Status : Đừng buồn, cậu buồn tớ cũng sẽ buồn lắm, đừng khóc, tớ khóc mất, đừng gạt tay tớ đi, tim tớ tan vỡ
Được Cảm Ơn : 76
Tiêu đề: NHật kí 5 ngày
Ngày thứ 2 - màu trắng
Im lặng, đôi mắt của tớ lại hướng về cậu. Cậu đang cười, đang vui vẻ với một cô bạn bên cạnh. Như thể hai người thân thiết lắm, như thể hai người là bạn tri kỉ ấy.
Ừ, tớ biết mà, tớ đang ghen. Cái cảm giác nhỏ nhen và kì quái, ích kỉ mơ hồ và khó chịu.
Và tớ lại nhìn đi chỗ khác, ra ngoài cửa sổ nơi nắng lấp lánh trên hàng cây xanh, và gió xào xạc tán cây nghe dễ chịu. Nghe như tiếng gió đang hát ấy, một gia điệu ngọt ngào.
Lúc ấy! Tớ và cậu chỉ cách nhau giữa hai con người, một khoảng cách thật gần nhưng cũng thật xa...
Ghen với tớ không phải là tớ không phải như cậu nghĩ đâu, tớ không cáu, không làm gì cả. Chỉ là thoáng buòn vu vơ rồi đọng lại vào tim. Thế thôi...
" Cậu giận đấy àk?" Tiếng cậu ấm áp, nhỏ nhẹ và thoáng chút thành khẩn. " Biết tớ giận luôn! Tiến bộ quá ha?" " Là sao?" " CẬu có bao giờ quan tâm tới tớ buồn vui giận hờn gì đâu? Vậy mà biết tớ đang giận. Tiến bộ còn gì?" " Giận thật rồi." Cậu thở dài rồi cười. " Đền bù nhé!"
" Muốn gì đền cho!" " Đi chới với tớ! Tớ muốn mua vài cuốn sách!"
*******************************
Ngày thứ 3 - màu xám
Rồi thất hẹn với tớ.
Tớ biết mà, Cậu rất bận rộn.
Chúng ta đều có những thứ để làm, thời gian thì lại trôi quá nhanh.
Kì thi sắp tới rồi, còn ngôi trường mơ ước nữa.
NHưng cậu không thể cho tớ một vài khoảng khắc được sao? CẢm giác thật tệ. Thất vọng thật đấy! Toàn thân tớ muồn rã. Buồn...
Tự nhiên tớ nghĩ tới Nghĩa. Tên bạn thân. Tớ nhớ đến câu chuyện của thứ 5 tuần trước. Hắn ta vừa mới chia tay và tâm sự với tớ. Cô bạn kia nói với Nghĩa rằng, tớ chán rồi chia tay đi. VÀ tớ nhìn bản mặt cuối gằm của hắn, hắn đang đau. Hắn đang bị tổn thương. 2năm đâu phải thời gian ngắn mà họ đánh mất nhau dễ dàng đến vậy. Nghĩa nói rằng cô bạn kia và hắn quá giống nhau. Giống nhau đến vậy còn bất đồng.
Còn cậu với tớ thì sao đây. Chúng ta khác nhau đến nỗi dường như không tìm ra điểm tương đồng.
Tớ yêu gió thế nào thì cậu ghét gió thế ấy. Tớ chìm đắm trong những bản nhạc nhẹ nhàng thì cậu lại chọn những giai điệu thật mạnh mẽ. Cậu và tớ sống trong hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Trắng và đen
Tớ không phải chịu đựng những điều mà cậu phải đối mặt. Tớ yếu đuối, nhất là khi thấy cậu nổi điên lên, tớ không biết phải làm gì nữa...
Tối nay tớ không gọi cho cậu. TỚ không muốn nghe thấy lời xin lỗi hay giọng nói của cậu Chắc như vậy sẽ dễ chịu hơn
Đôi lúc tớ tự hỏi: " Cậu không còn thời gian cho tớ. Hay thực sự tớ đã không còn trong trái tim cậu?"
*********************
Ngày thứ 4 - màu trong
Tớ thực sự đã quen với việc cậu cười hay nói với ai đó...
Chỉ còn chút khó chịu thôi... VÀ tớ vẫn giữ thói quen đưa mắt ra ngoài cửa sổ.
Tối này tớ lại gọi cho cậu. Như một thói quen khó bỏ. " Cậu đừng buồn khi nhìn tớ cười với ai đó!" Cậu nói thật ấm. Tớ cảm nhận được cả tiếng thở nhẹ của cậu bên đầu dây bên kia.
" CẬu không thấy tớ cười sao? Rõ ràng tớ không hề giận." Tớ nói, giọng tớ ương bướng và cả suy nghĩ của tớ cũng vậy.
" Rõ là giả dối, cái nụ cười giả tạo của cậu không qua nổi mắt tớ đâu. Ai không nhận ra chứ tớ thì quá biết rồi. Đừng cười vậy mà buồn một mình trong lòng."
Tớ cười. Tự nhiên thấy sống mũi cay cay. Cậu có thể nhận ra sao? NHận ra nụ cười của tớ là không thật sao? Sao lại có thể vậy chứ, ngay cả người thân thiết với nhất, ngay cả ba mẹ cũng không bao giờ nhận ra mà.
