:: Quên mật khẩu ::


 Diễn đàn NVFC
 Naruto Vietnamese Fan Club :: CHUYÊN MỤC NARUTO :: Fanfic Naruto


Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
18/3/2012, 9:59 pm
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bgavat14
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bgavat19Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bgavat21Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bgavat22
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bgavat11Rey1000Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bgavat13
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bgavat15Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bgavat17Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bgavat18
.: NVFCer :.Rey1000 
http://rank.naru.to/jou.swf
Hoàn Thành NV : NV D
Ryo : 2944
Tổng số bài gửi : 608
Ngày tham gia : 15/09/2009
Status : Thriller 2- Dark Alter đã trở lại với chap mới.
Được Cảm Ơn : 82

Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Vide10

Bài gửiTiêu đề: Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret

Chap 17: Phàm làm việc gì cũng phải nghĩ đến kết quả của nó

5:30 PM


Boooongggg…….

Tiếng chuông chùa vang lên, hòa vào không gian âm u, tĩnh mịch. Trong lúc đó, Khôi ngồi im lặng trên chiếc xích đu trong vườn chùa, hai tay chống lên đầu gối, suy nghĩ về những gì đã và đang diễn ra. Sau khi bị tấn công, chúng đã cầu cứu…… không ai giúp….những người đi qua đường nhìn chúng với ánh mắt ái ngại rồi họ lầm lũi đi thẳng, không nói câu nào. Khôi cõng anh Phúc và đi tiếp gần 2km để rồi dừng lại trước cổng một ngôi chùa. Vị sư trụ trì 81 tuổi giúp chúng đỡ Phúc xuống và mang bông băng để băng bó vết thương. Nhưng anh Phúc lại phát cáu lên và từ chối cho ai chạm vào mặt mình vì cơn đau đớn đang hành hạ cậu. Ngoài nhóm của cậu, trong vườn chùa còn vài chục người nữa đang tá túc. Đa số họ là người khuyết tật, người già và trẻ em không ai chăm sóc. Ngay cả những vị tăng trẻ tuổi cũng đã vơ vét hết đồ giá trị và rời đi lúc có lệnh di tản từ chính phủ, để lại những vị sư già chăm sóc những người ốm yếu.

Khôi ngẩn mặt nhìn lên bầu trời, những áng mây vàng rực trong buổi ráng chiều thẩn thờ trôi, cậu thở dài:

-Sao khổ vê lờ vậy trời !!!!

E hèm.

Chị Minh tiến tới sau lưng cậu, nói nhỏ nhẹ:

-Em không phiền nếu chị ngồi chung chứ?

-Vâng chị ngồi đi.

Chị Minh ngồi xuống, đưa nó 1 chén cơm cùng 1 ít hành phi chan nước mắm:

-Ăn tối đi này.

-Dạ vâng cảm ơn chị – Chén cơm bé tẹo bằng cái bát con hay đựng dưa cà..chứng tỏ họ đã cạn lương thực hay phải chia sẻ lương thực với nhiều người khác.- Từ lúc thoát khỏi trại em quên hỏi chị, chuyện gì đã xảy ra sau khi chúng ta chia tay ở trên Đà Lạt.

-À – Chị thở dài – bọn chị, anh Phúc kia, Ted bé, hai anh tài xế Trọng, Đại đã đi được nửa đường thì lại bị một vụ sạt lở xảy ra phía trước làm tắt đường, những chiếc xe của những người tị nạn dừng lại và họ tìm cách liên lạc với chính phủ chờ giải cứu. Bọn chị cũng xuống xe, hơn 100 người ở đó với lương thực và vũ khí giới hạn chống chọi với cái rét 9 độ C về đêm của vùng núi. Rạng sáng ngày thứ ba, cả đội bị tấn công, lũ zombie đã giết tất cả mọi người. Vì không muốn biến thành một trong số chúng, chị đã nhảy khỏi vách núi đó, bỏ mặc lại những người kia….chết.

Nói tới đây, ánh mắt chị Minh hiện lên nỗi ám ảnh cùng cảm giác tội lỗi. Khôi khoát tay qua chị, để chị tựa đầu vai Khôi.

-Không biết ông trời tính thế nào, chị lại sống sót và tỉnh dậy trong 1 cái lán của những người làm rẫy. Một người đàn ông tên Khoa đã cứu chị, băng bó vết thương cho chị. Cuối cùng ông ta và chị rời khỏi đó, đi xuống chân núi trước khi gia nhập vào trại Trường Sơn. Sau đó, chị nhiều lần bị ép……em biết rồi đó, nhưng chị cự tuyệt, cuối cùng lão Sơn đẩy chị ra tiền tuyến để hành hạ vì chống lại lão. Chị định trốn thoát..nhưng sau đó lại gặp lại em…Và thế. – Chị ngồi thẳng lại, lấy tay chùi những giọt nước mắt chực trào ra.- Còn câu chuyện của em?

Khôi kể sơ cho chị chuyện gì đã xảy ra, từ lúc đối đầu với lũ Emberland tại Biên Hòa, cứu Arturia, và cuộc phiêu lưu trên con tàu Adromeda trước khi bị tóm tới trại…..

-Khôi, em làm sao thế ? – Bỗng dưng chị Minh ngồi tránh ra khỏi Khôi.

Nó không hiểu, cúi xuống, nó thấy chiếc áo nó đang mặc có dính máu, đưa tay lên mũi, nó đang chảy máu mũi rất nhiều. Cô tiến tới, móc con dao sau thắt lưng ra và thủ thế sẵn. Khôi rút trong ống chân ra một ống tiêm.

-Cái quái gì thế?

-Thuốc….. Chị giúp em với….

Nó đưa ống tiêm cho chị Mình, chị tiêm một mũi vào ngay vết thương trên tay nó, vết thương đang chảy mủ, các mạch máu hằn lên dưới da. Sau khi tiêm, vết thương có vẻ thuyên giảm, máu mũi cũng ngừng chảy, Khôi thở phảo:

-Em xin chị, đừng để Arturia biết chuyện này, cô ấy sẽ lo lắng thêm.

-Em bị thế bao lâu rồi?

-Khi ra khỏi tàu, em chỉ cần tiêm 1 mũi 1 ngày, nhưng từ hôm qua, em đã phải tiêm 2 mũi một ngày, nó có vẻ càng ngày càng nặng hơn và \"vai-rút\" có vẻ đang lờn thuốc dần. Arturia nghĩ rằng phương thuốc đã giải độc nhưng em biết là không phải.

Sau khi suy nghĩ, chị nói:

-Nhưng khi đến lúc, chị sẽ không chùn tay đâu.

-Vâng, em cảm ơn chị.

Sau vài phút im lặng, Khôi nói:

-Em đi tắm đây chị……

Khôi bước về cái giếng phía sau chùa, hi vọng những suy nghĩ của nó sẽ bị cuốn trối bởi những gàu nước lạnh lên đầu. Xong xuôi, nó mặc bộ quần áo của nhà chùa, giặt sạch bộ quần áo cũ đầy bụi bẩn và máu đi và phơi lên. Nó bước lên điện thờ chính của chùa, có nhiều người đang quì lạy trước bức tượng Phật Tổ to lớn, có cả chị Minh và Arturia trong đó, cậu liền quì xuống, chắp tay và niệm Phật. Mẹ cậu bảo rằng, khi có vướng mắc trong lòng không giải quyết được, hãy chắp tay cầu nguyện thì lòng sẽ thanh thản, mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn. Cơ thể cậu miên mang theo tiếng đọc kinh lầm rầm của những sư trong chùa. Nửa tiếng sau, buổi thiền tụng kinh chấm dứt, những người tị nạn tá túc tại chùa lại quay về chỗ của mình trong khu vườn để nghỉ qua đêm.

Sau khi chăm sóc và sắp xếp chỗ ngủ cho 2 người kia, cậu thả bộ ra phía sau ngôi chùa trong màn đêm với những ánh đèn leo lét từ bên trong ngôi chùa hắt ra. Và ở đó, cậu thấy sư trụ trì đang ngồi đó, thiền trên một tảng đá. Cậu im lặng lùi bước định quay về….

-Nam mô a di đà phật, con muốn nói chuyện với ta à

-Nam mô a di đà phật, dạ con xin lỗi con đã làm phiền thầy.

-Không sao, hãy đến đây và ngồi cạnh.

Khôi chậm rãi bước tới, ngồi bên cạnh phía dưới tảng đá, nhìn ra một chiếc hồ nhỏ với cá chép bơi lội, hàng tre khẽ rì rào đung đưa theo gió. Trời tối hẳn, những ngôi sao lấp ló trên nền trời đen, Khôi nhìn lên ấy, thả cho tâm trí phiêu du theo những ánh sao trời.

-Ta đã nghe kể về chuyện xảy ra trên phố hôm này – Câu nói mang cậu quay lại hiện thực.

- Dạ vâng, chúng con biết là đã sai.

- Dù ai đúng ai sai, các con cũng đã cướp đi mạng sống của một người sống.

Khôi im lặng không trả lời….

-Con luôn nhớ rằng :” Phàm làm việc gì cũng nghĩ đến hậu quả của nó.” Gieo gió thì gặt bão.

-Vâng….thưa thầy…vậy những người con đã giết hại từ trước tới giờ, chỉ để cứu những người con yêu quí, dù họ sống hay đang “ không sống” họ cũng là con người và …..con cảm thấy…… - Khôi dằn vặt với chính mình.

Ông sư già thở dài, nói:
-Ta biết con cảm thấy tội lỗi, ta là người nhà phật, ta tin rằng sinh ra phải có chết đi, phải có luân hồi chuyển kiếp, không ai sống mãi được. Nhưng trong thế giới này, đôi lúc, để cứu vài người con yêu thương, con lại phải hại nhiều người khác.

-Vâng, con hiểu.

-Nhưng, con hãy nhớ rằng, hãy làm theo lương tâm con mách bảo và để lương tâm của con không phải hối tiếc vì những việc đó.

-Vâng, con cảm ơn thầy.

Khôi đứng dậy, rùng mình vươn vai cho đỡ mỏi người. Cậu qua thăm anh Phúc, thấy một ni cô già đang thu dọn đồ y tế bên cạnh người anh Phúc. Anh Phúc ngồi nhỏm dậy, nhìn Khôi qua khuôn mặt bông băng kín mít, chỉ để chừa con mắt bên phải ra

-Đỡ hơn chưa anh?

-Đỡ rồi chú ạ, vẫn còn nhức lắm.

-Vậy ngủ đi nhen. Anh uống nước không?

- Uh.

Nó rút chai nước từ túi quần ra đưa, nhưng anh Phúc đưa tay lên cầm hụt chai nước, sau vài giây anh ta mới xác định được chai nước ở đâu.
-Cảm ơn.

-Em về ngủ đây.

Khôi quay về chỗ ngủ, mọi người đã dần chìm vào giấc ngủ, nó chui vào màn , nghe tiếng muỗi vo ve bay xung quanh, nhìn Arturia và chị Minh đang ngủ say sau một ngày đầy biến cố. Cậu hôn vào trán cô ấy và nói:

-Chúc ngủ ngon.

Cậu nằm xuống, vùi mình vào chăn, tự ép mình vào giấc ngủ mông lung cùng với những giấc mơ, máu, thịt, những hàm răng đang gào thét….để rồi ngày mai, cậu phải cần phải ra một quyết định không dễ dàng……


Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Zombie_hand_light_v01-1024x842

ANOTHER WORLD: Thriller đã được edit và re-up tại: www.ledinhhoangkhoi.worpress.com

Chữ ký của Rey1000


Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

Similar topics

+
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Naruto Vietnamese Fan Club :: CHUYÊN MỤC NARUTO :: Fanfic Naruto-
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Botmai10Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Botmai11
Zombie fiction-Written by Rey1000-Dark Alter- Chap 17: Thinking before doing, so you don't regret Bot0211
NARUTOFC.COM
NVFC Official Vietnam Fan Site.
Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed
Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.
Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]
   
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất