Status : Everyone wants happiness, no one wants pain. But you can`t have a rainbow, without a little rain
Được Cảm Ơn : 7
Tiêu đề: SasuSaku collection
1.Tough guys like pink
Disclaimer: Tất cả những gì bạn nhận ra trong fic thuộc về Kishimoto-sama, ý tưởng fic thuộc về tác giả của The Eccentric Files và fic được viết bởi Annie SparkleCakes. Tôi chỉ sở hữu bản dịch.
Author: Annie SparkleCakes
Nguồn: FanFiction.net
Pairing: SasuSaku
Rating: K
Summary: Sakura không bao giờ cho phép bất cứ ai chạm vào bút màu của mình. Vậy nên Ino không thể nào không tự hỏi, tại sao bạn thân của cô bé có thể dùng chúng mà hoàn toàn vô sự?
Naruto quan sát tác phẩm của mình. Trong bức tranh là một con quái vật cáo màu da cam và vàng (có lẽ khác xa so với những gì mà bạn mong đợi ở một đứa trẻ mẫu giáo......nhưng Naruto không phải là một cậu nhóc 5 tuổi bình thường). Nó giống như một con chim rất, rất to. Cậu bé nhìn bức vẽ của mình với vẻ cau có. Naruto cần một màu đáng sợ hơn....nhưng thật đáng tiếc, một nửa hộp bút màu của cậu đã bị mất, không cánh mà bay.
- Này Sasuke – Cậu bé nói, với sang phía cậu con trai bên cạnh mình – tớ mượn màu đỏ....
12 năm trôi qua và Naruto vẫn không thể hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra vào lúc đó. Một giây trước, cậu bé còn đang nắm lấy một trong những cây bút sáp rơi ra từ hộp màu của Sasuke bằng những ngón tay mũm mĩm và một giây sau, Naruto đã bị đẩy ra khỏi chỗ ngồi của mình, nắm tay trống không.
Cậu bé chớp mắt nhìn lên trần nhà.
Và sau đó bùng nổ.
- Cái đó để làm gì hả đồ xấu tính? – Naruto gào lên, đứng thẳng dậy bằng hai chân và lườm Sasuke – người đang ôm chặt lấy hộp sáp màu của mình. Đến giờ phút này thì tất cả mọi người trong phòng đều đã dừng mọi công việc mình đang làm lại và quan sát hai đứa trẻ. Cậu bé tóc vàng nhìn thấy, từ khóe mắt mình, một Hinata với vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt, đứng bên cạnh là một Sakura đầy tò mò.
- Đừng có động vào sáp màu của tớ - Sasuke nói đầy ngạo mạn – Cậu bẩn lắm.
Đám đông xung quanh chúng há hốc mồm và “aah” lên đầy kinh ngạc. “Tớ nói rồi mà” – Một giọng nói nhỏ vang lên từ phía sau.
Sasuke nghiến răng. Cậu bé tóc vàng nhanh chóng lùi lại phía sau. Cậu con trai này mất trí rồi. Nhưng vì cô giáo đã tới, Naruto không có cơ hội dạy cho cậu ta một bài học thích đáng được.
- Ở đây có chuyện gì vậy? – Cô hỏi. Naruto không trả lời. Sasuke nhe răng cười, cẩn thận sao cho chỉ mình cậu bé tóc vàng có thể nhìn thấy và quay sang phía cô giáo với một cái bĩu môi đầy thuyết phục.
- Naruto lấy bút sáp màu của em – Cậu than vãn, chỉ về phía Naruto. Người phụ nữ tan chảy một chút trước sự dễ thương không thể nào tin được của cậu bé. Môi Sasuke hơi run lên và cậu bé thút thít – Đó là màu yêu thích của em. Màu đỏ, cô thấy chưa? – Cậu bé giơ cây bút sáp lên – Nó rất đẹp, màu tóc của cô. Em muốn vẽ cô....
Và thế đấy, cô giáo đã hoàn toàn nằm trong tay Sasuke.
Sasuke Uchiha, chỉ mới năm tuổi, đã vô cùng thành thạo trong việc thu phục trái tim của người khác.
