Tiếng đứa trẻ nghẹn lại, nó không mốn thốt ra những chữ đằng sau. Cậu con trai tóc đỏ lạnh lùng nhìn đứa trẻ. Cậu vốn nghĩ rằng tất cả chỉ là luyện tập….Đứa bé thấy ghê sợ con người này. Nó níu lấy vai áo cậu còn đang ướt do thấm nước mưa. Ngước mắt nhìn lên, nó khẽ thốt ra câu nói cuối cùng…
- Trả lại trái tim cho tôi !
……………………………………………….
Cơn ác mộng khiến Sakura choàng tỉnh. Nó không nghĩ rằng giấc mơ có thể khiến nó cảm thấy sợ hãi đến như thế. Nó không nhớ người đó là ai nhưng nó có thể chắc chắn đứa trẻ trong giấc mơ là nó. Tối hôm nay nó sẽ có quyết định trọng đại mà nó không thể quên. Sau một tháng luyện tập cùng người bạn thân nhất của nó hiện giờ nó cũng đã sẵn sàng trong sự lựa chọn mà từ trước đến giờ nó chưa hề nghĩ tới. ( là gì thì mọi người sẽ biết sau).
Giờ nó cần đi tìm Yuki- cô bạn thân của nó. Vì Ino, TenTen, Hinata đang chật vật với đống nhiệm vụ mới được giao. Yuki có nói là nó phải sang sớm để còn bắt nó chuẩn bị vài thứ.
Bước chân vào khu biệt thự sang trọng của nhà Misaki. Nó có hơi bất ngờ vì nghe nói chỉ có một mình Yuki sống ở đây. Chắc là buồn lắm, nó nghĩ vậy rồi nhanh chóng bước vào trong. Cả căn nhà được sơn bằng một màu sơn sáng. Khi nó đi tới căn phòng có chữ “Cấm vào” to đùng, Yuki đã dặn nó cốc cửa 5 lần theo lời chỉ dạy thì cánh cửa sẽ mở ra, và nó đương nhiên làm theo. Nó suýt rớt hàm ra ngoài khi căn phòng treo lủng lẳng búp bê và màu sắc căn phòng thì ngược hẳn với căn nhà. Một màu đen….. Nó rùng mình mò công tắc đèn …..
Tách…!!!
Âm thanh vang lên cùng với thứ ánh sáng đến chói mắt. Nó hơi nhíu mày vì không quen đúng là Yuki chuyên xài hàng độc. Rồi bất giác nó giật mình với những gì đang nhìn thấy. Có thể gọi đó là một bãi rác, hay đúng hơn là một bãi chiến trường. Búp bê được vứt ở tất cả mọi nơi, dưới đất cũng có, trên bàn cũng có …. Nó đi sâu vào trong và suýt nữa thót tim khi thấy một cái quan tài to, màu gỗ lim. Tò mò, nó mở chiếc quan tài, bên trong là một con búp bê tuyệt đẹp với đôi mắt nhắm nghiền, nước da trắng như tuyết và mái tóc đen óng mượt, bộ đồ Gothloli toát lên một vẻ huyền bí, điều kì lạ là nó lại giống hệt với Yuki.
- Cậu phá giấc ngủ của tôi.
Sakura giật thót. Con búp bê mở mắt, nói một chất giọng nhẹ nhưng khiến người khác phải lạnh sống lưng.
- Cậu làm tôi thót tim Yuki.
Sakura nhíu mày với vẻ mặt không hài lòng. Yuki chỉ cười nhẹ rồi bước ra khỏi chỗ ngủ bá đạo của bản thân. .
- Cậu chuẩn bị rồi chứ. Tôi sẽ thay đổi mái tóc cậu một chút.
Yuki phán nhưng ánh mắt Sakura vẫn không đổi. Vẫn một vẻ lạnh lùng . Việc này đã được nó nghĩ kĩ càng. …. Sau 1 phút thấy nó không có động tĩnh gì, Yuki bắt đầu bắt tay vào công việc.
Một tiếng lặng lẽ trôi qua. Căn phòng được bao trùm bởi thứ ánh sáng mờ ảo. Yuki đang chế tạo ra một thứ đặc biệt trong khi con búp bê đang giúp Sakura chỉnh lại mái tóc rối. , khuôn mặt không bộc lộ một chút cảm xúc. Hiện tại thì nhìn mái tóc nó có vẻ dài hơn. Đôi mắt xanh nhìn quanh ngôi làng một lần. Nó dừng lại phía cái cây cổ thụ, tán lá rộng xum xuê. Có 3 người đang đứng ở đó. Khuôn mặt nó ươn ướt, hình như nó đang khóc thì phải. 2 người có mái tóc đen, một người mái tóc vàng nổi bật. Họ cười với nhau chỉ có một người là lạnh lùng đứng nhìn. Họ thật sự có thể tự bảo vệ làng, thiếu nó đi chắc cũng chẳng sao.
