:: Quên mật khẩu ::


 Diễn đàn NVFC
 Naruto Vietnamese Fan Club :: CHUYÊN MỤC NARUTO :: Fanfic Naruto


Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
25/5/2012, 1:07 pm
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bgavat14
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bgavat19Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bgavat21Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bgavat22
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bgavat11Rey1000Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bgavat13
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bgavat15Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bgavat17Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bgavat18
.: NVFCer :.Rey1000 
http://rank.naru.to/jou.swf
Hoàn Thành NV : NV D
Ryo : 2944
Tổng số bài gửi : 608
Ngày tham gia : 15/09/2009
Status : Thriller 2- Dark Alter đã trở lại với chap mới.
Được Cảm Ơn : 82

Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Vide10

Bài gửiTiêu đề: Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death

11:45 P.M

- Sao chúng ta không hỏi những người khác mà phải nhờ gã này? – Chị Minh đẩy hàng cây ra và bước sau lưng Khôi.

- Thứ nhất là chúng ta không thể sửa cũng như không biết cách sửa nó, lão ta làm việc sửa chữa xe quân đội chắc cũng dễ xử lí hơn, thứ hai là không thể để cho nhiều người biết về chuyện này được, vì không chỉ có những người tị nạn, những người trong quân đội cũng có thể đào ngũ bất cứ lúc nào, họ sẽ tìm cách đi theo chúng ta, lúc đó mọi việc sẽ rắc rối hơn nữa.

Trăng đang mọc dần dần ở phía đông, chiếu sáng cả bìa rừng ma quái. Nước vỗ ì oạp theo từng đợt sóng nhỏ. Gió nhẹ dần hơn so với lúc chiều, mang đến vị muối mặn chát trên đầu lưỡi hai chị em. Đi thêm một đoạn, Khôi quì nhẹ nhàng xuống mặt đất, chỉ tay về phía trước. Cách đó vài chục mét là một nửa cây thánh giá vươn lên bầu trời đen. Khôi thì thầm:
- Chúng ta phải cẩn thận từ đây, nói gì thì nói, chúng ta chẳng biết vụ mua bán này là mua bán cái đéo gì. Em nghĩ chị nên chờ ở đây thì hơn, em sẽ vào trong đó, nếu có biến, chị lao về trại báo cho anh Thanh ngay.

- Sao không phải chị mà em phải đi?

- Chị là con gái, lỡ chúng nó giở trò gì sao? Dù gì em cũng to con, chúng nó sẽ không dám lấn lướt đâu.

Chị Minh suy nghĩ, rồi gật đầu. Khôi nói:

- Em đi nhen, chị cứ nấp ở đây.

Khôi tiến tới trước, tiếp cận nhà thờ cổ, có vẻ nó đã xây từ rất lâu rồi, có thể từ thời Pháp vì lối kiến trúc kì lạ của nó. Ngoài mặt trước cao tầm mười mét, rêu phong, dây leo phủ kín, phía sau chẳng còn gì ngoài những đống gạch vụng đổ nát. Giữa nhà thờ là một đống củi lửa đang cháy tí tách. Lửa đã gần tàn nhưng dường như ai đó cố tình để lửa nhỏ vậy để tránh sự chú ý từ bên ngoài. Nó quì xuống, quan sát xung quanh:

Rắc- Tiếng nhánh cây khô gãy sau lưng nó

Theo phản xạ, nó quay người nhìn lại, tay sờ lên con mã tấu đang cài sau lưng. Hơn mười giây trôi qua, chẳng có gì cả, nó thở phào quay lại hướng nhà thờ, một khẩu súng đen ngòm đang chĩa vào nó.

- Ha, xem chúng ta có gì này?

- Tôi đến theo lệnh của Giang.

Khẩu súng lục từ từ hạ xuống, bóng đen kia phát giọng ồm ồm, bảo:

- Đi theo tao.

Nó đi theo bóng người phía trước tới ngay khuôn viên nhà thờ. Ba người bước ra từ phía sau đống đổ nát, tay cầm tuýp sắt và rựa. Thằng hồi nãy tóm được nó tự giới thiệu:

- Tao là Tú, kia là Hà, Năm “rô” và A Rộc, thế thì hàng đâu?

Tay cầm đầu tên Hà, khá to con và cường tráng đầy sức mạnh, hắn cao hơn Khôi một chút nhưng rất to con và đầy quyền uy với tụi đàn em. Khôi rút trong túi ra cuộn tiền lúc nãy, bảo:

- Đưa hàng đây.

- Sao mày cứ sồn sồn lên thế nhỉ, mày đưa tiền, tao đưa hàng, xong.

- Lão Giang đang giữ bạn tao, lão dọa nếu không mang hàng về lão sẽ xử lí bạn tao, vì thế tao phải chắc chắn là vụ mua bán thành công.

- Haizzz, con chó già chết nhát, sợ chết nên sai tụi mày ra đây mà. Thôi được, Năm Rô, đưa hàng.

Một thằng đầu trọc mắt chột bước tới đưa chiếc ba lô cùng chiếc đèn pin cho thằng Tú. Qua ánh trăng và ánh lửa mờ ảo, trên tay chúng có một dấu hiệu, một con đại bàng.

“ Chết mẹ, băng đại bàng bạc, lũ buôn ma túy, bữa lỡ tay giết năm người băng nó rồi ( Coi lại viên đạn 7)” – Khôi lo lắng.

Tên Tú mở cái ba lô ra, trong đó chứa hàng chục túi bột trắng:

- Hàng chất lượng cao đấy, chú cứ thử thoải mái, quăng tiền đây.

Nó bước tới, nắm lấy cái balo, và giao cho tên Tú bó tiền. Mấy tên xung quanh đứng quan sát thận trọng nó, sẵn sàng hạ thủ nếu có biến. Tú đưa tiền cho thằng Rô, nó mở cọc tiền ra, trong đó còn một tờ giấy. Qua ánh đèn, Khôi có thể thấy đó là bản đồ sân bay Cam Ranh và khu vực quân sự gồm kho khí tài, trạm đóng quân.

- Hai kí hàng trắng cho năm chai và hai tấm bản đồ, thế này thì xong kế hoạch rồi.

- Tụi mày định làm gì thế, tao tham gia với.- Khôi thăm dò

- Định làm cái gì ấy hả? Bọn tao sẽ lật đổ tụi quân đội này, nhà nước đã rút chạy, bỏ lại dân thường chết rục hoặc tệ hơn bị biến thành tụi khủng khiếp kia. Đêm nay, chỉ cần có hai tấm bản đồ này, kế hoạch bọn tao sẽ thành công. Mày có thể chọn theo chúng tao, hoặc theo tụi kia, nếu thế, mày không thoát khỏi…..

- Đợi tao, ê thằng kia, ngẩng mặt lên. – Tên A Rộc bước tới trước, soi đèn vào mặt Khôi.

Khôi giật mình trước ánh sáng chói lòa, bản năng nó trỗi dậy, nó nhảy bật ra sau, né một đường rựa chặt thẳng vào nó. Nó nhận ra, thằng A Rộc kia, chính là một tên trong băng giang hồ nó gặp ở Biên Hòa:

- Đệt mẹ con chó, may cho tao, hôm đó viên đạn bay trượt mặt, nếu không tao chết ở đó rồi. Tao đã phải bò ra khỏi cái cây xăng đó, trong làn mưa đen, trốn dưới một chiếc xe tải ở ngoài, nhìn đại ca bị con quỉ kia giết hại….Ba anh em và đại ca của tao đã bỏ mạng vì mày thằng mặt l*n. Tao sẽ trả thù. – A Rộc chĩa rựa vào mặt nó.

- Hóa ra mày là thằng đã giết bốn thằng đồng bọn của tao, mắt trả mắt, mạng trả mạng – Thằng Tú móc con dao Balisong ra, xoay mấy vòng rồi thủ thế.

“Đệt mẹ, xui vãi l*n”- Nó đeo cái ba lô lên lưng, rút cây mã tấu sau lưng ra, chuẩn bị đối đầu với tụi kia.

Thêm ba thằng nữa đi ra từ trong rừng sau lưng nó, tay cầm vũ khí nguy hiểm. Khôi bị bao vây, nó khó lòng thoát khỏi đây.

- Á….á…á………- Một tiếng hét nữ vang vọng trong không gian

“ Chị Minh” – Khôi quay mặt về hướng tiếng hét.

Mấy thằng giang hồ bị mất tập trung, Khôi bước tới đá tung đống lửa mịt mùng bồ hóng, lửa bùng lên lóa mắt tất cả những người xung quanh. Lợi dụng lúc này, Khôi lẩn ra khỏi nhà thờ chạy vô khu rừng thưa, chạy về phía chỗ nấp của chị Minh.

- Đệt mẹ, tụi mày làm cái con c*c gì thế, đuổi theo thằng chó đó.

Tiếng la lối và tiếng chân người đuổi sát chân Khôi, nó chạy như bay, dường như không cảm thấy chân mình nữa. Trước mặt nó, nơi bụi cây mà chị Minh đã trốn, cái đèn pin nằm lăn lóc, cây mã tấu cắm trên thân cây bên cạnh, trên mặt đất còn vết máu. Nó nhìn xung quanh, căng mắt ra tìm kiếm bóng dáng chị Minh, nhưng chỉ có màn đêm trả lời nó. Một tên côn đồ chạy ngang qua nó, nó lao tới chém bằng mã tấu, hắn ta đưa tuýp sắt ra đỡ được. Nó lãnh một gậy vô lưng từ thằng đằng sau, nó quay lại đạp vào bụng thằng đó rồi nhảy và giãn khoảng cách giữa nó và hai tên côn đồ.

“ Chị Minh, chị đâu rồi?” – Nó lo lắng khủng khiếp.

Một ánh kim loại lóe lên trước mặt nó, theo quán tính, nó đưa hàng lên đỡ. Trước mặt nó là thằng Tú, nó nói:

- Giỏi lắm con chuột nhắt, nhưng hôm nay mày chết ở đây.

Tụi côn đồ kia chạy tới đứng xung quanh tạo thành một vòng tròn bao vây nó và thằng trùm. Tên Tú đẩy nó ra, chém thêm một đường nữa làm chảy máu vai phải của Khôi, ngay gần vết thương làm nó đau đớn tột độ. Cây mã tấu rơi xuống đất, nó đưa tay trái đỡ một đá của thằng Tú làm nó ngã loạng choạng về phía tụi côn đồ ở ngoài. Tụi này đẩy nó vô trong vòng tròn lại, quyết không cho nó thoát. Nó tung một đấm vào mặt Tú nhưng thằng khốn này né được, nó giơ mã tấu lên định chém, Khôi dùng tay trái nắm chặt cổ tay phải của thằng Tú làm nó không chém xuống được. Cánh tay phải của nó đau rần rần, nóng rực và chảy máu. Chân phải nó gạt ngã thằng Tú, nó đạp vào tay phải thằng này buộc nó phải thả cây mã tấu ra.

Thằng Tú vươn tay lên đập vào vai phải nó làm nó đau đến mức ngã gục ra sau. Thằng Tú cầm thanh mã tấu lên phóng thẳng về phía Khôi, thanh dao găm xuyên qua một thân cây.

- Con chó, mày không may rồi, tao cao thủ võ cổ truyền đấy.

Hắn lao tới ra một quyền hụt, Khôi nhảy qua một bên, cầm thanh gỗ dưới đất đập thẳng vào lưng thằng Tú, thanh gỗ gãy vụn trước sức mạnh của Khôi. Khôi lao tới đấm tới tấp vào đầu thằng này khi hắn đang cố gắng đứng dậy. Nhưng hắn quá khỏe, hắn vùng dậy khi Khôi vẫn đang ngôi trên cổ hắn, rồi hắn xoay một vòng ném Khôi ra khỏi cổ, nó ngã xuống đập người vào gốc cây. Một tên đàn em thấy thế liền tiến tới định đập Khôi bằng tuýp sắt thì bị một đạp của thằng Tú làm ngả lăn ra đất:

- Đây là trận đấu giữa tao với nó, tụi mày tránh ra.

Khôi gần như gục hẳn, nó quá đau đớn và mệt mỏi sau những vết thương quanh mình, không biết gãy cái xương nào chưa, nó ngồi dậy, xương cốt quanh mình kêu răng rắc. Trước mặt nó, lờ mờ là tên Tú, đã rút con dao ra, đi về phía nó, kết liễu:

- Vĩnh biệt.

Hắn lao tới, lăm lăm con dao trong tay. Khôi thấy mọi vật như chậm đi, nó thấy được mọi vật trong bóng đêm, những chiếc lá đung đưa trong gió, nhưng con chim rúc sợ hãi trong tổ, tiếng sóng ì oạp từ đầm Cam Ranh, từng cử động trong từng cơ bắp của Tú. Khi Tú cách nó tầm một mét, nó xoay người, đạp thẳng vào đầu gối thằng Tú rồi ngả vật ra đất. Tên côn đồ mất thăng bằng, lao tới trước…..

Phập

Tú đâm vào thân cây rồi bất động, một dòng máu chảy ra từ cơ thể hắn. Con mã tấu lúc nãy hắn phóng vào cây, nay lại chính là thứ đã tiêu diệt hắn. Khi loạng choạng, hắn đã từ đâm đầu vào lưỡi dao đang chìa ra khỏi thân cây, cắt đứt cổ hắn. Vài chục giây trôi qua, cả đám đàn em đứng như trời trồng, đại ca tụi nó đã bị hạ gục bởi một thằng sinh viên. Khôi bò tới xác thằng Tú đang quì cạnh gốc cây, một thằng đàn em lao vào định tấn công Khôi, nó rút khẩu súng lục trong túi của Tú ra và bắn xuyên đùi của kẻ đang lao tới. Hắn rú lên rồi lăn lộn dưới đất.

- Đủ rồi, biến ngay, thằng nào vô đây tao cho ăn đạn. Tao đã giết sáu mạng của tụi mày, thêm vài thằng nữa thì chẳng thấm vào đâu đâu.

Thấy sự chống trả quyết liệt của Khôi, tụi kia đi tới lôi thằng bị thương và xác tên Tú rồi rời khỏi đó, biến mất trong khu rừng. Khôi ngã vật ra đất, thở hồng hộc mệt nhọc, lâu lắm rồi nó mới đánh nhau khủng khiếp như thế, khác với mọi lần, lần này nó buộc phải tiêu diệt đối thủ. Nó đứng lên, nhưng lại ngã gục xuống đất, xương sườn kêu rắc rắc, chắc đã gãy vài cái rồi, tay phải nó thì nóng như lửa đốt. Cái ba lô đang ở trước mặt nó, miệng cặp mở và vài gói màu trắng to bằng bàn tay đang vương vãi trên mặt đất, nó chần chừ, rồi suy nghĩ…

“ Mình còn có người mình phải bảo vệ, có những người đang trông chờ vào mình, mình không thể nằm chết ở đây được, mình phải đứng dậy, mình phải sống”

Khôi vơ lấy một gói bột trắng, mở cái túi bột ra, đưa một ít lên mũi và ngửi nhẹ. Nó nhớ rằng có lần ai đó nói rằng bệnh viện vẫn dùng ma túy sạch với liều lượng ít với tác dụng giảm đau. Dần dần, nó cảm thấy cơn đau thuyên giảm, đầu óc nó lâng lâng, không thấy đau đớn nhiều nữa, nó đứng dậy, cho hết những túi bột vào túi và đi lững chững về phía khu trại. Tiếng ì oạp kì dị nãy giờ vẫn vang lên chưa dứt, quá nửa đêm rồi, ánh trăng đang sáng rực rỡ trên đầu nó. Nó quay về phía con sống, nhìn kĩ ra, nó dụi mắt, cơn phê đang lấn át nó, nó không thể đánh mất chính mình được.

Một bóng đen từ từ trồi lên từ con sông, hàng chục bóng đen theo sau, chúng trông như người, nhưng trông như một tấm chăn đen trên mặt nước, xung quanh là rêu bám đầy, nhớp nháp như có dầu trên người nó. Khôi bủn rụn tay chân, nó đứng trên một mô đất trong rừng thưa cách bờ nước tầm hai mươi mét nên quan sát rõ những con quái vật lạ lùng kia. Lúc bé, bà ngoại nó có kể rằng, không được đi tắm sông, tắm biển vào mười hai giờ đêm hay mười hai giờ tối, kẻo sẽ bị bắt mất. Và bây giờ đây, trước mắt nó, nỗi đe dọa từ xa xưa giờ trỗi dậy, con quái vật mà bất cứ dân sông nước nào cũng sợ hãi.

Ma da


Date: 30/12/2012
00:30 A.M
Location: Cam Ranh bay


Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Night_in_forest_by_wojtar

Trải nghiệm cảm giác cận kề cái chết, một nỗi sợ hãi từ xa xưa, nay đã quay trở lại và quyết tâm tiếp tục ám ảnh những người sống sót.
www.ledinhhoangkhoi.wordpress.com


Chữ ký của Rey1000


Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

Similar topics

+
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Naruto Vietnamese Fan Club :: CHUYÊN MỤC NARUTO :: Fanfic Naruto-
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Botmai10Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Botmai11
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 22: Fight to Death Bot0211
NARUTOFC.COM
NVFC Official Vietnam Fan Site.
Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed
Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.
Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]
   
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất