Nó là một cô gái, cũng giống như bao cô gái khác, lúc bước vào tuổi mười lăm, nó mê manga và là một Otaku chân thành. nó luôn có những giấc mơ đẹp về chàng hoàng tử bạch mã đẹp trai như Agatsuma Soubi hoặc lạc vào thời chiến quốc, để nó sát cánh phiêu lưu cùng Sesshoumaru lạnh lùng. Nó là Haruno Sakura, con gái độc quyền của một ông chủ đài truyền hình có tiếng tâm tại Tokyo và mẹ nó là nữ nha sĩ. Sống trong hoàn cảnh có đều kiện hơn những bạn cùng trang lứa, được học tại học viện đào tạo lớn nhất Nhật Bản. Vì vậy bản tính nó đanh đá, ngỗ ngáo bù lại Sakura đặc biệt có mái tóc dài hồng phấn, đôi mắt lục to tròn, mọi người xung quanh xem nó như một thiên thần mà tạo hóa ban cho Nhật Bản có được một cô gái mang biểu tượng của hoa anh đào vào mùa xuân, cánh hoa màu hồng tươi và lá xanh biết. Hôm nay là ngày đầu tiên của năm cuối cấp hai, như bao năm trước nó luôn luôn đến trường cùng cậu bạn thân trên chiếc xe đạp. Sakura từ chối đề nghị của mẹ về việc bà bảo sẽ nói với bác tài đưa đón nó mổi ngày, đều này thật sự làm nó mất tự do. Cậu bạn đến đúng lúc nó vừa bước ra cổng, Uzumaki Naruto, bố bạn ấy là đối tác làm ăn của bố Sakura ở Mỹ vì vậy không lạ lùng khi cậu có mái tóc vàng óng với đôi mắt xanh lam nhạt, hiện tại đang ở Nhật với mẹ cậu. Gặp nó, cậu cười toe toét và nói: "Chào buổi sáng Sasa-Chan." Nụ cười làm gương mặt cậu ấy trông ngáo rõ ra nhưng không phải vì vậy mà vẽ đẹp trai ấy mất đi. Sasa-Chan là cái tên khác của Sakura do nhóm bạn thân tự tạo ra cho nó, không biết từ khi nào đã có nhưng nó cũng chẳng có ý kiến, vì cái tên này nghe cũng hay hay. Nó bễu môi như thường lệ và ngồi lên yên xe phía sau, đưa ngón tay ra hiệu cho Naruto chạy đi. Chiếc xe lướt qua những con phố ồn ào, buổi học đầu tiên của năm học, từ bộ đồng phục đến tóc ở tất cả học sinh đều tươm tất, gọn gàn. Hai mươi lăm phút sau Naruto dừng lại tại một chiếc cổng lớn, ở trên cao có dòng chử màu vàng rất nét và cách đệu đặc biệt trong tấm bảng đen "ACADEMY KONOHA". Bỏ mặc Naruto loay hoay giữ xe nó ôm chiếc balô đi vào trong. "Sa... ơ Sakura." Khi đi ngan hàng ghế giữa sân nó nghe có tiếng gọi, không xa lạ gì giọng nói ấy, nó quay sang theo hướng phát ra câu nói. "Hinataaaa. Hinata-Chan" Nó chạy lại ngồi cạnh cô bạn thân hồi năm trước. Hinata, con gái ngài Hyuga Hiashi-ông hoàng võ thuật. "Hinata Sakura chào buổi sáng" Chưa nói được gì thì cả hai kinh ngạc nhìn người phát ra âm thanh táo bạo ấy đang ôm chiếc cặp trên tay chạy lại chổ cả hai đang ngồi. "Yamanaka Ino" nó lẩm bẩm. "Hai cậu biết năm nay ai là người chủ nhiệm lớp mình chưa? Ôi! Tớ không mong đó là sự thật" cô nàng có một cái miệng luôn luôn thao thao bất tuyệt, chỉ bằng tuổi nó mà Ino đã có một cửa hàng hoa cho riêng mình. "Cậu biết là ai à?" Hinata hỏi. "Giáo viên quản lý lớp 9S chúng mình. Năm nay là một trong ba người đứng đầu khó nhất trường" Ino nói. Dù cô ấy không nói tên nhưng Sakura thừa biết là ai. Dù là vậy, nó chẳng thề sợ hãi, chỉ cần học giỏi có thành tích tốt, giáo viên không quan trọng. Chợt nó nhìn lại đồng hồ. "Còn mười lăm phút nữa thôi. Hinata và Ino ăn sáng chưa?" Hinata gật đầu thay trã lời vì cô ấy ít nói. Còn Ino khổi cần trả lới nó cũng biết cô ấy ăn rồi. Lúc nảy hướng cô nàng này chạy ra là Căn-tin mà. "Thôi chúng ta lên lớp đi" nó đứng dậy và đi về phía cầu thang, hai người còn lại cũng bước theo. Lên đến thành lang. Vừa đẩy cửa vào đã có một bàn tay kéo nó, đẩy nó vào dựa tường và chống tay ngan mặt nó giống trong những bộ phim Hàn. Dù nảy giờ nó chưa nhìn lên nhưng nó thừa biết là ai. Ngay khi tiếng nói chưa được phát ra miệng người này, nó thẳng tay tán vào mặt cậu ta. Sakura cố tình tán nhẹ để giữ lấy sĩ diện cho cậu ấy, cậu là người sát gái và lăng nhăng khinh khủng vì cậu thuộc típ Hot Boy của trường. "Sasa ngươi!!!" hắn nghiến răng. "Sao hả" Nó kênh mặt lên. "Ngươi... vẫn thế!" "Sai-kun à. Nếu mi vẫn chơi cái trò này với ta, ta vẫn sẵn sàng đánh dấu vào mặt mi như thế đấy" đối với ai khác chắc hẳn sẽ đỏ mặt thẹn thùng với trò này của Sai nhưng nó thì... mơ đi. Dù có những giấc mơ về hoàng tữ bạch mã nhưng với cậu này thì không phải loại người mà nó thích. Sai chu mỏ bỏ đi chổ khác còn nó thì nhìn ra cửa lúc nghe thấy tiếng phịch phịch vang vọng dưới cầu thang. Choji chạy cực nhanh rồi dừng lại khi đến cữa nói to đủ cho cả lớp nghe trên tay vẫn cầm bịt bánh: "TỚI RỒI" ........................................................................... Chương 2. Gặp gỡ. bởi Linda_Cheung
Khi nghe Choji nhắc nhở, mọi người điều tìm một cái bàn để ngồi. Sakura đang đứng trước cửa lớp nên bước xuống chiếc bàn đầu tiên cho nhanh. Nó và mọi người ngóng ra cữa đợi giáo viên chủ nhiệm năm nay. Khi cánh cữa mở ra người đàn ông trẽ nhưng tóc trắng xóa, dáng cao hơi gầy tí bước vào trên tay ôm một sắp hồ sơ và tay còn lại cầm chiếc cặp da. Ông đứng giữa lớp nói: "Chào các em" Bọn nó đáp trã lại: "Chào thầy ạ" "Thầy là Hakate Kakashi, từ hôm nay là giáo viên chủ nhiệm 9S" ... Nó đã sớm biết người Ino nói là ai, đúng như nó nghĩ, có vẽ tin đồn rằng thầy ấy khó là đúng. Lúc nảy khi lớp bầu cử lớp trưởng, tất cả học sinh trong lớp đều phải bỏ phiếu. Kết quả Sakura và cậu bạn siêu lười là Nara Shikamaru có số phiếu bằng nhau. Lúc chọn ra một trong hai bằng cách rút thâm. Nó đã được tấm giấy trắng còn của cậu ta là tấm giấy được đánh dấu, thật may mắn là nó đã được loại bỏ. Trách nhiệm đó nó không dám gánh đâu. Lúc tan trường nó không đi cùng Naruto như mọi khi, hôm nay nó cùng Hinata đến cữa hàng hoa của Ino vì cô nàng đề nghị đến chơi để xem một số mẫu hoa mới. ... Khi Sakura đang ngắm nghía những giỏ hoa được treo ở trước cửa hàng theo lời Ino là do cô nàng tự cắt tỉa thì có một cô gái tóc nâu được búi lại hai bên, chiếc áo cô ấy mặc trông rất lạ, nó giống như áo của người Thượng Hải, chiếc quần thun xanh lam đã bạc màu. Cô bước vào cùng một chú chó. "Ino-San tôi đến lấy hàng đễ giao" Ino đưa cho người đó một đóa hoa Tulip và nói với cô ấy cái gì đó nhưng nó nghe không rõ, chắc là địa chỉ của người mua thôi. Nó không quan tâm lắm và quay đi lại châm chú vào chậu hoa Thuỷ Tiên đang nở rộ. Khi cô gái ấy quay đi thì nó nghe thấy Hinata lên tiếng: "Sakura-Chan và Ino-Chan tối nay qua nhà tớ dùng buổi tối nhé" "Không được rồi Hinata, tớ phải bận kiểm hàng hôm nay là ngày nhập hàng mới" Ino nhăng nhó nói. nó biết cô ấy rất muốn đi nhưng vì bận việc. Ino luôn muốn tham gia các cuộc vui mà. "Ờ! không sao đâu Ino, vậy đễ khi khác vậy! Thế Sakura đi được chứ" Hinata mỉm cười với nó. "Tớ luôn luôn rãnh mà" - nó đáp ... Lúc ở cửa hàng Ino cũng đã quá 7 giờ tối sau khi kết thúc cuộc trò chuyện thì cả hai chào Ino ra về. Để lại cô nàng nhăng nhó với những bông hoa vô tội. Trên đường đến nhà Hinata nó có trò chuyện với cô ấy vài câu: "Nhà cậu có tiệc ư?"- nó hỏi "Ừ! Anh trai tớ ở Anh mới về" - Hinata nhẹ nhàng đáp "Cậu có anh trai ở Anh sao?" - nó tò mò "Không phải, anh ấy là con của người em song sinh với bố tớ vì lớn hơn tớ một tuổi nên tớ gọi là anh. Bố anh ấy vừa mất một tuần trước do một đợt hỏa hoạn tại công ty. Sau khi an tán, ảnh quyết định mang tro cốt chú về Nhật" "Ra vậy" Hinata cười nhẹ, còn nó thì quyết định không hỏi nữa có lẽ nó đã biết qúa nhiều. Đến trước cổng nhà Hyuga, đèn sáng khắp căn biệt thự. Hinata vừa mở khóa vừa nói: "Chắc anh ấy đã về tới lúc trưa rồi, chuyến bay cất cánh vào buổi sáng". Nó đi theo sau Hinata vào đại sảnh. Ở đó nó thấy ông Hiashi đang ngồi ở ghế giữa còn nguời đàn bà ngồi cạnh ông bên phải là bà Hyuga. Hinata lại gần ông và nói nhỏ nhẹ: "Chào buổi tối bố mẹ" Ông Hiashi đơn giản chỉ gật đầu còn bà Hyuga thì cười dịu dàng. Xong cô ấy quay sang Sakura và giới thiệu: "Đây là Sakura bạn con" nó cuối người xuống. "Cháu xin chào hai bác" nó nhận lại được vẫn là cái gật đầu không ý kiến của ông Hiashi còn bà Hyuga thì bảo nó ngồi xuống cạnh bà. Trong khi đó từ bên trái một cô bé khoãng bảy tuổi chạy lại. Ôm chầm lấy Hinata: "Hanabi hư quá, ngồi yên lên ghế xem nào" Hinata xoa đầu cô bé. Chắc đó là em gái độc nhất của cô ấy vì theo nó biết thì gia đình Hinata chỉ có bốn người. "Hyuga Hinata" cả nó lẫn Hinata quay lại về hướng phát ra tiếng nói. "Anh..." Hinata tròn mắt. "Lâu lắm rồi, đúng không?" chàng trai với đôi mắt bạch thạch, tóc dài và được buộc gọn ở phía sau đuôi, diện chiếc áo thun trắng cùng chiếc quần lở tới đầu gối màu đen. Trong rất đơn giản nếu anh ta không cao to như thế thì nó đã liên tưởng rằng đó là một cô gái chẳng hơn kém. Gương mặt đầy nét sắc sảo, nhìn anh như một pho tượng sống trắng tinh khôi. Đúng vậy! Anh ấy không khác gì pho tượng. "Sakura-Chan đây là Hyuga Neji anh trai của tớ" - Hinata đưa tay ra giới thiệu. "Neji! Đây là Sakura Haruno bạn học cùng lớp với em" "Rất vui khi biết anh" - nó cuời rộng. "Rất vui, nhưng tôi đã biết em lâu rồi" Nó ngơ ngác với câu trả lời của Neji. Anh ấy biết nó sao? Khi nào? Ở đâu? nếu nó không nhớ nhầm thì nó chưa từng gặp người này. Suy nghĩ của nó dừng lại khi những món ăn được mang đến và đặt xuống bàn. Bà Hyuga quay sang nó nói: "Cháu cứ tự nhiên như ở nhà nhé Sakura" "Dạ" - nó gật đầu. Trước khi vào bữa tiệc nó không quên liếc nhìn người đó và nó thấy anh ta chẳng có vẽ gì để ý đến thái độ này. Sau khi tan bữa ăn tối nó xin phép hai bác về, lúc này đã khá trễ. Nhưng Sakura tự hỏi nó sẽ về bằng cách nào? lúc sáng thì Naruto chở nó đến trường và nó đến đây trên xe của Hinata. Còn bây giờ... nó đứng ngơ ngác không biết phải làm gì. Hình như Hinata hiểu được suy nghĩ của nó. "Bố mẹ, con xin phép đưa Sakura về" - Cô ấy quay sang ông bà Hyuga nói. "Nhưng giờ đã quá 9 giờ..." - Bà Hyuga khoăn vân. "Không sao đâu..." "Để con đưa Sakura về" - Anh chàng tóc đen đẩy ghế bước ra ngoài và cắt ngan câu nói của Hinata đang dang dở. "Neji à? con vừa từ Anh trở về đường Nhật Bản con biết không? hay là để cô gọi bác tài đưa Sakura về cho" "Con đón taxi về cũng được" - Sakura cảm thấy nên tự về là hay hơn Hinata là con gái trưởng của ngài Hiashi nếu có gì thì dù bố nó có giàu đến mấy cũng chẳng cứu được nó. "Không cần đâu cô, đưa Sakura về sẵn tiện con cần mua một số món đồ, và xem bao lâu nay đường phố ở đây thay đổi thế nào. Sakura em đồng ý không?" - Neji quay sang nó. "Em hả? ờ..." - Nó chẳng biết nói gì. "Anh Neji à! anh chưa đủ tuổi lái xe." - Hinata xen vào. "Anh không thể mượn xe đạp của em sao?" "Vấn đề ở đây là anh biết đạp xe không?" - Hinata che miệng cười xong cô ấy tiếp - "Đùa thôi anh cứ lấy sài" "Vậy cô chú con xin phép" - Neji quay đi xong nó cúi chào lần nửa và bước ra khổi cửa lớn. "Anh chở là phải ngồi yên nhé, nếu không thì hậu quả khó lường" - Neji nói với nó trước khi nó ngồi lên xe. Khi cả hai chạy được một đoạn xa, trước cửa nhà ông Hyuga có một cô gái tóc nâu ôm bó hoa Cẩm tú cầu trắng nhấn chuông. Hanabi mở ra và nhận lấy đóa hoa mà cô bé đặt vào lúc chiều ở cửa hàng của Ino. "Ngày mai vẫn là hoa này nhé chị" Người con gái gật đầu rồi quay đi. ... "Neji-san à! Tại sao anh nói là biết em lâu rồi?"- Sakura hỏi khi chiếc xe đạp đi ngan chợ đêm. "À đơn giản thôi vì em nổi tiếng" Nổi tiếng sao? là thế nào nó không hiểu, biết rằng bố nó là chủ đài truyền hình đi nữa thì cũng đâu phải nổi tiếng đến cả người dân Anh quốc cũng biết. "Là sao em không hiểu?" "em là cô gái của hoa anh đào mà" Cơn gió của đêm lướt ngan, làn tóc hồng xõa dài bay phủ mặt nó, đúng rồi là mái tóc này đã giúp nó trở nên nổi tiếng. Sau câu trả lời của Neji thì cả hai im lặng ngoại trừ nó mở lời chỉ đường anh ấy, khi đến trước nhà nó vẫy tay tạm biệt anh ta rồi xoay người lại mở khóa cửa. Đèn ở nhà vẫn sáng, chắc giờ bố mẹ chưa ngủ mà đang đợi nó về... ................................... P/S fic dau` tay do"
26/7/2012, 3:00 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Ưm ... Fic đầu tay àk??? Hình như bạn thiếu mấy cái phần Author với cái gì gì đấy ở phần đầu ấy.
Nhưng nội dung thì được Viết văn hay ( tại mình viết dở)
Chắc fic này về NejiSaku àk ??? Vậy viết tiếp đi nhé ( Mặc dù thích Sasusaku hơn )
26/7/2012, 5:53 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 3003
Tổng số bài gửi : 1584
Ngày tham gia : 19/06/2012
Status : Đi học điểm kém hơi nhiều :|~
Được Cảm Ơn : 210
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
ồ ,tc giờ lười đọc nên chẳng thấy hay gì,giờ đọc mới thấy nó hay à
26/7/2012, 7:34 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Fic này hay đấy nhưng hình như thiếu phần giới thiệu đầu thì phải nhỉ . Nhưng dù sao cũng +1 cho tác giả nhoe.
29/7/2012, 9:30 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 47
Tổng số bài gửi : 18
Ngày tham gia : 25/07/2012
Được Cảm Ơn : 25
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
xin ổi các bạn nhé..... đây nè. tớ quên post
Author: by Linda Disclaimer: Nhân vật thuộc về Masashi Kishimoto-sama. Summary: Câu chuyện quay quanh một học viện, với các cô cậu học sinh trẽ tuổi cùng những ước mơ thần tiên về một ngày đẹp trời nào đó... Pairings: SasuSaku. NaruHina. NejiTen. SaiIno. ShikaTema... Category: General, Romance, Action, OOC... Status: chua hoan`thanh` Rating: K P/S: đây là fic đầu tay, chắc có phần sến. comments ủng hộ tớ nhé. và.... nghiêm cấm thành vi coppy đăng ở bất cư1 nơi đâu khi chưa có sự đồng ý của tớ. vui lòng xin hỏi ý kiến của tớ trước khi có thành vi đó
29/7/2012, 9:32 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 47
Tổng số bài gửi : 18
Ngày tham gia : 25/07/2012
Được Cảm Ơn : 25
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Chapter 3: Có phải đây là định mệnh?
Chiều tan trường hôm sau, Sakura phải ghé cửa hàng hoa Ino, cô nàng bảo có việc nhờ nó giúp tí. Khi bước vào cánh cửa, vô tình hay hữu ý nó va vào người ai đó, quay người lại để xin lổi, nó nhận ra ngay đó là cô gái mặc chiếc áo kì dị hôm qua đang ôm bó hoa Cẩm tú cầu. "Xin lổi, tớ không cố ý"- Nó xoa xoa tóc bối rối. Đáp lại lời xin lổi của nó là cái gật đầu nhẹ, cô gái ấy bước thẳng ra mà chẳng quay đầu nhìn lại. "Ai thế Ino?" - nó hỏi "Ai là ai?"- Ino tròn mắt nhìn nó, cô không hiểu nó đang muốn hỏi gì. "Cái người lúc nảy đó!"- Sakura chỉ tay ra ngoài, nó biết Ino có thấy sự việc lúc nảy, chắc là do cô nàng chẳng hề bận tâm về điều đó. "Đó là nhân viên giao hàng của cửa hàng nhà tớ, có chuyện gì sao?" "Không! tớ thấy cô ấy là lạ thôi, nhìn chẳng giống người Nhật Bản lắm" "Sao cậu biết hay thế. Ừ! cô ấy là người gốc Trung đấy, làm ở cửa hàng tớ khoảng một tuần rồi, mồ côi, tớ biết bao nhiêu thôi. còn cái gì khác về cô ấy thì tớ bó tay, rất chi là kiệm lời, à! cô ấy tên Ten... ờ TenTen, mà cậu hỏi làm gì thế?" - Ino bổng cười đểu làm nó bất giác xua tay liên tục. "Tớ tò mò tí thôi mà" "Vậy thôi, cắt dùng tôi một số lá thừa của nhúm hoa hồng này dùm tôi đi cô"- Ino nhắc nhở làm nó nhớ ra mục đích nó đến đây là để giúp cô ấy mà, sao lại chuyển đề tài không liên quan tí tẹo gì đến thế?. ...... "Tuyển thêm người giúp việc sao, có cần thiết đến vậy không bố?" - Hinata đưa mắt ngạc nhiên nhìn người cha, nhà Hyuga trên dưới hơn mười người giúp việc rồi, cả ở đạo quán cô chưa tính, họ vẫn làm việc tốt mà sao ông lại muốn tìm thêm người giúp việc mới làm gì? "Hanabi bắt đầu vào học năm đầu tiên, ta cần một người bên cạnh nó, với lạ gia đình Haizu đã từ việc hôm nay để về quê sinh sống, hai vợ chồng ông ấy đã phục vụ nhà chúng ta trên hai mươi năm rồi" "Con sẽ giúp Hanabi..."- Hinata khẽ nói. "Con cố gắng mà học tốt lớp 9S của con đi. Việc này không liên quan gì đến con. Ta thấy thành tích của con rất kém, ngày mai Neji sẽ nạp đơn vào học viện KONOHA."- Ông Hiashi nhâm nhi từng ngụm trà nóng đang bóc khói khi ngút, mùi hương thơm từ ly trà lan tỏa khắp căn phòng. Đó là quà cúng biếu từ một trà gia gửi đến ông vào lễ mừng họ năm nay, nó làm ông rất thái lòng. "RENG...RENG...RENG..." Tiếng chuông vang vọng từ ngoài sân. "Để con ra xem"- nói xong Hinata chạy nhanh ra ngoài. Cô gái có hai búi tóc trao cho cô bó hoa trắng muốt. "Đây là món hàng của em gái tiểu thư"- Cô ấy xoay lưng đi nhưng khi nhìn thấy tấm biển dán dính vào cây cột bên cạnh cánh cổng có ghi tuyển người giúp việc với số lương làm cô ấy lóa mắt. 2000USD mỗi tháng... Hinata đống cánh cổng và gài khóa lại nhưng nghe tiếng gọi phía sau lưng mình: "Tiểu thư!"- cô gái giao hoa vói tay vào. "Sao ạ"- Hinta ra vẽ khó hiểu. "Tôi xin đăng ký làm người giúp việc của nhà cô" Lập tức Hinata mở cánh cổng cho cô gái ấy vào, việc tuyển chọn phải thông qua bố mẹ cô, cô không có quyền đó, nhưng Hinata tin chắc cô gái đó có thể sẽ được lựa chọn và đúng như thế. ... Hơn 7 giờ tối rồi, một tiếng ở cửa hàng. Sakura nghe đến phát chán các đề tài nói chuyện của Ino, cô nàng luôn luôn thao thao bất tuyệt về các chàng ca sĩ đẹp trai nào đó mà nó không chú ý, Ino thay đổi thần tượng như bán hoa, hằng ngày đợt hàng của tiệm nhập vào trên 5000USD và số thu lại chẳng kém, thần tượng cũng vậy, hôm nọ nó nghe cô ấy bảo đang rất yêu anh cấp trên ở trường mà hôm nay lại là ca sĩ. Nó không thích thể loại nhạc sàn mà Ino thường hay mở trong tiệm, nó chỉ thích nghe các bài hát có giai điệu nhẹ nhàng nhưng sâu lắng và đọc manga thôi. "Mai có liveshow của anh ấy đó"- mắt Ino long lanh-long lanh. "Kệ hắn"- nó bểu môi "Cái cô này lạ lùng nhỉ"- Ino hét "Liveshow thì liên quan gì đến tớ?"- Sakura chống tay lên chiếc bàn, nó muốn nhanh chống kết thúc đề tài này rồi về nhà dùng bửa tối thôi. "Không liên quan sao được, xem nè nàng!" - Ino đưa ra trước mặt nó hai tắm giấy, nhanh chống nó nhận ra cái đó là gì. Cái gì chứ trường hợp này nó thấy nhiều trong phim Hàn rồi "Vé xem phim sao? cậu định đi cùng ai?"- Sakura nháy mắt. "Sai bét rồi cô ơi, vé xem ca nhạc đó, ngoài cậu ra thì tớ còn đi với ai được nửa hả ngốc" - Ino cười to làm nó cảm thấy mình hố thật. "Thôi tớ không xem đâu, chổ đông mệt lắm" - Sakura đẩy hai tấm vé về phía Ino, cái người được gọi là 'thần tượng' của Ino khổi đoán nó cũng biết người này cực kì nổi tiếng, cô nàng luôn chạy theo mốt và cầu kì về vật chất, vì vậy hạng được Ino thần tượng không người nào thuộc dạng tầm thường. "Sakura ngốc xít ạ. cậu có biết được hai vé này nó còn khó hơn thầy Kakashi không? tớ phải nài nỉ tên Sai đó cả hôm nay để hắn bảo mấy cô nàng chia hai vé cho chúng ta đấy?"- Nói vậy thôi chứ đây là tấm vé mà Sai xin các bạn nữ trong lớp, vé bán đã hết sạch trong vòng một ngày, cả cô cũng chẳng mua được, ai khác chứ Sai xin thì tất nhiên mấy bạn ấy phải cho rồi. chẳng phải hắn xin để tặng Ino đâu, mà là hai tấm phiếu đó cậu ta lấy đổi giỏ hoa hồng cực lớn để đi tán tỉnh một cô bé ngây thơ nào đó. "Được rồi, được rồi, mai tớ sẽ đi cùng cậu!"- Sakura thở dài. Ngay lúc đó nó thấy chiếc xe Naruto lướt ngan cửa hàng. "Naruto, Naruto-kun dừng lại"- Sakura vói tay thật nhanh chụp lấy cái balo trên cái ghế bên cạnh chạy vọi ra ngoài không quên nói với Ino: "Tớ sẽ giử đúng lời hứa, đừng lo" Naruto khựng xe lại gần đó vài cái nhà, đến đứng cạnh Naruto cậu tròn mắt nhìn nó: "Gì đấy? Sao giờ này cậu chưa về nhà?" "Giúp Ino tí việc thôi, Naruto à! Tiện đưa tớ về nhà nhé!"- Giở trò củ với cậu bạn, nó rất thích được người khác chở bằng xe đạp. Đi được một khoản đừng nó bảo Naruto dừng lại để mua một cái bánh kem màu dâu nhỏ có nhân Chocolate, nó không thể phủ nhận rằng nó đang rất đói. "Ăn không"- Nó ngiêng đầu hỏi cậu. "Ừ, miếng coi"- Naruto quay mặt ra phía sau há rộng miệng, nó đưa miếng bánh vào. Bổng từ xa một chiếc xe đua với vận tốc nhanh như bò gặp vải đỏ lao về phía xe nó, nó níu áo Naruto giựt mạnh ra dấu hiệu, còn cậu thì mãi nhìn về phía nó xem chuyện gì xảy ra. "Naruto xe kìa" Naruto cậu hoảng hốt miệng ngậm luôn cái muổn mà nó dùng để mút kem khi nảy đúc cậu. cậu thắng gấp và bẻ cổ xe quẹo vào trong vỉa hè nhưng không kịp nữa. "KHÔNG"- Sakura nhắm mắt hét to. Do một phần Naruto đả điều kiển xe mình xê vào lề đường tí nên cuộc va chạm này làm xe cậu ngã xuống còn chiếc xe đua kia thắng lếc bánh. Mọi người xung quanh bu đông xung quanh nó lẫn Naruto. Giờ đây nó khôn còn biết gì cả, sự sợ hãi đến tột cùng đã làm nó ngất đi. Đập mạnh vào nền đường, trán Naruto có dấu bầm và máu dần dần rỉ ra, cậu đưa tay lên lắc đầu mình thật mạnh. Người ở trên chiếc xe đua lúc nảy bước lại nó, hắn giúp cậu ngồi dậy, còn Sakura. Giờ đây Naruto đã nhớ ra chuyện gì đang xảy ra, sợ hãi cậu hét to: "Sasa-chan làm sao vậy nè trời?"- Naruto đở đầu Sakura lên, theo như cậu thấy lúc té đầu cô ấy ngã lên tay cậu, chắc không có chuyện gì đâu, cậu thầm mong điều đó là đúng. Máu từ khóe môi cô chảy dài xuống, chắc là do lúc té cô đã vô tình cắn vào môi mình. "Sasa tỉnh lại đi"- Naruto lay nhẹ người cô, mắt cô dần dần mở ra và nhanh như cắt cô bật ngồi dậy chứ chẳng phải giống như Naruto lúc nảy. "Chạy xe không có mắt à"- Sakura chỉ tay vào mặt hắn. "Được rồi, vậy đây là món quà thay cho lời xin lổi của tôi gửi đến hai người, mua lại xe mới"- Tên đó đội mủ bảo hiểm và cập kính đen che hết tất cả cái đầu của hắn, lấy từ túi ra một cái ví làm bằng da, màu nâu đậm. "1,2,3,4,5...."- hắn lẩm bẩm. "500USD" Đưa tiền ra trước mặt Sakura càng làm cô tức tím mặt cả lên. "Tiền sao, đơn giản thế sao?" "Chê ít à, vậy... 1,2,3,4,5. 1000USD, nếu cô vẫn còn chê thì tôi có thể thêm gấp 2,5 thậm chí mười lần" Đưa tay lấy mười tấm tiền Mỹ mới toanh, nhẹ nhàng Sakura xé tất cả thành giấy vụng và ném vào mặt hắn. Hắn tưởng nó là hạng gì, thừa cơ hội để lấy tiền à, xin lổi chứ số tiền thế nó chỉ ăn một bửa mì Ramen vơi Naruto. Được rồi, vậy thì nó sẽ cho hắn xem bản lỉnh của Haruno Sakura này. Đưa tay lên trán nặng nhọc, cả thân người nó lắc nhẹ và nó ngã xuống đường với bao sự ngở ngàn của người xung quanh lẫn Naruto. Lần này thì ta cho mi chừa cái tội thích khoe tiền.
29/7/2012, 8:26 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Sao bữa nay mình tem nhìu ghê. Ha ha. Cũng hay ghê ấy chứ. Tks cho chap mới nhoe
30/7/2012, 10:32 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 394
Tổng số bài gửi : 222
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Đừng buồn, cậu buồn tớ cũng sẽ buồn lắm, đừng khóc, tớ khóc mất, đừng gạt tay tớ đi, tim tớ tan vỡ
Được Cảm Ơn : 76
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Chap chưa có biến cố nào hết, mèo sẽ chờ. Văn phong được nhưng điều khiến mào bực mình nhất khi đọc fic của bạn là sai lỗi chính tả. Có một đoạn sai khủng khiếp. Dấu và các chữ cần chú ý viết cho đúng, nếu không người đọc sẽ rất bực mình và đôi khi còn hiểu sai ý của bạn nữa. Lỗi này ai cũng mắc phải nhưng tránh đừng để nó xuất hiện quá nhiều trong bài bạn nhé!
30/7/2012, 10:55 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
=)) Ảo đấy =)) Cho người thừa cái thói khoe tiền =))
Anh đứng đó cho đến khi chiếc xe mất hút ở cuối đường, anh cảm nhận được rằng sẽ cô lại vào một ngày gần nhất có thể, vì câu nói của cô khi nảy là "tạm biệt" chứ không phải là "vĩnh biệt". Nhìn lại đồng hồ trên tay, hơn chín giờ rồi, anh có một show diễn, nhanh đi thôi. Bước lại nhặt cái mũ bảo hiểm lên, anh phóp hết tốc độ đến rạp hát. ... "Hanabi đến trường rồi sao bố mẹ?"- vừa bước xuống lầu Hinata đã chẳng trông thấy cô em gái mình đâu cả. "Người giúp việc mới đã đưa em con đến trường và về cách đây khoảng 10 phút rồi"- bà Hyuga hiền từ đáp. "Thế còn anh Neji đến trường rồi sao"- Hinata hỏi tiếp.
"Không, hôm nay là ngày đúng một tuần chú Hizashi mất. Neji nói sẽ nhập học trể hơn dự định để chôn tro cốt của chú ấy, à Hinata con không ăn sáng sao?" "Thưa không, con xin phép bố mẹ đến trường ạ"- nói xong cô cuối đầu chào ông bà Hyuga rồi chạy nhanh ra cổng. Ngay sau đó Neji cùng từ lầu trên bước xuống, hôm nay anh vẫn diện cho mình chiếc áo thun trắng cùng quần jeans dài đơn giản, mái tóc dài của anh vẩn buộc giử nếp ở phía sao đuôi, trên tay ôm một cái hủ nhỏ màu trắng được đậy kính lại. "Đi xe đạp sao?"- Vừa thấy cậu ông Hiashi lên tiếng. "Vâng ạ!"- Cậu gật đầu đáp.
"Vậy thì... cô hãy đi theo giúp cậu ấy giử hộp tro kia"- Ông Hyuga ra lệnh, chỉ về phía TenTen đang đứng. Em trai song sinh của ông đã ra đi sau hơn mười năm Hizashi quyết định định cư ở Anh quốc, và thế công danh của ông ấy lên như diều gặp gió với cơ sở kinh danh khách sạn, hằng tuần Hiashi đều gọi điện hỏi thăm Hizashi nhưng trong một lần người mở máy và nghe đó lại là Neji, sự việc xảy ra quá đột ngột mà ông không thể lường trước. Người em trai ông đã vỉnh viễn ra đi, ông xót xa vô cùng, Hizashi ra đi để lại đứa con trai trẽ chỉ vừa 16 tuổi, ông tự hứa với bản thần mình rằng sẽ thay mặt em trai nuôi dạy Neji nên người. ... Anh dừng xe lại dưới cây phượng già ở một bãi đất trống, nhận lấy chiếc hộp tro từ tay cô.
"Cậu chủ, cậu định chôn tro cốt ở dưới gốc phượng sao?"- TenTen tò mò hỏi, cô thấy nước cô mọi người có thối quen chôn xác chết và ít khi hoả tán. "Không, tôi sẽ rắc tro vào gốc cây này"- Neji đáp, tay mở nắp cái hộp lên. "Tại sao?"- Cô ngạc nhiên hỏi, đây là lần đầu tiên cô gặp trường hợp này.
Neji cười nhạt, cậu ngước lên nhìn cây phượng già, sằn sùi kia. Cậu nhớ lại ngày cuối cùng trước khi rời Nhật Bản trước khi định cư ở Anh. Bố đã dắt tay cậu ra
đây, và ông ấy ngồi cùng cậu ở dưới tán phượng đó, cậu ngủ bên cạnh ông cho đến sáng hôm sau, trước khi trở về nhà lấy hành lí. Ông cuối người xuống vuốt tóc cậu. "Con trai à, con biết vì sao bố lại ngồi ở đây cả đêm thế này không?"- ông ân cần hỏi. "Dạ con không biết! vì sao vậy bố"- đôi mắt bạch tượng long lanh cậu bé trong sáng nhìn người bố hiền. "Vì..." ... Neji bước lại ngồi xuống gốc phượng. TenTen bước theo đứng cạnh anh. Anh lấy tay cho vào chiếc hộp móc ra một nhúm tro trắng, nhẹ nhàng anh đưa tay ra cho nó rơi xuống gốc cây.
"Mẹ tôi mất khi tôi được sinh ra một tháng, bố đã mang tro cốt bà rãi ở đây, bố nói con người luôn luôn có cội nguồn, bố mẹ tôi đã gặp nhau và yêu nhau tại nơi đây..."-Mắt Neji vô hồn lãng đi nhưng tay vẫn rãi đều nấm tro, cậu tiếp "Đây là cái cây mang lại rất nhiều kỷ niệm, ông ấy cho biết, nếu người bạn yêu thương chết, hãy mang tro cốt và rắc vào một cái cây, nó sẽ thấp thu chất tro đó để lớn, họ sẽ ở đó, họ ở trên cao để dõi theo người họ thương nhất trên đời này" Dứt câu mặt Neji bổng nhiên rơi một giọt nước xuống, TenTen nhìn thấy, cô không cho rằng nó là mồ hôi từ anh, cô chầm chậm ngồi xuống, cô biết khi một người con trai khóc là chứng tỏ đó là giây phút yếu đuối nhất của họ. Cô đưa tay chỉ lên những nhánh phượng đang che đi ánh nắng cho cả hai người, cô nói: "Cậu chủ, cậu thấy gì không?"
Neji ngước lên nhìn theo hướng tay của cô rồi xoay lại nhìn TenTen, cơn gió nhẹ lướt qua, hoa phượng nhẹ nhàng rớt xuống tóc cậu lẫn cô. "Cậu thấy chưa, bố mẹ cậu đang mỉm cười nhìn cậu đấy, cậu có thấy nó đang che chở cho chúng ta khổi cái nóng của mặt trời sao" Neji nhìn vào đôi mắt lung linh của cô ấy, cậu cảm thấy nổi buồn có phần vơi bớt đi sao khi nghe câu nói đó. Cười nhạt, cậu đậy chiếc hộp đã được trút hết tro lại. đặt nó sang một bên rồi dựa lưng mình vào gốc cây, cô đứng lên thít thở không khí ở nơi đây, ở đây tỉnh lặng thật, cách xa khu thành thị náo nhiệt mặ dù nó nằm trong thành phố và dường như nơi này ít người lui tới. "Cậu chủ, cậu thấy tổ chim kia không?"- TenTen chỉ lên cành phượng gần nhất. "Cô thích nó sao, để tôi bắt xuống cho"- Neji đứng dậy.
"Không đâu, tôi chỉ thấy gia đình chúng nó đang rất vui vẽ, sao có thể chia cắt được chứ"- TenTen cười hiền nhìn cậu, hôm nay cô thấy trong người thật thoải mái, tránh xa ra dòng người ngoài kia đang bon chen để kiếm từng đồng. "Chim trên trời, chúng thật tự do"- Neji nói nhỏ, như tự thì thầm với mình, và đều này làm TenTen bối rối. "Cậu chủ, cậu vừa nói gì?" "À! Tôi hỏi cô làm việc ở nhà Hyuga lâu chưa?" "Hôm qua thôi, có việc gì sao ạ?" "Không, thế nhà cô ở đâu?" - Neji hỏi tiếp. Khựng lại vài giây cô nhìn anh rồi mỉm cười cô chỉ tay lên bầu trời. "Tôi ở bất cứ nơi đâu nếu ở đó có mặt trời" Neji ra vẽ suy nghĩ tí, đó là một câu trả lời tuyệt vời, rồi cậu ngồi dậy ra lệnh: "Về thôi" ...
Cô nàng tóc vàng ngồi ngáp ngắn ngáp dài trên bàn sau giờ giải lao, quay sang phía cô gái tóc hồng đang cậm cụi chép bài: "Sasa-chan à, còn mấy tiết nữa"
"Còn một tiết Sinh thôi, thầy sắp vào rồi, ngồi thẳng dậy giùm cái công nương"- mắt vẫn không rời khổi quyển tập Sakura đáp. Sau khi kết thúc câu nói thì cửa phòng lớp 9S mở ra, người đàn ông tóc trắng ánh xanh lam bước vào. Shikamaru ra khẩu hiệu: "Cả lớp" "Chào thầy"- tất cả mọi người đồng thanh.
"Chào các em, từ hôm nay thầy sẽ là giáo viên bộ môn Sinh lớp 9S. Thầy tên Kaito Dan còn cán bộ lớp, các em giới thiệu đi"- Thầy mỉm cười. "Đẹp trai quá mày ơi..."- Ino quay sang thì thầm với nó, sự uể oải lúc này của cô nàng được bay theo gió "Ừ"- Nó xoay vòng, thấy tất cã bạn nữ trong lớp điều nhìn thầy bằng cặp mắt hình trái tim. ...
Hôm nay nó tranh thủ về sớm không la cà ở các quán kem nữa để giử lời hứa với Ino. Nó đơn giản trong chiếc quần jeans ngắn, chiếc áo màu đen tôn lên làn da trắng ngần của nó. Tóc nó buộc gọn lại với cai nơ màu trắng, còn Ino cực cầu kì trong bộ váy đỏ đính kim tuyến, tóc cô xỏa dài và phần mái xướt tết bím ngoài trước nhìn nổi bật hẳn trước đám đông. Cả hai chén lấn vào cổng, đa số người xem ở đây đều cở tuổi nó, theo như cô thấy, họ cố làm mình nổi bật ra để được người trong liveshow này chú ý đến mình. ___________________________________________ Chap mới nè mem ơi ♥.♥
Đừng comment 2 lần liền. Bị nhắc nhở đấy. ==" Chap này cho mình xin cái tem nha :]~ Chờ chap sau:X
2/8/2012, 3:11 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Chap này cũng hay đó. Mà tên tông xe vs Sak, Nar là ai thế? Mình đang nghĩ có khi nào đó là anh Sas nhà ta không đây
2/8/2012, 4:56 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 3003
Tổng số bài gửi : 1584
Ngày tham gia : 19/06/2012
Status : Đi học điểm kém hơi nhiều :|~
Được Cảm Ơn : 210
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
fic đầu tay hả chủ thớt,tks cho ủng hộ nhé p/s : thế là top toàn tên ta
3/8/2012, 1:02 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 47
Tổng số bài gửi : 18
Ngày tham gia : 25/07/2012
Được Cảm Ơn : 25
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Chapter 4 : Rung Động Khó khăn lắm cả hai mới có thể chen vào hàng ghế thứ hai gần sàn diễn nhất. Liveshow diễn ra tại một sân khấu, theo nó thấy là rất lớn, nó có đủ con đường để nghệ sĩ đi đến từng hàng ghế của khách xem. Ánh đèn màu tím, xanh lam và xanh lục chạy dài theo đường đó, bên trên sân khấu rộng có một bản chữ to làm cho người khác đi vào, cái mà họ nhìn đầu tiên là nó, có tên UCSK, nó nghỉ chắc đó là tên ca sĩ của đêm nay. Sakura yên vị và móc cái điện thoại ra xem, bây giờ là chín giờ rồi, chắc buổi diễn sẽ diễn ra nhanh thôi. Nó không quen với cảm giác ngồi ở rạp hát, trước giờ nó luôn từ chối các lời mời từ bạn khác giới vì lý do này nọ mà hôm nay lở hứa với Ino rồi nên phải giữ lời thôi. Đèn khán giả tắt hết, sàn diễn bắt đầu sáng lên, rực rở, nó bị lóa mắt với vô số ánh đèn màu. "UCSK...UCSK...UCSK...UCSK...USCK" màn hình sân khấu mở ra một đoạn clip, vừa bắt đầu là tiếng đọc rap tên UCSK theo tiếng anh. Khán giã hào hứng vỗ tay và hét theo, cã Ino bên cạnh nó của thế, làm nó liên tưởng nó đang ngồi giữa một cái trại toàn dân bịnh hoạn. Sau vài phút liên tục như thế, màn hình lặng đi, đèn sân khấu mở dần và cả rạp chỉ còn cái ánh đèn vàng le loét, từ trong bóng tôi, một người bước ra, mắt nó chẳng thể nhìn rõ được, mà không cần đoán thì nó cũng biết đó là UCSK gì đó mà tất cả họ hò reo um xùm lúc nảy. "UCSK xin chào các bạn"- giộng nói nhẹ nhàng, trầm lặng phát ra từ bên trên, có phần nào đó làm nó cảm nhật đã từng nghe ở đâu rồi, mà cái cảm nhận này thừa thật, người đó là ca sĩ mà, có khi vô tình nó nghe ai đó mở nhạc của hắn rồi cũng nên. "Bài hát đầu tiên tôi gởi đến các bạn đó là Hotaru no Hikari, tôi xin phép song ca cùng Tema-san"- sau màng giới hiệu hắn cúi xuống chào một cách thành hạo, quay mặt vào cánh gà, tiếng nhạc chậm rãi nổ lên thì cũng là lúc một giọng nữ cất lên khúc dạo đầu: "Sha la la... itsuka kitto Boku wa te ni surunda Hakanaki mune ni sotto Hikari moete yuke..." "Aitaku naru no shoutou Naki taku naru no junjou Natsu no hi ni tobi konda"- Người con trai hát tiếp theo khi cô gái dừng lại, ánh đèn dần dần sáng lên khi khúc nhạc cao hơn. Người con cái đứng trong bóng tối bước ra. Nó đưa mắt nhìn chẳng biết nói như thế nào, cô gái tóc vàng đã búi cao sang trọng, gương mặt make-up không quá đậm giúp cô ấy trong như bút bê trên bộ váy Lolita màu tím. "Sabaku no Temari, cô ấy bằng tuổi chúng ta đấy"- Ino kề tay thì thào vào tai nó "Bằng tuổi, cô ấy là ca sĩ sao?"- Nó đáp lại, trên sân khấu họ vẫn tiếp tục hát, "Đúng vậy, cô ấy là ca sĩ nhí từ lúc nhỏ rồi, nhà rất giàu. Kinh danh khoáng sãn, còn nữa gia đình có ba anh em. Một người anh trai tên Kakurou hiện đang năm đầu y dược, có người em trai song sinh, dạng Hot Boy đấy"- Ino tiếp tục một tràn thao thao bất tuyệt về lý lịch người khác, gì chứ chuyện này chẳng ai bằng cô cả. "Sao cậu biết nhiều thế?" "Tớ là fan nhiệt tình của UCSK mà, tất nhiên phải quan tâm luôn cả bạn diễn của anh ấy chứ"- Ino cười ngượng. Bài hát đến hồi kết, đèn cả rạp hát được mở lên, UCSK bước đến nơi có ánh sáng cao độ nhất. "Là hắn..."- Sakura hét lên. Đa số ánh nhìn tại nơi đây dồn lại một điểm là nó, vội nó lấy tay che miệng lại, mắt rõ tròn, nó lờ đi ánh nhìn của họ, cố gắng dồn nén cảm xúc cho sang một bên, châm chú theo dõi trương trình. "Hôm nay 23/08 là sinh nhật của Temari-san, có ai hát tặng cô ấy không?"- Tên khoe tiền đêm qua đi vòng quanh hàng ghế kháng giả mà nói, cách ăn mặc theo phong cách hip-hop nhìn hắn trẽ ra so hơn đêm qua, quần đen, được gắng với những sợi dây xích liền hai óng lại ở phía sao, chiếc áo cũng màu đen có những hạt kim tuyến li ti khoác bên ngoài cái áo thun trắng. Mang đôi giầy cao, đội nghiên chiếc nón trắng, sợi dây chuyền to choảng màu bạc hình đầu lâu, nhìn rất chi là lãng tử. Các cô gái và một số cậu trai trẽ đua nhau hò reo bên dưới. "Em sẽ hát tặng Tema-san" Tất nhiên, với những cô gái đòi lên hát, đơn giản mục đích tiếp cận hắn thôi, còn các cậu trai kia thì chắc chắn là muốn gây sự chú ý cho Temari. Từ dưới kháng đài, một anh chàng tóc đỏ trong bộ ves nâu, tóc hớt cao bước lên, đôi mắt được vẽ đậm cho khuôn mặt nổi bật hẳn. Sao đời nó lắm gặp Hot boy lạ thường như vậy thế, từ nhỏ đã thân với Naruto, trông ngáo ngáo vậy chứ cũng là "con mồi" của các cô gái trong trường, đẹp thì miển bàn rồi, cậu ấy được thừa thưởng dầu máu Anh của bố mà. Còn khi vào học nó đã gặp Shikamaru, chàng lớp trưởng suốt chín năm liền, theo như nó biết cậu rất được nhiều thầy cô ca tụng, những bài toán khó đến nổi thầy Asuma dạy toán cũng chẳng làm được thế mà cậu ấy đã hoàn thành xuất sắc đến bất ngờ. Gương mặt trong rất gái với đôi mày lá liễu, cặp mắt cứ như quanh năm chẳng ngủ. Đẹp thì nó chấp nhận đấy, nhưng quá lười. Còn đến cấp hai nó lại được xếp cùng lúc với Sai, cả hai đều có cái tên bắt đầu bằng âm S cho nên cậu ấy ngồi phía dưới nó, lâu lâu gửi cho nó một lá thư "tối nay xem phim nhé" cho dù biết kết quả vẫn là câu "mơ đi" của nó. cứ theo chọc gọi các cô gái trong trường làm họ mê mệt rồi bỏ, đó là thú vui của hắn. Đáng ghét! câu nhận xét chuẩn không cần chỉnh của Ino khi nói về hắn. Còn Neji nữa, anh chàng hoàng tử bạch nhãn mang họ Hyuga, dòng họ có đôi mắt lạ lùng màu trắng. Tên bịt bợm khoe tiền đang đứng trên kia rồi giờ là một chàng trai tóc đỏ xuất hiện bất ngờ cho đêm liveshow tối nay. "Em trai Temari. Gaara đó" Ino hụt mạnh cù trỏ vào tay Sakura đồng thời giải thoát cho nó ra khổi cái suy nghĩ mà giờ đây nó mới nhận ra rất vớ vẩn. "Cậu út nhà Sabaku sao?" "Ừm"- Ino nháy mắt. "Hôm nay em sẽ hát một bài tặng chị"- Gaara đứng giửa sân khấu nói, mọi người ở dưới vổ tay quyết liệt... "Tớ về trước nhé Ino"- Sakura kề tai cô bạn đang mê mẩn lắng nghe giai điệu của bài hát sinh nhật. "Sao thế, còn sớm mà"- Gương mặt Ino thể hiện rõ vẽ không vui. "Tớ xin lỗi nhưng ở đây ồn ào, tớ đau đầu quá"- Đây là sự thật, nó không quen với những tiếng nhạc mạnh và không khí ngợp thở vì chặc kính trong sân khấu này. Ino gật đầu thay cho câu trả lời, nó nhanh chóng bước ra ngoài không quên cúi lỗi trước một số kháng giả khác lúc nó đi ngan mặt họ. Thoát ra khổi cánh cổng lớn, ngoài đường chẳng thấy chiếc taxi nào cả, có một cảm giác ai đó đứng rất gần mình, nó quay lại cũng là lúc một cánh tay đặt nhẹ lên vai nó. Ngước mặt lên nó nhìn người ấy. "Là anh, có chuyện gì sao?"- nó cố dồn nén cảm xúc lại dù cho có phần nào bất ngờ. Hắn nắm lấy tay nó lên, đặc vào lòng bàn tay nó một cái gì đó, nhanh chống nó nhận ra đó là cái điện thoại. "Đưa cho tôi làm gì?" Sakura ngạc nhiên. "Tìm kiếm danh bạ. Itachi và gởi một tin nhắn bất kỳ vào số đó, rõ không"- Hắn chỉ vào cái máy đang trong tay nó "Để làm gì?"- cái tên thích khoe tiền này định làm gì thế. Đang liveshow cơ mà trốn ra đây để đưa nó cái điện thoại là có ý gì?. "Tôi đã bảo lả phải điện, rõ chứ"- Môi hắn nhếch lên thành một nụ cười rồi quay vào cổng. Nó lặng người nhìn theo khoãng vài phút rồi quay đi, lội bộ được một đoạn đường nó vẫn chẳng thấy chiếc taxi nào cả, chẳng sao, dạo phố đêm về nhà cũng không phải ý kiến tồi. "Có muốn tớ chở cậu về nhà không?" Một chiếc xe đạp ngừng lại trước mặt nó, người ngồi trên là một cô gái tóc dài, màu đỏ đậm, tóc khô và được cắt tỉa theo dạng so le, mang chiếc kính cận đen cở vừa. "Bạn là ai?"- Nó lùi lại vài bước khi thấy người lạ. "Tớ là Uzumaki Karin ở lớp A"- cô ấy cười rồi tiếp. "Ok chứ? chúng ta có thể trở thành bạn không?" "Ừa"- nó cười rộng đáp lại. Khi vừa ngồi lên xe Karin hỏi nó: "Cậu đi xem liveshow của UCSK sao?" "Ừa, đúng vậy. Thế còn cậu cũng xem ư?" "Không, khi tớ biết có liveshow anh ấy thì vé đã hết rồi, buồn nhỉ, tớ rất hâm mộ anh ấy" "Crazy fan sao"- Nó bật cười thành tiếng, lúc ở buổi diễn nó thấy rằng fan anh chàng này đa số là nữ thôi. "Tớ có một page Fan anh ấy ở Facebook, khi rãnh vào ủng hộ tớ nhé"- Karin thẳng thắng đáp với nó, Sakura nhận thấy cô nàng này khá thân hiện, có thể là một người bạn đáng tin đây. Ngoài Hinata vá Ino PiG ra nó chẳng có bạn thân nào là nữ cả. "Sakura à, hẹn gặp cậu sáng mai ở trường nhé"- Khi đưa nó đến cổng. Karin nói rồi vẫy tay tạm biệt nó. Nhà vẫn còn sáng, giờ này mà bố mẹ nó vẫn chưa ngủ cơ. Mở chậm cánh cổng sắt, nó nhẹ nhàng đi vào phòng khách và khựng lại khi thấy bố nó đang nói chuyện điện thoại với ai đó, gương mặt đâu lại phẫn nộ. "Số tiền đó tôi sẽ cố gắng chi trã nhanh chống cho các anh, giờ thì im lặng"- Ông dập mạnh máy điện thoại xuống bàn rồi chống nạnh hai tay lại. "Sakura về rồi hả con"- Bà Haruno tình cờ quay sang và thấy nó đang đứng im lặng ở cửa. Ông Haruno đè nén cơn giận xuống rất rõ trên gương mặt khi nhìn nó. "Có chuyện chi xảy ra hả bố mẹ?" "Không có chuyện gì đâu con gái"- Ông Haruno vuốt tóc nó nhẹ nhàng. "Nhưng mà..." "Thôi nào, đói không mẹ chuẩn bị phần ăn cho"- Bà Haruno chen vào, nó chưa lần nào thấy mẹ cắt ngan câu nói của mình" Nhìn lại gương mặt hai ông bà, sự lo lắng và tức giận khi nảy được biến mất. Thay vào đó là nụ cười hiền của bậc sinh thành nhìn con gái mình làm nó cứ ngở sự việc lúc nảy là do ảo tưởng. "Dạ được rồi, con xin phép lên phòng" "Để mẹ mang ít bánh lên cho nhé" "Cảm ơn mẹ"- Cúi đầu chào cả hai, nó bước lên cầu thang nhưng vẫn ngoái đầu nhìn lại xem họ có một thành động lạ gì bất thường không. ... Lấy chiếc điện thoại từ trong túi quần của tên kia ra đặt xuống bàn học. Nó mở chiếc laptop mini màu hồng phấn đặt trên đầu giường để bắt đầu cuộc tìm kiếm về lý lịch của hắn. "UCSK" từ nó search Google đầu tiên và kết quả là: UCSK ra sẽ ra album đầu tiên vào tháng 11 tới. UCSK biểu tượng mới của làng Jpop UCSK... Đa số là thông tin âm nhạc của hắn. Vậy thì tìm kiếm cụm từ "Thông tin về UCSK" Lập tức màng hình hiện lên dòng "Thông tin về chàng ca sỹ đang làm giới trẽ Nhật cuồng. UCSK" Nhấp vào dòng đấy, đầu tiên nó hiện lên một bức hình hắn đang đứng trên chiếc cầu. "Đúng rồi!" nó lẫm bẩm. "tóm tất thông tin UCSK: Ngày Sinh: 23/07/199x. Tuổi: 16 Cao: 1m82 Cân nặng: 60kg Tên thật: Uchiha Sasuke Quên hương: Tứ xuyên. TQ. Thành phố hiện tại: Tokyo, Japan Gia đình bốn người: Bố-Uchiha Fugaku Mẹ-Uchiha Mikoto Anh trai: Uchiha Itachi... Nó đóng máy tính lại rồi trả nó lại vì trí của. Chiếc điện thoại trên bàn rung lên, nó nhớ rằng mình vẫn chưa điện cho hắn, mà việc gì nó phải điện, khi nào gặp nó sẽ gửi trả lại hắn. Thôi, đó là chuyện sau này, bây giờ xem ai điện cái đã. "Alo" "Sao tôi bảo cô điện vào số này nhưng cô không điện"- Tiếng người bên kia nói to. Vội vàng nó nhấn nút tắt nguồn rồi để vào ngăn tủ. Ngay sau đó mẹ nó đẩy cửa vào, hai tay bưng hai dỉa trái cây và bánh nhân dâu. Đặt xuống chiếc bàn rồi bà bước lại ngồi xuống giường cạnh nó. "Ăn đi con"- bà vuốt nhẹ mái tóc màu hồng được xỏa dài trên lưng nó. "Mẹ ơi, hôm qua con gặp một người rất kỳ hoặc, hôm nay lại gặp lại lần nữa, anh ấy đưa cho con điện thoại, vừa rồi anh điện nhưng con chẳng biết phải nói gì"- Sakura nhìn mẹ với đôi mắt thơ ngay của cô gái mới lớn. "Chứng tỏ là người ấy thích con đấy" "Thích con sao? con gặp anh ấy có vài lần thôi mà"- Nó gụt đầu vào vai bà. "Tùy thuộc vào cái duyên của hai con thôi, con gái" - bà vòng tay ôm nó vào lòng. Thật khó hiểu, trường hợp này đa số các người mẹ họ sẽ hỏi người đó là ai, mà bà lại không như thế, bà không thề tò mò cơ? Dù sao nó cũng chẳng thấy khó chịu, như thế còn làm nó thoải mái hơn, bà thật hiểu tâm lý của nó. "Mẹ à, người đó là hoàng tử manga của con đó"- Nó nhắm mắt lại, quàng tay ôm lấy người bà. Sakura chìm vào giấc ngủ lúc nào cả nó cũng chẳng hay biết, bên mẹ mình, nó thấy cuộc đời bình yên hẳn. Bà Haruno phì cười nhìn đứa con gái thiên thần, ngây thơ của mình, bà chẳng biết có thể ở bên cô được bao lâu nữa nhưng bà biết rằng thật sự bà rấtCho đến lúc bà cảm nhận thơi thở nó điều hòa vào không gian yên lặng của màng đêm để biết rằng nó đã ngủ say. Bà đặc nó xuống giường, lấy tấm chăn phủ kính người nó, hôm nay trời lạnh hơn so với hằng ngày. Bà Haruno sắp xếp lại hoàng loạt cuốn manga mà nó vứt bừa ở mọi gốc lại trên bàn. Lúc này bà nhìn thấy cuốn lưu bút của Sakura, bà không cố tình tò mò, chỉ là nó đang mở toan trước mặt nên không thể không thấy, trang này ngắn gọn chỉ vài dòng. "Sakura 27/08/20xx Hôm nay là một ngày đặc biệt. Hoàng tử của tớ. Kaname Kuran là có thật, và tớ đã gặp anh. Đơn giản là HẠNH PHÚC" ... "Sakura ăn sáng với tớ này" Khi nó Hinata và Ino đang ở trong căn tin thì Karin với gọi. "Ai đấy cô nương"- Ino châu mày nhìn nó. "Bạn mới"- Nó nháy mắt. Sau khi gọi ly cacao sữa nóng xong, nó lẫn hai người họ ngồi trò chuyện với Karin. Nhưng có điều làm nó khó hiểu, vẽ mặt Ino khó chịu hiện rõ ra ngoài. Khi ăn xong bọn nó và Karin chia nhau ra đi về hai hướng, lúc mở cửa ra đã thấy thầy Kakashi ngồi trên bàn giáo viên. "Hôm nay đâu có tiết của thầy"- Naruto là người lên tiếng đầu tiên. "Không, thầy ở đây để sắp xếp lại chổ ngồi cho những bãn mới vào thôi"- Kakashi bún tay vào tấm giấy đang cầm, đó là hồ sơ lớp 9s. "Bạn mới?"- Cả lớp đồng thanh. "Đúng, lớp chúng ta có thêm bốn bạn mới. Shikamaru xuống ngồi cạnh Shino. Ino dời qua bàn nhất bên trài ngồi cùng Sai"- Thầy đưa tay chỉ từng mặt của học sinh mà thầy gọi tên. "Sao cơ? Em không muốn ngồi cùng tên đó đâu"- Ino đứng dậy phản khán mạnh, sao cô có thể ngồi cạnh tên dê cụ đấy. "Nếu không thì xuống bàn cuối mà ngồi với Choji đi"- Thầy bậm môi thâm dọa cô. Thầy Asuma còn nhỏng nhẻo được chứ còn Kakashi thì nó xin kiếu. "Vì chổ ngồi sẽ được xếp theo phiên âm của tên, vì vậy không được phản đối, trường hợp của Ino là do không ai có chử I cả"- Kakashi vừa nói vừa sữa lại sơ đồ lớp, thầy tiếp "Kết quả bàn Sakura. Naruto và cái bàn dưới Sakura đang trống hai chổ" - thầy quay ra cửa nhanh khi có tiếng bước chân dừng lại ngoài cửa. "Vào đi"- Kakashi nói. Ngay lập tức cánh cửa được mở mạnh ra. Không ai khác, người bước vào đó là cái nhân vật quen thuộc quá với nó. Đầu tiên đó là... "UCHIHA SASUKE và HYUGA NEJI SABAKU NO GAARA SABAKU NO TEMARI"- Thầy đọc to lên bốn tên người làm cho hôm nay lớp 9S phải ngẹt thở. vui và tự hào về nó.
[b]chap này sao nào [b] tác giả sẽ nhanh chống cho các đôi của chúng ta có nhiều tình tiết hơn
3/8/2012, 6:06 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Te,m chap nì nhé Linda!
Ôi! Chap nì có vẻ kì bí àk nha! Bao h có cháp mới zậy?
^^~ Tò mò quá ! Đặc biệt là Gaara :]~
CÁi này có khả năng là tình tay 3 nhỉ? ^^~ Thôi hơi tò mò rồi. Nhớ viết nhanh nhanh lên nhé:]~ Mình còn đọc ^^~
4/8/2012, 9:54 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 33
Tổng số bài gửi : 24
Ngày tham gia : 04/08/2012
Được Cảm Ơn : 1
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
hi!!! mình là thành viên mới, rất mong được mấy bạn chỉ bảo ^^ [ùmh nói sao nè] - fic bạn viết hay wá~ có vài chỗ bị sai chinh tả,"đi ngan"-->fải là đi ngang chứ nhỉ... neh! nội dung thì tuyệt vời, hay lém:) mong chap mới nhez !!!!! :sm17:
6/8/2012, 7:12 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Linda ới ời ơi, bạn viết vẫn còn bị sai chính tả kìa, cố gắng khắc phục nha bạn. Nội dung hay lắm. Sas nhà ta mưu mô quá, không pik có ý đồ giề đêy. Mong chap mới nha
6/8/2012, 11:37 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 47
Tổng số bài gửi : 18
Ngày tham gia : 25/07/2012
Được Cảm Ơn : 25
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Chapter5: Ngọn Gió Thu "Đây là bốn nhân vật mới của lớp 9S chúng ta, tuyệt vời đúng không. Hyuga Neji anh họ của Hinata mang họ Hyuga lừng lẫy. Chị em ca sĩ họ Sabaku cùng chàng trai của Jpop"- Kakashi cười thành tiếng. Miệng ó thì mãi há hốc chẳng biết phải nói gì, hôm nay nó mang theo điện thoại định tìm để trả hắn nhưng sao hắn lại đến 9S cơ chứ? "Ổn định chổ ngồi đi, cậu..."-thầy Kakashi nhìn Sasuke. Đoạn, thầy chỉ tay xuống bàn nó "Sa-Sa ngồi ở đó" "cô cậu nhà Sabaku ngồi ở cái bàn trống phía sau. Neji xuống bàn Naruto, đến tiết một rồi, mong các trò hài lòng với sự sắp xếp này"- Thầy bước nhanh ra rồi đóng sầm cửa lại. Miệng Sakura vẫn há to, cả người như đống băng lại chẳng thể cử động được, đến khi cô sực tỉnh thì hắn đã ngồi cạnh cô. "Sao hôm qua cô tắt máy"- Hắn nghiến răng, da gà nổi lên cùng người nó. "Tôi..."- nó không biết mình nên nói gì, nó chợt phát hiện ra cái suy nghĩ lúc nảy của nó là một câu trả lời hay. "Tôi không biết nói gì!"- Sakura mỉm cười tự tin cho câu trả lời của mình. "Cô... tốt lắm"- Hắn quay đi. "Nè! mà sao anh lại đến đây"- nó tò mò, dù biết đây là một ngôi trường chỉ có giới thượng lưu mới đặt chân đến, nhưng nó vẫn muốn có một câu trả lời khác. "Tìm cô"- Hắn đáp ngắn gọn. "Vì sao?"- Nó vò vò đầu, đấy là hối quen lúc bối rối của nó. "Để... trả cho tôi cái điện thoại"- Hắn xè tay trước mặt nó. Cái tên này lắm điều thật, nhập học ở Konoha để lấy lại cái điện thoại thôi sao? có cần thiết như vậy không? "Không trả"- Nó bểu môi, rõ là nó đã từng nghĩ sẽ trả cho hắn, nhưng không biết từ bao giờ lúc nghe hắn bảo đến đây để lấy điện thoại thôi, nó hụt hẳng lạ lùng. "Đồ ngốc, cô có thể lấy điện thoại đó, nó không quan trọng nhưng cô phải trã tôi cái sim" - giọng hắn gằn từng chữ trong câu nói. "Không trả nốt" Sasuke định nó thêm nữa nhưng cửa lại mở và thầy Asuma bước vào. "Nu-pa-ca-chi" - Hắn chỉ tay vào mặt nó. Nó kênh mặt lên rồi quay đi. Từ nảy đến giờ cuộc trò chuyện của nó với hắn làm biết bao nhiêu cặp mắt ở 9S nhìn với sự ngở ngàn. ... Giờ giải lao Sakura ngồi một mình trong căntin ăn phần dango, chẳng biết tại sao dạo gần đây thành tung Ino quái dị, vào lúc này tìm thường chẳng gặp cô ở đâu cả. Neji mang cho nó một chai coca cola để lên bàn. Anh ngồi xuống đối diện với nó.
"Ủa? Neji anh lớn hơn em một tuổi sao lại học lớp 9? anh học trễ một năm ư?" - Gặp Neji ở đây, tự nhiên nó cảm thấy thắc mắc về điều này. "Chính xác là người Anh học trễ hơn ở đây một năm"- Neji cười nhẹ. Các bạn nữ xung quanh suýt xoa tán tụng anh ấy, gương mặt Hot mới xuất hiện. Anh ấy chẳng quan tâm đến họ, vẫn tự nhiên ngồi uống ly nước của mình. Cánh cửa lớn của căn tin bậc mở bằng cái xô mạnh của ai đó. Mọi người điều quay lại nhìn người đó. Xong, một số đồng loạt lao về hắn như một lũ kiến giành mồi còn một số khác vẫn tiếc rẽ ngồi yên để nhìn chàng Hyuga uống nước. "UCSK" - Đồng loạt âm thanh đại loại như thế.
Hắn đến bàn Sakura rồi nắm tay kéo nó đi, họ sựng lại nhìn nó với hắn bằng ánh mắt kì lạ, dù vậy hắn chẳng hề để tâm. "Buông tôi ra"- nó vổ vào tay hắn đang nắm chặc cổ tay nó. "Gì thế, tên bịt bợm" - Nó hét to. Dừng lại, nhìn xung quanh để chắc chắn rằng tại đây chẳng có ai, hắn buông tay nó ra. Sakura suýt xoa tay nhìn hắn câm phẳn. "Tối nay 8 giờ tại quán cafe Tik Tak, nếu không gặp cô chết với tôi"- Hắn chống tay nhìn nó, vẫn giọng nói như đang ra lệnh. "Sao?"- nó tròn mắt ngơ ngác. "Nhớ đấy" hắn quay người bước về hướng ngược lại". Sakura vẫn im lặng đứng nhìn hắn. Được một lúc hắn quay lại nhìn nó . "Sao không vào, muốn bị ma bắt à" "Có ma sao?" nó lẩm bẩm. Co chân chạy về phía hắn nó vừa hét. "Đợi tôi với" ... Tối nay nó có hứa với bố mẹ về dùng cơm tối, nó nhớ chứ và nó đang ở phòng khách, bố và mẹ đi làm về trễ hơn nó nữa sao, để chiếc balo xuống ghế salon, Sakura vói tay lên bàn lấy miếng bánh nhỏ, chợt nó thấy có một tờ giấy được cái dĩa bánh đè lên, tò mò nó mở ra và xem, chiếc bánh trên miệng nó nhẹ nhàng rớt xuống. Đây là một tờ giấy nợ sao? bố mẹ nó đang nợ ai à?. Nó chẳng dám tin vào mắt mình, con số nợ lên đến 10tỉ USD, buông lổng tấm giấy ra nó mở trừng mắt, lúc này cánh cữa mở toan và ông bà Haruno đi vào. Thấy hiện tượng lạ ở con gái mình bà Haruno vội lao đến. "Sao thế con?" - bà ngồi xuống bên Sakura. Nhìn tấm giấy nằm dưới cái bàn. ông Haruno có phần hiểu ra việc gì. "Không giấu con, công ty bố đang trên vực phá sản, số nợ đó dùng để chi trả cho nhân viên và..."- Ông Haruno từ tốn nói. "Con biết nhưng con muốn lên phòng" - Nó nói nhỏ. ... Sasuke đến quán cafe từ sớm, nhìn lại chiếc đồng hồ, hơn 9h rồi. Đôi lúc anh muốn về nhưng mà anh sợ khi Sakura đến không gặp thì nó sẽ buồn lắm. Khiên trì anh ngồi nhâm nhi ly cafe nóng, quán này được mở thâu đêm nên anh không sợ bị tống cổ về, ngồi ở một gốc khuất của quán, chẳng một ai có thể nhận ra anh là một chàng ca sĩ, môi anh khẽ hát lên một bài hát nhẹ nhàng mà anh thường hát, đếu thuốc trên tay củng tàn lâu rồi, anh nằm dài xuống chiếc bàn, mắt nhắm lại nhưng anh chẳng hề ngủ, anh vẫn thức để đợi nó. Nhưng ở đâu đó...
Sakura ngồi co rút ở gốc phòng ôm chú mèo bông Kitty, đầu nó rỗng trống chẳng biết nên làm gì giờ đây, nó chẳng khóc, chỉ có tí hơi buồn, nó muốn giúp bố mẹ nó, dù một ít, đồng hồ báo thức reo lên, nó có ngủ khi nào mà nó lại reo chứ. Dù gì đi nữa, nó nhìn ra khung cửa sổ, trời sáng rồi, nó ngồi dậy chuẩn bị đi học thôi, không có lí do gì để nghỉ cả. Naruto luôn đến đúng giờ đợi nó, cậu vẫn cười tươi vãy tay nó như mọi khi. "Sasa-chan à, hai người quen nhau khi nào vậy"- Naruto hỏi nhỏ. "Ai cơ" "Sasuke" Nhắc đến tên này, nó nhớ ra nó đã bỏ lở một cuộc hẹn, nhưng chắc hắn không gặp nó đến đúng giờ hẳn đã về rồi, không biết vì sao trong tâm nó cảm thấy bất ổn. "Naruto à, thả tớ xuống"- Nó nói nhanh Naruto chẳng hiểu gì nhưng cậu ta vẫn làm theo nó, cậu dừng lại. "Tớ bỏ quên một thứ, tớ phải tìm nó, cậu đi trước đi"- Nói xong nó bước xuống, nhầm hướng quán Tik Tak nó chạy thật nhanh, Naruto nhìn theo nó với vô số ngở ngàn. Hướng Sakura đang chạy, đâu phải là hướng trể về nhà. ... Tìm xung quanh quán nó không thấy hắn ở đâu, gặp cô nhân viên đang dọn bàn, nó chạy lại và hỏi: "Chị ơi, chị có gặp một người nam cao hơn em khoảng một cái đầu, tóc đen ánh xanh, chạy chiếc xe đua không?" "Hình như cậu ta ngồi ở cái bàn cuối dãy đằng kia"- Cô nhân viên đưa tay định hướng. "Cảm ơn" - Nó cúi chào. Theo lời cô ấy nó đi đến hàng ghế, quả thật hắn đang nằm ở đó. Nghe thấy tiếng bước chân Sasuke ngồi thẳng dậy. "Cuối cùng củng đến rồi sao?" - hắn thì thào. "Tôi xin lỗi, xin lỗi"- Nó nói liên hồi. Hắn đứng dậy, khoác chiếc áo khoác lên vai, đến gần nó rồi kéo tay nó đi. "Anh không giận sao" "Làm gì tôi phải giận, cuộc hẹn vừa bắt đầu thôi mà" Ra đến nơi giử xe, hắn đưa cho nó một cái nón bảo hiểm, theo lời hắn nó ngồi lên xe. "Tôi không thể mặc đồng phục và tóc thế này, họ sẽ nhận ra tôi"- Sakura bấu lấy vai hắn khi chiếc xe đua lao như bây trên phố. Đa số các cô cậu hiện nay, mặc dù chưa đủ tuổi nhưng họ vẫn sử dụng xe bất chấp hậu quả. Hắn chẳng nói gì rồi dừng xe trước một cửa hàng lớn. Nó cứ lủi hủi bước theo phía sau. "Tùy chọn bất kì mẫu tóc giả mà cô thích" - hắn ra lệnh. Sakura quay nhìn xung quanh, ở đây có đủ loại wig, màu sắc đa dạng phong phú. Hẳn đây là cửa hàng bán dụng cụ nhầm mục đích cosplay. Nó đảo vòng quanh những con cái khây máng tóc, nó chẳng biết nên chọn mẫu nào, tất cả đều rất đẹp. Đây là cuộc đi chơi giữa nó và hắn vì vậy nên chọn một mẫu đơn giản thôi, nó rồi nó bước sang lấy mẫu tóc dài, màu đen, mái xướt xéo, nhìn rất mượt, còn hắn không thể chọn màu đen được, tóc hắn đơn thuần đã rất đen rồi, dù có thay đổi kiểu tóc thì họ củng sẽ nhận ra hắn là UCSK. Cho nên màu tóc hắn chọn lần này là màu vàng, mặc dù hắn thừa nhận không thích màu vàng lắm. Sakura đi vòng quanh cửa hàng, ở đây không đơn giản là cửa hàng bán trang phục cosplay thôi, nó còn có cả kính, nơ tóc và cả trang phục bình thường. Chọn hai chiếc kính gọng đen trông rất ngố, trang phục nó muốn bình thường thôi. Nên nó chọn cho mình cái quần jeans dài, một cái áo thun màu hồng có hình dạng như phần trên của chiếc Kimono thời xưa đã được các nhà thiết kế chỉnh sữa, các đóm tròn màu li ti trong cái áo này rất trẻ trung. Được nhân viên ở đây hướng dẫn, nó vào trong thay đồ, còn Sasuke ngồi ở ngoài đây nhờ một người chuyên môn đội hộ cậu tóc giả, trang phục cậu không cần thay đổi, từ hôm qua cậu đã chuẩn bị rồi. Sakura đi ra với bộ quần áo được hoàn chỉnh, đơn giản mà chẳng kém phần nữ tính, cô mỉm cười nhẹ thật xinh xắn. "Lại đây chúng tôi sẽ giúp chị mang tóc vào"- Một cô nhân viên nói Nó lẫn Sasuke ra ngoài trên người hoàn chỉnh, tất nhiên người thanh toán đó là hắn, nó lấy từ trong ví ra một cặp kính, mang vào, cái còn lại nó đưa cho hắn ta. "Gì?"- Hắn chau mày. "Mang vào đi cho khó bị phát hiện" Hắn chẳng nói gì chỉ mang kính vào. Khuôn mặt trắng như bún ra sữa kia giờ đây lại rất thư sinh. "Đầu tiên đi đâu đây"- Hắn hỏi. "Đi ăn nhé" Hắn gật đầu rồi phóng xe đi. "Ở đây rất nhiều nhà hàng, cô muốn ăn nơi đâu?" "Mì ramen, quán Ichiraku" Nó đáp nhẹ, nhà hàng sang trọng nó chẳng cần, nó chỉ muốn ăn món mì từ thở nhỏ nó đã rất thích. Dùng xong hai tô ramen to choảng. Lần này hắn chẳng hề hỏi nó muốn đi đâu nữa mà tự ý chạy đi, địa điểm hắn dừng lại là một khu biển, nơi đây không phải là khu mà mọi người thường tắm, hoan sơ nằm sau dãy núi. Ở đây nó cảm thấy lạnh thấu sương qua cơn từng cơn gió, có thể nghe tiếng gió rít, tiếng xào xạt từ các cành cây khua nhau, tiếng sóng biển dồn dập lên những hòn đá tạo ra hàng loạt các âm thanh mạnh mẽ. "Đây là một nơi chỉ có tôi và Itachi biết"- Đang yên lặng tự dưng hắn lên tiếng làm nó giặt bắn mình, đưa tay trấn an lên lòng ngực. "Tuyệt thật, nhưng anh đưa tôi ra đây làm gì"- Nó hỏi nhỏ. "Muốn im lặng thôi" Hắn đáp Nó không biết hắn đang nghĩ gì, muốn yên lặng có thể tự một mình đi, đâu cần thiết phải dẫn theo nó chứ, hắn bước lại ngồi xuống bờ cát nằm dưới tán cây to. Rồi hắn cất tiếng hát, nó lặng người nghe. "Chụp vài bức ảnh làm kỉ niệm nhen"- Nó nói, lúc bài hát kết thúc, hắn cười rồi cả hai bước ra bờ biển, chụp chung với vô số ảnh cực hài, nó làm đủ bộ dạng từ dùng tay làm thỏ, mèo, chu mỏ, bễu môi, hắn thì cười rất tươi, mắt luôn nhìn về hướng nó. Khi nhận ra chiếc điện thoại nó đang sữ dụng là của hắn đưa cho Sakura vào đêm nọ thì nó đã được hắn chụp lấy rồi chạy mất. Giọng cười đắc thắng to và khã ố, nó co chân lên đuổi theo. Một vùng biển vắng với tiếng cười rộn rã của một cô gái tóc đen dài đang đuổi theo chàng trai tóc vàng. "Đứng lại"- Nó vừa chạy vừa hét. "Haha, mơ đi"- Hắn tiếp tục đảo vòng vòng. "Đứng lại! tên đần mặt trận"- Khi chân đã mổi lừ ra thì nó dùng hết sức mà hét to chưa từng thấy, âm thanh này được những vách núi vọi lại càng thêm lớn, vừa hét xong nó chạy chậm lại, nhưng trớ trêu hay chân nó vắp phải cục đá rồi nó ngã quỵ xuống. "Áááá"- nó kêu to. Sasuke quay lại gặp, cậu nhanh chống đến bên cạnh nó, cậu chẳng hề đở nó dậy, thay vào đó cậu mở điện thoại ra và chụp liên hồi hình ảnh nó đang ngã dưới đất, mặt nhăn nhó. Sự bức xúc tăng lên, nó đá thẳng vào chân hắn, hắn khuỵ xuống. "Cho chừa"- Nó cười to hơn, một giọng cười độc ác. Quay sang hắn đang té nằm bên đó, nó dựt cái điện thoại, biết được nó muốn làm gì, hắn níu lại, nó lăn mạnh về phía hắn, nằm dưới cánh tay nó trố mắt, tim đập mạnh hơn. Có lẽ vừa rồi Sakura chạy lâu quá nên nó đập mạnh củng nên, chắc đó là lí do đúng. "Suỵt"- Hắn đưa tay lên ra hiệu cho nó tim lặng, nó làm theo, cả hai chẳng nói gì, Sasuke nhắm mắt lại và ngủ quên, nó thật sự bất ngờ, có lẽ tối hôm qua cậu đã thức cã đêm để đợi nó đến, nó nhận ra mình củng buồn ngủ, đêm hôm qua có chợp mắt tí nào đâu, hàng mi dày khẽ nhắm lại, cã hai bây giờ chìm vào giấc ngủ giữa bãi cát. Trong giấc mơ nó thấy mình đang đứng giữa dãy cầu vồng. ... 9S hôm nay rộ lên vì không thấy Sasuke và Sakura ở đâu hết, Naruto bàn hoàn, cậu bất buộc phải nói dối với thầy Kakashi rằng nó bị bệnh để thầy yên tâm hơn. Vào giờ ra chơi, màng hình tivi trên lớp mở lên và chẳng ai khác là thầy hiệu trưởng đang ngồi trong đó, có việc gì quan trọng hay sao mà thầy lại mở hết tất cả Tivi của các lớp, mở nốt luôn loa phát thanh của trường. Hinata nhìn thầy từ từ đứng dậy, thầy hiệu trưởng học viện Konoha là người rất dễ, thích đùa, nhưng khi ông ấy nghiêm thế này chắc có chuyện động trời rồi. "Đầu năm học nay, thầy bắt được ra nhiều em nữ sinh khi đi học mà sữ dụng son phấn, mặc dù đã biết quy định của học viện là cấm make-up khi đến lớp. Theo như các chú gác cổng cho biết, khi vào cổng những gương mặt tất cả điều hoàn toàn mộc, vì vậy người chủ mưu cho việc này là người ở đây. Tình hình tôi đã cho người đều tra, các em học sinh phạm tội lần này tôi tha, tái phạm sẽ đình chỉ còn chủ mưu, đuổi học" Màng hình tắt củng là lúc tiếng của thầy Jiraiya kết thúc. Học sinh bàn tán xôn xao, Hinata chẳng sợ gì vì trước giờ cô luôn đơn giản, hôm nay Sakura nghỉ rồi, Ino từ giờ ra chơi đến nay chẳng biết đi đâu mất tâm. Muốn đi ăn trưa cũng chẳng được. "Hinata xuống Căn-tin với tớ nhé"- Naruto vò mớ tóc vàng của cậu. "Hơ... ừ"- Hinata đỏ mặt nhưng vẫn nhanh chống gật đầu. ... Dòng lưu bút nó chỉ ngắn gọn vài câu để kết thúc ngày 30/08 củng là ngày chấm dứt tháng 8. "Hôm nay là lần đầu tiên trong cuộc đời tớ cúp tiết, lần đầu tiên mua quần áo đi biển cùng bạn khác giới... và tất cả điều là lần đầu tiên" Hơn một tháng nay Sakura đi học bình thường như mọi khi, chỉ riêng việc nó dấu gia đình nói rằng buổi tối đi học thêm nhưng thay vào đó nó xin làm thêm tại một quán kem lớn với công việc là nhân viên bồi bàn, hoàn cảnh gia đình nó hiện nay, chỉ được cái vỏ bề ngoài là cô tiểu thư của ông chủ đài còn bên trong lớp vỏ đó thì chẳng ai biết, nó muốn giúp bố mẹ một phần nào đó, ở quán, họ biết nó với cái tên Sasa-chan, nó thay đổi hoàn toàn từ tóc đến gương mặt, nó sử dụng bộ tóc giả đen mà Sasuke mua cho nó với cặp kính ngố, ngoài Sasuke ra hẳn chẳng ai có thể nhận ra nó là Sakura, như hằng ngày nó vẫn làm thêm ở quán đến 12giờ. Vừa thấy khách ghé nó cầm cuốn Menu để bước ra phục vụ, chợt, nó nép người vào vách tường nhìn người khách không phải ai xa lạ mà đó là Uchiha Sasuke hay được biết đến bằng cái tên UCSK. "Sao không ra hỏi khách mà đứng ở đây" - Bà chủ quán để tay lên vai nó từ phía sau làm nó hoảng hốt. "Dạ, xin lổi"- Nó gật đầu với cô ấy rồi bẽn lẽn bước ra. Sakura cố gụt mặt xuống để cố dấu gương mặt mình, cầu trời, khẩn phật vái cho hắn đừng nhận ra nó. "Cậu dùng gì?"- Khi đến cái bàn Sasuke đang ngồi, nó cúi mặt xuống, chìa cái Menu ra. "Bia"- Hắn đáp ngắn gọn, nhìn chầm chầm vào nó. Nó quay đi và thầm cảm ơn nhưng trớ trêu hay, hắn lên tiếng. "Haruno Sakura"- Cái giọng trầm trầm quen thuộc ấy phát lên làm nó rợn cả người, cố bình tình nó bước tiếp không quay lại. "HARUNO SAKURA dừng lại"- hắn nói to chỉ đủ cho nó nghe rỏ. Đoạn, thắng đứng lên đi về phía nó như thường lệ hắn nắm lấy cổ tay nó kéo đi. "Này, dừng lại! anh đang làm gì thế? tôi chẳng hiểu anh nói gì!"- Nó nói, tay còn lại cố gở tay hắn ra. Đến quầy tiếp tân, hắn đưa cho người ở đó tiền. "Đây là tiền bồi thường hôm nay cô ấy nghĩ làm" Sasuke kéo nó ra ngoài cổng, đưa cho nó cái nón rồi ra lệnh lên xe. Dừng lại trên một con phố vắng, mạnh tay hắn kéo phăng đi cái lốp tóc giả trên đầu nó, vứt sang một gốc đường. Hóa ra hắn nhận ra nó rồi, ai chứ Sasuke mà, hắn rất tinh ý. "Sakura, tại sao? cô đường đường là một đại tiểu thư..."- Giọng nói không kém phần tức giận, hắn chống nạnh hai tay rồi nhìn đi nơi khác, nó ngồi xuống gốc đường, gụt mặt vào hai tay để dấu đi gương mặt xấu hổ. "Đứng dậy đi!"- Hắn nói to. Nó rụt rè nâng người dậy, dựa vào vách tường để cố giử thân mình ngã quỵ ngay giây phút này. Sasuke tiến lại gần nó, hắn đứng đối diện với nó. Sakura ngước lên, mắt nó nhè đi. Biết được rằng hắn đã làm nó sợ, kìm nén cơn tức giận giọng nói nhỏ nhẹ hơn. "Giải thích đi Sakura" Biết rằng mình không thể dấu dím chuyện này nữa, nó nói hết cho hắn, từ chuyện tình cờ nghe cuộc điện thoại của ông Haruno cho đến tờ giấy nợ trên bàn, nó muốn tự lập để trã số tiền học phí lặt vặt ở học viện. Sakura cố gắng không nhìn vào mắt của Sasuke, hàng mi cô cụp xuống như nhắm hẳn lại. Im lặng vài phút, anh lấy trong túi áo khoác mình một thẻ ATM. "Cầm lấy"- Hắn đưa ra trước mặt nó. "Sao cơ?" - Nó mở to hai mắt nhìn hắn. "Mật khẩu là ********, dùng nó để chi trả và cứu giảng đài truyền hình đi" "Nhưng..."- Nó chau mài. "Đừng lo! tôi không cho ai bất cứ thứ gì, với một điều kiện!" - Hắn nhếch mép lên thành một nụ cười nữa miệng. "Điều kiện?" - Nó lập lại. "Làm bạn gái vô thời hạn của tôi!" Dù đó là một điều kiện quá đắc, nhưng vì đài truyền hình, vì bố mẹ nó nhanh chống gật đầu chẳng lấy một giây suy nghĩ. ... Hôm sau nó vẫn đi học bình thường, nhưng hôm nay mọi người gặp nó ai củng chỉ tay, nói nho nhỏ gì đó mà nó chẳng tài nào biết được đó là nội dung gì, có một số người nhìn nó với ánh mắt ngưởn mộ, khi lên lớp 9S, nó thấy Sasuke đứng trước cổng đó từ bao giờ như đang đợi ai đó, nó và Naruto đi thẳng vào, một cánh tay kéo nó lại. Ngoài tên Sasuke ra thì ở đây không ai đủ khả năng làm việc này hết. "Gì vậy?"- Nó nhìn hắn. "Từ hôm nay mọi người biết cô với danh phận là bạn gái của UCSK này, đừng hồng uốn lưỡi nhé" Nó nhoẻn miệng cười, không đáp một lời rồi bước vào trong, hóa ra mọi người có thành động khác thường là vì chuyện đó, tin tức này truyền đi nhanh hơn cả vi khuẩn. Thầy Kakashi bước vào lớp với vẽ mặt tươi tỉnh. "Có tin tức mới với các em đây! hôm nay có một bạn vừa chuyển đến lớp chúng ta, em vào đi"- Thầy hắc mặt ra phía cửa ra dấu hiệu cùng câu nói. Từ bên ngoài cậu trai hơi nhỏ nhắn, tóc hớt kểu theo model của các cậu thiếu niên bây giờ, màu cà phê sữa đôi mắt đen, lung linh, nhìn cậu ấy thật dễ thương. "Tớ tên Kazumi Matsuri, thân hạnh được biết các bạn"- Cậu ta cất tiếng chào với lớp, cả giọng nói củng giống con gái. "Em xuống bàn trống dưới Sai và Ino đi"- Thầy Kakashi nói với Matsuri rồi chỉ tay vào chổ trống đó. Khi cậu ta ngồi xuống bàn, Ino nhanh chống bắt lấy cơ hội làm quen với người hẳn sau này sẽ làm mê mệt con gái ở Konoha. "Chào cậu, tớ tên Yamamaka Ino, rất vui khi được làm quen" "Ơ...ờ... Chào Ino" "Gọi cô ấy là Ino PiG mới đúng" - Sai không biết từ đâu chen mồm vào. "SAI, đồ đáng ghét"- Ino hét to. "Trật tự"- Thầy Kakashi vỗ tay, ngay lập tức lớp im phăng phắc, được thể, thầy tiếp. "Thông báo, nhà trường tháng 10 này sẽ tổ chức một số câu lạc bộ nhầm mục đích gắng bó các học sinh, các em có quyền tham gia các nhóm mà mình yêu thích: ví dụ: tennis, bóng rổ, bóng chày, đầu bếp và đặc biệt có ba câu lạc bộ chính đó là: tuyên truyền, thám tử và nhiếp ảnh" Thầy im lặng một tí nhìn xuống lớp, bọn học sinh long lanh đôi mắt nhìn theo, có lẽ đây thuộc về Chủ Đề Hot. "Hôm nay chúng ta được nghỉ, các em suy nghĩ đi rồi đăng ký ở thầy bằng cách trưởng tổ ghi lại danh sách các thành viên tham gia nhóm rồi nạp lên cho thầy" Không khí náo nhiệt trên những tiếng bàn tán xôn xao. Sasuke quay sang nó: "Cô vào nhóm nào?" "Nhiếp ảnh, còn anh?" "Ngốc, dĩ nhiên hai ta cùng nhóm rồi" Nó mỉm cười nhìn hắn. Hóa ra tên dư tiền đó củng biết quan tâm người khác đấy chứ, hỏi xong Sakura, Sasuke quay xuống bàn chị em nhà Sabaku: "Hai cậu thì sao?" Temari nhanh chống trả lời theo một nụ cười nữa miệng: "Tuyên truyền" Gaara, cậu ấy đưa tay lên miệng khá lâu suy ngẫm. "Thám tử, vụ này có vẽ thú vị" Khoảng một giờ sau, cuối cùng củng có kết quả, thầy Kakashi đọc to với lớp "Sasuke-Sakura-Neji-Ino: nhiếp ảnh. Tuyên truyền: Temari-Hinata-Naruto-Kiba... Thám tử:- Sai-Shikamaru-Matsuri-Gaara...ect, các em trong câu lạc bộ thám tử nhanh đến phòng thiệu trưởng, còn các nhóm khác, trường đả trang bày các dụng cụ cho phòng cá nhân, đi theo thầy" Và thế tất cả cuốn tập sách hí hửng đi về phòng nhóm của mình, ngoài ra chỉ có nhóm Sai đi đến phòng hiệu trưởng, lúc mở cửa phòng thì thầy Jiraiya ngồi ghế quay lưng lại đối diện với tụi nó. Nghe tiếng chân, ông xoay ghế lại "Thưa thầy" Shikamaru mở miệng trước. "Nhanh vậy"- Thầy đan hai bàn tay vào nhau, chống lên càm nhìn họ. "Dạ"- Sai chau mày nhìn ông ấy. "Không dài dòng nữa, theo như các em biết, gần đây học viện ta có trường hộp các nữ sinh trang điểm... và tôi muốn các em điều tra sự việc này" "Rõ thưa thầy"- Shikamaru nói. "Tất nhiên, sự việc này nghiêm cấm bốn em không được tiết lộ cho người thứ 5 biết. Giờ bắt đầu đi." Cả bốn lui ra, Shikamaru ngán ngẫm , cậu lại phải vận dụng cái đầu óc này rồi, nhóm cậu là nhóm cuối cùng bước vào phòng riêng, Gaara khóa trái cửa lại, chắc rằng chẳng có bất kì ai xung quanh. "Theo như thầy Jiraiya nói, nhiệm vụ này của chúng ta là phải tìm ra kẽ đứng sau sự kiện đó"- Sai nói cậu nhìn về phía Shikamaru, xong, cậu tiếp "nghĩ cách đi"
Sau năm phút im lặng suy ngẫm, đầu Shikamaru nảy ra một ý kiến rất đơn giản và chắc chắn dễ mang đến kết quả tốt. "Giả gái, một trong bốn chúng ta sẽ bất đầu bằng cách giả gái để tiếp cận họ với lý do đến để trang điểm"- Nói xong, Shika quay sang nhìn Gaara, xanh mặt, cậu ta nhanh chống lắc đầu, gương mặt này dù có tô vẽ lòe loẹt đi nữa thì củng chẳng giống gái. "Thế Matsuri nhé, cậu trông nhỏ con và gương mặt nhìn y như là con gái đấy"- Shikamaru nhanh chống quay sang Matsuri. "Kh...không... làm ơn tớ chỉ vừa đến đây"- cậu ấy lắp bấp. "Vậy thì..."- Cả ba ánh mắt dồn lại một người-"Sai" Sai tròn mắt nhìn bọn bạn, câu hơi bị hối hận khi chọn vào nhóm này, nhưng nếu bên trong bí ẩn đó là một cô gái đẹp, dễ thương, dù cho mạo hiểm một lần củng không sao. Cậu gật đầu. "TỐT, Gaara về lấy một chiếc váy nữ nhé, Sai, ngoài ra cậu phải hỏi các bạn đã từng bị bắt xem nơi mà họ trang điểm là ở đây. Chiều nay 2giờ gặp ở cổng trường" Sai về muộn hơn tất cả trong nhóm, cậu ghé lớp A cô nàng hôm trước cậu dùng hai vé xem liveshow UCSK đổi lấy giỏ hoa của Ino mang tặng cô ấy, Shikin vẫn chưa về, cậu vói gọi: "Shikin" "Sai-kun"- Cô bước ra ngoài. Lần trước nghe đồn rằng Shikin củng nằm trong Top bị bắt vì make-up trong trường, hỏi cô ấy chắc chắn sẽ biết kết quả. "Shikin à, lần trước cậu bị bắt có sao không?" - Giọng nói Sai giả vờ lo lắng. "Chỉ bị trừ điểm thành tích thôi, cậu quan tâm tớ ư?"- Shikin bắt đầu đỏ mặt. "Thế lúc đó cậu ở đâu mà để bị bắt?"- Sai dò hỏi. "Lúc vừa xong ở phòng bỏ trống gần nhà vệ sinh nữ bước ra, cô Kurenai thấy rồi dẫn tớ đến gặp hiệu trưởng"- Shikin thành thật khai báo, làm sao không khai được khi một chàng trai cực hot đang đứng quá gần mình lại tỏ ra quan tâm đến thế. "Thế nơi mà cật make-up là ở gần đó ư?" "Ừ, thì cái phòng trống đó, thứ 2 đến thứ tư thường thì người đó sẽ ở đó từ 4giờ chiều"- Shikin không đánh mà khai, thấy rằng mình đang hố, chợt cô nhớ ra cô đã hứa với người đó không được phép nói với tất cả mọi người. "Cám ơn, ngày lành nhé"- đưa tay ra hôn gió Shikin, Sai quay lưng bước đi, thật dễ dàng để moi thông tin từ một đứa con gái, đẹp trai thật có ít, Sai cười rồi tự sướng với ý nghĩ của mình, giờ đây chỉ cần đợi đến 2 giờ thôi. ... Matsuri nhận ra mình bỏ quên quyển tập lúc nảy dùng để ghi nhiệm vụ của nhóm, nếu ai đó vào phòng vào thấy thì bí mật của bốn đưa coi như xong. Cậu đẩy cửa phòng ra, đập vào mắt cậu là một cảnh tượng đầy bất ngờ. Gaara đang hôn một cô gái tóc đen ở trong ấy. Vội vàng cậu đóng cửa lại, mặt đỏ lên. Lúc cô gái lớp trên ấy đi ra, cậu mới dám hé cửa đi vào. "Xin lổi, lúc nảy tôi không thấy gì hết, tôi chỉ đến vì lấy quyển tập bỏ quên thôi"- Matsuri tuông một trào. "Có tin được cậu không, nếu tin này được loan ra thì sao?"- Gaara nhướng mài, dù gì cậu củng thuộc dạng nổi tiếng, và kẻ nổi tiếng luôn luôn ghét các tin đồn nhảm không ra trò như loại này, cậu rất lãng tử, việc từng hôn vài cô gái là chuyện bình thường nhưng trong mắt người khác thì không thiện cảm lắm, thấy một chiếc cồng tay nằm trong chiếc hộp, đây là phòng thám tử, hiển nhiên cái đó không thể thiếu, mặc dù nó là giả đi nữa. Gaara bước lại lấy chiếc cồng ra, xoay ngan cậu nắm lấy tay Matsuri, dù là một kẻ ngốc đến đâu Matsuri củng phải nhận ra mình sắp bị gì, vội vàng cậu kéo tay lại, xui xẻo thay cánh tay trái của cô đã được khóa lại. "Cậu bị gì thế, tôi sẽ dùng cưa để cưa ra thôi à"- Matsuri nhăng nhó, dù nói vậy thôi cậu vẫn không dấu được nổi lo lắng trên mặt của mình. "Vậy thì..." Gaara nói rồi cậu khóa dính với tay còn lại của mình "Làm sao cậu thoát được" "Đưa tôi chìa khóa"- Matsuri hét lớn. "Mơ đi cưng" Matsuri dùng tay phải còn lại của mình chụp lấy cái chìa khóa đang trên tay Gaara, còn tí nữa là trúng, Gaara lùi mãi ra phía cửa, cậu thè lưỡi, trợn mắt để trêu tên con trai mà yếu như que tâm kia, dựa người vào song thành trên lầu. Matsuri nhất quyết lần này phải lấy đựa chìa khóa, và may mắn cô chụp được cái đầu, còn Gaara cố níu giữ cái chui tròn phía sau, ra sức dựt mạnh lại, vì cậu đã đan ngón tay vào cái chui nên dễ dàng lấy lại chiếc chìa khóa, còn Matsuri vì phần đầu khóa trơn nên cậu vuột tay, vì Gaara đang kéo mạnh, chiếc chìa khóa bung ra khổi tay cậu rồi rơi xuống dưới, từ lầu năm nhìn xuống. Gaara hét: "Sao cậu lại buông tay" "Tôi không cố ý"- mặt Matsuri mếu máo như sắp khóc. Khuỵt mũi, Gaara chạy nhanh xuống cầu thang lôi cậu đi theo phía sau. Khi xuống dưới, cả hai lục tung các chậu hoa mà chẳng thấy chìa khóa ở đâu cả, các nhánh hoa giờ đây tàn tạ, hoa lá bầm dậy với hai cánh tay của hai người họ. "Giờ thì phải làm sao đây! tất cả là do cậu"- với bàn tay còn lại, Matsuri chỉ vào mặt Gaara. "Nếu cậu không buông ra thì chẳng ra nông nổi này đâu"- Gaara chẳng chịu thua. "Về nhà tôi trước đi rồi tính sau" Không còn cách nào Matsuri củng bắt buộc phải đi theo, khi đến nhà Gaara thì cả hai phải thở phào, muốn đến đây củng khó, nhớ lại lúc đón taxi, hai người cứa dính lấy nhau làm bác tài trố mắt nhìn hai cậu học sinh nam kì lạ. Cởi giầy ra xong thì cậu đi thẳng lên phòng. "Cậu ở một mình à" - Matsuri hỏi. "Không, giờ này bố mẹ tôi đi làm rồi. Temari chắc còn ở trường" Đến phòng cậu ấy vứt cặp xuốn giường, Matsuri củng làm theo. Nhưng đến lúc Gaara bước vào phòng tắm thì cậu ta bắt đầu lo sợ. "Sáng đến giờ ở trường nóng quá, tắm tí nhé" Đưa tay, cậu mở vòi nước cho bồn tắm, căn phòng tắm rất rộng, tất cả như toilet, bồn đánh răng đều chia ra bằng tấm màng bông. Khi nước đầy, dùng một tay cậu cởi bỏ chiếc áo trắng, Matsuri nhắm tịt mắt lại cho đến lúc có tiếng người chạm vào nước. "Làm ơn kéo màng lại"- cậu ta thì thào. Dù không hiểu vì sao nhưng Gaara vẫn làm theo đề nghị cậu ta. "Vào tắm chung nè nhóc"- Gaara nói vọng ra. "NEVER"- cậu ta hét. "Đàn ông con trai không à, có gì phải xấu hổ chứ"- Gaara cười to, bốn vách tường vang vộng lại giọng cười ấy lớn hơn... "Dẹp...dẹp...dẹp... biến tháiii"- Matsuri cố tình kéo dài chử cuối cùng. Gaara không trả lời nữa, cậu huýt sáo tạo ra một bản nhạc nhẹ. Bên ngoài Matsuri dùng tay còn lại chống lên đầu gối, cậu gụt mặt xuống, khoảng nữa tiếng sau Gaara mặc lại đồ rồi đi ra, nhưng cậu chỉ mặc chiếc quần thôi, áo không tài nào mặc vào được khi một tay còn lại đã dính với cánh tay của cậu ta. Kéo luôn Matsuri xuống bếp, Gaara mang hai ổ bánh mì đưa cho cậu bạn. "Nướng đi" Matsuri cầm lấy hai ổ bánh mì rồi bỏ vào lò rất thành hạo, cậu chở nó tới lui bằng đôi đủa nhom, gấp cái bánh mì ra đỉa, chiếc bánh tuột xuống rớt vào tay cậu. "Có sao hông?"- Gaara chụp nhanh cái tay bị khóa của Matsuri thổi mạnh, giờ này mặt cậu ta đỏ bừng lên nhìn chàng trai tóc đỏ có đôi mắt hút hồn. ... Địa điểm đầu tiên của nhóm nhiếp ảnh là công viên, hôm nay họ đi thẳng đến đây mà chẳng hề ghé nhà thay đồ. "Chơi đu quay nhé mọi người"- Sakura nói quay sang nhìn các bạn của nó, nhưng giờ đây vắng một khuôn mặt- "Ino PiG đâu rồi" "Anh không biết, anh đã không thấy cô ấy lâu rồi"- Neji cầm trên tay cái máy ảnh kỷ thuật số của nhóm. "Chán thật, cái cô đó..."- Sakura lẩm bẩm. Đi lại ngồi trên chiếc xích đu, ngán ngẫm Sakura phùng má thở phào, ngay lúc đó một ánh sáng lóe lên. "Bức ảnh đầu tiên"- Neji cười, anh quay sang Sasuke đang bỏ tay vào túi nhìn trời nhìn đất "Cậu lại đẩy cô ấy đi" "Tôi cơ"- Sasuke hỏi. "Cậu này tức cười, hai người là bạn trai, gái cơ mà"- Neji nói cùng một nụ cười to. Sasuke bước đến đẩy mạnh chiếc đu, nó bay cao lên trên, hai tay nắm giữ cái xích đu. Miệng nó luôn luôn mĩm cười, nụ cười tự nhiên làm miệng nó rõ rộng, tiếng cười giòn khanh khách.
"Neji-niisa"- Không biết từ đâu, cô bé nhỏ xíu chạy lại ôm lấy chân Neji đi theo phía sao là cô gái lần trước mà Sakura đã từng gặp ở cửa hàng hoa Ino. Sasuke đẩy nhẹ chiếc đu hơn, nó nhìn TenTen rồi hỏi: "Ai thế anh Neji" "Đây là em gái Hinata nè, còn đó là người nhà anh"- Neji nói dối, cậu không muốn nói cô ấy là người giúp việc, dù là hạng gì củng có sỉ diện. TenTen cúi đầu chào nó với Sasuke, cả hai gật đầu đáp lại. Nó phóng ra khổi chiếc xích đu. "Chúng ta đi chơi đi"- Sakura nháy mắt. Cả năm người đứng trước tiệm chọi banh, lấy tiền mua ba trái banh lông màu xanh, Sakura nhấm thẳng vào cái hộp có số chung với số con gấu bông to đùng màu vàng. 1 lần hụt... 2 lần... Sakura nhăn mặt nhìn quả bóng cuối cùng. "Đưa đây cho tôi!"- Sasuke chụp lấy quả banh còn lại, cậu nhấm típ một mắt rồi ném mạnh vào, chiếc lon rớt xuống. Chú chủ cừa hàng mang ra cho nó chú gấu trúng thưởng, Sakura thí thửng ôm lấy. "Nii-san em củng muốn có một con"- Hanabi nắm lấy vạt áo của Neji. Anh chều cô bé mua ba quả bống, quả đầu tiên anh ném trúng một cái hộp có số chung với một con búp bê nhỏ, lần thứ hai là chú chuột Mickey cả hai anh đưa hết cho cô bé, Hanabi ôm con chuột cười hạnh phúc. Quả cuối cùng Neji nhấm vào cái nơ buộc tóc, anh quay sang TenTen tự nảy giờ vẫn lặng yên. "Cho cô" "Cám ơn" TenTen đưa tay lấy chiếc nơ màu đỏ sọc caro. ... Đúng hai giờ Sai đến cổng trường theo như lời hứa của nhóm thì đã thấy Shikamaru đứng ở đó đợi. "Đến lâu chưa?"-Sai hỏi. "Vừa tới thôi, đợi Gaara mang phụ kiện lại với Matsuri là đủ" - Shikamaru nhướn mài. 30 phút trôi qua... Sai nhìn lại đồng hồ trên tay mình. "Điện cho cậu ta xem" - Sai đề nghị. Shikamaru mở điện thoại ra vào dò số Gaara, còn số Matsuri thì cậu chẳng biết, cậu ta vừa nhập học thôi mà. Tiếng điện thoại bên kia đổ, rồi giọng Gaara mở máy. "Alo" "Gaara hả, muộn thế?" "Shikamaru à, hôm nay bụng tớ không khỏe, tớ xin lỗi. Matsuri củng không đến đâu đừng đợi" Nói xong Gaara ở đầu dây bên kia tắt máy nhanh như sợ Shikamaru tốn tiền vậy. Làm sao có thể điện được khi hai người đầu dây bên kia đang tay trong tay ngồi rầu rỉ. "Chết tiệc" - Shikamaru lẩm bẩm "Giờ phải làm gì đây?" "Qua cửa hàng bên đường chọn tuỳ tiện một bộ đồ với wig đi "- Sai đưa ra ý kiến. Sau khi chọn xong một bộ đồ trong củng 'được mắt' và cái tóc giả ngắn ngan lưng. Shikamaru cùng Sai chạy nhanh vào nhà vệ sinh, lúc Sai mở cửa đi ra củng là lúc Shikamaru bụm chặc miệng kìm nén tràn cười khả ố của mình sắp diễn ra. Sai trừng mắt thay cho câu nói "Nếu mi dám cười thì kế hoạch này sẽ được hủy bỏ". Dồn nén xuống, Nara Shikamaru trấn an mình lại cậu đưa cho Sai cái áo khoác màu hạt dẻ. "Gì thế?"- Sai tròn mắt. "Bộ cậu muốn cho bọn con gái nhận ra cái bộ ngực phẳng không thể nào phẳng hơn của cậu hả?" Sai vọi lấy tay che ngực mình lại, cậu giả vờ chọc cậu bạn: "Quỷ sứ à! còn trai gì đâu mà kì quá, nhìn lén con gái người ta" Đến giờ Shikamaru không tài nào nhịn cười được nữa, chỏi tay vào tường cậu cười sặc sụa. Ngay lúc đó cánh cửa nhà vệ sinh mở ra một cậu nam sinh đi vào, vội vàng hắn đống sầm cửa và chạy đi vì hắn nghĩ hình như mình vừa vào nhầm toilet nữ.
"Đi ra ông ơi, 3giờ 45 phút rồi, muốn sở hữu toilet này luôn hả?"- Nói xong Shikamaru kéo Sai sang khu vực vệ sinh nữ, cái phòng bỏ trống đằng kia đang mở cở. Cậu dùng tay đẩy Sai về phía trước. "Gì vậy?" Sai quay lại hỏi, tay sờ lên đầu xem còn dính tóc giả không. "Vào đi" "Qủy sứ à"- Nói xong Sai đi dịu dàng như các cô tiểu thư yểu điệu ở đây. Lần này dù có chết Shikamaru vẫn cố nén tràn cười, nếu có tiếng con trai hẳn người ấy sẽ chạy mất, nhìn xung quay, giờ này chẳng ai lui tới đây cậu củng yên tâm hơn. ... Sai gỏ nhẹ cánh cửa tạo ra âm thanh: cốc...cốc...cốc "Trang điểm hả? vào đi"- Người trong đó nói vọng ra, Sai lắng nghe rất kỷ từng chữ, giọng nói quen thuộc dường như cậu nghe nhiều rồi, dù sao đi nữa thì xem ai trong đó lá điều quan trọng hơn. Cậu nhẹ nhàng đẩy cửa vào. Tim như ngừng đập, nín thở vài giây Sai trợn to mắt, miệng há hốc, môi cậu mấp mé lên thành một câu. "Cô là Yamanaka Ino..!" cháp này hơi dài nhĩ? hix............... khoảng 1tuânn2 một cháp nhen các bạn..... tớ bí đường viết rồi....... sai chính tả thì chấm chế cho tơ hén... tớ mù văn lắm. Mong sự ủng hộ của các bạn
6/8/2012, 3:49 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 68
Tổng số bài gửi : 32
Ngày tham gia : 20/06/2012
Được Cảm Ơn : 14
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
đọc xong đoán chắc rằng matsuri là con gái nhỉ :sm17: nhưng mình thấy việc nhà Sak trả nợ như vậy đơn giản thế, ng nhà k nghĩ gì s ?? dù gì cũng mong chap tiếp nhé
6/8/2012, 4:30 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 47
Tổng số bài gửi : 18
Ngày tham gia : 25/07/2012
Được Cảm Ơn : 25
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
truyện này theo tác giả nghĩ sẽ kéo dài 10chap thôi, nếu siêng. =]~ ừ để từ từ tớ xem Sak nên giải thích sao về vụ Sas ^^
9/8/2012, 1:26 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 47
Tổng số bài gửi : 18
Ngày tham gia : 25/07/2012
Được Cảm Ơn : 25
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Chapter6: Ngây Thơ. "Cô là....aaaaaaaa"- Ino trợn to mắt. "Cậu là người đứng sau việc này sao Ino?- Sai không thể tin đây là sự thật, ai khác không quen biết thì cậu có thể gọi Shikamaru mang người đó tới phòng hiệu trưởng như không có gì, còn đây là cô bạn chung lớp khá lâu rồi, mặc dù thường cải nhau, liếc xéo, nói xuyên nói xỏ nhau. Nếu bây giờ cậu gọi Shikamaru vào thì cô ấy sẽ bị đuổi ra khổi Kohoha, không nói là nhiệm vụ đầu tiên coi như thất bại. "Nara Shikamaru trò làm gì đứng trước nhà vệ sinh nữ vậy?"- Tiếng cô Kurenai từ đâu vọng vào, Sai đờ người ra, chắc chắn Shikamaru sẽ nói cho cô ấy biết rằng cậu đang ở trong đây để vạch mặt kẻ chủ mưu đằng sau sự kiện Make-up này. Sai không biết tại sao cậu lại chằn chừ như vậy. Khi tiếng chân vang lên cậu chợt nhận ra đã quá trễ. "Ino trốn đi, cô Kurenai đến"- Bất thần cậu nói. "Trốn sao? trốn ở đâu bây giờ?" Nhìn xung quanh, nơi này ngoài một số bàn ghế bừa bộn, bụi bẩn, vụng cụ quét dọn điều bỏ ở đây, chẳng khác gì cái nhà kho cả. Ngoài ra còn một cái tủ nhom ở cuối gốc phòng. "Cô chui vào đó nhanh"- Sai chỉ tai vào cái tủ rồi nói. Ino thần người ra vài giây, sau đó đầu cô như vừa xữ lí được nội dung câu nói. Cô chạy nhanh lại đó, lúc cữa mở ra, bụi bậm ùa vào mặt cô, bịt mũi lại để tránh khổi cái hắc xì, Ino cố nhắm mắt lại rồi co người chui vào trong. Sai nhìn theo, cậu thở phào ra, đó cũng là lúc cửa phòng bật mở. Cô Kurenai bước vào đầu tiên, kế đến là Nara Shikamaru. "Trò có phải là người..."- Kurenai mạnh tay chỉ vào mặt Sai. "Cô... cô à không phải, đó là Maito Sai trong nhóm thám tử"- Shikamaru vội phân trần. "Vậy ai là..." "Đúng là em và người trong câu lập bộ có nhiệm vụ bắt người đó nhưng mà khi em vào đây, ở đây chẳng có ai cả"- Sai nói nhanh, cậu lấy tay kéo lốp tóc giả xuống. "Vậy thôi, hai em nên đi ra khổi nơi này đi"- nói xong Kurenai quay đi. Khi không còn nghe tiếng bước chân của cô, Shikamaru quay sang Sai: "Về thôi" "Không, cậu về trước đi, tôi ở lại một lúc để tìm xem còn manh mối nào xót lại không" "Sao cũng được"- Vốn có máu lười, cậu ấy bỏ đi nhanh mà chẳng ngoái lại. Chắc chắn ở đây không còn ai khác, Sai bước lại mở tủ cho Ino đi ra, cô nàng cúi đầu phủi những lốp bụi phủ trên người, trong ấy cô phải bóp mũi, mùi móc đến khó thở khiến cô như ngộp thở. "Muốn ở đây luôn sao?"- Sai lên tiếng trước. "Tại sao cậu lại giúp tôi?" "Vì cậu là bạn tôi!" "Chỉ là bạn thôi sao?" "Tôi không phải loại vô tâm"- Sai khuỵt mũi. "Không có ý đó! tôi chỉ thấy ít ai cho không ai bất kì thứ gì hết" "Vì vậy, tôi có một điều kiện" "Nói đi" Ino nghĩ dù gì hắn cũng cứu cô, nếu đó là điệu kiện hợp lý cô sẽ chấp nhận ngay thôi, cô không muốn nợ ai bất cứ điều gì. "Một ngày một bó hoa thôi đơn giản chứ?" "Để làm gì?"- Ino bối rối, đây lá một vấn đề rất dễ thực hiện nhưng cô vẫn muốn biết lí do. "Tất nhiên là để tặng mấy cô em lớp dưới rồi"- Sai hẳn thắng đáp. Máu như sôi trong người, cô dùng chân đá mạnh vào chân hắn rồi bỏ đi, một lý do không thể tha thứ được. "Mai tôi sang lấy hoa, cô thất thứa đi rồi biết!"- Sai hét, ôm chân của mình rên rĩ. ... Thu hoạch hôm nay của Sakura không tòi, nó mở sắp ảnh được rửa ra xem, rất nhiều ảnh ngộ nghĩnh, nó không khổi bật cười khi nhìn vào chúng, có riêng một số hình nó nhờ Sasuke bấm máy giúp nó chụp riêng với gia đình Neji, Sakura thầm nghĩ không biết cô gái mang tên TenTen đó có phải đơn giản là người nhà của anh ấy không, dù gì đi nữa đó không phải là chuyện của nó. Neji cùng hai người đó về trước từ nảy, sờ nó với Sasuke đang ở trong phòng câu lạc bộ dán số ảnh lên tường. Khi đấy hắn quay sang nó: "Cô có nghĩ mang số ảnh hôm đó chúng ta chụp ở biển mang đến đây được không?" "cũng hay nhỉ? được đó, chắc không ai nhận ra chúng ta đâu"- Sakura cười hiền. Cả căn phòng yên lặng, Sasuke không trả lời nó nữa, hắn tiếp tục công việc của mình. "Đến khi nào tôi mới dừng làm bạn gái của cậu"- Nó hỏi một cách ngu ngốc mà không biết mình đang hỏi gì, chợt nó cảm thấy lo lắng cho câu trả lời sắp tới. "Vô thời hạn nếu không thì khi nào hết yêu"- Hắn đáp. "Nhưng tôi với anh đâu có yêu nhau"- Mắt nó vẫn không rời sấp ảnh. "Vì không yêu nên đừng sợ hết yêu" "Vậy thì tôi sẽ làm bạn gái cậu mãi mãi sao?" "Nếu vậy chúng ta tập yêu nhau nhé!"- Hắn ngừng dán lại. Bỏ bộ ảnh còn lại lên bàn rồi quay sang nó. "Gì cơ, tập yêu"- Kinh ngạc, Sakura nhìn Sasuke, cô tự hỏi đầu óc hắn có phải đã bị bọ đục thủng rồi phải không? "Đúng! chính xác là chúng ta không yêu, vì vậy sẽ chẳng bao giờ hết yêu nên cô phải yêu tôi và tôi sẽ yêu lại cô, nói chung là chúng ta yêu nhau nếu khi nào hết yêu thì hai ta chia tay"- Sasuke giải thích. "Hở?"- Không cần soi gương nó cũng biết mặt nó giờ đây trông ngố đến khó coi. Bất giác Sasuke kéo nó lại, hắn ôm chặt nó vào người, thật chặt làm nó có cảm giác khó thở, đầu nó dựa vào vai hắn, mắt mở to còn miệng thì chẳng thể nào khép lại được. Tim nó đập mạnh lên thình thịch, chắc tại vì khó thở nên tim nó mới bị vậy chăng? Ít lâu sau hắn bỏ nó ra rồi mĩm cười trấn an: "Cảm giác thế nào?" "Mệt"- Sakura đưa tai áp vào hai má mình để che đi hai đóm hồng đang dần hiện rõ trên gương mặt. "Sao cơ?" "Vì tim đập mạnh nên mệt, có lẽ anh ôm chật quá nên tôi khó thở!" "Ngốc!"- Anh nắm lấy tay nó "Về thôi!" "Còn hình thì sao?" "Mai làm tiếp" ... Ra đến cổng trường Sakura đứng đợi hắn chạy xe ra để đưa nó về, vì khi nảy hắn có đế nghị muốn biết nhà nó ở đâu, Naruto còn ở phòng phát thanh của trường để sắp xếp một số việc chưa thấy ra. Dù sao nó cũng mang trong mình 'chức vụ' là một người bạn gái, về chung với nhau là chuyện quá bình thường. "Sakura" "Hở"- nó quay lại nhìn người vừa gọi. "Mình về chung nhe!"-người đó nói. "Karin, tớ xin lổi. Tớ phải về với Sasuke rồi!" "Chuyện hai người quen nhau là thật sao? trời ạ!" "Ờ...ừ...đúng. tớ là bạn gái của anh ấy"- Sakura thành thật trả lời, thật ra nó cũng rất thích cô ấy và chuyện này chẳng có gì đáng phải dấu dím. Sasuke phóng xe từ trong ra và dừng lại bên cạnh nó, với chất giọng bình thường, chầm chậm hắn nói: "Lên xe!" "Karin! Xin lỗi nhé, gặp cậu sau"- Sakura vãy tay chào thật nhanh. ... Hằng ngày quảng đường từ Konoha về nhà nó khoảng 30phút nhưng hôm nay với tốc độ chạy như bị cảnh sát giao thông rượt của Sasuke thì đúng 10phút xe đã tới. Nó cúi đầu, đoạn, quay lưng vào mở cửa mà vẫn chưa nghe tiếng xe chạy đi. Sakura nhìn ra phía sau gặp hắn đang đứng sau lưng mình. Kì lạ, nó hỏi: "Sao anh không về?" "Vào nhà bạn gái không được sao? wow nhìn nhà cũng được đấy, khá lớn" "Ừm, vào thì vào"- Sakura tự hỏi không biết mắt hắn có vấn gì chăng, nhà nó thuộc dạng lớn nhất đường này rồi mà hắn lại bảo 'khá lớn', mà dù gì nhà hắn không cần đoán nó cũng biết là hạng 'không vừa'. Cứ ngở là bố mẹ nó giờ chưa về nhưng lúc vào phòng khách nó đã gặp ông bà ngồi đó. Như thường lệ bà Haruno là người lên tiếng trước. "Về rồi hả con, ủa cậu là..."- Thấy Sasuke đứng cạnh nó bà không khổi ngạc nhiên. "Là bạn thư mẹ, tất nhiên là bạn ..."- Sakura cười ngượng, nó gãi đầu. "Là bạn trai thưa hai bác"- Sasuke nói rất tự nhiên. "Sao cơ?"- Ông Haruno tự nảy giờ đang ngồi chấm chú xem tờ báo cũng không khổi giật mình khi nghe hắn nói. Cả bà Haruno vừa đang uống ly nước cam cũng muốn phung ra rồi hai người đồng thanh: "Cậu là..." "Uchiha Sasuke thưa hai bác" "Con trai Uchiha Fugaku ư?"- "Tốt, cực kì tốt"- Ông Haruno cười to. "Anh muốn làm tôi khó xữ sao?"- Sakura nghiến răng. Thục trỏ vào hông hắn. "Dù gì cũng vậy thôi, về vụ tiền hôm trước cô không nghĩ hai người họ sẽ nghĩ gì khi cô có số tiền lớn như thế?" "Nè hai con lại ngồi với mẹ"- Bà Haruno đưa tay gọi nó với Sasuke lại. Nó chẳng đáp lại, điều nó tập trung bây giờ là câu nói của mẹ nó không hiểu lắm khi bà gọi cả hai là con, nhưng nó vẫn nghe theo lời ngồi xuống ghế. "Sakura à, con quen Sasuke khi nào thế" "Một tháng trước thưa bác"- Sasuke thay nó trả lời. Điều này làm cho hai ông bà đó nhìn nhau cười với vẽ hiểu biết. "Sakura không nói việc đó cho hai bác biết sao?" "Biết gì hả cháu?" "Biết chúng con quen nhau và con đã nhờ cô ấy đưa hai bác thẻ ATM"- Sasuke liếc xéo nhìn nó, giờ cậu muốn giử lòng bố mẹ nó trước để sau này tiện lui tới đây hơn. "Đó là của cậu sao, hôm trước ta có hỏi Sakura nhưng nó không chịu nói?"- Ông Haruno chau mài tạo ra những vết nhăn trên trán. "Đúng là của anh ấy đấy, mẹ con đói rồi"- Sakura chen vào, nó muốn kết thúc thật nhanh chủ đề vớ vẩn này, Sasuke được lắm. Hắn dám chơi xỏ nó như vậy sao? "Để mẹ bảo người giúp việc mang cơm tối lên, cậu Uchiha ở lại dùng nhé!" Sasuke nhanh chống gật đầu, trong buổi ăn ông Haruno cứ liên tục cám ơn hắn và nói đủ điều, hắn cũng chẳng vừa. Giờ đây bố mẹ nó biết hắn đã là bạn trai của nó cũng là người đằng sau giúp đở họ thì liệu một ngày nào đó lúc nó yêu hắn rồi nhưng lại hết yêu họ có đồng ý cho nó chia tay không? ... "Cậu chủ, xuống ăn tối"- Người giúp việc nhà Sabaku gỏ cửa phòng Gaara. "Không, tôi đang bận học"- Tiếng Gaara vọng ra ngoài. Nghe thế cô giúp việc cũng lui xuống lầu. Bên trong... "Nghĩ cách đi chứ Gaara, tôi phải về nhà nữa"- Matsuri cộc cần. "Sao? cậu hay quá hen. Sao cậu không nghĩ đi"- Gaara quát lại. Matsuri lui lại vài bước lui lại, tay cậu gì chật thanh cửa sổ, hiểu được cậu ta muốn làm gì Gaara cũng lùi lại tay nắm lấy tủ quần áo. Cả hai bắt đầu thi nhau kéo ra, ghiến răng, trợn mắt cố làm cho đứt chiếc cồng, giờ đây Matsuri nhận ra ý kiến của mình đúng là ngốc không còn chổ nói, lúc càng kéo ra thì cái cồng không bị sứt, ngược lại tay cậu bị nông ra một cách thô bạo. Đau quá không chịu được nữa, cậu hét: "Buông ra" Gaara thả lổng tay ra làm theo, nhưng điều bất ngờ là mất thăng bằng Matsuri nhào thẳng vào người cậu, ngã bật xuống giường cậu ta trừng mắt nhìn. Gaara không ngờ đời cậu lại phải dính chặt với một tên con trai chẳng rõ nguồn gốc này, cậu cảm thấy thối hận khi làm một điều ngu ngốc là khóa tay nhau. "Gaara, ngủ chưa? Chị mang cơm lên này"- Tiếng Temari vọng ở ngoài vào, cô gỏ cửa. Ngay tức thì Gaara xô Matsuri sang một bên giường rồi lấy chân chùm lại. "Cậu không được ló mặt ra rõ không"- Gaara dặn dò nhỏ đủ cho cậu ta nghe. Vì chờ lâu quá Temari đẩy thẳng cửa vào không cần hỏi. Cô đặc khay chứa những món ăn lên bàn. "Chị cứ để đó đi" "Em không khỏe sao?"- Temari nhận thấy sự khác lạ trên gương mặt cậu, cô bước lại gần giường hỏi thăm. "Không, em không có vấn đề gì!"- Gaara cố gắng giữ vẽ bình tỉnh trong giọng nói. "Ờ, vậy thì ngủ ngon!"- Temari quay lưng bỏ đi. Gaara nhìn theo dáng chị gái mình đã khuất cửa cậu chạy ra lôi theo Matsuri dậy để khóa cửa lại. Thở phào nhẹ nhỏm, nếu để Temari biết cậu làm cái trò này thì không biết chuyện động trời gì sẽ xảy ra đây. Xong, Gaara kéo cậu ta lại bàn rồi đưa cho cậu ấy đôi đủa. "Gấp cho tôi đi" "Cái gì, sao cậu không biết thự ăn chứ?"- Cậu ta bực mình, cậu không nghĩ đường đường là một thiếu gia mà lại có cử chỉ thô thiểu như một tên đầu đường xó chợ. "Đừng nghĩ tào lao, tôi không có hứng thú với con trai đâu vì tôi không biết dùng đủa bằng tay trái thôi, tay phải thì...!"- Gaara nhìn xuống cái tay của mình đang dính chật với tay cậu ta. Không nói gì được, Matsuri đành gấp cho Gaara từng miếng ăn. Không biết giờ này bố mẹ đang làm sao khi chẳng thấy bóng cậu, gần nữa đêm rồi. Khi ăn xong, chẳng còn cách nào khác, Gaara đành chừa một khoảng trống của nữa giường bên kia cho cậu ấy, từ bé cho tới nay cậu luôn ngủ một mình, hôm nay lại phải nằm cạnh một tên con trai ngốc nghếch này mà lại ngủ ngon một cách kỳ lạ. ... Khi mặt trời sáng cả Tokyo, tiếng ồn ào của thành thị lại bắt đầu cũng là lúc đánh thức Gaara khổi giấc ngủ, cậu đưa tay xoa lên trán mình, quay sang thấy thằng kia vẫn đang ngủ, đôi mắt to nhắm lại tạo nên đường công cao vút cho háng mi dài, thơi thở của cậu ta thật điều chứng tỏ rằng cậu vẫn ngủ rất say. Nhìn kỷ chẳng giống một một đứa con trai tẹo nào, cứ như một đứa con gái, mà tại sao cậu lại nghĩ vớ vẩn như thế. Kề sát mặt để quan sát kỷ hơn, ngay lúc đó Matsuri trở người rồi mở mắt sau một màng trừng mắt thật lâu, cậu bật dậy. "Mô phật! Chào buổi tối"- Hoảng loạn, cậu nói. "Chào nhầm rồi thì phải!" Hình như cậu ta chưa tỉnh ngủ. Gaara dùng chân gác mạnh lên người Matsuri. "Tỉnh chưa? Ngủ nhà người khác mà sao ngon quá vậy?" Ngày hôm đó cậu nghĩ học một ngày dẫn Matsuri ra tiệm khóa, thế là chiếc cồng được mở nhờ sự trợ giúp của người thợ. Nhưng một điều thật không dám nghĩ đến và bất ngờ đó là Matsuri là con gái của một ông tài phiệt nổi tiếng tại Nhật Bản, ông rất muốn có một đứa con trai khi đó vợ ông mang thai và ông đã rất thất vọng khi biết đó là một đứa con gái. Điều thật điên là ông biến cô thành một đứa con trai bằng cách từ nhỏ mua robot và những thứ đồ chơi của con trai cho cô, vài năm sau đó thì bà Kazumi cũng hạ sinh một người con trai chính hiệu, nhưng hồ sơ Matsuri lại là giới tính nam. Ngoài ra cô đã quen với các trang phục nam, khi mẹ đưa cho cô bộ quần áo của nữ thì cô thẳng thừng từ chối. ________________________________________________________________________ Chapter mới nà. nhưng sao không ai đọc hết
11/8/2012, 9:58 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
hAY ĐẤY TỨC CƯỜI THẬT. Mà Sas nhà ta vừa bạo vừa tự nhiên vừa nguy hiểm hay ghê. Bố mẹ Sak nữa tức cười ghê. Chap mới nhanh nha
12/8/2012, 1:53 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 47
Tổng số bài gửi : 18
Ngày tham gia : 25/07/2012
Được Cảm Ơn : 25
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Chapter 6: Yêu? Hôm nay là một ngày giữa đông, cái lạnh làm nó cuộn người mãi trong tấm chăn ấm áp chẳng muốn rời. Ngày cuối tuần nó không cần phải dậy sớm để đi học như mọi khi, tuyết rơi phủ đầy trên cửa sổ, nằm nhắm mắt lại chứ nó chẳng hề ngủ giây nào cả. Chiếc điện thoại để trên bàn rung lên, có một tin nhắn mới, vội mở ra, đó là người mang tên Sasuke: "Chào buổi sáng, dậy chưa, tôi qua nhà đấy nhé!" Sakura bật người dậy nhanh như tên bắn, hắn nói qua nó sao, để làm gì. Vội nó gọi ngay cho hắn, đến một lúc sau mới có người mở máy. "Gì vậy?"- Hắn hỏi. "Anh đùa sao?" "Không, tôi đang trên đường đến đấy, gần tới rồi" "Trời ạ" Xong, nó tắt ngan máy, vứt nó lên giường, chạy đi vệ sinh rồi sữa soạn lại tóc tai với quần áo. Nhìn lại cái đồng hồ trên bàn trang điểm. Trễ hơn 11 giờ mà nó chả biết, từ nảy đến giờ cứ ngở là 6, 7 giờ là quá. Hôm qua nó ngủ khá trể, không biết tại vì sao cứ mãi nằm lăn tới lăn lui mãi mà không tài nào ngủ được. Thôi, nó gạt bỏ suy nghĩ nó rồi thoa cho mình một lốp son môi mỏng. Chải tóc cao lên chỉ chừa lại cái mái xướt ngố đến nổi quá dễ thương của mình. Nghe thấy tiếng xe dừng lại cùng đồng lúc tiếng chuôn cửa vang inh ỏi ngoài kia. Nó vội chạy nhanh xuống. "Đần, gì thế?" "Ra nhanh, đi chơi nè" "Giờ này mà đi đâu?" "Đi chơi, cô là bạn gái tôi mà"- Hắn chìa tay đưa cho nó chiếc mủ bảo hiểm. Sakura nhận lấy rồi leo lên xe. Hôm nay thật sự rất lạnh, cả thân người nó run cầm cập. Cáí lạnh ở Nhật vào mùa đông thì phải biết, dù cho nó đã quàng khăn quanh cô, mang găng tay, áo len đi chăng nữa. Sasuke không biết có bị vấn đề gì chăng mà chạy mãi chả ngừng lại. Rồi từ từ hắn chạy chậm lại, đưa một tay ra phía sau nắm lấy tay nó quàng ra trước bụng nó. "Như thế này có phải ơn không?" Nó không trả lời mà quàn chặc tay mình hơn. Nó dựa đầu vào lưng hắn, có lẽ anh là hóa thân thật của Kaname rồi. Dừng lại tại một cửa hàng cafe lớn, hắn nắm tay nó rồi đi vào trong. Nơi này rất rộng, trang trọng và quý phái, ánh đèn loe loét vàng càng làm nổi bật hơn. Hắn đẩy cửa một cái phòng rồi bước vào. Khi vừa ngồi xuống đã thấy anh bồi bàn mang hai tách cafe vào hầu như cả nó và Sasuke chẳng gọi trước đó. Chắc hẳn Sasuke đặc trước ở đây. "Sasuke à, anh yêu tôi rồi đúng không?"- Nó hỏi khi người tiếp viên đi ra rồi đống sầm cửa lại. "Chỉ là ở bên cô tôi có một cảm giác lạ so với một số người con gái khác" "Lạ thế nào?" "Cô không giống như bao nhiêu người con gái khác" "Không giống ở điểm nào?"- Nó hơi ngạc nhiên, ngoài gia đình giàu có ra, nó chỉ là một cô gái bình thường, không có gì đặc biệt hơn họ là bao. Mắt thì vừa thôi, không to lắm, miệng lại rộng và thân hình thuộc dạng tầm thường. "Tại vì cô là cô, còn cô yêu tôi đúng không?" "Tôi..."- Nó lúng túng, mặt xoay quanh xem ai có đứng ngoài kia nghe không. Thật may mắn khi cánh cửa vẫn khép kính. Sasuke nhìn động tác của nó mà không khổi bật cười. Nó chụp ngay tách cafe mà uống lấy uống để, thật quá muộn để nhận ra cafe này không đơn giản là nóng thôi mà nó lại càng rất đắng, không biết người bồi bàn có mang nhầm hay không, mặt nó nhăn nhó lên, cố không để mình phun vào mặt hắn, nó gượng ép mình nuốt vào. Nhưng... Ngạc nhiên hơn nữa là Sasuke nắm tay kéo nó lại hắn rồi mắt to trợn to lên, bộ nảo vừa phân tích tình hình này xong là cùng lúc phát hiện ra là hắn đang hôn nó. Mắt nó trợn to lên nhìn vào đôi mắt đang nhắm nghiềm lại với hàng mi dài kia. Người nó như hóa đá không tài nào cử động được. Sasuke buông nó ra rồi nói: "Gì ngạc nhiên ghê thế" "Anh vừa...vừaaa" - mặt nó đỏ lên như quả gấc. "Chúng ta là bạn trai gái mà, không hôn sẽ kì đấy" "Trời ạ!"- căng thẳng nó với tay lấy tuỳ tiện ly cafe khi nảy định đưa lên uống rồi vội bỏ nhanh xuống. "Cô thích mùi vị nào?"- Hắn đưa điếu thuốc vừa đốt lên miệng hút một thơi thật dài. "Mùi...mùi gì? "Đắng từ ly cafe đó hay là ngọt từ...ờ nụ hôn"- Sasuke nhìn nó dò xét. "Tất nhiên là... Cafe, cafe"- Sakura tự gật đầu tán thành cho câu trả lời của mình rồi chứng minh bằng cách nhắm mắt tu ngửa cổ hết tách cafe mà tưởng chừng nó sẽ ngẹt ở giửa cổ vì đắng nhưng không ngờ lần này nó ngọt một cách kỳ lạ. Chẳng lẽ lúc nảy đường chưa được hòa tan. Ngồi trong căn phòng này Sakura cảm thấy ấm áp lạ, lâu lâu lại chun mũi vì khói thuốc lá cứ bay sang nó, không hiểu tại sao mà hắn có thể hút đến điếu này đến điếu khác. Nhớ lại lần đầu tiên gặp hắn, nó cũng đã từng nhận thấy mùi thuốc và rượu. Sasuke chỉ được gương mặt giống Kaname thôi chứ tính cánh của cả hai một trời một vực, làm bạn gái của ca sĩ đúng là không dễ dàng, đi đường thì bị người khác chỉ trỏ, đặc biệt là một số nữ sinh ở học viện. Họ đổ xô vào nó để xin làm quen chẳng lý do, ngoài mặt vậy thôi chứ bên trong hẳn đã có người nghĩ nó là hồ ly tinh mê hoặc thần tượng của họ. Gần đây thời gian rãnh nó thường vào facebook hơn nhầm mục đích Like pagefan của Karin. Nó thấy số lượng fan khá đông. Nhưng thật đáng buồn với sự kiện mới vừa xuất hiện một page Anti-fan Sakura Haruno là nó. Nó không hề buồn những chuyện vặt, cứ coi như họ là fan Sasuke đi. Do nó là người đã 'có được' chàng hotboy đấy. Hôm nọ khi ngồi ở quán kem với Karin thì nó thấy cô ấy đã khóc khi nó nhắc đến công việc ở câu lạc bộ của nó và hắn. Được biết rằng Karin là một thành viên của hội nhiếp ảnh. Có lẽ cô ấy yêu hắn thật, tí buồn khi nó biết việc đó. Nhưng giữa tình bạn và tình yêu nó không thể từ bỏ thứ nào cả.
chap này hơi ngắn
13/8/2012, 8:56 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: [Naruto] Giấc Mơ Xinh
Cho mình xin cái tem. Chap này hay thật, +1 cho tác giả. Nhưng sao chap này ngắn vậy. Chap mới sớm sớm nha
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]