Sau khi Yuki ra hiệu, con búp bê lùi lại vào trong một chiếc hộp nhỏ. Nằm xuống và nhắm nghiền đôi mắt. Yuki bắt đầu nhuộm tóc cho nó. Màu hoa anh đào trên mái tóc biến mất, thay vào đó là một màu đen. Những lọn tóc được uốn xoăn một cách nghệ thuật. Trông nó bây giờ không còn là Sakura Haruno nữa mà là một con người hoàn toàn khác. Nó được Yuki giúp nó biến đổi thuộc tính phong độn và thủy độn nên giờ nó rất nhuần nhuyễn trong việc tạo ra băng. Nó cấp tốc học thuật mới vì muốn sống trong thân phận khác nó phải để cho tất cả mọi thứ đều khác.
******
Buổi tối tại Konoha luôn yên bình khiến tâm hồn nó thoải mái hơn. Những gì Yuki mang theo thì phải gọi là đặc biệt. Một chiếc vòng có hình thánh giá, một con búp bê và một cái hộp có khắc hình hoa hồng ở mặt trước. Bước tới cổng làng nó đi chậm lại, nó không hề muốn xa nơi này chút nào. Nhưng rồi nó cũng bước đi, không quay đầu lại vì nó biết rằng nếu quay đầu lại nó sẽ mềm lòng. Yuki và nó cùng băng qua cánh rừng đẹp đẽ của Konoha. Yuki không nói suốt cả quãng đường khiến nó cũng im lặng theo. Bỗng Yuki dừng lại. Ánh mắt nó khó hiểu nhìn vào cô bạn.
- Chúng ta có sự tiếp đón.
Rồi Yuki lách người sang để né những con chim ruồi làm bằng đất sét. Còn nó thì vẫn ngáo ngơ. Sau khi định thần lại nó mới hiểu ra câu nói của Yuki.
- Các ngươi tới đây làm gì,hm?
Một người xuất hiện trước mặt nó với mái tóc vàng, đôi môi nhếch lên một đường cong hoàn hảo. Nó chiêm ngưỡng vẻ đẹp một lúc rồi ngáo người
- Ngươi là ai? Con trai hay con gái?
Một câu nói phát ra từ đôi môi hồng của Yuki khiến nó cảm thấy vui vui. Chính nó cũng đang định hỏi câu này. Nó bất giác rùng mình, quay ra nhìn kẻ đánh bom. Khuôn mặt người đó tối sầm, nụ cười biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng đến đáng sợ.
- Ta là con trai,hm.
Người đó hét lên. Đôi mắt giận giữ liếc nhìn Yuki. Cô nàng vẫn trong tư thế bình thường, vẫn đôi mắt lạnh hơn cả băng đó. Mặc dù đã quen với Yuki nhưng khi nhìn vào đôi mắt đỏ màu máu Sakura không thể nào không rùng mình. Người đó có vẻ hơi lo lắng, chắc là cũng phần nào nhìn được việc mình đã gặp đối thủ mạnh.
- Rốt cuộc các ngươi tới đây làm gì,hm?
Anh ta có vẻ mất kiên nhẫn, đôi lông mày hơi nhíu lại.
- Gia nhập tổ chức của mấy người.
Yuki đáp thay cho nó. Cũng phải thôi. Nó còn đang đứng chôn chân dưới đất thế này, khuôn mặt còn đang ngáo ngơ thì trả lời thế nào được chứ? Nó tiếp tục quan sát người kia, thấy khuôn mặt hắn có hơi ngạc nhiên khi nhìn vào băng đeo đầu của nó.
- Ngươi là người cùng làng với tên Uchiha,hm. Ta tin các ngươi kiểu gì đây?
Tên tóc vàng nói với vẻ dò xét. Làm sao mà hắn dễ dàng để hai người biết vị trí tổ chức dễ dàng như thế chứ?
- Tôi biết tổ chức các người ở đâu nên không cần ngươi dẫn đi đâu.
Yuki tỏ vẻ không bằng lòng với câu nói vừa rồi của người tóc vàng. Sakura chạy theo khi thấy bạn mình bước đi. Khi bước tới một khoảng đất rộng, Yuki tiến lại một địa điểm …. Chẳng biết tả thế nào nữa….
- Leader Pein! Tôi đến rồi.
Sakura giật thót vì chất giọng oanh vàng của nhỏ bạn thân. Cô nàng nói lớn nhưng khuôn mặt vẫn ở trạng thái lạnh lùng vốn có.
**********************
Tại phòng họp của Akatsuki.
- Tên Deidara quên tiệt nhiệm vụ rồi.
Leader Pein tỏ vẻ không bằng lòng.
- Chắc hắn chỉ không nhớ miêu tả của Leader thôi.
Sasori lắng giọng.
- Ngươi không cần phải bênh cho hắn.
Leader nói như hét vào tai, anh dọa sẽ cho Dei một trận nên thân
- Itachi, xuống đón 2 member mới.
Itachi đứng dậy bước đi, không nói gì thêm.
****************************
Sakura thấy lạ khi có một người thanh niên bước ra, khuôn mặt chẳng khác gì Sasuke, nó có thể nhận ra được đó là Itachi tội phạm cấp S được ghi trong sách tội phạm của Konoha. Giờ nhìn tận mắt nó mới thấy cảm giác anh ta không lạnh mà phải gọi là……………………… “ tảng băng”.
Itachi mời cả hai vào đồng thời liếc xéo tên bộn thuật tóc vàng óng. Hắn ta nhíu mày rồi cũng đi vào trong. Sakura đi sát vào cô bạn vì sợ. Từ trước đến nay nó vẫn coi Akatsuki là người xấu nên đương nhiên phải sợ khi bước vào sào huyệt của họ…. Nó được dẫn đến một căn phòng lớn. Bên trong căn phòng là một đám người, họ đều mặc một bộ đồng phục chung. Đối diện với nó và Yuki là một người có mái tóc màu cam, khuôn mặt có khá nhiều những cái nốt màu đen. Ánh mắt người đó dừng lại ở nó.
- Yuki. Chúng tôi không nghĩ là cô đem theo bạn.
Yuki quay sang nhìn nó rồi quay lại phía người tóc cam.
- Cậu ấy muốn tham gia cùng cho vui. Ở làng khiến cậu ấy phát chán. Mà tôi tham gia 1 mình cũng thấy buồn.
Sakura shock khi nghe cô bạn giải thích một sự thực chẳng đúng chút nào. Leader Pein nhìn nó một lúc rồi quay sang nhìn Yuki.
- Vậy hai người cứ tự nhiên.
Leader có vẻ vẫn bình thản như một sự thật hiển nhiên rằng nó sẽ có ở đây. Nhìn quanh một lượt căn phòng Sakura có thể nhìn rõ được sự khó chịu của người ngồi chéo nó. Anh ta đeo một miếng vải lớn che hết cả khuôn mặt giống ông thầy “ chuyên đi trễ “ của team 7. Yuki có vẻ đã nhận ra. Cô nàng tiến lại đưa cho người đó một cái Vali lớn. Sau khi nhìn vào trong người đó có vẻ hạnh phúc rồi khuôn mặt tỏ ra bình thường. Vậy là coi như chuyện gia nhập vào Akatsuki thành công mĩ mãn……..
End chap 1 ^^~
Sự thực là lần đầu viết fic nên mình phải đắn đo mãi mới dám post lên 4 rum==" T^T Có gì mọi người cứ chém thẳng tay. Fic này em viết về Sasosaku vì 1 phần em thích Sasori cũng 1 phần không biết nên ghép Sasori với ai nên em cho Sakura vậy :]~
Chứ cậy miệng cũng không dám nói Sakura thích Sasori :] Mọi người đọc vui vẻ nhé :X
28/7/2012, 9:26 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 8219
Tổng số bài gửi : 1885
Ngày tham gia : 27/04/2012
Status : Xin lồi vì cuối cùng vẫn chưa thay đổi được thế giới này.
Được Cảm Ơn : 354
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
+.+ cặp SasoSaku cũng khá được yêu thích mà bạn
28/7/2012, 9:31 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
>"< Nhưng không đk đọc nhiều ==" Sasori toàn vai phản diện hết àk T^T
Dù sao cũng cảm ơn vì bạn đã đọc :]
28/7/2012, 9:38 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1097
Tổng số bài gửi : 560
Ngày tham gia : 29/03/2012
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
Fic hay, thanks cho này
28/7/2012, 10:09 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
Cặp SasoSaku cũng được, mình cũng thích Sasori. +1 cho fic nhe
30/7/2012, 11:02 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
^^ Cảm ơn mn nhìu nha mình sẽ post chap mới vào 2/8 ( sn Tsunade ) -thứ 5 đó
30/7/2012, 3:02 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1097
Tổng số bài gửi : 560
Ngày tham gia : 29/03/2012
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
Post lẹ lẹ nha Yune, mình đang đợi này
2/8/2012, 2:04 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
Chap 2 nè :X Chap 2 : Nhận phòng và nhiệm vụ đầu tiên.
Bước ra khỏi phòng họp của Akatsuki, Sakura cảm thấy thoải mái hơn. Cũng phải thôi ở trong cái nơi hắc ám như thế thì làm sao mà không ngạt thở được cơ chứ. Nó thở dài rồi tự nhủ có lẽ nó nên đi tìm hiểu về từng thành viên. Nó có nói ý định này với Yuki nhưng cô nàng nói rằng việc đó thật thừa và không muốn tham gia cùng.
- Cậu đúng là bản sao của Shikamaru, Yuki!
Yuki liếc xéo nó một cái khiến nó giật thót cả tim.
- Không! Tôi chỉ muốn tìm hiểu về tên nhóc bộn thuật cùng phòng thôi!