" Cậu quên mất rằng cười cái kiểu đó thì thằng này ngày nào cũng cười, một kiểu cười giả dối đó thôi."
À! Tớ biết rồi. Điểm tương đồng giữa chúng ta. Điểm khiến chúng ta đồng cảm nhất.
Chúng ta thường cười như vậy để mọi người không biết được thực sự ta đang nghĩ gì.
Chúng ta giấu mình trong một bức tường do ta tạo ra.
Và tớ đã bắt gặp cậu trong cái dáng đứng đó, trong cái điệu cuời vui vẻ mà hằn lên sự cô độc đó!
Khi cậu mỉm cười, nắng như về vào tháng mười một vậy.
Tháng đông giá mà tớ sinh ra. TỚ như đã quên mất rồi, cái cách mà ta bước vào đời nhau.
" Tớ xin lỗi, tớ đã sợ rằng tớ không đủ thời gian để lo lắng và chăm sóc cho cậu." Cậu trầm hẳn lại, " Tớ là một thằng tồi đúng không?"
" Ừk, cậu đúng là một thằng tồi!" tớ cười, nhẹ nhàng như gió thoáng qua cây nghe xào xạc.
Mỗi khi đêm về, khi ánh sang rực rỡ của mặt trời biến mất. hãy ngồi lại bên tớ, và chúng ta nói cho nhau nghe xem. Con ngườ thật của ta là gì.
***************
Ngày thứ 5 - Màu đỏ.
Có lẽ tớ lại bắt đầu lo lắng cho cậu từ khi nghe tin từ ông "ba" kết nghĩa. Ông nói là sáng nay cậu gần như nổi cáu lên chỉ về một chuyện đơn giản. Nếu không ngăn cậu lại thì...
Hậu quả thì tớ không dám tưởng tượng ra rồi...
Nhưng mà lại có chuyện gò làm cậu giận à?? LẠi có chuyện gì khiến cậu mệt mỏi sao? Sao tớ không nghe cậu kể lấy một từ?
Ông ba cười cười cười. BẢo là đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ không sao đâu.
Chắc là vậy. Mà sao tớ vẫn không nén nổi bất an....
Ông ba đã từng nói với tớ rằng. Cậu không có khả năng kiểm soát cơn giận, cậu sẽ mất kiểm soát hành vi của mình khi giận dữ đấy. Vì vậy tớ phải cẩn thận.
BẠn bè ai cũng lo lắng cho tớ,
Và ngay cả cậu cũng vậy. CẬu đã từng bảo khi trước khi ta bắt đầu mối quan hệ này, khi ta mới chỉ là bạn thân " Hãy tránh xa tớ ra, cậu quá quan trọng với tớ, tớ không muốn làm cậu tổn thương đâu."
THực sự tớ không hiểu được cảm xúc của một người không còn gì để mất.
Cậu đã bị tổn thương quá nhièu
Tớ không thể làm lành những vết thương ấy.
Tớ cảm thấy mình vô dụng quá...
**************
Ngày thứ 6 - Màu nâu
Gọi điện cho cậu và phàn nàn về một ngày quá đỗi tệ hại. Cậu đã cười và nhỏ nhẹ khuyên tớ không nên nóng giận với mấy chuyện như thế.
" Mấy tên con trai đấy đừng hành động gì quá đáng, dính vào ba cái chuyện trả thù của tụi nó mệt lắm." " Ừ, tớ biết rồi."
" Khuya vậy rồi mà chưa ngủ àh?" Cậu hỏi thoáng vẻ ngạc nhiên " Hôm nay lỡ uống một lúc liền hai li chè đặc, giờ vẫn không ngủ được tí nào T.T" " Đừng uống chè đặc nhiều vậy, đau dạ dày đây!" GIọng cậu lo lắng rõ.
VÀ cậu biết không tớ thích nhất là nghe cậu nói giọng lo lắng. Khi nào cũng vậy, trong các bài kiểm tra, khi gặp một tình huóng khó khăn hay là lo lắng cho tớ... Tớ đều rất vui
Sắp tới giáng sinh rồi đó, mùa lễ yêu thương dưới những bông tuyết. MÙa lễ kì diệu mà gió đã gắn chúng ta lại. Cậu nhỉ.
Bắt đàu từ một tấm thiệp...
VÀ tớ đã bước vào đời cậu thế nào, cậu có nhớ không?
P/S: Chúc mọi người thật vui bên cạnh ngưuời mình yêu quý nhé!
9/12/2012, 8:21 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 824
Tổng số bài gửi : 468
Ngày tham gia : 08/03/2011
Status : chinh phục ước mơ
Được Cảm Ơn : 47
Tiêu đề: Re: NHật kí 5 ngày
ko quan trọng tình cảm có đc đáp trả hay ko. Miễn là đc ở bên ng đó và đc nhìn thấy nụ cười của ng đó
11/12/2012, 5:13 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1139
Tổng số bài gửi : 347
Ngày tham gia : 28/11/2011
Status : Một bầu trời tự do rộng mở trước mắt khi ta chọn hi sinh cho người mà mình yêu quý....
Được Cảm Ơn : 79
Tiêu đề: Re: NHật kí 5 ngày
Kiri muốn khóc quá!!!....Tại sao con thỏ ngốc kia...nó lại....!!!!!
iu mèo!!
Tiêu đề: Re: NHật kí 5 ngày
NHật kí 5 ngày
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]