- Naruto, những gì bạn nói có đúng không?
Cậu bé tóc vàng hơi nhăn nhó một chút, khoanh tay lại trước ngực, khịt mũi, hoàn toàn kiên định:
- Không phải ạ. Nó là đỏ thẫm, em đọc thấy thế mà ạ.
Mắt cô giáo giật giật. Sasuke giấu một nụ cười nhếch mép.
OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO
Quan sát những đứa trẻ khác ăn bữa nhẹ trong khi cậu bé bị phạt từ giờ đến cuối ngày, Naruto không thể nào không cảm thấy thương cho chính mình.
Tất cả là lỗi của Sasuke, cái kẻ nói dối ngu ngốc đó. Giờ thì cậu ta là người ngồi giữa Ino và Sakura, ăn phần bánh quy của mình đầy tự mãn.
Không công bằng một tẹo nào!
Naruto nhìn bức vẽ của mình. Vì cậu bé chưa mượn được cây bút sáp, nó vẫn giống như một con chim rất, rất to. Thôi vậy. Ít nhất thì vẫn hơn chàng hiệp sĩ mới chỉ hoàn thành được một nửa của Sasuke. Naruto bụm miệng cười. Cậu ta quá ngu ngốc và xấu tính và cộc cằn để có thể trở thành một hiệp sĩ. Có ai muốn cậu ta cứu mình cơ chứ! Bất cứ nàng công chúa nào cũng sẽ chọn con rồng xấu xa thay vì Sasuke, hay đó là những gì cậu bé tóc vàng nghĩ.
- Naruto?
Naruto ngẩng đầu lên, giật mình. Đứng trước mặt cậu bé, mỉm cười đầy nhút nhát, là cô bé tóc hồng xinh xắn nhất mà cậu từng biết, Sakura.
- Ừ? – Cậu bé nói, cố gắng để cho mình nghe có vẻ lớn hơn và trưởng thành hơn. Sakura nghiêng đầu, khó hiểu.
- Ừm, trông cậu có vẻ đói – Cô bé chỉ vào chỗ bánh quy của mình – muốn ăn cùng tớ không?
Với một nụ cười đến tận mang tai, Naruto chấp nhận lời mời, dường như không để ý đến Sasuke, người vừa bẻ gãy cái bánh cuối cùng của mình, tưởng tượng đó là đầu cậu bé tóc vàng.
OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO
Sau giờ ăn nhẹ, lũ trẻ được cho phép trở lại với những bức vẽ của mình. Một số quyết định chơi với Ông-Đầu-Khoai-Tây, nhưng phần lớn tiếp tục vẽ.
Sakura là một trong số chúng. Cô bé hát khe khẽ trong lúc vẽ mái tóc dài màu hồng của cô công chúa ninja của mình.
Ở phía trước, Sasuke quay lại để nhìn cô bé. Sakura không nhận ra lúc đầu, nhưng đến khi cô bé ngẩng lên, cô suýt nữa thì đã làm rơi cây bút màu hồng trong tay mình.
- Sasuke-kun!
- Sakura – Cậu bé nhìn bức vẽ của cô – Một cô công chúa nữa ư?
- Một cô công chúa ninja – Cô bé sửa lại – Cô ấy có thể chiến đấu!
Sakura lục tìm trong bộ sưu tập màu sáp nho nhỏ, tự lẩm bẩm với chính mình: “ Váy của cô ấy màu gì đây nhỉ....?”, không nhận ra là Sasuke vẫn đang lắng nghe, cho đến tận khi cậu dúi vào tay cô một cây bút sáp.
- Đây.
Sakura ngẩng lên, kinh ngạc. Sasuke không nhìn cô bé, nhưng cậu bé vẫn giơ cây bút sáp ra cho cô.
- Sasuke....màu của cậu....
- Cậu cứ dùng nó đi – Gương mặt cậu bé vẫn quay ra chỗ khác. Sasuke có vẻ xấu hổ.
Cô bé con mỉm cười, hái má phớt hồng.
- Cảm ơn Sasuke-kun – Sakura nói đầy vui vẻ.
- Hn.
OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO
Khi Ino nhìn thấy Sakura vẽ nguệch ngoạc với cây bút sáp màu đỏ, và chủ nhân của nó dùng màu xanh, có vẻ không quan tâm lắm, cô bé không thể tin vào mắt mình.
- Huh? – Sakura nói khi Ino thì thầm vào tai cô bé tóc hồng điều này để Sasuke không nghe thấy - Ồ, Sasuke-kun đưa tớ đó.
- Thật ư? Tớ có thể dùng được không? – Ino hỏi đầy háo hức, đã với ra ra để chạm vào cây bút sáp màu mà Sasuke vô cùng yêu quý.
Nhưng chỉ ngay trước khi ngón tay cô bé tóc vàng chạm vào nó, Sasuke đã quay lại, nhanh như gió, nắm lấy khuỷu tay Sakura và kéo cô bé ra xa khỏi Ino.
- Đừng.chạm.vào.nó – Sasuke nói, mắt ánh đỏ. Hay đó là những gì Ino nghĩ. Thật là một cậu bé đáng sợ!
- Thế tại sao Sakura lại được dùng? – Ino hỏi. Cô bé được nhắc đến đỏ mặt.
- Phải đấy Sasuke – Naruto nói từ chỗ ngồi của mình, nơi mà cậu bé đã quan sát sự việc nãy giờ - Cậu thích bạn ấy à?
- Oooooh – Hơn nửa lớp ồ lên. Rồi chúng bắt đầu hát – Sasuke thích Sakura. Sasuke thích Sakura. Sasuke cau có và giật lấy cây bút sáp màu từ tay cô bé tội nghiệp đứng phía sau cậu. Sakura cắn môi, xấu hổ, sợ rằng cô đã làm cho cậu bé bực mình.
Ba ngày sau, Sasuke lại cho Sakura mượn cây bút sáp đó một lần nữa.
17/5/2012, 12:22 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 367
Tổng số bài gửi : 221
Ngày tham gia : 09/02/2011
Status : tiên học lễ,hậu học văn => đi học trễ,nghỉ học luôn....nhân nhượng là tự sát,độc ác là huy hoàng......NVFC by night
Được Cảm Ơn : 14
Tiêu đề: Re: SasuSaku collection
chuyện sàm thiệt chứ,nhí nhố sao ấy ,mình đọc không thấy hay gì ?
17/5/2012, 3:34 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: SasuSaku collection
Ái chà chà =)) Bé xíu xíu đã biết yêu r` :X
11/7/2012, 4:19 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 25
Tổng số bài gửi : 8
Ngày tham gia : 03/05/2012
Status : Everyone wants happiness, no one wants pain. But you can`t have a rainbow, without a little rain
Được Cảm Ơn : 7
Tiêu đề: Mary`s song ( Oh my my my)
Disclaimer:Mọi thứ bạn nhận ra trong fic thuộc về Kishimoto-sama. Bài hát Mary's song thuộc về Taylor Swift. Tôi chỉ sở hữu cốt truyện.
Author: LilySwift
Title: Mary's song (oh my my my)
Genre: Romance
Pairing:SasuSaku
Ratting:T
Summary:She said ' I was seven and you were nine.... I look at you like the star that shine, in the sky' Status: Hoàn thành
Warning:AU,OOC, fluff, one shot, song fic.
Note: Mary's song là một bài hát cực tuyệt vời!!!
'She said I was seven and you were nine I look at you like the star that shine In the sky The pretty lights'
Cô bé con tóc hồng đứng nấp sau lưng mẹ mình, những ngón tay nhỏ xíu bấu chặt lấy gấu váy mẹ, đôi mắt xanh nhìn người phụ nữ lạ mặt với vẻ lo lắng.
"Xin chào, chị Haruno. Tên tôi là Uchiha Mikoto, hàng xóm mới của chị. Chào mừng chị đến với Konoha"-Người phụ nữ tóc đen nói.
Haruno Mai mỉm cười, rướn về phía trước và ôm lấy Mikoto, sau đó nói:
" Làm ơn, gọi tôi là Mai. Và đây là con gái nhỏ của tôi, Sakura. Saku-chan, con chào cô Mikoto đi" Người mẹ nhẹ nhàng đẩy con mình về phía trước. Cô bé đỏ mặt, nói nhỏ:
" Cháu chào cô"
" Thật là một cô bé dễ thương" Mikoto nói, vuốt tóc Sakura, sau đó quay ra phía sau "Sasu-chan, đến đây và chào mọi người đi con"
" Vâng thưa mẹ"
Sakura nín thở, mắt mở lớn khi một cậu bé chỉ lớn hơn mình vài tuổi bước lên từ sau lưng cô Uchiha, tay đút trong túi quần. Và có gì đó ở cậu gợi cho cô bé nhớ đến một ngôi sao trên trời, ngôi sao Bắc đẩu mà hằng đêm Sakura nhìn thấy từ cửa sổ phòng ngủ của mình. Kể cả khi cậu bé có mái tóc đen huyền và đôi mắt màu mã não thì cậu vẫn toả sáng lấp lánh trong mắt cô bé con.
Giống như một ngôi sao. Cái thứ ánh sáng đẹp đẽ đó.
' And our daddies used to joke about the two of us Growing up and falling in love And our mamas smiled Rolled there eyes And said Oh my my my'
Sakura vẫn còn nhớ những buổi khi gia đình cô và nhà Uchiha sẽ dùng bữa trưa hoặc bữa tối cùng nhau, mẹ cô và Mikoto obaa-chan sẽ luôn ngồi ở cuối bàn, trò chuyện về các công thức nấu ăn, về con cái của mình, về công việc nội trợ ở trong nhà. Còn bố cô và Fugaku-san sẽ uống bia cùng với nhau và bình luận về các trận bóng đá. Một hai lần, họ sẽ nói về cô bé và Sasuke-kun, về việc hai đứa trẻ thân nhau như thế nào, rồi lớn lên chúng sẽ yêu nhau và lấy nhau ra sao.
"Otou-san!"-Sasuke kêu lên, mặt đỏ bừng.
" Ôi, thế thì sẽ dễ thương lắm!"-Mikoto nói.
" Đúng vậy. Nhìn chúng mới hợp đôi với nhau làm sao"-Mẹ cô bé tiếp tục, mỉm cười.
Itachi quay sang phía anh trai của Sakura, nói:
" Muốn cá không?"
" Chơi luôn" Ken nói, cười gian.
" Sakura-chan đây sẽ là em dâu tương lai của tớ"
Sakura nấp phía sau cốc nước của mình, mặt đỏ bừng. Cô bé ghét những buổi tối như thế này.
' Take me back to the house in the backyard tree Said you'd beat me up You were bigger than me You never did You'd never did'
" Tớ cá là tớ có thể hạ cậu"-Sasuke mười tuổi nói đầy tự tin, ngồi khoanh chân cạnh Sakura.
" Còn lâu nhé!" - Cô bé tóc hồng nói, le lưỡi về phía bạn thân mình.
" Tớ cao hơn cậu "-Sasuke cãi.
" Thử xem nào!"-Cô bé thách thức, vênh mặt lên.
Sasuke lắc đầu, nằm xuống sàn của căn nhà cây, tựa đầu lên tay mình.
" Sợ tớ à?"
" Không. Tớ sẽ không đánh cậu đâu. Như vậy là đi ngược lại với lời hữa của tớ"-Cậu bé tóc đen nói.
Sakura cau mày, quỳ gối phía trên đầu bạn thân mình và cúi đầu về phía trước để mặt hai đứa trẻ song song với nhau.
" Lời hứa? Với ai?"
" Với tớ"
" Là gì vậy?"
Sasuke lắc đầu lần nữa
" Không nói đâu"
Tớ hứa sẽ không bao giờ làm cậu bị tổn thương
' Take me back when our world was one block wide I dare you to kiss me and ran when you tried Just two kids, you and I.... Oh my my my my'
Hai đứa trẻ đang đi vòng quanh thị trấn nơi chúng sống khi Sakura đột nhiên nói:
" Sasuke-kun, tớ thách cậu dám hôn tớ đấy!"