Yuki dơ chiếc chìa khóa Leader đưa cho lắc qua lắc lại rồi thở dài. Sakura cố nín cười khi thấy khuôn mặt ngàn năm có 1 của cô bạn thân. Rồi như sực nhớ ra điều gì nó chạy vụt đi để lại Yuki với đống câu hỏi còn ở trong đầu.
~*~*~*~*~*~*~*~*
Đi một lượt qua các căn phòng nó dừng lại trước cửa một căn phòng có hình vẽ giống với chiếc chìa khóa nó đang cầm trên tay. Nó mở cửa bước vào. Căn phòng được bao trùm bởi một màu tối nhưng nó không ngạc nhiên. Nó mò công tắc đèn.
..................
Tách!
Căn phòng bừng sáng. Lại cảnh tượng chẳng khác gì ở nhà Yuki. Những bộ phận của cơ thể người treo lủng lẳng. Mùi máu tanh sộc lên mũi. Nó phải ngạc nhiên vì không ngờ người sống ở đây có thể thích nghi với mùi tanh nồng nặc này. Theo bản năng nó lấy tay bịp mũi.
- Có thể cô chưa quen với căn phòng này.
Nó nhìn về phía phát ra giọng nói, là một người con trai, mái tóc đỏ sẫm, đôi mắt nâu đang nhìn nó. Khuôn mặt anh ta không có chút cảm xúc. Anh đang chế tạo một con rối ghỗ nhưng xem những gì anh làm thì nó nghĩ rằng anh đang làm ra một con người đúng hơn là một con rối. Anh có vẻ không thích ánh sáng thế nên mặc dù đã bật đèn căn phòng vẫn tối um.
- Leader Pein bảo tôi tới đây. Tôi là Sakura.
Nó tự giới thiệu bản thân mình trước và cũng chẳng kì vọng gì về sự đáp lại từ con người kia.
- Sasori của cát đỏ.
Người con trai lạnh lùng đáp khiến nó hơi ngạc nhiên. Mỉm cười vì coi như mình đã quen được một nhân vật nó lon ton ra khỏi phòng và bắt đầu đi tham quan nơi này. Đầu tiên nó nghĩ tới phòng Yuki.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Yuki có vẻ hơi ngại khi ở cùng phòng với con trai. Đứng ở khoảng cách 100m cô nàng vẫn đỏ mặt vì không quen.
- Ưhm… ưhm…. Tôi… không quen ở cùng con trai.
Yuki nói với vẻ ngập ngừng khi đứng ở cạnh Deidara. Nhưng rồi đột nhiên sắc mặt cô nhóc thay đổi.
- Dù gì cậu cũng là con gái nên chắc tôi không phải lo.
Yuki nhanh chóng chui vào cái quan tài bằng gỗ lim trước khi “quả bom hẹn giờ” phát nổ.
- TÔI KHÔNG PHẢI CON GÁI! HM
Dei hét lớn khiến Sakura giật thót tim. Nó cau mày tiến lại phía căn phòng vừa phát ra âm thanh khủng khiếp ấy để chắc ăn rằng bạn mình không bị thủng màng nhĩ.
..........................
Cộc cộc
Sakura gõ nhẹ vào cánh cửa phòng.
- Mời vào,hm
Sakura bước vào và mỉm cười thay cho sự xin lỗi. Dei hơi cau mày. Khuôn mặt vẫn chưa hết bực tức nhìn trẻ con dễ sợ. Nó tiến lại phía cái hộp nhỏ Yuki mang theo. Chiếc hộp cùng màu với cái " căn cứ bí mật " của Yuki. Dù gì thì nó vẫn tò mò vì từ trước tới nay Yuki chưa bao giờ mở cái hộp này ra.
- Đừng đụng vào nó.
Một lần nữa nó lại giật mình với chất giọng oanh vàng của cô bạn. Nó hơi nhíu mày.
- Tại sao không được mở chứ?
Nó hỏi với vẻ nghi hoặc. Nhưng đáp lại nó vẫn chỉ là cái nhìn không cảm xúc.
- Thôi! Tôi về phòng.
Nó thở dài rồi bước đi.
“ Đúng là đồ con gái bí ẩn”
Nó nghĩ……
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Tại Konoha yên bình lặng hơi sương, một tiếng động khủng khiếp vang lên khiến cho cả ngôi làng phải thức trắng.
- Ngươi nói lại lần nữa xem, Naruto!
Một phụ nữ trẻ với mái tóc vàng dài, trên trán có in một hình thoi màu đỏ. Nếu những người bình thường nhìn vào cũng sẽ chỉ đoán bà tầm 30 tuổi nhưng thực chất bà đã 50 rồi.
- Sakura… đã bỏ làng đi rồi… ạ!
Cậu con trai tóc vàng với sáu vệt râu mèo trên má nói với giọng e sợ trước ám khí của vị Hokage đáng kính. Bên cạnh cậu là người bạn thân nhất, Uchiha Sasuke đã trở về làng và đảm nhiêm chức vụ Anbu. Anh khẽ thở dài.
- Này!.... có…
- Không có thông tin gì về việc này sao?
Naruto định nói nhưng bị chen ngang.
- Ơ…. Có….
- Rắc rối.
Một lần nữa bị chen ngang, cậu bắt đầu khó chịu.
- Có một…...
- Cậu phải đi tìm cậu ấy chứ Shikamaru!
Máu bắt đầu lên não.
- Này!.....
- Ôi! Sakura của tôi!!!!
Lee thao thao bất diệt.
- Yên hết cho tôi bảo!
Naruto hét lớn khiến cả hội im phăng phắc. Cậu chìa ra một mảnh giấy nhỏ.
- Sakura nói là cậu ấy sẽ đi một thời gian và cậu ấy đi cùng Yuki nên đừng đi tìm cậu ấy .
Naruto hơi buồn khi đọc xong bức thư Sakura để lại.
- Baka! Sao không nói sớm.
Sasuke cốc một phát rõ đau vào đầu naruto.
- Mấy người có cho tôi nói không hả.
Naruto hét lớn và đương nhiên ăn cả quận giấy vệ sinh vào mồm để ít nói hơn. Tsunade quay sang nhìn Shikamaru- chủ nhân của quận giấy.
- Được rồi. Tôi giao nhiệm vụ cho mấy người. Lôi Sakura và con nhỏ Yuki Misaki về đây cho tôi ngay.
Mấy ninja chỉ hô rõ rồi giải tán. Không ai thấy được vẻ mặt tối sầm của bà khi nhìn vào bức thư ………… ……………………….
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
- A! Háo hức quá đi. Nhiệm vụ đầu tiên, nhiệm vụ đầu tiên.
Sakura vừa hát líu lo vừa chạy lon ton trong căn cứ. Cái mồm liến thoắng của nó khiến rất nhiều người mất ngủ, đặc biệt là Sasori vì nó nói oang oang từ lúc ở trong phòng.
- Cô không để yên cho người khác ngủ được sao?
Anh nói với vẻ bực tức, nó gãi đầu tỏ vẻ hối lỗi, khuôn mặt vẫn còn đỏ ửng. Dù gì bây giờ mới là 3 giờ sáng. Nó muốn dậy sớm để chuẩn bị mọi thứ cho chắc ăn.
....................................
Cuối cùng cũng đến giờ bình minh trong Akatsuki.
- Cô dậy sớm nhỉ.
Sakura gãi đầu trước câu nói của Itachi. Vì suốt ngày Sasuke trả thù với trả thù nên nó cữ nghĩ Itachi là người xấu nhưng xem ra anh ta cũng không đến nỗi.
- Thói quen thường ngày thôi.
Nó cười rồi kéo Sasori ra ngoài đi làm nhiệm vụ. Men theo con đường rừng, nó ngồi xuống một bờ sông để chờ Sasori. Nước sông trong vắt nhìn được cả đáy. Nó thích thú vờn mấy con cá. Ánh mặt trời chiếu xuống dòng sông khiến nó óng ánh như rắc kim tuyến lên vậy. Mải nghịch nó không để ý Sasori đang hầm hầm đứng đằng sau nó.
- Đứng dậy! Ta đang đi làm nhiệm vụ, không phải đi chơi.
Nó giật thót.
- Xin lỗi.
Cúi đầu nhận lỗi, nó im lặng từ lúc đó. Lấy trong túi ra một con búp bê nó nhớ lại lời dạy của Yuki.
“ - Nhớ kĩ lời dạy đây.
Yuki nghiêm túc nhìn nó.
- Cách dùng con búp bê này rất đơn giản. Chỉ cần truyền cho nó một ít Chakra là xong. Nhớ không được dùng lần 2 trừ khi cậu có năng lực đặc biệt. Nếu không cậu có thể chết như chơi đấy.
Nhìn với con mắt lo lắng, Yuki căn dặn nó kĩ càng. “
“ Chỉ được dùng một lần thôi sao?”
Nó nhìn con búp bê được làm bằng thứ chất liệu đặc biệt nhà Misaki rồi cau mày.
“ Mà cái năng lực đặc biệt Yuki nói là gì nhỉ? “
Nó mải lo nghĩ và suýt nữa đã ăn nguyên một cái phi tiêu vào mặt. Quay lại nhìn kẻ to gan dám làm đứt một sợi tóc của nó, là một tên làng âm thanh, đeo mặt nạ anbu che gần hết khuôn mặt. Nó nhìn hắn với đôi mắt khinh khỉnh mục đính để chọc tức. Nó thường được Yuki dạy phải luôn cho đối thủ biết mình không hề sợ. Tên đeo mặt nạ cầm theo một cuộn sách. Nó sực nhớ ra nhiệm vụ.
“ – Nhiệm vụ lần này của chúng ta là đi bắt một tên làng âm thanh ăn cắp mật thư. Hắn đeo một chiếc mặt nạ của anbu.
Sasori nói với nó và ném cho nó cuộn giấy nhiệm vụ.
