Xin mời các bạn cùng đọc và cùng suy ngẫm: "Con người bước đi, quên mình đang bước trên cái gì, quên nền tảng cơ bản là trái đất nâng đỡ bàn chân, quên nhìn xuống đất. “Phế phẩm” đó có thể là một cạm bẫy thô thiển. Còn những cạm bẫy khác tinh vi hơn, được che đậy bằng những hình thức tuyệt đẹp, thơm tho"
CỤC CỨT
sáng tác của Phạm Hồng Danh (giảng viên dạy toán, trường ĐH Kinh Tế TP.HCM)
Sau 8 giờ ngồi trên tàu lửa khởi hành từ Sài Gòn, Diễm và tôi đến ga Mường Mán. Bước xuống tàu, gọi hai tô cháo gà, chúng tôi tìm một góc ngồi ăn. Trước mặt tôi, một em bé gái khoảng 3 tuổi đang ngồi “Ị”.
“Ị” xong em đứng dậy bỏ đi. Một người đàn ông chừng 30 tuổi đến rửa cho em. “Phế phẩm” vẫn còn nằm chơ vơ trên đường đi, trước mặt tôi và trước tô cháo gà. Người qua kẻ lại. Những bước chân hờ hững, những bước chân dứt khoát, những bước chân chậm rãi, những bước chân vội vã… Hầu như không ai nhìn dưới chân mình. Tôi lo âu vì thấy hết người này đến người khác sém giẫm lên “phế phẩm” đó. Đến vài chục người bước những bước chân sát kề “phế phẩm”, lướt qua “phế phẩm”, gần chạm vào “phế phẩm”…
Tôi bưng tô cháo canh chừng “phế phẩm” với nỗi hồi hộp kỳ lạ. Tôi chờ đợi cái cảnh: có người giẫm lên “phế phẩm” đó. Tôi muốn bỏ tô cháo đến hốt “phế phẩm” đi, tôi muốn lại nắm cổ áo người đàn ông và bắt hắn dọn sạch “phế phẩm” thối tha đó.
Nhưng kìa! Tôi chưa kịp thực hiện những ý nghĩ của mình, đã có người giẫm lên một phần “phế phẩm”… rồi hai, ba, năm, bảy và mấy chục người lần lượt giẫm lên “phế phẩm” ấy. Mỗi người tha đi một ít… “phế phẩm” biến mất. Khoảng đất trở lại bình thường.
Hình như người ta đã vô tình mang theo những dơ bẩn đi vào cuộc đời. Con người bước đi, quên mình đang bước trên cái gì, quên nền tảng cơ bản là trái đất nâng đỡ bàn chân, quên nhìn xuống đất. “Phế phẩm” đó có thể là một cạm bẫy thô thiển. Còn những cạm bẫy khác tinh vi hơn, được che đậy bằng những hình thức tuyệt đẹp, thơm tho…
… Thấy khuôn mặt tôi đờ đẫn vì những suy tưởng, Diễm hỏi: “Anh nghĩ gì vậy?”, tôi buột miệng: “Nghĩ về cục cứt…”. Diễm tức giận: “Anh ăn nói thô bỉ quá!” rồi đứng dậy bỏ đi. Tôi biết Diễm hiểu lầm, nhưng vẫn ngồi yên. Đối với người yêu có nên lúc nào cũng nói thật?
(sưu tầm)
12/6/2010, 2:51 pm
Tiêu đề: Re: "Cục cứt"
truyện hay lắm, vừa ý nghĩa mà khúc cuối lại buồn cười thanks cái nha
13/6/2010, 7:36 pm
Hoàn Thành NV :
Ryo : 613
Tổng số bài gửi : 235
Ngày tham gia : 02/12/2009
Được Cảm Ơn : 15
Tiêu đề: Re: "Cục cứt"
Mấy người dạy toán thường ẩn tiềm một khả năng văn chương khó đoán nhỉ!!! Đọc xong truyện rồi một nốt trầm ở đâu đó rơi ra!
Tiêu đề: Re: "Cục cứt"
"Cục cứt"
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
NARUTOFC.COM NVFC Official Vietnam Fan Site. Powered by phpBB® Version 2.0.0 Licensed Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên. Hiện tại có tất cả :lượt truy cập [Từ 21/05/11]