Cậu bé tóc đen vấp phải chân mình và ngã dúi dụi, đập mặt xuống đất.
Và với câu nói đó, Sasuke rướn người về phía bạn mình, nhưng trước khi môi hai đứa trẻ chạm nhau, Sakura đã đẩy cậu bé tóc đen ra xa và vùng chạy, bỏ lại một Sasuke đang ngây người tự hỏi không biết có chuyện gì xảy ra.
Cậu bé đứng nhìn theo bóng Sakura, thầm cảm ơn lớp bụi đất đã che đi gương mặt đỏ bừng của cậu và thở phào nhẹ nhõm khi biết rằng cô bạn sẽ không thể nghe thấy tiếng đập thình thịch của trái tim cậu.
Cậu rất không nên thích bạn thân mình. Nhưng đó là điều không thể tránh khỏi khi bạn thân của Sasuke lại là Haruno Sakura.
' Well I was sixteen when suddenly I wasnt that little girl you used to see But your eyes still shine Like pretty lights'
" Saku-chan, nhanh lên không con sẽ muộn mất"
" Vâng ạ!"
Sakura đáp, ngắm lại mình trong gương một lần nữa trước khi với tay lấy túi xách của mình, mở cửa và bước xuống tầng dưới.
"Ino-pig đến chưa kaa-chan?"
Bà Haruno bước ra từ trong phòng khách.
" Đừng gọi Ino-chan như thế... Ôi chà, con gái của mẹ thật là xinh đẹp!" Mai ôm lấy đứa con thứ hai của mình.
" Sasuke-kun, con bé xong rồi này"
Sakura khựng lại. Sasuke-kun ư?
" Cậu ấy làm gì ở đây ạ?"
" Yamanaka không đến đón cậu được nên...."
Bất cứ thứ gì mà chàng trai tóc đen định nói đều bị quên lãng khi cậu nhìn thấy bạn thân của mình. Sasuke há hốc mồm, mắt mở lớn, quan sát Sakura từ đầu đến chân.
Điều đầu tiên mà cậu có thể nhận thức được, đó là người con gái đứng trước mặt cậu chắc chắn không phải là cô bé con chuyên trèo cây nghịch đất năm xưa. Chắc chắn không phải. Sakura đã cao hơn, lớn hơn, trưởng thành hơn và một sự thật không thể chối cãi, xinh đẹp hơn, xinh đẹp hơn rất nhiều.
Và với cô gái mà mình thích đứng ở kia, trong bộ váy dạ hội màu xanh ngọc đó, lộng lẫy và rực rỡ hơn bất cứ một người nào mà Sasuke từng gặp, thật khó để cậu có thể suy nghĩ tử tế, đừng nói đến chuyện phát ngôn cho ra hồn.
" Sasuke-kun, Sasuke-kun, cậu không sao chứ?" Sakura hỏi, vẫy vẫy tay trước mặt bạn mình.
" Tớ không sao. Tớ ổn mà" Sasuke nói, lùi lại một chút.
" Vậy là, cậu sẽ chở tớ đến đó? Được thôi."
_o0o_
" Khiêu vũ không hề dễ một tẹo nào" Sakura lẩm bẩm.
" Kaa-san bắt tớ học khiêu vũ từ bé. Một cực hình thật sự." Sasuke nói.
Cô gái tóc hồng cười.
" Thật ư? Ước gì tớ được quan sát khi cậu học. Tớ cá nó sẽ cực kì giải trí đấy"
Sasuke giả vờ lườm bạn mình, xoay cô gái một vòng. Sakura cười to hơn nữa, nhưng nụ cười ấy tắt ngúm khi mắt của họ gặp nhau.
Sau bao nhiêu năm trời, mỗi khi nhìn vào đôi mắt màu mã não sâu thăm thẳm đó, cô vẫn có thể thấy những đốm sáng lung linh như hàng ngàn vì sao trên bầu trời đêm. Chỉ mình cô có thể thấy chúng và chỉ mình cô có thể cảm nhận được chung đẹp đến thế nào.
Đôi mắt Sasuke giống như một bầu trời đầy sao, nhũng ngôi sao mà hằng đêm cô vẫn thường mơ thấy.
Ai cũng nói rằng mắt anh tối. Chỉ có mình cô mới nhìn ra những vệt sáng trong anh.
Giống như nhiều năm về trước, Sasuke rướn người về phía trước và đặt một nụ hôn lên môi cô. Chỉ khác là lần này, Sakura không bỏ chạy. Cô vòng tay lên cổ anh và đáp lại nụ hôn.
Chàng trai tóc đen mỉm cười.
' And our daddies used to joke about the two of us They never belive we really fall in love And our mamas smiled Rolled there eyes And said oh my my my'
" Otou-san, Kaa-san, đây là Haruno Sakura, bạn gái của con" Sasuke nói với một nụ cười hiếm hoi.
Cả bàn ăn im lặng.
" Ôi kami, con trai bé bỏng của tôi đã có bạn gái. Và đó lại là Sakura-chan"
Mikoto là người đầu tiên lên tiếng. Người phụ nữ tóc đen đứng dậy, ôm lấy cậu con trai thứ hai của mình và hôn lên má, lên trán cậu.
"Kaa-san!"
Itachi nở một nụ cười tự mãn.
" Tou-san, chú Shinjou có vẻ như ai đó đã thua cá cược rồi. Cậu nữa đấy, Ken"
" Được rồi!" Ba người đàn ông làu bàu, rút tiền ra.
" Mọi người cá ăn tiền á?" Sakura hỏi với vẻ không tin nổi.
Itachi nhún vai.
" Cơ hội kiếm tiền dễ dàng. Em không thể đổ lỗi cho anh được Sakura-chan."
Cô gái tóc hồng lườm cậu con trai cả của nhà Uchiha.
' Take me back to the time we had our very first fight The slamming of door instead of kissing goodnight You stay outside Till morning lights Oh my my my my'
" Tôi không bao giờ muốn nhìn mặt anh nữa. Tránh xa tôi ra" Sakura hét vào mặt chàng trai đứng trước mặt mình, sau đó đóng sầm cửa lại, chạy lên cầu thang, trốn vào phòng mình và khoá trái cửa, nhất quyết không chịu mở ra dù mẹ mình có nói thế nào đi chăng nữa.
Cô gái ngồi xuống đất, tựa lưng vào cánh cửa phòng, ôm lấy đầu gối và bắt đầu khóc, khóc cho đến khi giấc ngủ chiếm lấy cô.
" Cúc cu, dậy đi nào em gái"
" Đi ra chỗ khác đi Ken."
" Anh không nghĩ thế. Dậy đi nào"
Sakura mở mắt, nhăn mặt khi bị nắng chiếu thẳng về phía mình.
" Anh vào đây kiểu gì?"
" Trèo cửa sổ. Anh nghĩ là em nên dậy đi, trước khi thằng nhóc Uchiha đó bị cảm lạnh"
Sakura nheo mắt, cau mày nhìn anh trai mình.
_o0o_
" Sasuke-kun?"
Chàng trai được nhắc đến ngồi thẳng dậy khi nghe thấy giọng nói của bạn gái mình. Hay bạn gái cũ, cậu k biết nữa. Sau những gì xảy ra hôm qua, rất có thể Sakura sẽ chia tay với cậu. Cậu sẽ làm thế, nếu cậu ở trong trường hợp đó.
" Sasuke-kun, anh ở đây... cả đêm ư?" Sakura hỏi, quỳ xuống trước mặt bạn trai mình.
" Ừ. Sakura, anh xin lỗi. Về những gì đã xảy ra. Anh không có ý định...."
Cô gái đặt một ngón tay lên môi anh.
" Sshh, anh đã nói điều đó rồi. Và em tin anh. Tha thứ cho em vì đã hét vào mặt anh và không chịu nghe anh nói chứ?"
" Anh không thể nào có thể giận em được"
Sakura mỉm cười, nụ cười đầu tiên trong nhiều giờ liền.
' A few years had gone and come around We were sitting at our favorite spot in town And you look at me Got down on one knee'
Đó là một buổi chiều bình thường như bao buổi chiều khác. Họ dành ra nhiều giờ liền để ngồi ở cái xích đu cũ phía sau sân nhà Haruno, nơi yêu thích nhất trong thị trấn của cặp tình nhân trẻ. Tất cả mọi thứ đều bình thường, cho đến khi.....
" Cưới anh "
Sakura nhìn chằm chằm vào chàng trai quỳ trước mặt mình, người đang cầm trên tay một cái hộp nhung đen đựng nhẫn, bên trong là chiếc nhẫn đính hôn gắn một viên ngọc lục bảo xinh đẹp, hai bên là hai viên kim cương trong suốt được chạm khắc vô cùng tinh xảo. Cô nhìn anh, nhìn anh thật lâu.
Cưới anh.
Chỉ hai chữ đó thôi cũng đủ để cho trái tim cô đập nhanh đến mức muốn bật tung ra khỏi lồng ngực. Cô không thể suy nghĩ tử tế, không thể nói năng bình thường, đến một hành động đơn giản như mở mồm ra cũng trở thành khó khăn. Sakura có cảm giác như cô đang bị tê liệt. Tê liệt bởi niềm hạnh phúc không thể nào tả nổi.
Cưới anh.
Cưới anh.
Cưới anh.
Nước mắt trào ra từ đôi mắt màu ngọc lục bảo của Sakura. Cô gái nhào về phía trước và ôm lấy Sasuke.
“ Em đồng ý. Em đồng ý. Một ngàn lần, một vạn lần đồng ý”
‘ Take me back to the time when I walked down the aisle Our whole town came and our mamas cried You said I do And I did too’
Nhạc nổi lên. Sakura bước vào nhà thờ trong bộ váy trắng muốt, một tay cầm bó hoa oải hương-loài hoa yêu thích của cô, tay kia nắm lấy tay bố mình. Cô nhìn quanh, mỉm cười trước những gương mặt quen thuộc mà cô đã lớn lên cùng với. Kia là Tenten, cuối cùng cũng đã chịu để xõa tóc xuống, nháy mắt với cô và giơ một ngón trỏ lên. Ngồi cạnh cô gái tóc đen là Neji, người đang nở một nụ cười hiếm hoi với cô. Và có cả Teuchi, ông chủ quán mì Ichiraku quen thuộc, cùng với con gái của mình, Ayumi. Rồi Kakashi-sensei, Iruka-sensei và rất nhiều thầy cô khác đã từng dạy Sakura. Ngồi ở dãy đầu là mẹ cô và mẹ của Sasuke, cả hai đều đang khóc vào chiếc khăn tay của mình.
“ Bố yêu con” Bố cô thì thầm, ôm ghì lấy cô.
“ Con cũng thế” Cô đáp lại, cảm thấy sống mũi mình cay cay.
“ Hôm nay con đẹp lắm” Ông mỉm cười, trao tay cô cho Sasuke.
“ Thưa các bạn, hôm nay chúng ta có mặt ở đây.....”
“ Con đồng ý” Sasuke nói
“ Con đồng ý” Sakura nói.
Mục sư mỉm cười.
“ Tôi tuyên bố, Uchiha Sasuke và Uchiha Sakura chính thức trở thành vợ chồng. Con có thể hôn cô dâu”
Với câu nói đó, Sasuke nghiêng người về phía trước và đặt lên môi cô một nụ hôn dài.
‘ I`ll be eighty seven You`ll be eighty nine I still look at you like the star that shine In the sky Oh my my my my’
The end.
3/8/2012, 9:05 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 897
Tổng số bài gửi : 416
Ngày tham gia : 13/05/2012
Status : Lâu lắm mới về 4rum :3
Được Cảm Ơn : 36
Tiêu đề: Re: SasuSaku collection
Hay hay! Fic này hay đấy .
Tiện thể cho mình te,m ở đây :]~
3/8/2012, 9:26 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 1133
Tổng số bài gửi : 463
Ngày tham gia : 13/06/2012
Status : Chán quá
Được Cảm Ơn : 85
Tiêu đề: Re: SasuSaku collection
Haizz! Mất tem rồi. Nhưng fic này hay nên +1 cái thanks cho tác giả đê
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]