Status : Một bầu trời tự do rộng mở trước mắt khi ta chọn hi sinh cho người mà mình yêu quý....
Được Cảm Ơn : 79
Tiêu đề: Thỏ ngốc à! Tớ yêu cậu!
“Thỏ ngốc à! Mèo yêu thỏ nhiều lắm!
Thỏ biết không, bây giờ, mèo chỉ muốn thời gian ngừng trôi mà thôi, để mèo sẽ không bao giờ phải xa thỏ cả. Nhưng mà…thật đau lòng khi cái ước nguyện đó nó lại bắt đầu bằng từ “sẽ”, thỏ ạ!
Mèo luôn dằn vặt mình, tự trách sao không nói mèo yêu thỏ sớm hơn. Sao ngày đó mèo lại không nhận ra cái cảm giác đó? Tại sao ông trời lại thích đùa giỡn với mèo như vậy? Tại sao người mèo đã từng căm ghét lại là người mèo yêu nhất?
Thỏ ơi! Giờ mèo phải làm sao đây hả thỏ? Phải làm gì đây khi mà ra Tết, mèo đã không được gặp thỏ nữa rồi? Mèo muốn ở bên thỏ, muốn nhìn thấy thỏ mỗi ngày, muốn nghe giọng bướng bỉnh của thỏ…nhưng mà, thời gian cứ trôi, còn mèo lại bất lực. Mỗi khi nghĩ đến lúc thỏ xa mèo, mèo lại khóc…”
Tớ gửi vào mây chút nắng
Tớ gửi vào gió chút hương
Gửi cả những niềm yêu thương
Cho gió bay xa và cho mây bay cao
Xa, xa nữa và cao, cao mãi
Không cần nhận lại…!
Cậu sẽ xa tớ phải không? Tớ biết chứ! Biết rất rõ là đằng khác.Nhưng tớ làm được gì cho cậu? Chả gì cả, tớ luôn mãi là kẻ vô dụng….
Cậu bị đau dạ dày, mỗi đêm, khi đau bụng, cậu lại cố gắng nhắn tin cho tớ. Cậu bảo làm thế cậu sẽ không nghĩ về cơn đau nữa mà sẽ nghĩ về tớ. Cậu muốn tớ ôm cậu “trên điện thoại” để cậu không đau nữa…!
“Hãy ôm thật chặt thỏ, đến khi thỏ đau quá ngất đi”
….!
Dòng tin nhắn ấy của cậu đã làm tớ khóc rất nhiều. Và cả đêm tớ không ngủ được vì lo cho cậu!
Tại sao hả? Tại sao ông trời lại bất công đến thế? Tại sao ông trời lại tàn nhẫn đến thế? Cậu đã khổ sở lắm rồi. Một người phải sống không đủ tình yêu thương của cả bố và mẹ! Một người phải chấp nhận tất cả những đau thương! Cậu…luôn là người hi sinh vì người khác. Nhưng đáng tiếc, chả có ai nhận ra lòng tốt của cậu cả. Cái bọn ở lớp chung quy cũng toàn một lũ lắm mồm cả thôi. Chúng nó biết cậu như thế nào, hiểu đấy nhưng chúng nó làm những gì? Tớ luôn thấy cậu ngồi một mình trong giờ ra chơi, đôi mắt nhìn về phía xa xăm. Tớ luôn dõi theo cậu. Khi tớ ra hỏi tại sao cậu không ra chơi cùng chúng nó thì cậu chỉ im lặng. Và, ngay cả hành động quan tâm ấy của tớ cũng bị cái lũ con gái soi mói, chúng nó nói đểu tớ, nói tớ làm thế sẽ khiến “người khác” hiểu lầm, nói rằng tớ nên sống vô tình!
Ừ! Tớ là người thứ ba, chả lẽ tớ lại không biết? Nhưng, tớ mặc kệ, tớ kệ tất cả, kệ những lời bàn tán không-mấy-thiện cảm- của bọn nó, tớ…chỉ đơn giản là muốn lắng nghe cậu thôi
Tớ hận bản thân tớ! Hận rằng tại sao hai năm trước đây, tớ không nhận ra cái tình cảm tớ dành cho cậu là “yêu”. Hận vì tại sao tớ lại nhận ra điều đó quá muộn…..! Trời…đúng thật là trời, chắc muốn quay tớ trong cái vòng tròn đây mà, yêu người tớ căm ghét nhất!
Cậu và tớ cứ lén yêu thương nhau, nhắn tin cho nhau, trêu đùa nhau, làm đồ ăn cho nhau, nhưng rồi cũng bị chúng nó phát hiện, nhỉ?
Nhưng ngày hôm đó, tớ lại rất vui….!
Tớ đứng cạnh cậu trong đêm ca nhạc của st.319, cậu để tớ ôm cậu, ngả đầu vào vai cậu. Cậu biết tớ không chịu được tiếng ồn quá lớn nên luôn đứng sát tớ, đứng bên cạnh tớ hay đằng sau tớ để tớ có thể ngả vào. Cậu biết không? Tớ còn nhớ rõ cảm giác khi nắm thật chặt tay cậu. Tay cậu ướt, còn tay tớ run. Cả hai cùng hồi hộp. Nhưng mà, cảm giác đó…ấm áp lắm! Có lẽ đến chết tớ cũng không quên ngày hôm ấy!
Và…tớ cũng đã đoán được hậu quả mà tớ sẽ phải chịu. Bọn con gái ngồi quanh tớ tẩy chay tớ. Ừ! Chúng nó làm gì kệ chúng nó, tớ chả quan tâm. Chửi tớ trên facebook, có gan thì cứ chửi. Tớ chả thèm nói lại làm gì. Không phải là tớ sợ, nhưng đối với Ma Kết, một khi là bạn sẽ mãi mãi là bạn, một khi đã không là bạn sẽ không bao giờ là bạn. Người ta nói đúng, con người chỉ biết được nỗi đau của con cửu khi bị ăn thịt chứ không bao giờ biết đến cái khổ sở của con sói khi lang thang trên những cánh đồng rồi chết phơi xác giữa trời. Yêu thương là tội sao? Người đến sau cũng là tội sao? À, không, tớ không phải là kẻ đến sau đâu. Tớ là người im lặng thì đúng hơn. Tớ là cái bóng lặng lẽ quan sát cậu. Còn cậu là thân xác để tớ đuổi theo.
Tớ sẽ làm những gì có thể, nói những gì có thể khi tớ còn tồn tại!
Chúng nó muốn rẻ rúng, hắt hủi tớ, muốn chửi đểu tớ, muốn bơ tớ? Thích làm gì thì làm, dù cả thế giới này sụp đổ, chỉ cần có cậu thôi, tớ không cần gì cả.
Nhưng…cậu sắp đi rồi! Cậu….sắp xa tớ rồi!
“Thỏ chuyển nhà, chắc là chuyển trường luôn. Ra Tết là mèo không còn gặp thỏ nữa rồi T^T”
Tớ choáng váng. Tớ đọc tin ấy khi đang ngồi sau xe máy. Cảm giác như muôn ngàn cơn gió đang thổi kia là muôn ngàn nhát dao xuyên vào trái tim tớ vậy. Lần đầu tiên trong đời, tớ ước đây không phải là hiện thực, tớ ước cậu chỉ đang đùa tớ thôi. Nhưng khi đến lớp, cậu ngồi buồn, đôi mắt lại nhìn xa xăm. Tớ biết…cậu không hề đùa!
Cậu cười, tớ cũng cười! Mà sao nụ cười gượng gạo quá! Tớ và cậu lại cùng đeo chung một cái mặt nạ rồi!
Cậu chỉ nói cho một mình tớ biết, cậu cấm tớ không được nói cho ai cả, cậu muốn ra đi im lặng. Có biết tớ đã khóc nhiều đến thế nào không? Đêm nào tớ cũng khóc, cứ nghĩ về cậu, tớ lại khóc. Chưa bao giờ, từ lúc sinh ra đến giờ, tớ chưa bao giờ khóc nhiều đến thế!
Cứ thử nghĩ đến một ngày không có cậu ngồi sau tớ nữa, không được nghe cái giọng bướng bỉnh của cậu nữa, không có người giựt giựt tóc để tớ quay xuống nữa, không có người bảo vệ một cách thầm lặng khi tớ bị đánh nữa, tớ lại khóc. Tớ nợ cậu rất nhiều, tớ yêu cậu rất nhiều !!!!
Cậu đã thề không quên tớ, thề mãi mãi yêu tớ. Tớ tin lắm! Nhưng tớ lại biết một điều là: không bao giờ những thứ mình muốn lại xảy ra theo ý mình cả! Thế nên tớ hận cậu lắm!
Không quên….chưa chắc đã nhớ
Ít gặp….có lẽ là không bao giờ!
Lẽ đời vẫn là vậy, đau khổ lắm! Nhưng sao mà tớ lại cứ đi tin tưởng nhỉ TT^TT. Tớ ngu ngốc đến mức đấy cơ!
Tại sao tớ lại trở nên vô dụng thế này? Cảm giác bất lực khi phải giương mắt lên nhìn người mình yêu ra đi ngay trước mắt mình mà không thể giữ lại, biết là sẽ ra đi mà không bao giờ gặp nhau, đau đớn quá! Đáng lẽ những lúc cậu đau, tớ phải ở bên. Nhưng tớ lại không thể. Tớ tự hỏi, tại sao người lớn lại vô tình đến thế? Lúc tớ xin mẹ cho đi chơi giao thừa, tớ nói rằng có người bạn rất thân sẽ chuyển trường và đây là lần đi chơi cuối trước khi nó đi, cậu biết mẹ tớ nói gì không? Nghe mà lòng tớ thắt lại
“Chuyển trường thì mặc kệ nó, nó có chuyển giời thì cũng mặc xác nó, tao không cho mày đi”
Còn bố tớ, mới chỉ nghe thoáng qua mà đã xông từ ngoài cửa vào rồi chửi (Kiri để trong ngoặc kép chắc các bạn cũng đủ biết)
“Đm mày, đéo đi đâu hết, mày thử đi đi, ông chặt chân mày. Đm, lần trước đi 10h mới về tao chưa đánh là may rồi đấy”
Tớ đau lòng lắm. Tớ bị tổn thương nặng nề bởi bố mẹ tớ. Tớ lúc đó chỉ muốn khóc thôi. Nhưng dù nước mắt đã đong đầy khóe mi, tớ cũng phải nuốt ngược vào trong. Tớ đã thề sẽ không khóc trước mặt bố mẹ tớ rồi, tớ không bao giờ muốn là người thất hứa.
Khó khăn quá cậu nhỉ? Mọi sợi dây nối tớ với cậu giờ chỉ bằng 1 chiếc điện thoại. Mong manh quá cậu ạ! Nhưng tớ cố giữ niềm hi vọng mong manh ấy. Tớ hiểu nỗi đau của cậu. Dù có thế nào đi nữa, tớ mãi yêu cậu, dù có chết tớ cũng yêu!
Hôm nay yêu nhiều hơn ngày mai, ngày mai yêu nhiều hơn sau này, sau này yêu nhiều hơn mãi mãi. Yêu cho đến khi tớ không còn nợ cậu nữa. Mà cậu biết tớ thì không bao giờ trả hết rồi, phải không? ^w^
6/2/2013, 9:46 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: Thỏ ngốc à! Tớ yêu cậu!
Tình yêu bao gồm niềm vui và nỗi buồn Kiri ạh. Ông trời không bao h làm như điều mình mong ước. Nhưng thôi, Kiri đừng buồn nữa...Cố lên Kiri àh
Thỏ ngốc à! Tớ yêu cậu!
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]