Status : Có lẽ e nên bước đi để ko bao giờ có thể khóc vì anh. Xin lỗi, em yêu anh
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Ngốc như 1 thiên thần :)
ên anh là Sasuke – đã từng là một ninja của Konoha. Chỉ là “đã từng” mà thôi.
Uchiha Sasuke – cái tên mang đầy thương đau. Người đó đã không còn bất kì ai trên thế giới này để yêu thương.
Anh nhìn thấy người anh trai mình yêu quý nhất chính tay giết chết cha mẹ mình. Một đứa trẻ... điều này quá tàn nhẫn với nó! Anh không chịu được, anh không chấp nhận sự thật, vẫn luôn nghĩ trong đầu đó chỉ là một cơn ác mộng giống thực mà thôi...
Nhưng tất cả đã quay lưng với anh.
Và anh gặp cậu... Đã từng biết nhau rất lâu. Anh – đóa hoa kiêu kì lộng lẫy với vẻ ngoài rực rỡ của một Hoàng tử đích thực. Cậu – nhánh cỏ dại mạnh mẽ và sức sống mãnh liệt với bề ngoài nhem nhuốc. Anh – Hoàng tử. Cậu – Quái vật. Anh – luôn được bao bọc trong những lời khen và nụ cười. Cậu – luôn chìm ngập trong những tiếng chửi rủa. Anh – thiên tài. Cậu – kẻ ngốc.
Nhưng trên tất cả, cả hai đều cô đơn. Mỗi đêm trở về nơi gọi là nhà, trống vắng. Anh bắt gặp cơn ác mộng ấy hằng đêm.
Ánh Sharingan đỏ rực chìm ngập trong không gian ngập ngụa máu, anh đã tưởng như bản thân thật sự đi về thế giới bên kia.
Anh hận người mình đã từng gọi là “anh trai”
Anh sống đến ngày hôm nay chỉ để báo thù. Lây lất sống từng ngày, anh chỉ đợi đến ngày tìm được người ấy. Báo thù! Là cuộc sống của anh lúc ấy. Mặc kệ ai ngăn cản… dù cho người ta luôn nói anh không đủ sức.
Hình này đã được thu nhỏ. Bấm vào đây để xem hình với kích cỡ đầy đủ. Hình có kích thước nguyên gốc là 1024x768.
Uchiha Sasuke luyện tập đến trầy trật ngoài sân bãi chỉ để nâng cao bản thân – cho bằng người ấy. Ngày xưa là để thoát ra khỏi cái tên “em trai của thiên tài Itachi”, còn bây giờ là để báo thù.
Hình này đã được thu nhỏ. Bấm vào đây để xem hình với kích cỡ đầy đủ. Hình có kích thước nguyên gốc là 1280x1024.
Anh mơ ước, sẽ có một ngày anh đuổi kịp người ấy. Sẽ có một ngày người ấy công nhận anh. Nhưng… tại sao lúc nào bản thân cũng chỉ nhìn thấy lưng anh mình?
“Người anh quá xa”
Hình này đã được thu nhỏ. Bấm vào đây để xem hình với kích cỡ đầy đủ. Hình có kích thước nguyên gốc là 1024x768.
Ngày xưa anh từng có một gia đình… Một ông thầy thích giảng đạo luôn đến trễ, một cô bạn tóc hồng xinh xắn luôn tìm cách lọt vào mắt cậu, và một… thằng-bạn-thân lắm mồm luôn cho mình là nhất. Anh hạnh phúc? Có. Anh thích cảm giác này? Có.
Nhưng… anh không giống họ, có thể an nhàn cuộc sống này. Anh phải BÁO-THÙ! Nó là lẽ sống anh mang.
Và Orochimaru đến. Hắn đánh thức nỗi hận trong anh, hắn cho anh sức mạnh mới, hắn đưa anh đi tìm người ấy… để báo thù. Hắn cho anh tất cả để có thể đi và mạnh hơn. Nhưng hắn cũng có mưu đồ của riêng mình.
“Sasuke… không gì để cứu vãn ư…?”
Cho đến cuối cùng thì tớ vẫn là bạn của cậu...
Vì là bạn, nên hãy tin tưởng rằng tớ sẽ không bao giờ buông tay cậu đâu! Sasuke...
Ngày anh đi…
Mưa rơi nhiều lắm…
Rơi thật nhiều… xóa bớt nỗi đau…
Khóc cho anh… và vì lời xin lỗi…
“When I’m with you…”
Tình bạn này là mãi mãi…
Dù có đi đâu…
Không thể ở cạnh bảo vệ họ, không thể cùng nhau sống hết những tháng ngày vui vẻ đó. Không thể ở bên nhau. Chỉ vì anh là kẻ báo thù.
Lời xin lỗi muộn màng… chấp nhận không?
Có một con người ngốc nghếch vẫn luôn liều mạng đuổi theo anh, chỉ để kéo anh quay về. Vì anh là người đầu tiên thừa nhận cậu là một người bạn. Chỉ vì một lí do như thế thôi. Vẫn có người chờ anh quay trở về. Nhưng…
Vì quá yêu, nên cũng sẽ rất hận. Nỗi hận anh dành cho anh trai mình cũng lớn như thế.
Khi con người biết yêu, cũng là lúc họ mang trên mình mầm mống oán hận.
Và anh đã khóc khi người đó không còn trên thế gian.
Người đó ra đi vì anh, cũng vì anh mà phản bội làng. Lại vì anh mà chấp nhận cái chết đón mình ở địa ngục. Tất cả chỉ để nhìn thấy em trai mình trưởng thành.
Uchiha Itachi
Bởi vì đó là người ấy nên mới có thể làm thế.
Hình này đã được thu nhỏ. Bấm vào đây để xem hình với kích cỡ đầy đủ. Hình có kích thước nguyên gốc là 1050x758.
Bởi vì cả hai là anh em...
Nhưng cái chết của người ấy chỉ làm nỗi hận làng lá lớn hơn. Cái ngày hai người bạn ở hai đầu chiến tuyến đối diện nhau đã đến rất gần.
Nếu ngày đó… anh đồng ý trở về với cậu thì có lẽ mọi chuyện sẽ khác chăng? Là anh luôn từ chối họ. Dù có cố gắng đến đâu, câu trả lời họ nhận được từ anh vẫn là chữ “Không!” kiên quyết. Tại sao? Nước mắt Sakura mỗi đêm, nỗi đau của cậu hằng ngày.
Từ “Không” tàn nhẫn đó bóp nát trái tim họ, anh có biết? Biết chứ! Nhưng anh vẫn không trở về, hay đúng hơn là không thể. Chính bản thân anh đã tàn nhẫn quay lưng lại với làng, nên anh cũng phải tàn nhẫn với cảm xúc của chính mình. Anh không khóc, là do không muốn khóc, hay vì nước mắt đã cạn khô? Anh không quay về, đơn giản vì không thể, hay vì không muốn hai người bạn của mình nhiễm bẩn?
Anh là bóng tối. Khi anh gật đầu đồng ý đi theo Orochimaru, đó là lúc anh đã bị bóng tối xâm thực mất rồi. Còn họ, những người bạn của anh là ánh sáng, là thứ ánh sáng thuần khiết nhất từ trước tới nay. Anh chỉ đơn giản muốn trân trọng họ, muốn họ… lấy mình làm mục tiêu đấu tranh để sinh tồn.
Anh tha thứ cho họ, nhưng anh hận cả Konoha. Chính ngôi làng tàn nhẫn đó đã cướp đi anh trai anh – cướp đi con người mà anh yêu thương và kính trọng bằng cả tấm lòng. Nỗi đau đôi khi làm người ta trưởng thành, nhưng lắm lúc nó khiến người ta tuyệt vọng. Anh vẫn không thể mỉm cười, dù là đến phút cuối… Vì đó là nơi anh có những kí ức êm đềm…
Kí ức bên những người bạn, cha mẹ, và người anh trai. Vì đó là nơi anh đã-từng trân trọng.
Nỗi đau mà anh đang mang lớn hơn thế rất nhiều. Vì em chưa từng trải qua những việc đó, nên bản thân rất khó để cảm nhận, nhưng em hiểu, và mọi người hiểu anh làm tại soa anh làm vậy. Anh đơn giản chỉ là chiến đấu để giành lấy công bằng cho bản thân và người anh trai.
Anh hãy làm vậy nếu anh cảm thấy thoải mái. Hãy cứ sống theo lẽ sống của chính mình. Không cần phải vì người khác để rồi đau. Vì anh đã đau quá nhiều, nên không thể thông cảm cho nỗi đau của người khác được nữa.
Chính bản thân anh muốn chiến đấu. Chính tâm hồn anh kêu gọi đối đầu. Chuyện gì đến sẽ đến. Anh bây giờ, khác với ngày xưa.
Lạnh lùng hơn, tàn nhẫn hơn, đen tối hơn.
Nhưng đó mới chính là anh.
Anh hãy sống như như những gì anh muốn, còn em nơi đây chỉ đơn giản sẽ cầu chúc cho anh luôn là Uchia Sasuke mà em tự hào.
My Hero...
UCHIHA SASUKE, TÊN ANH TỎA SÁNG NHƯ NGÔI SAO ĐẾN TẬN NGÀY CẠN KIỆT…
Nhưng nếu chưa gặp lại nhau một lần nữa, thì chưa phải là chia li, đúng không anh?
Meet Again...
16/1/2012, 4:54 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 26
Tổng số bài gửi : 20
Ngày tham gia : 14/01/2012
Status : My dream is go to be Anbu
Được Cảm Ơn : 1
Tiêu đề: Re: Ngốc như 1 thiên thần :)
Đọc cái này hiểu chết liền đấy bạn ạ
16/1/2012, 7:07 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 261
Tổng số bài gửi : 185
Ngày tham gia : 06/12/2011
Status : MY LIFE MY RULE !!!
Được Cảm Ơn : 8
Tiêu đề: Re: Ngốc như 1 thiên thần :)
Konoha Gomi đã viết:
Đọc cái này hiểu chết liền đấy bạn ạ
theo tui hiểu là không có gì hết !!! Đọc muốn lòi mắt luôn mà vẫn không hiểu
16/1/2012, 9:30 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 195
Tổng số bài gửi : 49
Ngày tham gia : 15/08/2011
Status : Có lẽ e nên bước đi để ko bao giờ có thể khóc vì anh. Xin lỗi, em yêu anh
Được Cảm Ơn : 2
Tiêu đề: Re: Ngốc như 1 thiên thần :)
Konoha Gomi đã viết:
Đọc cái này hiểu chết liền đấy bạn ạ
có gì không hiểu mấy bạn cứ pm ConBao.GiuaDem_ty nhé bạn, bài này là bài đầu tiên sau 1 năm mình đi du học ở Anh. Chỗ nào không hiểu bạn cứ trích dẫn giùm mình, tks bạn nhiều
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]