- Được rồi! Nếu có gặp tôi sẽ bắt sống hắn.
Nó nói với vẻ quyết tâm.
- Không. Cô phải giết hắn.
Thần sắc nó có hơi biến đổi nhưng rồi nó gật đầu. “
Nhìn đối thủ nó mỉm cười. Với tốc độ đã được rèn luyện hơn tháng trời chỉ trong chốc lát nó đã đến cạnh tên trộm mật thư dùng thủy thuật để hạ đo ván hắn.
- K.O
Nó nói nhỏ đủ để tên trộm mật thư nghe thấy. Sau khi đã chắc chắn rằng tên trộm đã bất tỉnh, nó nhìn hắn rồi nhớ lại lời Sasori.
- Xin lỗi….
Máu bắn tung tóe, dính cả trên gương mặt nó. Đưa ngón tay dính máu vào miệng để cảm nhận nó nở nụ cười.
- [….]
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
- Sasori – sama tôi làm xong nhiệm vụ rồi.
Nó chạy tới chỗ Sasori và cười tươi. Nhìn nó anh không nói gì rồi quay đi. Nó thở dài. Dù gì thì nó cũng đã rất cố gắng. Lúc giết tên kia nó có hơi run. Vậy là cả 2 trở về trong không khí im lặng đến nghẹt thở.
`*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Về tới tổ chức, nó chạy nhanh tới phòng Yuki với mục đích khoe chiến công và cảm ơn vì đã dạy nó nhẫn thuật hữu dụng như thế.
Cộc cộc.
Nó gõ cửa phòng nhưng không ai trả lời.
“ Chắc bà chằn đang ngủ”
Cốc cốc
- Yuki! Deidara!
Không có ai trả lời lại tiếng gọi của nó.
- A! Haruno – chan! Yuki – chan và Deidara – sempai đi làm nhiệm vụ ở Konoha rồi! Ba ngày nữa mới về.
- [……]
Nó bất động vài giây………………………
- CÁI GÌ ??????
……………………………………………
Mọi người sẽ được đón diễn biến vào tuần sau
Theo đúng lịch hẹn, hôm nay mình đã post bài * cúi đầu * cứ chém thoải mái nhé :]~
2/8/2012, 2:16 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
Trước tiên là cho Rin xin cái Tem. Ke ke. Chap này hay đó nha. Mà cái tên anbu đeo mặt nạ rồi ns là cầm sách xém nữa là Rin tưởng nhầm thành Kakashi may mà nghĩ lại tên này là anbu cơ, hì hì. +1 cho tác giả. Mong chap mới vào tuần sau đó nha
9/8/2012, 9:58 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
Chap 3 : Nhiệm vụ ở Konoha ~ ( chap này dành nhiều thời gian cho Dei với Yuki nhé – Chap sau sẽ đặc biệt nói về Sasosaku )
Phía trước là cổng làng Konoha, 2 tên lính đang gật gà gật gù thấy có người tiến đến phía cổng thì lập tức chạy tới chặn.
- 2 người là ai?
Tên thứ nhất hỏi với chất giọng nghi ngờ. Tên thứ 2 chỉ đứng nhìn và không nói gì. Yuki nhìn 2 tên canh gác rồi chìa ra một tờ giấy. Còn Dei chìa ra một tờ giấy thông hành.
- Được rồi. Mời 2 người đi qua.
Tên canh gác nói. Cả 2 không quay đầu lại nhìn chỉ bước tiếp. Nhìn ngôi làng, Dei thận trọng quan sát. Thấy Yuki dừng lại, Dei dừng chân lại theo. Ánh mắt cậu hơi khó hiểu nhìn vào căn nhà trước mặt. Đó là một ngôi nhà rộng thênh thang được thiết kế theo phong cách cổ xưa, những đường nét dược khắc họa một cách tinh xảo. Cô bé bước vào nhà không quên mời Dei vào.
- Căn nhà to thế này có mình cô ở thôi à,hm ?
Cô bé gật đầu không nói. Dù căn nhà chỉ có một mình cô bé nhưng nó luôn sạch sẽ như có cả một đống người hầu quét hết lần này đến lần khác vậy. Dei nhìn cô bé nhíu mày.
“ Mình có nên giúp gì không nhỉ,hm ?”
Một ý nghĩ thoáng qua…. Cố gắng gạt nó ra khỏi đầu, Dei thở dài. Vừa đi vừa nghĩ Dei dừng lại trước một căn phòng lớn dán 2 chữ “cấm vào”.
Trí tò mò luôn khiến con người làm những việc vô nghĩa, anh đẩy cửa bước vào. Căn phòng không khác phòng Sasori ở tổ chức là bao nhiêu nhưng nó đỡ hơn một chút. Mò công tắc đèn mà hoài không thấy, Dei bắt đầu khó chịu.
…………………………….
Tách..
…………………………….
