi cùng anh..." Những lời tiếp theo anh ấy nói đã hằn sâu vào cuộc đời tôi :

"Sheri, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, đừng ra khỏi xe"

"Nhưng..." - tôi cố cãi.

"Đừng rời khỏi xe !" Anh lặp lại, lời lẽ nghiêm khắc và lạnh lùng. Tôi thấy tốt hơn là nghe theo.

Càng ngày, tôi càng thấy bồn chồn. 30 phút. 1 tiếng trôi qua, vẫn chẳng thấy tin gì của anh. Không khí trở nên nặng nề - gió rít ngoài trời, rừng cây tối đen như ẩn chứa thứ gì thật mờ ám… 1 tiếng rưỡi sau, tôi bắt đầu nghe thấy tiếng động – nghe như cái gì đó gõ vào trần xe…

“Cạch… Cạch… Cạch…” Tôi vừa thấy tò mò lại vừa thấy sợ, nhưng tiếng của bạn trai lại vọng bên tai tôi “… dù có chuyện gì xảy ra, cũng không được rời xe.”

Tôi quyết định cố chợp mắt một chút, đợi đến khi trời sáng, nhưng tôi không chắc rằng tôi sẽ chịu đựng được cái tiếng động trên nóc xe kia bao lâu nữa... Không lâu sau đó, tôi thiếp đi…

Sáng ra, bạn trai tôi vẫn chưa thấy về. Tôi không thể nào ngừng tưởng tượng về những điều bất trắc đã xảy ra với anh ấy. Tôi để ý, tiếng động cạch cạch ấy dứt rồi. Vì đang là buổi sáng, tôi quyết định ra khỏi xe.

Và tôi đã nuối tiếc về quyết định đó cho tới hết đời…

Khi tôi bước ra ngoài và quay lại đóng cửa xe, tôi há hốc mồm. Bạn trai tôi bị treo ngược trên cành cây – chân anh ấy bị buộc bằng dây leo lên cái cây bên đường. Ruột bị cắt lòi ra, máu chảy thành vũng trên trần xe. Và tay anh ấy… Tay anh ấy vừa chạm đến trần xe, tạo ra những tiếng nhè nhẹ

“Cạch… Cạch…Cạch…”






SOUND OF THE OCEAN

Tối qua, tôi phải bắt chuyến tàu cuối cùng để về được nhà. Nhà tôi ở tít tận một vùng quê hẻo lánh nên chả mấy lâu sau chỉ còn tôi một mình ở trên tàu. Nhịp lắc lư của khoang tàu bắt đầu khiến tôi buồn ngủ và phải còn mấy trạm nữa mới đến nơi tôi cần xuống.

Mắt tôi nặng trĩu lại. Tai tôi có thể nghe thấy tiếng sóng biển văng vẳng ở đâu đó. Tôi để ý thấy rằng không khí đang t...rở nên lạnh dần và tôi sắp sửa lăn ra ngủ khi ý nghĩ đó xuất hiện trong đầu tôi:

“Kiểu quái gì mà tôi có thể nghe được tiếng sóng ở đây?”

Tôi chợt mở mắt ra và liếc nhìn xung quanh. Cả khoang tàu không có 1 bóng người. Vậy thì cái âm thanh đó vang lên từ đâu?

Rồi tôi đưa mắt lên. Ở chỗ để hành lý ở phía trên đầu tôi, có 1 ai đó đang nằm ở đó. Một người đàn ông với một làn da tái nhợt và đầu tóc bù xù. Trên mặt hắn ta có 1 nụ cười ma quái và mắt hắn cứ nhìn chằm chằm vào tôi thông qua mấy cái lỗ nhỏ của giá hành lý. Mồm hắn đang cử động. Tiếng của tôi nghe thấy được không phải là tiếng sóng biển. Đó là tiếng của hắn đang thì thầm: Whoosh, whoosh, whoosh…

Mắt của tôi và hắn bắt gặp nhau và tôi trở nên quá sợ hãi để có thể đưa mắt ra chỗ khác. Tim tôi đập thình thịch. Miệng hắn cứ tiếp tục phát ra cái tiếng đó: Whoosh, whoosh, whoosh… như là tiếng sóng biển vỗ bờ vậy. Cặp mắt vàng khè của hắn cứ nhìn chăm chăm vào tôi.

Vừa lúc tôi nghĩ tôi sắp sửa phát điên đến nơi rồi thì tàu dừng ở trạm của tôi. Tôi nhảy khỏi ghế và nhanh chóng lăn (theo đúng nghĩa đen của nó) qua cửa tàu ra phía bên ngoài. Ngay cả khi tàu bắt đầu dời đi, tôi vẫn có thể thấy hắn nhìn tôi.

Tôi hoảng sợ và chạy vội về nhà. Kể cả lúc tôi đóng và khóa chặt cửa lại, tôi vẫn không cảm thấy an tâm.

Nửa đêm hôm đó, tôi tỉnh giấc và nghe thấy tiếng gì đó phát ra từ dưới nhà.

“Whoosh, whoosh, whoosh…”

Đó là âm thanh dạt dào của sóng biển…









Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> 3268751438

Chữ ký của ZunzunKobo

21/2/2013, 6:36 pm
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat14
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat19Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat21Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat22
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat11haruno sasukeCreepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat13
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat15Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat17Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bgavat18
.: NVFCer :.haruno sasuke 
Hoàn Thành NV : NV D
Ryo : 25
Tổng số bài gửi : 16
Ngày tham gia : 13/02/2013
Được Cảm Ơn : 1

Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'>

gom quá đi cha oi Suspect

Chữ ký của haruno sasuke


Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'>

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

Similar topics

+
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Naruto Vietnamese Fan Club :: NINJA'S ZONE :: Trò Chuyện Linh Tinh-
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Botmai10Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Botmai11
Creepypasta~ cái này nên đọc vào buổi tối nó mới thú :'> Bot0211
NARUTOFC.COM
NVFC Official Vietnam Fan Site.
Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed
Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.
Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]
   
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất