| Độc giả lưu ý, có vài chi tiết liên quan đến tình dục và được rate 16+, xin hãy cân nhắc kĩ trước khi đọc̣
4:00 PM
Arturia được hướng dẫn đi lấy nước ở con song phía dưới chân quả núi đá mà doanh trại đang cắm quân. Vài tiếng trước, cô vừa rời khỏi trại chỉ huy của thiếu úy Sơn và lập tực quay lại trại của mình. Cần thận nhìn trước sau, cô cất tập tài liệu cô vừa lấy được xuống vào balo và để vào góc phòng. Sau đó, cô cùng cô bạn cùng lều được bảo đi lấy nước. Ở trên núi có 1 dòng suối nhỏ, rất trong, chỉ dùng để nấu ăn và nước uống. Còn những việc như tưới tiêu, tắm rửa hay giặt đồ phải sử dụng nước từ con sông dưới núi. Đi cùng với 2 người còn có 1 anh lính cầm súng đi theo canh chừng. Ra khỏi doanh trại sau 2 ngày, cô cảm giát thoải mái, bớt gò bó và áp lực hơn trong chốc lát. Nhìn ra đường quốc lộ xa xa cô dễ dàng thấy được bóng những tên thây ma đi vật vờ, những chiếc xe đổ nát, đậu lộn xộn trên đường, xe máy ngả nghiêng, 1 vài còn bốc cháy âm ỉ, phát ra khói độc xung quanh.
- Các cô mau lên nào!!! Tôi còn về ăn cơm và ca tối nữa.
Arturia gật đầu và cầm 1 cái xô xuống dưới suối, quan sát cô bạn cùng lều. Cô ta có mái tóc rám nắng ngang vai, mặc 1 chiếc áo khoác cũ, ánh mắt sắc sảo và ra vẻ người lớn. Arturia còn có lúc thấy cô ta chỉ huy những phụ nữ khác trong 1 số công việc nhất định dù cho cô ta trẻ hơn khá nhiều. Nửa chừng, khi đã có hơn 10 thùng nước chất lên xe bò, Arturia cáo lỗi xin đi vệ sinh.
- Lẹ lên!!!!! Đừng đi quá xa đấy!
Cô bạn kia nhìn theo Arturia với ánh mắt dò xét. Cô đi về phía bên phải của con đường đồi dẫn tự trên xuống. Qua sau nhiều bụi cây, cuối cùng, cố cũng tìm ra thứ mà cô đang tìm.
- Nó vẫn ở đó- Cô reo lên trong lòng.
Cô mau chóng quay trở lại nơi lấy nước, đột nhiên, giữa chừng, cô đã thấy cô bạn đứng ngay đó, cô lập tức che đậy:
- Chị lấy nước xong chưa vậy?
- Xong này giờ rồi? Có chuyện gì à?
- Dạ không, em thấy động trong lùm cây nên mới đi kiểm tra tí.
Cô ta nhìn qua 1 hồi và sau đó quay lại xe bò và cả 3 cùng quay về trại. Arturia nhận ra rằng, cô phải hành động sớm, không thể để tới lễ hành quyết được.
12:45 A.M 28-12-2012 Somewhere about 100kms from Nha Trang to the South.
Arturia ngồi dậy, nhẹ nhàng nhấc balo của mình lên, giắt con dao lên thắt lưng để chuẩn bị cho cuộc đào tẩu. Liếc nhìn cô bạn cùng lều, cô chào thầm và cảm ơn người chị chưa biết tên. Sau khi mang giày, cô rời khỏi lều, lao vào màng đêm mịt mùng. Có bóng lính canh đi ngang qua, cô lại nằm sát vào 1 bụi cây, đợi họ đi khỏi, cô lại tiếp tục tiến về vách núi nơi giam giữ Khôi.
Cô đi chừng 100m, ngang qua lều thiếu úy Sơn. Cô nhìn thấy ánh đèn xa xa, bên ngoài không có lính canh gác. Bỗng dưng, có vài tên lính xuất hiện từ màn đêm, cô nhìn đồng hồ, 1 giờ khuya, đổi gác. Vẻ mặt chúng rất hí hởn, thậm chí quá nhố trong 1 đêm mưa rả rích thế này. 1 tên khác bước ra, đó là hạ sĩ Tín, cánh tay phải của thiếu úy Sơn, hắn bắt đầu trao đổi với 2 tên lính trẻ tuổi khi nãy rồi cả 3 cùng bước vô lều. Thấy lạ, Arturia quyết định mạo hiểm, xem chuyện gì đang xảy ra. Nhanh chóng lướt qua màn mưa, cô đến bên cửa sổ phía sau của căn lều, nhìn vào trong. Không tin vào mắt mình nữa, cô đưa tay bụm miệng. Trong lều, 6,7 người đang ở bên trong cùng với 2 cô gái trẻ. Tiếng rên rỉ phát ra đều đều, tất cả những kẻ trong đó đang lần lượt làm tình với 2 cô gái, mà thậm chí cả 2 đều tỏ ra rất sảng khoái và thỏa mãn. Cô nắm chặt thanh kiếm trên lưng, cúi mặt xuống đất, và nhanh chóng quay mặt khỏi nơi đấy. Có ánh đèn, cô nép sát vào gốc cây đằng sau, quan sát 2 tên lính canh đi ngang qua.
- Đm, chừng nào mới đổi ca đây.
- Mày bình tĩnh, cuộc vui còn đó chứ mất thế đéo nào được.
- Nhưng mà tao nhịn cả tuần rồi, khó chịu vl. Đéo đợi được.
- Tao khác gì mày, chịu khó đi, 3 h đổi ca rồi vô đấy cắm cọc 2 em.
Arturia tức giận, “ bọn khốn này đang làm cái gì thế này? “.
Keng- Cánh tay trái cô đột ngột đẩy thanh gươm ra khỏi bao phát lên 1 tiếng.
- Ai đấy.
Bị lộ, cô lao ra khỏi chỗ nấp, với thanh kiếm katana trên tay. Chém đứt 2 cánh tay của 2 người lính, cô lao về phía khu trại nam. Không có tiếng báo động, nhưng cô có thể thấy được nhiều ánh đèn theo sau cô. Cô chạy vút qua 1 dãy trại phơi quần áo, rẽ phải và tiến thẳng về khu rưng thưa ven đồi. Bỗng nhiên trong cánh rừng, vài bóng người lao ra với đèn pin trong tay.
- Chết con mẹ nó rồi!!!!! – Cô thì thầm tự rủa
Có thể lính gác chưa thấy cô nhưng họ đang siết chặt vòng vây xung quanh, Arturia nắm chặt /thanh kiếm, sẵn sàng đối đầu, có tiếng bước chân đăng sau cô.
Keng- ánh chớp kim loại chạm vào nhau tóe lửa, cô nhằm thẳng vào đầu đối phương và chém.
- Arturia, dừng lại....tôi đây!!!!!!!!!!!- 1 bàn tay đưa lên che miệng cô.
Trong ánh đèn mờ ảo, cô nhận ra Phúc.
- Im lặng, họ tới đấy.
Cô đưa tay giật mạnh tay Phúc ra khỏi miệng, gầm lên:
- Tôi thấy họ đã làm gì trong căn lều ghê tởm đó?
- Tôi biết...tôi biết....
- Chúng tôi là gì, là gái đĩ, là những món hàng để các anh chơi đùa à?
- Nghe này!!!! Cô cần bình tĩnh, giữ im lặng ngay lập tức.
Phúc rút súng ra và chĩa ngay đầu Arturia và nói lớn:
- Tôi bắt được nó rồi.
Không quá bất ngờ, tổng cộng hơn một chục lính gác xuất hiện bao vây họ, 1 người bước ra nói:
- Giải nó về chỉ huy sở, ngay lập tức.
2 tên lính tiến tới tước vũ khí của cô, còn Phúc đẩy nhẹ cô vào sau lưng và áp giải Arturia về tới căn lều của thiếu úy. Trong 5 người áp giải cô, gồm cả Phúc, 2 người đứng canh ngoài cửa và 3 người còn lại dẫn cô vào trong căn lều. Bên trong, khác hẳn quang cảnh trang nghiêm hay quyền uy lúc đầu. Căn phòng bừa bộn hơn, Arturia còn nhìn thấy được cả những tấm nệm được xếp vội lên ở sau. Thiếu úy đang ngồi trên bàn làm việc, phì phèo khói thuốc:
- Cô đã thấy những gì rồi, con chim nhỏ đáng yêu?
Arturia không trả lời.
- Bình thường cô dũng mãnh lắm, sao bây giờ đơ như cây mơ thế?
- Tôi đã thấy những gì ông làm với 2 cô gái đây, và còn lũ lính chó chết của ông nữa!!!!
- Cô phải biết rằng.....haizzzzz....đâu phải hành động nào cũng có thể phán xét được dựa trên những gì mình thấy...
- Ý ông là sao?
- Cô biết đấy.....Thế giới bị tiêu diệt bởi 1 lũ cương thi.....chúng ta thì bị quân đội cô lập vì nằm trong vùng cấm..........Không đủ lương thực, không đủ nước dùng, và điện nữa.....
- Thế thì sao!!!!!
- Còn gì nữa....Thế giới chấm hết, tương lai là gì....thực sự....đàn bà là tương lai!!!!
- Cái đéo gì thế?
- Phụ nữ mang thai, còn đàn ông thụ thai, đó là công việc theo tự nhiên từ trước đến giờ để duy trì nòi giống của muôn loài.
- Ông điên rồi............
- Ở cái trại tối tăm này... đó là 1 tia sáng cho anh em lính tráng, giúp họ có nghị lực để tiếp tục duy trì nòi giống ở đây......Vậy cô có muốn thử cảm giác đó không?
- Cái gì....
Sơn rút 1 khẩu Anaconda bạc và để lên bàn.
- Cảm giác khoái lạc, sung sướng khi làm chuyện ấy....khi làm tình.........
- Ông không bao giờ bắt tôi làm chuyện đó đâu.
- Tôi thì không...nhưng nhìn cô cũng còn chắc lắm, 21 tuổi phải không, chắc chưa bóc ***đâu nhỉ....ê tụi mày, tụi mày chơi gái tây bao giờ chưa?
Những tên đứng xung quanh cười ha hả với thiếu úy.....
- Biến con mẹ mày đi thằng chó- Arturia gầm lên, cố vẫy vùng nhưng không được
Thiếu úy Sơn đột nhiên cầm cây súng bạc và bắn thẳng về phía Arturia.
“ Cạch”
- Tiếc thật, trật mất rồi. – Hắn ta lập tức lấy ổ đạn 6 viên ra, trong đó có 1 viên đạn nằm ngay nòng súng.- Có vẻ như cô thoát chết trong gang tất ấy nhỉ.... Mà cô phải biết, tôi có quyền hành ở đây...dù cô có chết, tôi cũng chỉ cần nói...cô tìm cách cứu thoát tên nhiễm bệnh và chống trả, chúng tôi buộc lòng phải bắn hạ.
- Liệu tất cả sẽ tin ông, sẽ không có ai tin 1 kẻ như ông.
- Sao lại không, tôi cho họ thức ăn, nước uống, cung cấp sự bảo vệ cần thiết, họ sẽ nghe lệnh tôi răm rắp. Họ làm việc dưới QUYỀN LỰC của tôi.
Arturia không còn gì để nói, cô không tin nổi những gì mình đã nghe nữa.
- Nào, hãy tiếp tục bữa tiệc đêm nay nào. Lũ có gác, hãy quay về vị trí. Còn anh – Hắn chỉ vào Phúc- Anh có công bắt được con mèo con này...tôi thưởng cho anh đấy.
- Vâng.
Hai cô gái hồi nãy lại bước ra từ phía sau giường ngủ với bộ đồ không thể mỏng hơn và bắt đầu uốn éo mơn trớn những tên lính trong phòng. Arturia nhìn Phúc, ánh mắt cô không biết muốn nói điều gì và ngấn 1 giọt lệ như 1 ánh pha lê.
- Mày còn chờ gì nữa, hay để tao tạo động lực.- Khẩu Anaconda lại được chĩa vào cả 2 người.- Và lần này tao không trượt đâu.
- Arturia tôi......- Chưa kịp dứt câu, anh đã lãnh 1 nụ hôn của cô ấy.
- Nếu anh không làm, cả 2 ta sẽ chết, sẽ không có cơ hội đâu.
Phúc giúp Arturia cởi áo ra, để lộ thân hình xinh đẹp như đóa Lily trắng giữa mùa đông giá buốt.
- Quả đủ rồi Sơn!!!! – 1 tiếng gầm vang lên, vang vọng trong không khí.
2 quả bom choáng quăng thẳng vô trong lều.
- Arturia, Phúc, nhắm mắt lại!!!!!!!!!!!
Theo phản xạ, cả 2 lập tức lấy tay che mắt.
Bang!!!!
1 ánh sáng chói lòa làm mắt họ mờ đi, 2 bóng người mặt đồ lính lao thẳng vào trong kéo cả 2 người ra ngoài. Lần này thì không như trước, chuông báo động vang lên, tất cả lính canh đều đổ về hướng của họ cùng với những người dân mang vũ khí. Tiếng chửi thất thanh của những người đang ở trong căn lều chỉ huy làm cho nào động cả doanh trại. Cô bỏ tay che mắt, nhìn 2 người đã cứu cô. Người đang kéo tay anh Phúc đi là bà chị cùng lều. Còn người đang siết chặt tay cô, mang lại 1 hơi ấm nhè nhẹ cho bàn tay rét buốt.
- Đừng nói gì cả, chúng ta phải rời khỏi đây ngay.
4:30 AM
| |