Tôi, người Argentina Đôi lúc người ta bảo Messi không phải là người Argentina và đó là điều
làm anh đau đớn. Sẽ có một lúc nào đó, có thể là ngay năm này, khi
Argentina là chủ nhà của Copa America và Messi đưa Albiceleste vô địch,
Leo sẽ nói lên câu đó, một cách tự hào.
|
Messi, ngôi sao sáng giá cầm tinh con mèo - Ảnh Getty |
Ở Argentina, Messi không phải là người được mến mộ nhất. Luciana Aymar,
nữ vận động viên hockey trên cỏ, đã xếp trên Messi trong cuộc bầu chọn
Vận động viên xuất sắc nhất Argentina năm rồi đã nói lên điều này. Anh
đã rời quê hương từ quá sớm và ở đấy, người ta biết đến Messi chủ yếu
qua truyền hình. Mỗi khi trở về khoác áo đội tuyển quốc gia, thường lại
là những kỷ niệm buồn với Leo, vì thành tích toàn đội, vì những định
kiến về sự trái ngược phong độ của anh trong màu áo Barca và Argentina,
dù thực sự không hẳn vậy. Và vì sự chờ đợi đến mỏi mòn một danh hiệu mà
17 năm rồi Albiceleste không có (lần gần đây nhất Argentina đoạt danh
hiệu tầm đội tuyển quốc gia là chức vô địch Copa 1993).
Messi, người mang dòng máu của một nhà vô địch nhất sau Maradona, gánh
một trách nhiệm giải cứu cho đội tuyển, để tự nâng mình lên một tầm vóc
mới. Dẫu biết bóng đá đã khác xưa rất nhiều nhưng Leo, con đường phía
trước là của anh và phải do anh định đoạt, nếu anh yêu màu áo trắng -
xanh đến vậy, cứ tin rằng sẽ có lối thoát cho anh, cho đội bóng của anh,
một ngày không xa.
Và lối thoát ấy khởi đầu với Sergio Batista, người thay Maradona. Trong
tay Batista, Messi đang chơi bóng với tất cả sự thoải mái, cuốn hút.
Bàn thắng trong trận giao hữu với Brazil như một thông điệp Leo gửi tới
mọi người: Người ta có thể đi đến cùng giấc mơ với niềm tin và ý chí
kiên định. Hạnh phúc sẽ không bao giờ là muộn. Bay cùng Barcelona.
Thực sự thì Leo và đoàn quân Barca ấy đang ở một cực khác của bóng đá.
Nếu thứ bóng đá duy mỹ để leo lên những đỉnh cao của Barcelona xứng
đáng được ngợi ca với tất cả sự khâm phục, thì Messi là đại diện tiêu
biểu nhất cho cái đẹp đó. Anh có vô vàn bàn thắng, rất nhiều đường
chuyền, đem lại biết bao niềm vui và cùng toàn đội thắp sáng các sân đấu
mà họ đặt chân đến.
Nhưng năm qua, Inter đã cản bước được họ ở Champions League, một vài
vấn đề được nêu ra, tất cả đều hiểu và hướng về phía trước. Thắng bại
luôn là điều tất yếu của cuộc chơi, chỉ có triết lý chiến thắng là
không hề thay đổi: tiqui-taca của những người Tây Ban Nha và Messi của
Chúa. Như một món quà của Thượng đế, Messi và những người bạn chứng tỏ
văn hóa bóng đá của mình theo cách không thể tự hào hơn bằng cách “ứng
xử” cực đẹp với phần còn lại của thế giới: Luôn trình diễn tiqui- taca
trước bất kỳ ai, gần như ai cũng biết họ ra sân với đội hình nào, đá ra
sao nhưng tất cả đều chống trả vô vọng. Ai ngăn được Barca: Những chấn
thương, núi lửa lại phun. Gì nữa, phòng thủ tầng lớp và cầu nguyện Barca
mỏi mệt. Nếu trao giải thưởng cho ai có ý tưởng ngăn chặn Barca chơi
bóng vào lúc này, có lẽ sẽ không tìm ra giải nhất. Đó cũng là điều ước
của các cule và những người yêu bóng đá đẹp cho Barca và Messi, bây giờ
và mãi mãi.
Messi, và hơn thế nữa Pep là một người kiệm lời và khiêm tốn, nhưng khi đề cập đến Messi, Pep
bảo đấy là một “tính từ”, đương nhiên, chỉ vẻ đẹp. Leo chưa là một biểu
tượng của bóng đá, nhưng anh đang trên đường trở nên như vậy. Một siêu
sao, luôn có vẻ e ngại và ít nói ở ngoài đời, như người bạn thân nhất
Cintia Arrellano thổ lộ.
Lúc bé, đám bạn vẫn hay gọi Leo là Piqui vì cậu là người nhỏ nhất trong
chúng, chỉ bóng đá biến Messi thành một người khổng lồ. Anh luôn bảo
rằng mình là một người may mắn trong tập thể vĩ đại như Barca, luôn chơi
bóng tự nhiên như bản năng và chỉ nghĩ đến chiến thắng. Từ khi thế giới
biết đến mình, trên con đường dài và khúc khuỷu đến vinh quang, vẫn là
một Messi như thế: tiến bộ không ngừng qua năm tháng, luôn vươn lên từ
những lần gục ngã, tạo ra sự vui sướng cho những người dõi theo anh trên
từng bước chạy.
Vì tất cả những điều đó, hãy chúc cho Messi vượt qua mọi giới hạn,
thách thức và vượt qua chính mình cùng thời gian. Những danh hiệu chỉ là
thứ tô điểm cho cuộc sống, được chơi bóng mới là niềm hạnh phúc lớn
nhất. Messi ghi bàn nhiều hơn qua mỗi mùa, chuyền bóng hiệu quả và ảnh
hưởng ngày càng lớn hơn với toàn đội. “Nhưng trên tất cả những điều đó,
Messi với tôi là nụ cười”, Cintia bộc bạch.
Câu nói đấy đã nói thay tất cả!