*Warn: chống chỉ định những người không thích chống chỉ định=))=)) (nói nhảm, đừng để ý tới=)))
o~0~o
Số phận luôn tạo ra nhiều ngã rẽ trên con đường cho chúng ta.
Nếu một người chỉ rẽ trái và một người chỉ rẽ phải thì muốn gặp nhau cũng chẳng dễ dàng gì.
Khi mọi thói quen và định luật đã được đặt ra thì sẽ khó mà thay đổi.
Mọi việc cứ như thế mà tiếp diễn.
Như thế thì nhàm chán thật, mọi thứ xung quanh cứ như chỉ mang một màu xám tẻ nhạt.
Thử một lần bỏ qua mọi thứ và bước sang một con đường mới, một ngã mới.
Sẽ có những điều chúng ta sẽ khám phá được.
Chẳng hạn như sự nghiệp mới nè...tình bạn mới nè.........
Cách sống mới nè....môi trường mới nè.....
Và có lẽ sẽ tìm được tình yêu đích thực của riêng mình....
o~0~o
Turn left Turn right
.......Ý nghĩa đích thực của cuộc sống.......
Tháng 6 đã qua đi.
Để lại điều nuối tiếc của những người yêu thích sự ấm áp.
Tháng 7 khẽ rùng mình bay đến.
Tuyết bắt đầu rơi. Bắt đầu cho những tháng mùa đông lạnh giá.
Cái lạnh bao trùm lên thành phố Konoha phồn vinh.
Hai ngôi nhà. Một xanh. Một hồng. Một trai. Một gái. Nằm cách nhau một dãy chung cư.
Anh là người trầm lặng, ít nói, là một tổng giám đốc có tài năng. Cô là người vui vẻ, hòa đồng, là một cô giáo dạy trẻ giỏi.
Hai tuổi 23 đầy hứa hẹn.
Anh có một thói quen là luôn đi về phía bên trái bất cứ nơi đâu. Cô cũng có một thói quen là luôn đi về phía bên phải ở bất cứ nơi đâu. Chính vì thế, họ chưa hề gặp nhau.
~*~
Giữa tháng 7, tuyết rơi càng nhiều. Trời lạnh ngắt, không lấy một tia nắng. Những cơn gió lạnh lùng thổi vào người đi đường.
Anh bước ra khỏi nhà, rẽ trái, đi trên con đường quen thuộc.
Cô cũng bước ra khỏi nhà, rẽ phải, lặng bước trên đường cùng chú cún Lucky.
Từng bước, từng bước, họ cách xa nhau dần rồi mất hút.
Nhìn trái, nhìn phải, nhìn phía trước, họ vẫn chọn ngã rẽ cũ của mình dù không biết sẽ có chuyện gì xảy ra.
Một tay anh cầm một ly cà phê đen nóng, tay kia anh đút vào túi áo. Hơi thở như muốn đóng băng. Không khí lạnh lẽo vẫn không ngừng giảm nhiệt độ. Đến ngã ba đèn đỏ, anh định rẻ trái nhưng con đường đang thi công nên cấm người đi bộ. Chần ngừ một lúc, anh đành rẽ phải.
Cạnh một hàng bánh, cô vừa vuốt ve chú cún vừa ăn chiếc bánh nóng hổi. Hơi ấm làm cô dễ chịu hơn. Lucky bất chợt nhảy xuống từ tay cô. Nó phóng vào con hẻm bên trái gần đó. Cô vội vàng đuổi theo. Cũng chần chừ giây lát, cô quyết định theo chân chú chó rẽ bên trái.
Lần đầu tiên, quy luật bị phá vỡ. Sợi dây định mệnh sáng dần.
Lucky chạy đến chân anh. Tựa bộ lông trắng muốt như tuyết vào chân anh. Lông nó mềm mại, ấm cúng, làm anh như thấy mùa xuân trở về. Khẽ bồng chú cún trên tay, anh nhẹ nhàng vuốt nhẹ bộ lông của nó. Hơi thở dốc ngừng lại. Cô dừng chân trước một chàng trai tóc đen có khuôn mặt trắng xanh.
"Lucky! Mày làm tao lo quá! Cám ơn anh đã giữ nó giúp tôi"
"Chú cún là của cô à? Không sao, nó dễ thương lắm"
Cô đỏ mặt trước nụ cười của anh. Nó cuốn hút lắm, như một thứ bùa mê mê hoặc các thiếu nữ.Cô khẽ gãi đầu, miệng cười tươi nhận Lucky từ tay anh. Mặt anh cũng phơn phớt hồng. Cả hai làm bạn với nhau nhanh chóng. Cùng đi ăn bánh nóng, cùng đi uống nước, cùng dạo chơi, cùng khắc tên lên chiếc vòng cổ của chú cún. Hai cái tên đi bên nhau thật đẹp. Sasuke và Sakura. Họ cùng nhau rẽ trái, cùng nhau rẽ phải, cùng nhau đi về phía trước, mọi thứ như được mở ra từ mắt họ. Họ cùng chơi trò thảy đồng xu vào đài phun nước với một ước nguyện. Trái tim họ được sưởi ấm khi họ đi bên nhau.
Không chỉ là định mệnh, sợi tơ hồng cũng đã gắn kết anh và cô.
Anh chạy đi mua đồ ăn, còn cô thì ngồi trên băng đá. Tuyết bắt đầu rơi xuống. Rất dày. Một trận bão tuyết. Cô liền bật dạy, theo thói quen cũ, cô chạy vào con đường bên phải chạy nhanh về nhà. Anh, tay cầm bịch thức ăn cũng rẽ vào con hẻm bên trái đi về nhà kẻo lạnh cóng.
Hai đường dù dài hay ngắn cũng có lúc cắt nhau.
Mặt trời và mặt trăng cũng có lúc Nhật thực.
Nhưng đó chỉ là nhất thời mà thôi.
Mọi thứ sẽ trở lại như cũ khi buổi tiệc tàn.
Một đêm mất ngủ của chủ nhân hai căn nhà. Anh và cô đã hạnh phúc khi bên nhau. Nhưng làm sao có thể tiếp tục niềm hạnh phúc đó khi cả số điện thoại, số nhà của nhau cả hai cũng không biết. Có lẽ là ý trời. Trời trêu ngươi mà.
Sáng. Thời tiết lạnh hơn bao giờ hết.
Anh, vẫn đi con đường bên trái. Cô, vẫn đi con đường bên phải. Cố gắng tìm kiếm nhau. Thật khó, khi cả hai đều đi trái hướng với nhau.
Cùng ngồi trên một băng ghế, cùng ngắm một con sống, cùng ăn một loại bánh, cùng sống trên một con đường. Dường như thời gian quá tàn nhẫn với họ. Anh đi rồi cô mới đến. Chẳng khi nào gặp nhau.
Anh và cô. Khoảng cách quá xa cũng quá gần. Xa vì họ không nhìn thấy nhau. Gần vì họ luôn ở bên nhau.
~*~
Một cơn giông trút xuống bất chợt. Làm trời đêm đã lạnh càng thêm lạnh lẽo. Nàng trăng bị những đám mây đen trêu đùa, che khuất mọi ánh sáng của nàng. Đêm nay nàng không thể tỏa sáng, nàng buồn thay cho nỗi buồn của người dân thành phố.
Trong căn nhà màu hồng, cô lặng lẽ vừa ăn tô mì nóng vừa xem tivi. Nỗi nhớ nhung vẫn chưa dứt. Cô khóc.
Trong căn nhà màu xanh, anh cuộn tròn trong chiếc chăn ấm áp. Vẫn vấn vương một người. Anh cười bùn.
Sau cơn giông, trời lại sáng thôi.
~*~
Họ lặng lẽ đi trong dòng người đi bộ. Họ đi ngược hướng nhau, đi trên hai lề đường khác nhau. Thời tiết vẫn lạnh như mọi khi, mỗi thứ vẫn theo một qui tắc nhất định.
Cô đơn dâng lên trong lòng mỗi người.
"Giờ anh ở đâu? Em rất nhớ anh"
"Tại sao ông trời không cho tôi thấy cô ấy chứ? Cô ấy ở đâu, ông hãy trả lời tôi đi!"
Hôm nay là 23/7, là sinh nhật của anh. Anh đã chơi một bản violong để khoay khỏa. Tiếng nhạc mang âm điệu buồn bã, nuối tiếc, như lòng anh. Cô nghe được tiếng kéo đàn. Lòng cô xao động. Tiếng nhạc như nâng niu tâm hồn hai con người đơn côi.
Một ngày nữa qua đi. Chẳng có gì để nói. Cuộc sống chỉ là một màu xám vô tận.
~*~
Thấm thoát đã mấy tháng trôi qua. Hôm nay là ngày cuối năm. Xong đêm nay là một mùa xuân tươi đẹp sẽ đến.
1...2..3..Bùm...Bùm...Bùm........
Tiếng pháo hoa nổ rền vang. Anh ngồi trong một quán nước gần đấy ngắm pháo hoa. Cô ngồi trong quán nước đối diện cùng vài người bạn cũng ngắm pháo hoa.
Buổi sáng đầu năm, gió khẽ thổi qua thành phố, mang mùi hương đặc trưng của loại cỏ mọc trên núi phía nam đến. Mặt trời bắt đầu vươn vai đầy sức sống, Những tia nắng nhảy nhót khắp nơi làm cho tuyết từ từ tan chảy. Thời tiết đã ấm hơn. Qủa thật mùa xuân đã đến.
Hôm nay anh phải sang nước ngoài làm việc. Còn cô vẫn dạo chơi khắp nơi hưởng thụ kỳ nghỉ. Anh chạy chiếc xe hơi màu bạc dừng trước sân bay. Thời gian chờ lên máy bay kéo dài đến 30 phút, anh ngán ngẫm đi sang cửa tiệm bên kia đường mua bánh. Cô cùng lúc ấy đi ngang sân bay.
Bốn mắt nhìn nhau. Ngạc nhiên. Chỉ cách một con đường là anh đã có thể ôm cô vào lòng. Không chờ được nữa. Anh qua đường trong khi đèn xanh nhấp nháy chuẩn bị chuyển sang đèn đỏ. Một chiếc xe đang chạy đến phóng thẳng vào anh. Tưởng như cầm chắc cái chết nhưng bịch, anh ngã sang một bên. Chiếc xe tông vào chú cún lông trắng.
Bộ lông được nhuộm đỏ bởi máu. Lucky kêu ư ử. Anh và cô vội vã chạy đến bên nó. Nó đã cứu mạng anh. Nó đã cứu hạnh phúc của họ.
Chạy ngay đến bệnh viện thú y. Cô khóc. Anh chỉ biết ôm cô vào lòng. Ước sao cho ca mổ thành công. Lucky rất quan trọng với anh và cô. Anh đã từ bỏ chuyến bay, từ bỏ công việc để ở lại bên cô. Họ sẽ chẳng bao giờ vụt mất nhau lần nữa.
......Họ đã tìm riêng cho mình ý nghĩa đích thực của cuộc sống.......
o~0~o
3 năm sau...........
Ngoại ô thành phố Konoha......
Một căn nhà màu xanh da trời cùng cây hoa anh đào nở rộ ngoài sân.
"Lucky! Con mày dễ thương quá"
Cô gái có mái tóc màu hồng khẽ nưng niu hai chú cún nhỏ trong tay trước con mắt tròn xoe của chú chó Lucky. Chàng trai tóc đen khẽ ôm Lucky lên và hôn nhẹ lên đầu nó. Lucky nay đã lớn, còn sinh ra được hai chú cún nữa.
Sau cái ngày ca mỗ của Lucky thành công, anh và cô đã kết hôn với nhau. Tất nhiên là Lucky sẽ làm một cô dâu phụ dễ thương rồi. Cuộc sống sẽ rất đơn giản nếu ta nghĩ thoáng về nó.
Đừng tự đặt mình vào khuôn khổ của bài bản và qui luật.
Mạnh dạn bước ra vỏ bọc bảo vệ mới là điều đáng quý.
Thế giới bên ngoài sẽ mang lại nhiều điều tốt đẹp cho ta.
Có khi trong thế giới ấy đang có một người chờ đợi ta đến.
Mảnh ghép của trái tim không tự tìm đến mình mà mình phải tự đi tìm lấy.
Đấy mới chính là ý nghĩa đích thực của cuộc sống.
Câu chuyện kết thúc bằng một dấu chấm có hậu hoàn hảo.
END.
23/7/2010, 5:43 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 27
Tổng số bài gửi : 5
Ngày tham gia : 23/07/2010
Được Cảm Ơn : 0
Tiêu đề: Re: Turn left Turn right
Ah.. chào bạn Sake:D lại gặp nhau ở đây vui thật;))
Fic này nhẹ nhàng, kết thúc có hậu, rất hay:X đúng là thể loại tớ thích:X (thấy quen ko hehe, fải vít thế để khỏi bị kêu là spam=))) Sas trong này rất kool, tuy ko giống trg truyện nhg tớ vẫn cảm thấy rất quen thuộc:">
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]