| Chap 21: HANE-Bóng tối bao phủ
Location: Thái Bình Dương
USS-Armageddon: Khu trục hạm thuộc quân đội Mỹ
-Thưa tổng thống, TQ yêu cầu chúng ta phải cung cấp khí tài cho họ đàn áp lại lũ thây ma, nếu không họ sẽ cho khai hỏa đầu đạn Hạt Nhân vào châu Âu và nước Đông Nam Á– Một sĩ quan báo cáo
Tổng thống Mỹ chau mày ngồi sau bàn làm việc của mình, trên vai trái của ông là một miếng băng trắng rỉ máu đen, trước mặt ông là năm vị tướng cao cấp, họ ngồi chăm chú quan sát từng biểu hiện của ông, người chuẩn bị ra quyết định quan trọng liên quan đến vận mệnh thế giới sau này. Chỉ sau một tuần, TQ đã hoàn toàn bị bệnh dịch xâm chiếm, chính phủ của họ phải trốn dưới hầm ngầm ở một nơi nào đó phía Tây, điên cuồng cầu viện từ các nước bên ngoài sau khi bị các nước xung quanh từ chối giúp đỡ. Sau chốc lát, tổng thống quay lại hỏi sĩ quan đang báo cáo:
-Thế người Nga nói gì?
-Họ đã gửi máy bay sang nhưng với số lượng khá ít và đa số là máy bay đời cũ. Có lẽ họ cũng e dè trong việc tăng cường sức mạnh cho quân TQ. Họ vừa đánh điện sang bảo chúng ta phải mau chóng giải quyết vấn đề này vì số lượng đầu đạn hạt nhân TQ đang sỡ hữu là khá nhiều và gây đe dọa cho một cuộc chiến tranh thế giới thứ ba…
Ông đăm chiêu về phía bức tường sắt lạnh lẽo xa xa, rồi nói tiếp:
-Bộ trưởng quân sự châu Á, anh có ý kiến gì không?
-Trước mắt, chúng ta phải cầu hòa với TQ để tránh họ manh động…..Và chỉ còn cách..- Ông ta lo lắng- tiêu diệt thôi….
-Ông nghĩ sao mà nói thế, nếu như ta bắn tên lửa vào Bắc Kinh, họ sẽ cho kích hoạt toàn bộ đầu đạn…không chỉ châu Âu mà nước Mỹ cũng sẽ rơi vào nguy hiểm nếu một tên lửa vượt qua hệ thống đánh chặn – Một vị tướng khác lên tiếng…
Anh sĩ quan đưa một ngón tay lên tai nghe, trả lời bằng giọng thì thầm rồi nói với tổng thống:
-Thưa ngài, bên phía chính phủ Việt Nam liên lạc….Họ bảo là có cách giúp….
-Là sao?
-Họ bảo rằng chỉ khi chính phủ Mỹ đồng ý chi viện cho công tác cứu hộ thì họ mới đồng ý gửi vị trí tàu chiến và căn cứ của TQ cho chúng ta….
Các vị tướng nhìn nhau, mỗi người một suy nghĩ, sau vài phút, bộ trưởng quân sự châu Âu nói:
-Dù gì thì Việt Nam cũng không quá tệ…
-....cũng đỡ hơn TQ, nếu chúng ta cung cấp cho chúng những khí tài quân sự của ta, nhiều khả năng chính phủ TQ sẽ lợi dụng điều này mà mở rộng lãnh thổ, thậm chí tấn công cả chúng ta, Nhật Bản và Hàn Quốc cũng sẽ rơi vào nguy hiểm – Châu Phi lên tiếng
Sau khi suy nghĩ kĩ càng, tổng thống đứng dậy, nói:
-Có thể đây là mệnh lệnh cuối cùng của tôi với cương vị tổng thống, xin mọi người hãy biểu quyết, Việt Nam hay TQ…
Các vị bộ trưởng quân sự nhìn nhau, dò xét suy nghĩ của người kia, rồi cuối cùng đặt tay lên chiếc máy tính trước mặt, đưa ra quyết định cuối cùng. Châu Á, Úc và Phi bỏ phiếu thuận với Việt Nam, châu Âu và Nam Mỹ bỏ phiếu trắng. Anh sĩ quan nói:
-Vâng, kết quả đã quyết định.
Anh sĩ quan xách một chiếc cặp sắt rồi mở nó ra và để trước mặt vị tổng thống đáng kính, bên trong là một chiếc laptop, có năm lỗ khóa ở dưới và một cái nút màu đỏ, năm vị tướng rút năm chiếc chìa khóa ra và trao cho nhân viên bên cạnh mình. Sau vài phút, anh sĩ quan nói:
-Thưa ngài, phía Việt Nam đã xác nhận và gửi tọa độ của chiến hạm cùng căn cứ của chính phủ TQ rồi.Xin ngài hãy cho phép kích hoạt…
Tổng thống nhìn vào màn hình máy tính trước mặt, những địa điểm của quân TQ đã được phát hiện. Ba tàu ở biển Đông, hai tàu ở Đông Hoa Hải, phía dưới Nhật Bản, có hai căn cứ ở phía Tây đại lục. Bỗng dưng, ông nói:
-Này Shane, mấy cái đốm sáng này là gì?
Ông quay qua trái đưa mắt tìm cậu sĩ quan, anh ta đang quay vô tường trả lời bộ đàm, sau đó anh ta quay lại, vẻ mặt lo lắng:
-Thưa ngài, TQ đã cho phóng ba đầu đạn vào Việt Nam. Họ đánh điện bảo rằng nếu không chấp nhận yêu cầu của họ, mục tiêu tiếp theo là Nhật Bản và Hàn Quốc.
Các vị bộ trưởng hốt hoảng, nói chuyện xì xào với nhau, tổng thống nói tiếp:
-Mất bao lâu để chúng tới nơi?
-Chừng ba phút nữa thưa ngài…mục tiêu là Hà Nội, Đà Nẵng và Thành phố Hồ Chí Minh
Ba phút là không đủ thời gian để phóng tên lửa đánh chặn từ Phillipin. Ông nhìn ba đốm sáng từ ngoài biển Đông bay về phía Việt Nam, từ từ tiến dần vào đất liền. Đột nhiên, cả 3 đốm sáng đều dừng lại, ngay khi mới tiến vào bờ biển Việt Nam.
-Thưa ngài, tên lửa đánh chặn của ai đó đã tiêu diệt ba đầu đạn của TQ, bên Việt Nam cũng vừa xác nhận, nhưng không phải tên lửa của họ…. Xin ngài hãy chỉ thị.
Năm chiếc chìa khóa đã yên vị tại nơi của chúng trên chiếc laptop, tổng thống cũng rút chiếc chìa khóa của ông ra và lắp vào lỗ khóa:
-Bật đèn xanh, kế hoạch tiêu diệt toàn bộ lực lượng TQ tại châu Á, cho phép phóng tên lửa. – Ông nhấn nút.
Căn cứ Nhật Bản, Phillipin, tàu chiến tại Thái Bình Dương đồng loạt phóng tên lửa:
-Đã nhận lệnh từ tổng thống Mỹ, cho phép khai hỏa tên lửa đến tọa độ X,Y
Lúc này, tổng thống đóng chiếc laptop lại, ngả lưng ra ghế, nói:
-Hi vọng con cháu chúng ta sẽ tha thứ cho những việc này….
Các bộ trưởng được giải tán, anh sĩ quan đứng bên cạnh tổng thống Mỹ, nói:
-Ngài có cần gì không, thưa ngài?
-Không, có lẽ không – Ông nở một nụ cười cay đắng- Tôi sẽ chợp mắt vài phút. – Ông đưa tay bắt lấy tay phải của Shane – Shane, cậu là người anh em tốt nhất của tôi, hãy hứa rằng cậu sẽ ra tay khi thời điểm đến, hãy chăm sóc gia đình tôi.
-Vâng thưa ngài.
-Cảm ơn. – Tổng thống từ từ khép mi mắt lại, rơi vào cơn mê.
Shane, rút khẩu súng bên hông ra, cầm sẵn trên tay rồi bỗng dưng đưa chiếc đồng hồ lên miệng nói:
-Vâng, chính phủ Mỹ đã rơi vào tay chúng ta rồi….Có thể điều quân được rồi ạ- Bàn tay phải của anh ta giữ chặt sáu chiếc chìa khóa.
-Tốt lắm, TQ cũng đã bị hạ, không còn gì có thể cản tập đoàn chúng ta lên điều hành thế giới cả…
-Vâng thưa ngài Ares.
-Hãy lên kế hoạch đi đón nó đi, may mà chúng ta hành động kịp thời chứ không thì phí phạm mẫu thí nghiệm…
- Vâng
Shane bước ra khỏi phòng họp, những con zombie đang cắn xé những người lính sống sót trên khoang tàu. Năm vị bộ trưởng nằm chết trước cửa phòng họp. Máu me khắp nơi, tiếng hét, tiếng gào hòa vào nhau. Shane nở một nụ cười chết chóc trước cảnh tượng trên, hắn rút khẩu súng lục ra, quay lại và nã đạn vào vị tổng thống đang ngủ say.
-Rất hân hạnh được phục vụ ngài.
Đeo khẩu súng vào thắt lưng, hắn rời khỏi đó, bước lên boong tàu, lũ zombie sợ hãi co rúm lại khi hắn đi ngang qua. Một tên lính mang phù hiệu Emberland bước tới gần Shane, nói:
-Xin ngài ra lệnh.
-Chuẩn bị trực thăng, ta cần tới Việt Nam một chuyến.
Location: Cam Ranh Evacuation Center
Bầu trời sáng rực lên dù mặt trời đang đi dần về cuối chân trời. Ánh sáng màu đỏ chói lòa bao phủ lên mặt đất. Thứ ánh sáng kì dị đó xuất hiện chừng mười giây làm tất cả mọi người rùng mình hoảng sợ ngước nhìn. Tất cả mọi đồ điện bỗng dưng dừng hoạt động. Đèn, quạt, phương tiện di chuyển…..tất cả đều bỗng dưng chết hết. Chiếc máy bay chở những người sống sót đang lao trên đường băng chuẩn bị cất cánh thì đột ngột hỏng động cơ và buộc phải dừng lại. Anh Thanh nhảy xuống xe tăng gọi ra sau:
-Kĩ sư báo cáo đi, chuyện gì xảy ra thế.
-Tôi không biết nữa, tôi sẽ kiểm tra ngay- Ông ta mở hộp điện ra, một làn khói hắc xộc ra – toàn bộ đường dây điện cháy hết rồi.
-Cái chó gì xảy ra thế, liên lạc với trung tâm ngay.
Anh lính bên cạnh bấm điện thoại vệ tinh liên lạc, nhưng không có tín hiệu:
-Điện thoại hư rồi ạ.
Thanh đưa đồng hồ lên nhìn, chiếc đồng hồ đã chết máy, chửi thề, anh rút súng ra bắn vài phát xuống cầu. May mắn thay, súng vẫn nổ.
-Hiện tượng gì thế này, vụ nổ trên không trung rồi tới ánh sáng đó là thế nào. Sao toàn bộ đồ điện đều bị cháy thế này?
Đâu đó trong số những người xếp hàng bên kia cây cầu có tiếng kêu cứu khi máy trợ tim của ai đó ngừng hoạt động. Nhiều người rời bỏ hàng, chạy tới áp sát hàng rào kêu gào trong nỗi tuyệt vọng. Có người bước tới cạnh Thanh, la lối:
-Anh là sĩ quan chỉ huy đúng không??? Ánh sáng đó là gì thế??? Sao tất cả mọi thứ lại trở thành thế này?
-Đề nghị anh bình tĩnh, chỉ là sự cố đường dây điện thôi, anh hãy trở về khu vực của mình và chờ đợi thông báo sau.
-Thông báo cái đéo gì nữa??? Quân đội sắp dội bom chỗ này phải không, chúng ta sắp chết hết phải không?
- Không…
Tất cả lính và dân thường quay lại, chị Minh vòng tay trước ngực bước tới:
-Đây là vụ nổ HANE, High- Altitude Nuclear Explotion…
-Thôi đi con đ*, tiếng Việt, tiếng Việt…..
-Vụ nổ hạt nhân trên cao, tầm 30km trên không trung nhưng vẫn nằm trong bầu khí quyển trái đất. Khi nổ, đầu đạn phát ra một loại xung từ trường làm cháy vi mạch và dây điện.
-Nghĩa là…
-Nghĩa là không còn điện nữa….Hãy sẵn sàng đi mọi người, tất cả chúng ta đã bị kẹt ở đây, những đêm tiếp theo sẽ thuộc về bóng tối….
3:30 P.M | |