Âm thanh vang lên cùng những tia sáng chói mắt chiếu vào mặt. Dei nheo mắt lại do không quen. Anh có vẻ thích thú nhưng rồi cũng bỏ qua suy nghĩ trẻ con và đi vào trong. Một cái quan tài làm bằng ghỗ lim giống hệt cái ở tổ chức. Anh bỏ qua rồi đi tiếp. Trên bàn là một con búp bê làm dở. Nếu quan sát hết cả căn phòng thì đây là con búp bê lớn nhất và là con búp bê trông già nhất. Nghĩ cũng kì lạ, anh quan sát tiếp căn phòng. Tại bệ tủ lớn có một chiếc hộp nhỏ màu đỏ máu, phía trên được khắc một hình hoa hồng bằng thứ chất liệu có thể phát sáng.
- Anh đang làm gì ở phòng tôi?
Yuki đứng ở trước cửa với khuôn mặt hầm hầm. Dei cau mày, khuôn mặt tỏ ra bình thản nhất có thể.
- Tham quan,hm
Anh nói với chất giọng lạnh tanh.
- Ra khỏi đây mau! Đừng động vào bất kì cái gì của tôi. Tôi ghét những con người như thế.
Cô bé hét lớn rồi đẩy Dei ra khỏi phòng đóng sầm cửa lại.
- Không cho thì thôi. Tôi đầu cần phải xem nó,hm
Dei hét trả lại khuôn mặt cau có trông thấy. Anh đi về căn phòng được chuẩn bị sẵn dành cho mình và nằm lun trong đấy cho tới lúc cô bé gọi ra ăn cơm anh mới vác mặt đi ra. Đôi mắt Cô bé vẫn còn đỏ hoe.
- Cô vừa khóc,hm ?
Anh hỏi, khuôn mặt không có gì gọi là ngạc nhiên. Cô bé nhìn lên rồi nói.
- Không. Mắt tôi vốn thế. Nó màu đỏ.
Cô bé bắt đầu dọn bát khi thấy Dei đã ăn xong.
- Xin lỗi vì đã quát anh trong khi anh không biết gì.
Cô bé cúi gầm mặt.
- Không có gì,hm.
Ngẩng mặt lên Yuki chỉ nhìn không nói gì. Cô bé đứng dậy.
- Mai anh có thể giúp tôi một chuyện được chứ?
- Việc gì,hm?
- Mai rồi anh sẽ biết.
Bỏ ngỏ câu nói ở đấy, cô bé bước đi. Dei tiếp tục công việc đi tham quan ngôi nhà.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Tại tổ chức Akatsuki.
- Ôi! Konoha là nơi canh nghiêm ngặt nhất.
Nó ngồi than như một con tự kỉ. Tự nó ngồi suy diễn đến những kết cục ghê nhất như bị xử tử hình, bị ném xuống sống để tiêu hủy, …………………. Đương nhiên với cái mồm như thế thì người chịu thiệt đầu tiên luôn luôn là Sasori. Nhưng vì anh là một con rối nên không có chút cảm xúc nào về việc bị tra tấn lỗ tai suốt một tiếng liền. Đợi tới lúc nó mỏi mồm quá mà ngủ gục luôn ở góc phòng anh mới tập trung được vào công việc dang dở.
Sau một tiếng thấy nó cứ nhăn mặt, mồ hôi đầm đìa ngồi ngủ ở góc phòng, anh mới tiến lại phía nó. Khuôn mặt nó đẹp như một vị thiên sứ với nước da trắng như tuyết, đôi môi mỏng màu hồng phớt. Anh bế nó lên, đặt nó nằm ngủ trên giường rồi đắp chăn cho nó. Những hành động không để lại một chút gì đó gọi là bối rối trên khuôn mặt đẹp như tượng của anh. Trở lại với con rối, anh lại tiếp tục công việc.
`*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Theo như đã nói. Sáng ngày hôm sau, Yuki dạy từ rất sớm. Cô bé chuẩn bị sẵn một bộ quần áo cho Dei, còn cô bé mặc một bộ đồ Goth loli màu đen trắng và đôi bốt đen cao ngang đầu gối. Mái tóc đen để xõa, đôi mắt đỏ màu máu vô cảm khiến những người nhìn vào đều tưởng cô bé là một con búp bê. Dừng lại trước cửa một cô nhi viện, cô bé bước vào. Đương nhiên Dei cũng bước theo và cầm một đống đồ trên tay.
- Cô định làm gì với đống đồ này,hm?
Dei hỏi khi thấy cô bé đi vào cô nhi viện.
- Đương nhiên là tặng cho bọn trẻ ở đây rồi. Anh nghĩ tôi sẽ làm gì chứ? Baka?
Yuki nhíu mày bước vào trong. Khuôn mặt Dei tối sầm. Bọn trẻ con đang ngồi ăn sáng thấy Yuki bước vào thì chạy ầm ầm ra.
- Chị Yuki! Chị Yuki đến rồi!
- Phải đó. Chị Yuki xinh thật đấy.
- Nhưng mà…
Sau những câu nói vui vẻ về sự suất hiện của Yuki là những câu nói tò mò về sự suất hiện của Deidara.
- Người yêu của chị hả Yuki- sama?
Một cô bé có mái tóc vàng nói với giọng giễu cợt. Dei hơi choáng vì thời nay trẻ con ăn nói lung tung thật.
- Không phải.
Yuki phủ định câu nói của cô nhóc.
- Nhưng chị Sakura bảo nếu có người con trai nào đứng gần chị Yuki ở khoảng cách dưới 100 m là có quan hệ đặc biệt đó mà.
Cô bé nói với đôi mắt long lanh mở to. Những đứa trẻ khác cũng ngoái nhìn với khuôn mặt rạng rỡ trông thấy.
- Thôi được rồi. Các em nghĩ thế nào thì tùy. Đứng thành 2 hàng. Chị sẽ phát quà cho các em được chứ?
Tất cả đám trẻ xếp thành hai hàng thẳng tắp sau câu nói của Yuki. Hai người đi phát quà nào thì búp bê, gấu bông, kẹp tóc….. Nhìn bọn trẻ khá vui với việc được nhận đống quà đó. Sau khi đã phát quà xong, Yuki tỏ ý muốn đi tham quan nơi này. Cùng lúc đó có người bước từ cổng vào. Mái tóc đen xanh dài, đôi mắt trắng ngà. Hai người chạm mặt nhau. Cô gái đó dừng lại nhưng Yuki tiếp tục bước đi.
- Yu… ki….
Tiếng cô gái vang lên nhưng rồi bị tiếng nói cười của lũ trẻ lấn át. Đôi mắt đỏ máu vẫn nhìn về phía trước kéo người con trai tóc vàng đi theo.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*
- Tsunade – sama, tiểu thư Hinata cần gặp người.
Shizune nói vọng vào.
- Cho vào.
Tsunade trả lời lại. Bà vẫn còn lo nghĩ về việc của Sakura. Tiếng cửa mở cùng tiếng bước chân của Hinata phá tan bầu không khí im lặng của căn phòng.
- Tsunade –sama, hình như Yuki đã về làng rồi ạ
Tsunade đập bàn cái bốp khiến cái bàn đứt đôi.
- Cái gì?
Hinata giật mình, khuôn mặt hơi biến sắc. Cô bé giải thích về việc gặp Yuki đi cùng một người tóc vàng ở cổng cô nhi viện.
- Gọi team Gai, Kakashi, kurenai và team shikamaru tới đây. Lập tức bảo họ đi tìm Yuki.
Shizune sau khi nhận được mệnh lệnh liền phóng một mạch đi gọi và đồng thời thông báo cho họ nhiệm vụ. Cả hội lập tức đi tìm.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
- Không hay rồi.
Yuki nói với khuôn mặt vẫn còn tỉnh bơ. Dei nhìn Yuki hơi khó hiểu.
- Konoha bất đầu cử người đi tìm rồi. Chúng ta sẽ sớm bị tìm ra.
Dei bắt đầu hiểu ra vấn đề.
- Sao cô biết,hm ?
- Vì người lúc nãy chúng ta gặp là Hyuga Hinata.
Cả 2 người trở về khu biệt thự. Dei đang mải hì hụi với đống đất nặn trong khi Yuki ra sân uống trà. Hai chiếc tách nhỏ được khắc một họa tiết hình hoa hồng. Con búp bê nhỏ đang rót trà vào cốc. Nhấm nháp từng ngụp trà một Yuki dừng lại.
- Tôi không ngờ mấy người dám mò tận tới đây, Uchiha Sasuke.
Đôi mắt vẫn không dời khỏi tách trà nóng. Khói nghi ngút bốc lên cùng mùi thơm dịu nhẹ.
- Sakura không ở cùng cô sao?
Cậu con trai tóc xanh cất tiếng hỏi lạnh nhạt. Yuki lắc đầu.
- Không. Cô gái đó chết rồi.
Chất giọng vẫn bình thản đủ để làm người khác lạnh sống lưng nhưng trong trường hợp này thì nó hoàn toàn vô tác dụng.
- Vậy xin lỗi. Cô phải bị bắt ở đây.
Tiếng nói của cô gái tóc vàng vang lên.
- Không dễ thế đâu.
Vẫn cầm tách trà nhấp một ngụm Yuki nói lạnh rồi vụt biết mất như một ảo ảnh. …………….
:]~ Chap nì em đọc thì thấy đk nhưng mà không biết mn thấy ls :S Mong mọi người thông cảm. em viết văn tệ lắm......
9/8/2012, 10:10 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1404
Tổng số bài gửi : 742
Ngày tham gia : 04/07/2012
Status : Anyone here ? Remember me ?
Được Cảm Ơn : 124
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
Cho hình minh họa đi Yune, ngại đọc quá =))
9/8/2012, 10:15 am
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: [ fanfic] Akatsuki - Good or Bad ??????
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]